Chương 4140
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Khâu Bạch Y chợt dừng lại, nhìn người phụ nữ váy trắng, khẽ cười: “Nghe nói bà chưa từng dùng tới kiếm thứ hai, hôm nay ta muốn làm người phá lệ!”
Nhát kiếm thứ hai.
Phải làm sao mới có thể biết được thực lực thật sự của người phụ nữ váy trắng này?
Rất đơn giản, để bà ấy đánh nhát kiếm thứ hai.
Giết bất kỳ ai cũng đều chỉ một nhát kiếm, không ai biết được thực lực của bà ấy, càng không biết cực hạn của bà ấy, nhưng nếu có người có thể làm cho bà ấy đánh nhát kiếm thứ hai thì sao?
Thế là Khâu Bạch Y không tiếc gọi rất nhiều cường giả tuyệt thế đến, thế nhưng vẫn không thể làm cho người phụ nữ trước mặt đánh ra nhát kiếm thứ hai.
Hết cách rồi, ông ta chỉ có thể tự mình giải quyết.
Nhưng ông ta cũng biết ông ta chỉ có một cơ hội ra tay, thế nên ông ta quả quyết chọn thiêu đốt thân xác và linh hồn.
Sau khi thân xác và linh hồn đều bắt đầu thiêu đốt, khí tức của ông ta lập tức tăng lên.
Lúc này là lúc ông ta mạnh nhất từ trước đến nay.
Thanh kiếm sắt trong tay ông ta phát ra tiếng kêu, ý chí chiến đấu dâng cao như thể muốn phá vỡ bầu trời.
Người phụ nữ váy trắng đối diện ông ta lạnh nhạt nhìn ông ta, trong mắt không hề dao động.
Khâu Bạch Y cũng không nói gì, ông ta bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo!
Một tia kiếm quang lướt qua lao thẳng đến chỗ người phụ nữ váy trắng.
Một nhát kiếm toàn lực.
Cũng là nhát kiếm mạnh nhất của ông ta.
Ngay khi nhát kiếm lao ra, cả vũ trụ nổ tung, sau đó bị hủy diệt, cùng lúc đó một thế kiếm đáng sợ lan ra từ đất trời hệt như một tia sét.
Hủy diệt mọi thứ.
Thấy thế vẻ mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, nhát kiếm này của Nhị điện chủ mạnh hơn cả Diệp Tu Nhiên lúc trước.
Rất mạnh!
Ngay lúc này người phụ nữ váy trắng bỗng giơ tay phải lên, trong tay bà ấy là kiếm Hành Đạo, bà ấy đâm một nhát về phía trước.
Vèo!
Khâu Bạch Y bị nhát kiếm đó làm cho lùi về chỗ cũ nhưng bà ấy cũng lùi một bước.
Thấy thế Diệp Quân trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ khó tin.
Người phụ nữ váy trắng bỗng đâm một nhát kiếm nữa.
Soạt!
Khâu Bạch Y bị văng ra xa cả vạn trượng, sau đó một thanh kiếm đâm vào giữa trán ông ta.
Nhát kiếm thứ hai.
“Ha ha!”
Khâu Bạch Y bỗng cười như điên: “Nhát kiếm thứ hai… Nhát kiếm thứ hai”.
Nhát kiếm thứ hai.
Phải làm sao mới có thể biết được thực lực thật sự của người phụ nữ váy trắng này?
Rất đơn giản, để bà ấy đánh nhát kiếm thứ hai.
Giết bất kỳ ai cũng đều chỉ một nhát kiếm, không ai biết được thực lực của bà ấy, càng không biết cực hạn của bà ấy, nhưng nếu có người có thể làm cho bà ấy đánh nhát kiếm thứ hai thì sao?
Thế là Khâu Bạch Y không tiếc gọi rất nhiều cường giả tuyệt thế đến, thế nhưng vẫn không thể làm cho người phụ nữ trước mặt đánh ra nhát kiếm thứ hai.
Hết cách rồi, ông ta chỉ có thể tự mình giải quyết.
Nhưng ông ta cũng biết ông ta chỉ có một cơ hội ra tay, thế nên ông ta quả quyết chọn thiêu đốt thân xác và linh hồn.
Sau khi thân xác và linh hồn đều bắt đầu thiêu đốt, khí tức của ông ta lập tức tăng lên.
Lúc này là lúc ông ta mạnh nhất từ trước đến nay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thanh kiếm sắt trong tay ông ta phát ra tiếng kêu, ý chí chiến đấu dâng cao như thể muốn phá vỡ bầu trời.
Người phụ nữ váy trắng đối diện ông ta lạnh nhạt nhìn ông ta, trong mắt không hề dao động.
Khâu Bạch Y cũng không nói gì, ông ta bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo!
Một tia kiếm quang lướt qua lao thẳng đến chỗ người phụ nữ váy trắng.
Một nhát kiếm toàn lực.
Cũng là nhát kiếm mạnh nhất của ông ta.
Ngay khi nhát kiếm lao ra, cả vũ trụ nổ tung, sau đó bị hủy diệt, cùng lúc đó một thế kiếm đáng sợ lan ra từ đất trời hệt như một tia sét.
Hủy diệt mọi thứ.
Thấy thế vẻ mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, nhát kiếm này của Nhị điện chủ mạnh hơn cả Diệp Tu Nhiên lúc trước.
Rất mạnh!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay lúc này người phụ nữ váy trắng bỗng giơ tay phải lên, trong tay bà ấy là kiếm Hành Đạo, bà ấy đâm một nhát về phía trước.
Vèo!
Khâu Bạch Y bị nhát kiếm đó làm cho lùi về chỗ cũ nhưng bà ấy cũng lùi một bước.
Thấy thế Diệp Quân trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ khó tin.
Người phụ nữ váy trắng bỗng đâm một nhát kiếm nữa.
Soạt!
Khâu Bạch Y bị văng ra xa cả vạn trượng, sau đó một thanh kiếm đâm vào giữa trán ông ta.
Nhát kiếm thứ hai.
“Ha ha!”
Khâu Bạch Y bỗng cười như điên: “Nhát kiếm thứ hai… Nhát kiếm thứ hai”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro