Chương 4218
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Đùng!
Sức mạnh đáng sợ có thể hủy thiên diệt địa trong phút chốc đã lan tỏa khắp cả đất trời.
Đằng xa, Phục Võ nhìn thời không gấp lại trước mặt Nhất Niệm, bà ta hơi cau mày, ngay sau đó bà ta đột nhiên biến mất.
Nhất Niệm nhẹ nhàng mở nếp gấp thời không ra.
Đùng!
Trước mặt Nhất Niệm bỗng bừng nổ một ngọn lửa, sức mạnh to lớn lập tức ép Phục Võ ngừng lại.
Nhưng lúc đó, Phục Võ bỗng tung ra một quyền.
Bùng!
Đóa hoa lửa kia đột nhiên vỡ nát, Nhất Niệm bị chấn bay xa gần ngàn trượng.
Phục Võ không tiếp tục ra tay, bà ta cúi đầu nhìn thoáng qua tay phải của chính mình, làn da trên cánh tay phải đã tróc da, máu tươi không ngừng trào ra.
Bà ta bị thương!
Đây là lần đầu tiên bà ta bị thương.
Nhìn thấy cảnh tượng này, những cường giả còn sống của nền văn minh Thiên Hành lập tức trở nên sôi nổi.
Lần đầu tiên có người có thể làm bị thương quan chấp hành đứng đầu Phục Võ thế này!
Phục Võ ngẩng đầu nhìn Nhất Niệm đằng xa, vẻ mặt bà ta bình tĩnh: “Thời không, thú vị lắm”.
Nhất Niệm lau máu tươi trên miệng, cô ta đang muốn nói chuyện, đúng lúc đó, Phục Võ đột nhiên bước về phía cô ta, từng bước từng bước, thời không xung quanh Nhất Niệm bắt đầu từng chút từng chút vỡ nát.
Nhất Niệm sợ hãi, cô ta muốn lùi lại nhưng lúc đó bỗng có một sức mạnh đáng sợ mạnh mẽ trấn áp cô ta tại chỗ.
Khí tức chết chóc!
Nhất Niệm chậm rãi nhắm mắt lại, chỉ trong chớp mắt, thời không xung quanh cô ta vốn dĩ đã sắp vỡ nát lại bắt đầu nhanh chóng hồi phục. Tiếp đó, thời không lại biến thành những ô vuông thời không.
Gấp lại lần nữa!
Ép lại lần nữa!
Rầm!
Một sức mạnh thời không đáng sợ thế như nước lũ cuốn lấy đất trời, đám cường giả của nền văn minh Thiên Hành rất hoảng hốt, bọn họ gấp gáp lui về phía sau, rời khỏi khu vực chiến trường này.
Sức mạnh của Phục Võ hoàn toàn bị sức mạnh thời không mạnh mẽ của Nhất Niệm trấn áp, nhưng chỉ trong nháy mắt, sức mạnh thời không này lại lần nữa vỡ tan, cùng lúc đó có một nắm đấm đánh tới trước mặt cô ta.
Bùm!
Nhất Niệm liên tục lùi lại mấy nghìn trượng, cô ta vừa dừng lại, lấy cô ta làm trung tâm, thời không trong vòng phạm vi mười nghìn trượng vỡ tan nát.
Nhất Niệm ẩn mình trong một khoảng thời không tối đen.
Nhất Niệm nhìn Phục Võ, khóe miệng chậm rãi trào máu tươi, vẻ mặt của cô ta rất nghiêm trọng, thực lực của người từng là quan chấp hành đứng đầu đang đứng trước mặt cô ta rất đáng sợ. Hơn nữa, cô ta có thể cảm nhận được, đối phương đã đánh đến lúc này rồi, nhưng bà ta vẫn chưa thật sự nghiêm túc đánh.
Sức mạnh đáng sợ có thể hủy thiên diệt địa trong phút chốc đã lan tỏa khắp cả đất trời.
Đằng xa, Phục Võ nhìn thời không gấp lại trước mặt Nhất Niệm, bà ta hơi cau mày, ngay sau đó bà ta đột nhiên biến mất.
Nhất Niệm nhẹ nhàng mở nếp gấp thời không ra.
Đùng!
Trước mặt Nhất Niệm bỗng bừng nổ một ngọn lửa, sức mạnh to lớn lập tức ép Phục Võ ngừng lại.
Nhưng lúc đó, Phục Võ bỗng tung ra một quyền.
Bùng!
Đóa hoa lửa kia đột nhiên vỡ nát, Nhất Niệm bị chấn bay xa gần ngàn trượng.
Phục Võ không tiếp tục ra tay, bà ta cúi đầu nhìn thoáng qua tay phải của chính mình, làn da trên cánh tay phải đã tróc da, máu tươi không ngừng trào ra.
Bà ta bị thương!
Đây là lần đầu tiên bà ta bị thương.
Nhìn thấy cảnh tượng này, những cường giả còn sống của nền văn minh Thiên Hành lập tức trở nên sôi nổi.
Lần đầu tiên có người có thể làm bị thương quan chấp hành đứng đầu Phục Võ thế này!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phục Võ ngẩng đầu nhìn Nhất Niệm đằng xa, vẻ mặt bà ta bình tĩnh: “Thời không, thú vị lắm”.
Nhất Niệm lau máu tươi trên miệng, cô ta đang muốn nói chuyện, đúng lúc đó, Phục Võ đột nhiên bước về phía cô ta, từng bước từng bước, thời không xung quanh Nhất Niệm bắt đầu từng chút từng chút vỡ nát.
Nhất Niệm sợ hãi, cô ta muốn lùi lại nhưng lúc đó bỗng có một sức mạnh đáng sợ mạnh mẽ trấn áp cô ta tại chỗ.
Khí tức chết chóc!
Nhất Niệm chậm rãi nhắm mắt lại, chỉ trong chớp mắt, thời không xung quanh cô ta vốn dĩ đã sắp vỡ nát lại bắt đầu nhanh chóng hồi phục. Tiếp đó, thời không lại biến thành những ô vuông thời không.
Gấp lại lần nữa!
Ép lại lần nữa!
Rầm!
Một sức mạnh thời không đáng sợ thế như nước lũ cuốn lấy đất trời, đám cường giả của nền văn minh Thiên Hành rất hoảng hốt, bọn họ gấp gáp lui về phía sau, rời khỏi khu vực chiến trường này.
Sức mạnh của Phục Võ hoàn toàn bị sức mạnh thời không mạnh mẽ của Nhất Niệm trấn áp, nhưng chỉ trong nháy mắt, sức mạnh thời không này lại lần nữa vỡ tan, cùng lúc đó có một nắm đấm đánh tới trước mặt cô ta.
Bùm!
Nhất Niệm liên tục lùi lại mấy nghìn trượng, cô ta vừa dừng lại, lấy cô ta làm trung tâm, thời không trong vòng phạm vi mười nghìn trượng vỡ tan nát.
Nhất Niệm ẩn mình trong một khoảng thời không tối đen.
Nhất Niệm nhìn Phục Võ, khóe miệng chậm rãi trào máu tươi, vẻ mặt của cô ta rất nghiêm trọng, thực lực của người từng là quan chấp hành đứng đầu đang đứng trước mặt cô ta rất đáng sợ. Hơn nữa, cô ta có thể cảm nhận được, đối phương đã đánh đến lúc này rồi, nhưng bà ta vẫn chưa thật sự nghiêm túc đánh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro