Chương 4256
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Ánh sáng vàng nổ tung, Diệp Quân bị đánh bay mấy nghìn trượng, vừa dừng lại, thời không phía sau hắn đã sụp đổ, hóa thành vực sâu thời không sâu không thấy đáy.
Khóe miệng hắn từ từ rỉ máu, cánh tay và cơ thể đã hơi tê dại.
Tông Thánh Vương nhìn kiếm trong tay Diệp Quân, ánh mắt sáng rực: “Kiếm này không tệ, ta phải có được nó”.
Nói xong, ông ta đột nhiên biến mất tại chỗ.
Xa xa, trong mắt Diệp Quân hiện lên vẻ tàn ác, hắn tiến lên một bước, chém ra một nhát kiếm, đồng thời kích hoạt cả ba loại sức mạnh huyết mạch.
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Khi chém ra nhát kiếm này, kiếm thế của Diệp Quân nhanh chóng tăng vọt.
Ầm!
Kim quang và kiếm quang đồng thời nổ tung, một luồng sức mạnh cường đại đẩy Diệp Quân văng ra xa, khi hắn bị văng đi, Tiểu Tháp cả kinh hét lên: “Mẹ kiếp, cẩn thận!!”
Giờ khắc này, không biết cảm nhận được điều gì mà lông tơ toàn thân Diệp Quân đều dựng đứng lên.
Nguy hiểm!
Hơi thở của cái chết! Bùm!
Trong cơ thể Diệp Quân có một tia sáng vàng bất chợt phóng lên trời.
Ngao Thiên Thiên hợp nhất!
Mà sau khi hợp nhất với Ngao Thiên Thiên, một bộ long giáp màu vàng xuất hiện trên người Diệp Quân, gần như cùng lúc đó một luồng sáng lạnh vụt qua.
Đoàng!
Diệp Quân thoáng chốc bay ra khỏi chân trời, thời không nơi chân trời lập tức vỡ vụn, hóa thành vực sâu thời không.
Sau khi Diệp Quân dừng lại thì cảm thấy đầu óc choáng váng, nhưng lúc này, thời không trước mặt hắn đột nhiên sôi trào, một luồng sức mạnh đáng sợ quét qua.
Diệp Quân không màng đến đầu óc choáng váng, lập tức chém mạnh xuống một nhát. Kiếm Thanh Huyên hạ xuống, vùng thời không sục sôi kia trong nháy mắt bị chém toạc, nhưng hắn lại một lần nữa bị luồng sức mạnh đáng sợ hất văng.
Vút!
Khi hắn bay ra, một cây trường thương đột nhiên lao ra từ không trung, phóng tới trước mặt hắn.
Diệp Quân không bận tâm tới huyết khí đang sôi trào trong người, hai tay cầm kiếm Thanh Huyên, một lần nữa chém mạnh xuống.
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Theo kiếm của Diệp Quân hạ xuống, cây trường thương đó chấn động dữ dội rồi nứt ra, nhưng hai cánh tay Diệp Quân lại tê dại rồi cũng nứt toác, máu tươi phun ra, sau đấy cả người và kiếm cùng lùi lại liên tục…
Lòng Diệp Quân thầm kinh hãi.
Nếu không hợp nhất với Ngao Thiên Thiên thì một đòn này đã đủ khiến thân xác hắn vỡ nát hoàn toàn!
Sắc mặt Diệp Quân lập tức trở nên cực kỳ âm trầm.
Chết tiệt!
Tháp gia nói đúng.
Khóe miệng hắn từ từ rỉ máu, cánh tay và cơ thể đã hơi tê dại.
Tông Thánh Vương nhìn kiếm trong tay Diệp Quân, ánh mắt sáng rực: “Kiếm này không tệ, ta phải có được nó”.
Nói xong, ông ta đột nhiên biến mất tại chỗ.
Xa xa, trong mắt Diệp Quân hiện lên vẻ tàn ác, hắn tiến lên một bước, chém ra một nhát kiếm, đồng thời kích hoạt cả ba loại sức mạnh huyết mạch.
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Khi chém ra nhát kiếm này, kiếm thế của Diệp Quân nhanh chóng tăng vọt.
Ầm!
Kim quang và kiếm quang đồng thời nổ tung, một luồng sức mạnh cường đại đẩy Diệp Quân văng ra xa, khi hắn bị văng đi, Tiểu Tháp cả kinh hét lên: “Mẹ kiếp, cẩn thận!!”
Giờ khắc này, không biết cảm nhận được điều gì mà lông tơ toàn thân Diệp Quân đều dựng đứng lên.
Nguy hiểm!
Hơi thở của cái chết! Bùm!
Trong cơ thể Diệp Quân có một tia sáng vàng bất chợt phóng lên trời.
Ngao Thiên Thiên hợp nhất!
Mà sau khi hợp nhất với Ngao Thiên Thiên, một bộ long giáp màu vàng xuất hiện trên người Diệp Quân, gần như cùng lúc đó một luồng sáng lạnh vụt qua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đoàng!
Diệp Quân thoáng chốc bay ra khỏi chân trời, thời không nơi chân trời lập tức vỡ vụn, hóa thành vực sâu thời không.
Sau khi Diệp Quân dừng lại thì cảm thấy đầu óc choáng váng, nhưng lúc này, thời không trước mặt hắn đột nhiên sôi trào, một luồng sức mạnh đáng sợ quét qua.
Diệp Quân không màng đến đầu óc choáng váng, lập tức chém mạnh xuống một nhát. Kiếm Thanh Huyên hạ xuống, vùng thời không sục sôi kia trong nháy mắt bị chém toạc, nhưng hắn lại một lần nữa bị luồng sức mạnh đáng sợ hất văng.
Vút!
Khi hắn bay ra, một cây trường thương đột nhiên lao ra từ không trung, phóng tới trước mặt hắn.
Diệp Quân không bận tâm tới huyết khí đang sôi trào trong người, hai tay cầm kiếm Thanh Huyên, một lần nữa chém mạnh xuống.
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Theo kiếm của Diệp Quân hạ xuống, cây trường thương đó chấn động dữ dội rồi nứt ra, nhưng hai cánh tay Diệp Quân lại tê dại rồi cũng nứt toác, máu tươi phun ra, sau đấy cả người và kiếm cùng lùi lại liên tục…
Lòng Diệp Quân thầm kinh hãi.
Nếu không hợp nhất với Ngao Thiên Thiên thì một đòn này đã đủ khiến thân xác hắn vỡ nát hoàn toàn!
Sắc mặt Diệp Quân lập tức trở nên cực kỳ âm trầm.
Chết tiệt!
Tháp gia nói đúng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro