Chương 4305
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Như nghĩ đến điều gì, hắn nhìn Tịnh Sơ: “Tịnh Sơ cô nương…”
Tịnh Sơ sửa lại: “Gọi là người dân Thiên Hành Tịnh Sơ!”
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp: “…”
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tịnh Sơ, Diệp Quân chần chừ một lúc rồi gọi: “Người dân Thiên Hành Tịnh Sơ…”
Tịnh Sơ khẽ gật đầu: “Ừm”.
Diệp Quân lắc đầu cười: “Ta muốn thực chiến với bà để học hỏi thêm”.
Tịnh Sơ gật đầu: “Được!”
Diệp Quân xòe tay ra, một thanh ý kiếm ngưng tụ trong tay hắn, giây tiếp theo hắn đã biến mất tại chỗ.
Vụt!
Kiếm quang lóe lên, một thanh kiếm thoáng chốc phóng tới trước mặt Tịnh Sơ.
Tịnh Sơ chỉ tung ra một quyền bình thường, quyền này vừa ra, hàng ngàn hàng vạn ý chí võ đạo tuôn ra, buộc Diệp Quân phải dừng lại tại chỗ.
Mà lúc này, Diệp Quân đột nhiên phóng ý chí kiếm đạo của mình ra!
Hai luồng ý chí chống lại nhau!
Nhưng chỉ kéo dài được trong chốc lát, sau khi Tịnh Sơ tiến lên một bước, Diệp Quân bị buộc phải lùi lại liên tục, thoáng chốc hắn đã lùi lại cả gần vạn trượng.
Diệp Quân gầm lên một tiếng, ý chí kiếm đạo trong cơ thể hắn tuôn trào như thủy triều, nhưng ý chí kiếm đạo của hắn vẫn không thể lay chuyển được ý chí võ đạo của Tịnh Sơ, vẫn bị áp chế.
Lúc này, Tịnh Sơ lại tiến lên một bước.
Rầm!
Diệp Quân lùi lại vạn trượng.
Diệp Quân vừa dừng lại, ý chí võ đạo đột nhiên cuộn trào như một ngọn núi, thời không hắn đang đứng bị ý chí võ đạo này nghiền nát từng tấc rồi hủy diệt.
Diệp Quân lại lùi lại!
Trong lúc lùi lại, Diệp Quân hét lên phi kiếm ra, tuy đây là Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử nhưng hắn không thực sự có ý quyết tử nên kiếm thế yếu hơn rất nhiều.
Bùm!
Kiếm này vừa ra, hắn một lần nữa bị trấn áp phải lùi lại liên tục.
Mà lúc này, Tịnh Sơ thu hồi lại ý chí võ đạo của mình, Diệp Quân như trút được gánh nặng, cảm thấy toàn thân thả lỏng, hắn lắc đầu cười khổ, khoảng cách giữa hắn và Tịnh Sơ vẫn còn rất xa.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, Tịnh Sơ và Phục Võ trước đây chắc chắn là người đứng đầu nền văn minh cấp năm rồi.
Thời gian này, thật ra thực lực của hắn đã tăng lên rất nhanh, bước tiếp theo là phải ổn định nó.
Sắp xếp lại suy nghĩ xong, Diệp Quân nhìn Tịnh Sơ: “Chúng ta đến vũ trụ Vô Gian đi”.
Mắt Tịnh Sơ sáng lên, bà ta gật đầu: “Được”.
Diệp Quân đưa Tịnh Sơ đến vũ trụ Vô Gian, lần này mục tiêu của họ là cứu Thiên Hành Chủ nền văn minh Thiên Hành, bởi vậy Tịnh Sơ ở trong Tiểu Tháp, còn Diệp Quân thì bảo Tiểu Tháp che giấu hơi thở của mình…
Tịnh Sơ sửa lại: “Gọi là người dân Thiên Hành Tịnh Sơ!”
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp: “…”
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tịnh Sơ, Diệp Quân chần chừ một lúc rồi gọi: “Người dân Thiên Hành Tịnh Sơ…”
Tịnh Sơ khẽ gật đầu: “Ừm”.
Diệp Quân lắc đầu cười: “Ta muốn thực chiến với bà để học hỏi thêm”.
Tịnh Sơ gật đầu: “Được!”
Diệp Quân xòe tay ra, một thanh ý kiếm ngưng tụ trong tay hắn, giây tiếp theo hắn đã biến mất tại chỗ.
Vụt!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiếm quang lóe lên, một thanh kiếm thoáng chốc phóng tới trước mặt Tịnh Sơ.
Tịnh Sơ chỉ tung ra một quyền bình thường, quyền này vừa ra, hàng ngàn hàng vạn ý chí võ đạo tuôn ra, buộc Diệp Quân phải dừng lại tại chỗ.
Mà lúc này, Diệp Quân đột nhiên phóng ý chí kiếm đạo của mình ra!
Hai luồng ý chí chống lại nhau!
Nhưng chỉ kéo dài được trong chốc lát, sau khi Tịnh Sơ tiến lên một bước, Diệp Quân bị buộc phải lùi lại liên tục, thoáng chốc hắn đã lùi lại cả gần vạn trượng.
Diệp Quân gầm lên một tiếng, ý chí kiếm đạo trong cơ thể hắn tuôn trào như thủy triều, nhưng ý chí kiếm đạo của hắn vẫn không thể lay chuyển được ý chí võ đạo của Tịnh Sơ, vẫn bị áp chế.
Lúc này, Tịnh Sơ lại tiến lên một bước.
Rầm!
Diệp Quân lùi lại vạn trượng.
Diệp Quân vừa dừng lại, ý chí võ đạo đột nhiên cuộn trào như một ngọn núi, thời không hắn đang đứng bị ý chí võ đạo này nghiền nát từng tấc rồi hủy diệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân lại lùi lại!
Trong lúc lùi lại, Diệp Quân hét lên phi kiếm ra, tuy đây là Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử nhưng hắn không thực sự có ý quyết tử nên kiếm thế yếu hơn rất nhiều.
Bùm!
Kiếm này vừa ra, hắn một lần nữa bị trấn áp phải lùi lại liên tục.
Mà lúc này, Tịnh Sơ thu hồi lại ý chí võ đạo của mình, Diệp Quân như trút được gánh nặng, cảm thấy toàn thân thả lỏng, hắn lắc đầu cười khổ, khoảng cách giữa hắn và Tịnh Sơ vẫn còn rất xa.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, Tịnh Sơ và Phục Võ trước đây chắc chắn là người đứng đầu nền văn minh cấp năm rồi.
Thời gian này, thật ra thực lực của hắn đã tăng lên rất nhanh, bước tiếp theo là phải ổn định nó.
Sắp xếp lại suy nghĩ xong, Diệp Quân nhìn Tịnh Sơ: “Chúng ta đến vũ trụ Vô Gian đi”.
Mắt Tịnh Sơ sáng lên, bà ta gật đầu: “Được”.
Diệp Quân đưa Tịnh Sơ đến vũ trụ Vô Gian, lần này mục tiêu của họ là cứu Thiên Hành Chủ nền văn minh Thiên Hành, bởi vậy Tịnh Sơ ở trong Tiểu Tháp, còn Diệp Quân thì bảo Tiểu Tháp che giấu hơi thở của mình…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro