Chương 4311
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Loạn Cổ Đại Đế nhìn Diệp Quân: “Kẻ thù của cậu là Ác Đạo Minh và tộc Đại Vu?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Loạn Cổ Đại Đế im lặng.
Diệp Quân hơi tò mò: “Tiền bối biết hai thế lực này à?”
Loạn Cổ Đại Đế gật đầu: “Tộc Đại Vu và tộc Loạn Cổ ta đều thuộc nền văn minh thời đại Loạn Cổ, thực lực của chúng năm xưa chỉ đứng sau chúng ta. Sau này tộc Loạn Cổ ta gặp kẻ thù mạnh, bọn chúng bắt tay với vạn tộc tấn công chúng ta…”
Nói đến đây, ông ta nhìn Diệp Quân: “Phía sau tộc Đại Vu còn có cường giả của vạn tộc, ngoài ra Thủy tổ nền văn minh tộc Đại Vu năm xưa đã từng tiếp xúc với một nền văn minh vũ trụ cấp sáu. Ta vẫn luôn nghi ngờ năm xưa bọn chúng đột nhiên phát động vạn tộc tới tấn công tộc Loạn Cổ ta là do nhận chỉ thị của nền văn minh vũ trụ cấp sáu đó”.
Diệp Quân hơi thắc mắc: “Vì sao nền văn minh vũ trụ cấp sáu ấy lại không đích thân tấn công các ông?”
Loạn Cổ Đại Đế lắc đầu: “Ta không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng ta đoán chắc chắn phía trên không chỉ có một nền văn minh vũ trụ cấp sáu, giữa bọn họ chắc chắn có thỏa thuận và hiệp định gì đó. Điều ta có thể khẳng định là bọn họ tuyệt đối không cho phép có nền văn minh nào đạt đến cấp sáu. Năm xưa tộc Loạn Cổ ta đã sắp đột phá được cực hạn nền văn minh vũ trụ của mình để lên cấp sáu, cũng chính vì điều này mà nền văn minh Loạn Cổ của ta đã gặp phải đại họa”.
Chiêm Thanh cười: “Xem ra đúng như ta dự đoán”.
Loạn Cổ Đại Đế nhìn Chiêm Thanh: “Lúc trước cô nói nền văn minh Thiên Hành của cô cũng gặp nguy hiểm, mà bây giờ tộc Đại Vu lại nhắm đến các cô, ta nghĩ bọn chúng sẽ không vô duyên vô cớ nhắm đến các cô đâu”.
Chiêm Thanh hơi nhíu mày: “Chẳng lẽ là do mấy năm nay nền văn minh Thiên Hành của ta phát triển nhanh quá?”
Loạn Cổ Đại Đế lại nhìn Diệp Quân: “Vì sao Ác Đạo Minh cũng nhắm vào cậu?”
Diệp Quân nói ngắn gọn về ân oán với Ác Đạo Minh.
Sau khi nghe Diệp Quân nói xong, Loạn Cổ Đại Đế nhíu chặt lông mày: “Vị Ác Đạo đó bị trấn áp rồi ư?”
Diệp Quân gật đầu. . ngôn tình hoàn
“Phải”.
Vẻ mặt Loạn Cổ Đại Đế chợt trở nên kỳ lạ: “Ác Đạo này được xưng là Ác Đạo Chi Tổ, không ngừng luân hồi tu luyện lại, tu vi nghịch thiên… Năm xưa ta đã từng giao đấu với Ác Đạo này một lần!”
Diệp Quân vội hỏi: “Thế nào?”
Loạn Cổ Đại Đế lắc đầu: “Ta không bằng bà ta, khi ấy bà ta mới tái sinh mấy nghìn kiếp thôi, mà bây giờ chắc chắn thực lực của bà ta đã mạnh hơn rồi”.
Diệp Quân im lặng.
Loạn Cổ Đại Đế nói tiếp: “Mục đích của bà ta là dung hợp vạn thế kiếp, diệt chúng sinh đạo, sau đó để bản thân đạt đến một tầm cao hoàn toàn mới. Nếu bà ta thật sự làm được thì một mình bà ta sẽ tương đương với một nền văn minh cấp sáu…”
Diệp Quân nói: “Bà ta đừng có mơ!”
Chiêm Thanh: “…”
Loạn Cổ Đại Đế: “…”
Diệp Quân lại hỏi: “Vậy Nhất điện chủ thì sao?”
Loạn Cổ Đại Đế nhìn Diệp Quân: “Mạnh hơn vị Ác Đạo Chi Tổ này, hơn nữa vị Nhất điện chủ đó lai lịch quá bí ẩn, năm xưa ta cũng đã điều tra rồi, nhưng bị bà ta cảnh cáo. Ta và Ác Đạo Minh bọn họ cũng không xung đột lợi ích nên không điều tra tiếp nữa”.
Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Loạn Cổ Đại Đế im lặng.
Diệp Quân hơi tò mò: “Tiền bối biết hai thế lực này à?”
Loạn Cổ Đại Đế gật đầu: “Tộc Đại Vu và tộc Loạn Cổ ta đều thuộc nền văn minh thời đại Loạn Cổ, thực lực của chúng năm xưa chỉ đứng sau chúng ta. Sau này tộc Loạn Cổ ta gặp kẻ thù mạnh, bọn chúng bắt tay với vạn tộc tấn công chúng ta…”
Nói đến đây, ông ta nhìn Diệp Quân: “Phía sau tộc Đại Vu còn có cường giả của vạn tộc, ngoài ra Thủy tổ nền văn minh tộc Đại Vu năm xưa đã từng tiếp xúc với một nền văn minh vũ trụ cấp sáu. Ta vẫn luôn nghi ngờ năm xưa bọn chúng đột nhiên phát động vạn tộc tới tấn công tộc Loạn Cổ ta là do nhận chỉ thị của nền văn minh vũ trụ cấp sáu đó”.
Diệp Quân hơi thắc mắc: “Vì sao nền văn minh vũ trụ cấp sáu ấy lại không đích thân tấn công các ông?”
Loạn Cổ Đại Đế lắc đầu: “Ta không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng ta đoán chắc chắn phía trên không chỉ có một nền văn minh vũ trụ cấp sáu, giữa bọn họ chắc chắn có thỏa thuận và hiệp định gì đó. Điều ta có thể khẳng định là bọn họ tuyệt đối không cho phép có nền văn minh nào đạt đến cấp sáu. Năm xưa tộc Loạn Cổ ta đã sắp đột phá được cực hạn nền văn minh vũ trụ của mình để lên cấp sáu, cũng chính vì điều này mà nền văn minh Loạn Cổ của ta đã gặp phải đại họa”.
Chiêm Thanh cười: “Xem ra đúng như ta dự đoán”.
Loạn Cổ Đại Đế nhìn Chiêm Thanh: “Lúc trước cô nói nền văn minh Thiên Hành của cô cũng gặp nguy hiểm, mà bây giờ tộc Đại Vu lại nhắm đến các cô, ta nghĩ bọn chúng sẽ không vô duyên vô cớ nhắm đến các cô đâu”.
Chiêm Thanh hơi nhíu mày: “Chẳng lẽ là do mấy năm nay nền văn minh Thiên Hành của ta phát triển nhanh quá?”
Loạn Cổ Đại Đế lại nhìn Diệp Quân: “Vì sao Ác Đạo Minh cũng nhắm vào cậu?”
Diệp Quân nói ngắn gọn về ân oán với Ác Đạo Minh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi nghe Diệp Quân nói xong, Loạn Cổ Đại Đế nhíu chặt lông mày: “Vị Ác Đạo đó bị trấn áp rồi ư?”
Diệp Quân gật đầu. . ngôn tình hoàn
“Phải”.
Vẻ mặt Loạn Cổ Đại Đế chợt trở nên kỳ lạ: “Ác Đạo này được xưng là Ác Đạo Chi Tổ, không ngừng luân hồi tu luyện lại, tu vi nghịch thiên… Năm xưa ta đã từng giao đấu với Ác Đạo này một lần!”
Diệp Quân vội hỏi: “Thế nào?”
Loạn Cổ Đại Đế lắc đầu: “Ta không bằng bà ta, khi ấy bà ta mới tái sinh mấy nghìn kiếp thôi, mà bây giờ chắc chắn thực lực của bà ta đã mạnh hơn rồi”.
Diệp Quân im lặng.
Loạn Cổ Đại Đế nói tiếp: “Mục đích của bà ta là dung hợp vạn thế kiếp, diệt chúng sinh đạo, sau đó để bản thân đạt đến một tầm cao hoàn toàn mới. Nếu bà ta thật sự làm được thì một mình bà ta sẽ tương đương với một nền văn minh cấp sáu…”
Diệp Quân nói: “Bà ta đừng có mơ!”
Chiêm Thanh: “…”
Loạn Cổ Đại Đế: “…”
Diệp Quân lại hỏi: “Vậy Nhất điện chủ thì sao?”
Loạn Cổ Đại Đế nhìn Diệp Quân: “Mạnh hơn vị Ác Đạo Chi Tổ này, hơn nữa vị Nhất điện chủ đó lai lịch quá bí ẩn, năm xưa ta cũng đã điều tra rồi, nhưng bị bà ta cảnh cáo. Ta và Ác Đạo Minh bọn họ cũng không xung đột lợi ích nên không điều tra tiếp nữa”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro