Chương 4365
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Nhưng chiêu này của Nạp Lan Cổ vẫn chỉ đâm vào không khí, Diệp Quân đã xuất hiện cách đó mấy trượng.
Thấy thế, sắc mặt Nạp Lan Cổ lập tức trở nên nặng nề, hắn ta đang định ra tay một lần nữa thì Thạch thống lĩnh đột nhiên xuất hiện.
Nạp Lan Cổ dừng lại, hắn ta nhìn về phía Thạch thống lĩnh với vẻ nghi ngờ: “Thạch thống lĩnh?”
Thạch thống lĩnh không quan tâm đến Nạp Lan Cổ mà nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi tên là gì?”
Diệp Quân cười khẽ: “Dương Quân”.
Nhà họ Dương?
Thạch thống lĩnh nhíu mày, sau một lúc suy nghĩ cũng không nghĩ ra được gia tộc lớn họ Dương.
Thạch thống lĩnh thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Cha của cậu tên gì?”
Diệp Quân cười khẽ: “Thạch thống lĩnh, hình như bây giờ chúng ta đang đấu võ, ông cắt ngang như thế có ổn không?”
Thạch thống lĩnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu cậu đồng ý chủ động rút lui, Cổ công tử sẵn sàng cho cậu mười viên nguyên tinh, còn mang ơn cậu nữa, cậu thấy sao?”
Nghe thấy lời của Thạch thống lĩnh, Nạp Lan Cổ ở bên cạnh lập tức sa sầm mặt, nhưng hắn ta cũng không nói gì, vì hắn ta biết nếu Thạch thống lĩnh đã nói như thế thì chứng tỏ hắn ta không thắng được người trẻ tuổi này.
Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Thạch thống lĩnh, ông làm như thế không đúng quy tắc”.
Thạch thống lĩnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Quy định là chết, người là sống, chàng trai trẻ, có lúc lùi một bước trời cao biển rộng, tiến một bước lại là vực sâu vạn trượng, cậu hiểu ý ta chứ?”
Diệp Quân nhìn Thạch thống lĩnh, cười nói: “Ông đang uy hiếp ta à?”
Thạch thống lĩnh lắc đầu: “Cái này phải xem cậu hiểu thế nào, cậu có thể nghĩ là ta đang uy hiếp cậu, cũng có thể nghĩ là ta đang dạy cậu làm người”.
Dứt lời, trong mắt ông ta lóe lên sát khí.
Đương nhiên ông ta phải bảo vệ Nạp Lan Cổ, vì bọn họ đã nhận tiền để giữ vị trí này cho hắn ta rồi, nếu Nạp Lan Cổ không được chọn, gia tộc Nạp Lan chắc chắn sẽ không chịu bỏ qua, ông ta không muốn vì chút chuyện nhỏ mà đắc tội với tộc Nạp Lan!
Phải biết rằng mối quan hệ và sức mạnh của tộc Nạp Lan rất đáng sợ, nếu vì chút chuyện nhỏ mà đắc tội với họ thì con đường của ông ta ở thư viện Quan Huyên đã hoàn toàn đứt đoạn.
Nghe thấy lời của Thạch thống lĩnh, Diệp Quân cười khẽ: “Là một thống lĩnh, ông muốn biết pháp phạm pháp sao?”
Thạch thống lĩnh tỏ vẻ coi thường: “Ngây thơ quá, chàng trai trẻ, chúng ta có thể có một trăm thủ đoạn giết chết cậu và giải quyết gia tộc đứng sau cậu, hơn nữa còn không trái với pháp luật, cậu có tin không?”
Nếu đã trở mặt thì ông ta cũng không cần phải che giấu gì nữa.
Không nghe lời?
Đơn giản thôi!
Giết chết!
Diệp Quân nhìn chằm chằm Thạch thống lĩnh: “Ta không tin”.
Thạch thống lĩnh nhìn chằm chằm Diệp Quân một lúc lâu rồi cười nói: “Vậy thì thử xem…”
Nói xong, ông ta phất tay: “Tắt máy ghi hình đám mây”.
Máy ghi hình đám mây trong bóng tối lập tức bị tắt.
Thấy thế, sắc mặt Nạp Lan Cổ lập tức trở nên nặng nề, hắn ta đang định ra tay một lần nữa thì Thạch thống lĩnh đột nhiên xuất hiện.
Nạp Lan Cổ dừng lại, hắn ta nhìn về phía Thạch thống lĩnh với vẻ nghi ngờ: “Thạch thống lĩnh?”
Thạch thống lĩnh không quan tâm đến Nạp Lan Cổ mà nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi tên là gì?”
Diệp Quân cười khẽ: “Dương Quân”.
Nhà họ Dương?
Thạch thống lĩnh nhíu mày, sau một lúc suy nghĩ cũng không nghĩ ra được gia tộc lớn họ Dương.
Thạch thống lĩnh thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Cha của cậu tên gì?”
Diệp Quân cười khẽ: “Thạch thống lĩnh, hình như bây giờ chúng ta đang đấu võ, ông cắt ngang như thế có ổn không?”
Thạch thống lĩnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu cậu đồng ý chủ động rút lui, Cổ công tử sẵn sàng cho cậu mười viên nguyên tinh, còn mang ơn cậu nữa, cậu thấy sao?”
Nghe thấy lời của Thạch thống lĩnh, Nạp Lan Cổ ở bên cạnh lập tức sa sầm mặt, nhưng hắn ta cũng không nói gì, vì hắn ta biết nếu Thạch thống lĩnh đã nói như thế thì chứng tỏ hắn ta không thắng được người trẻ tuổi này.
Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Thạch thống lĩnh, ông làm như thế không đúng quy tắc”.
Thạch thống lĩnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Quy định là chết, người là sống, chàng trai trẻ, có lúc lùi một bước trời cao biển rộng, tiến một bước lại là vực sâu vạn trượng, cậu hiểu ý ta chứ?”
Diệp Quân nhìn Thạch thống lĩnh, cười nói: “Ông đang uy hiếp ta à?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thạch thống lĩnh lắc đầu: “Cái này phải xem cậu hiểu thế nào, cậu có thể nghĩ là ta đang uy hiếp cậu, cũng có thể nghĩ là ta đang dạy cậu làm người”.
Dứt lời, trong mắt ông ta lóe lên sát khí.
Đương nhiên ông ta phải bảo vệ Nạp Lan Cổ, vì bọn họ đã nhận tiền để giữ vị trí này cho hắn ta rồi, nếu Nạp Lan Cổ không được chọn, gia tộc Nạp Lan chắc chắn sẽ không chịu bỏ qua, ông ta không muốn vì chút chuyện nhỏ mà đắc tội với tộc Nạp Lan!
Phải biết rằng mối quan hệ và sức mạnh của tộc Nạp Lan rất đáng sợ, nếu vì chút chuyện nhỏ mà đắc tội với họ thì con đường của ông ta ở thư viện Quan Huyên đã hoàn toàn đứt đoạn.
Nghe thấy lời của Thạch thống lĩnh, Diệp Quân cười khẽ: “Là một thống lĩnh, ông muốn biết pháp phạm pháp sao?”
Thạch thống lĩnh tỏ vẻ coi thường: “Ngây thơ quá, chàng trai trẻ, chúng ta có thể có một trăm thủ đoạn giết chết cậu và giải quyết gia tộc đứng sau cậu, hơn nữa còn không trái với pháp luật, cậu có tin không?”
Nếu đã trở mặt thì ông ta cũng không cần phải che giấu gì nữa.
Không nghe lời?
Đơn giản thôi!
Giết chết!
Diệp Quân nhìn chằm chằm Thạch thống lĩnh: “Ta không tin”.
Thạch thống lĩnh nhìn chằm chằm Diệp Quân một lúc lâu rồi cười nói: “Vậy thì thử xem…”
Nói xong, ông ta phất tay: “Tắt máy ghi hình đám mây”.
Máy ghi hình đám mây trong bóng tối lập tức bị tắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro