Chương 87
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Lúc nhìn thấy Diệp Quân lại xuất hiện trước mặt mình, đôi đồng tử của An Mục đột nhiên co lại, trong mắt ngập tràn vẻ không thể tin nổi!
Một giây sau...
Bốp!
Trong ánh mắt của tất cả mọi người, An Mục bay ngược ra sau!
Ngay sau đó lại xuất hiện cảnh tượng xuất hiện ban nãy, chỉ thấy từng tàn ảnh không ngừng công kích An Mục, dưới sự công kích điên cuồng của những tàn ảnh này, An Mục ngay tới sức đánh trả cũng chẳng có!
Rõ ràng đã bị đánh túi bụi!
Tất cả mọi người đang có mặt đều há mồm trợn mắt!
Trên đài quan chiến, Viên Cổ nhìn An Mục bị đánh đến mức không còn sức để đánh trả phía xa, biểu cảm hơi khó coi: “Người này chỉ có cảnh giới Ngự Không, tại sao tốc độ của hắn lại nhanh tới vậy?”
Triệu Tố cũng hơi hoài nghi.
Tốc độ này của Diệp Quân thật sự nhanh tới độ hơi không bình thường!
Lúc này, Lạc Chiêu Kỳ phía bên cạnh đột nhiên nói: “Con từng thấy hắn tu luyện ở tháp trọng lực thời không!”
Triệu Tố nhìn về phía Lạc Chiêu Kỳ: “Hắn có từng nói hắn ở tầng thứ mấy không?”
Lạc Chiêu Kỳ trầm giọng nói: “Hắn nói hắn ở tầng thứ chín!”
Tầng thứ chín!
Triệu Tố và Viên Cổ đều sững sờ, hai người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt ngập tràn sự kinh ngạc.
Triệu Tố nhẹ giọng nói: “Chả trách tốc độ của hắn lại có thể nhanh tới trình độ này... Hóa ra hắn đã vào trong tầng thứ chín rồi... Hơn nữa, rất có khả năng hắn đã phá được cửa ải ở tầng thứ chín!”
Nghe vậy, biểu cảm của Lạc Chiêu Kỳ phía bên cạnh đột nhiên trở nên phức tạp, cô ta liếc nhìn tàn ảnh phía xa, mỉm cười tự giễu.
Hôm đó lúc Diệp Quân nói với cô ta hắn ở tầng thứ chín, cô ta đã không tin, còn nói mát đối phương một câu!
Hóa ra bản thân mình mới là tên hề!
Nghĩ tới đây, Lạc Chiêu Kỳ đột nhiên thẹn quá hóa giận: “Tên này, lúc đó ta hiểu nhầm ngươi, vậy mà ngươi lại chẳng phản bác chút nào! Đúng là bực bội!”
Phía xa, Diệp Quân đang điên cuồng công kích An Mục, hắn đã lấy ra một con dao găm, chém liên tục vào chỗ hiểm của An Mục!
Thế nhưng vẫn không có tác dụng!
An Mục lại dùng thân xác ngăn cản lại tất cả đòn công kích chí mạng của hắn!
Đúng vào lúc này, một khí tức khủng bố đột nhiên dâng lên bên trong cơ thể An Mục!
Ầm!
Đồng tử của Diệp Quân đột nhiên co lại, hắn phản ứng rất nhanh, vào khoảnh khắc nhận ra không ổn đã lập tức lùi ra sau, nhưng vẫn hơi muộn.
Ầm!
Diệp Quân bị chấn động tới độ văng ra xa mấy chục trượng!
Bấy giờ, tất cả mọi người đang có mặt đều ngẩn ra!
Chỉ thấy trên đỉnh đầu An Mục có một con rồng màu vàng đang uốn lượn.
Rồng?
Tất cả mọi người đều đờ cả ra.
“Chân Long!”
Trên đài quan chiến, Viên Cổ đứng bật dậy, ông ta nhìn An Mục phía xa, trong mắt ngập tràn vẻ phấn khích: “Rồng thật, đây là tộc Chân Long tới từ Trung Thổ Thần Châu, ấy vậy mà hắn lại có được sự thừa nhận của tộc Chân Long, ha ha... hắn lại có được sự bảo hộ Chân Long từ tộc Chân Long, ha ha ha ha...”
Tiếng cười của Viên Cổ không có chút kiêng nể gì!
Chân Long!
Lúc này, xung quanh tĩnh lặng tới độ có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi!
Đây là Long tộc trong truyền thuyết sao?
Hơn nữa còn là tộc Chân Long đứng đầu bên trong Long tộc!
An Mục này thế mà lại nhận được sự bảo hộ của tộc Chân Long?
Lúc này, mọi người cũng hiểu ra tại sao năng lực phòng ngự của An Mục lại nghịch thiên tới vậy!
Là có Chân Long đang bảo hộ!
Diệp Quân nhìn con Chân Long phía xa, cũng hơi kinh hãi, hắn không ngờ bên trong cơ thể tên này lại có một Chân Long đang bảo vệ!
Chân Long!
Thứ này chỉ là sinh vật trong truyền thuyết ở Nam Châu!
Hắn không ngờ mình lại gặp được ở nơi này!
Diệp Quân cảm thán trong lòng: “Tháp gia, ngươi xem, rồng đó!”
Tiểu Tháp: “...”
Phía xa, An Mục trừng mắt nhìn Diệp Quân, biểu cảm cực kỳ khó coi: “Phải nói rằng, ta không ngờ phải để lộ một con át chủ bài của mình ở nơi này!”
Vốn dĩ gã không muốn dùng con át chủ bài, nhưng đáng tiếc là lúc giao đấu với Diệp Quân, hắn phát hiện ra tốc độ của chàng trai trước mắt mình thực sự quá đỗi nghịch thiên!
Nghịch thiên tới độ gã buộc phải dùng đến con át chủ bài này của mình!
Bởi vì không dùng thì hắn chỉ có thể bị động chịu đòn tiếp!
Mặc dù Diệp Quân cũng chẳng thể đánh chết được hắn, nhưng chủ yếu là sẽ mất hết thể diện!
Diệp Quân liếc nhìn ảo ảnh con Chân Long trên đỉnh đầu An Mục, đây không phải bản thể của rồng, bản thể của rồng vẫn ở bên trong cơ thể An Mục.
Rồng!
Không thể không nói, hắn vẫn hơi kiêng dè trước loài sinh vật này!
Đương nhiên,bây giờ hắn không hề sợ hãi!
Chân Long?
Dù ngươi có là thần thì hôm nay Diệp Quân ta cũng phải đấu một trận!
Cánh tay phải của hắn từ từ siết chặt lại, lần này, hắn đã không định nương tay nữa!
Lúc này, An Mục đột nhiên chậm rãi tiến về phía Diệp Quân, gã nhìn Diệp Quân, nói đầy hiểm ác: “Tới mà cảm nhận uy lực huyết mạch từ Chân Long đi!”
Vừa dứt lời, gã đột nhiên phẫn nộ gầm lên.
Vào khoảnh khắc gã gầm lên, Chân Long hư ảo trên đỉnh đầu gã đột nhiên mở to hai mắt, một giây sau, nó mở miệng gào lên.
Ầm!
Sức ép huyết mạch Chân Long hết sức khủng bố đột nhiên tràn lan khắp đất trời!
Rầm rầm!
Trong nháy mắt, vô số người đang có mặt đều nằm bò lên trên mặt đất, run rẩy không ngừng!
Huyết mạch trấn áp!
Huyết mạch của người bình thường sao có thể chống đỡ lại nổi sức ép huyết mạch của Chân Long?
Cho dù là một số trưởng lão của thư viện Quan Huyên thì lúc này cũng chậm rãi khom người lại.
Ngay cả Triệu Tố và Viên Cổ thì sắc mặt cũng hơi trắng bệch, mặc dù bọn họ có thực lực mạnh mẽ, nhưng uy lực của huyết mạch đó thực sự quá mạnh, bọn họ dẫu sao cũng chỉ có huyết mạch bình thường, khó mà chống đỡ nổi!
Thế nhưng một giây sau, tất cả mọi người đang có mặt đều sững sờ!
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Quân hiện đang đứng ở khu vực trung tâm của uy lực huyết mạch đó!
Diệp Quân chẳng sao cả!
Hắn đứng ở đó, đứng thẳng lưng, sắc mặt hết sức bình tĩnh, chẳng có chút vấn đề gì!
Tất cả mọi người như hoá đá!
Một giây sau...
Bốp!
Trong ánh mắt của tất cả mọi người, An Mục bay ngược ra sau!
Ngay sau đó lại xuất hiện cảnh tượng xuất hiện ban nãy, chỉ thấy từng tàn ảnh không ngừng công kích An Mục, dưới sự công kích điên cuồng của những tàn ảnh này, An Mục ngay tới sức đánh trả cũng chẳng có!
Rõ ràng đã bị đánh túi bụi!
Tất cả mọi người đang có mặt đều há mồm trợn mắt!
Trên đài quan chiến, Viên Cổ nhìn An Mục bị đánh đến mức không còn sức để đánh trả phía xa, biểu cảm hơi khó coi: “Người này chỉ có cảnh giới Ngự Không, tại sao tốc độ của hắn lại nhanh tới vậy?”
Triệu Tố cũng hơi hoài nghi.
Tốc độ này của Diệp Quân thật sự nhanh tới độ hơi không bình thường!
Lúc này, Lạc Chiêu Kỳ phía bên cạnh đột nhiên nói: “Con từng thấy hắn tu luyện ở tháp trọng lực thời không!”
Triệu Tố nhìn về phía Lạc Chiêu Kỳ: “Hắn có từng nói hắn ở tầng thứ mấy không?”
Lạc Chiêu Kỳ trầm giọng nói: “Hắn nói hắn ở tầng thứ chín!”
Tầng thứ chín!
Triệu Tố và Viên Cổ đều sững sờ, hai người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt ngập tràn sự kinh ngạc.
Triệu Tố nhẹ giọng nói: “Chả trách tốc độ của hắn lại có thể nhanh tới trình độ này... Hóa ra hắn đã vào trong tầng thứ chín rồi... Hơn nữa, rất có khả năng hắn đã phá được cửa ải ở tầng thứ chín!”
Nghe vậy, biểu cảm của Lạc Chiêu Kỳ phía bên cạnh đột nhiên trở nên phức tạp, cô ta liếc nhìn tàn ảnh phía xa, mỉm cười tự giễu.
Hôm đó lúc Diệp Quân nói với cô ta hắn ở tầng thứ chín, cô ta đã không tin, còn nói mát đối phương một câu!
Hóa ra bản thân mình mới là tên hề!
Nghĩ tới đây, Lạc Chiêu Kỳ đột nhiên thẹn quá hóa giận: “Tên này, lúc đó ta hiểu nhầm ngươi, vậy mà ngươi lại chẳng phản bác chút nào! Đúng là bực bội!”
Phía xa, Diệp Quân đang điên cuồng công kích An Mục, hắn đã lấy ra một con dao găm, chém liên tục vào chỗ hiểm của An Mục!
Thế nhưng vẫn không có tác dụng!
An Mục lại dùng thân xác ngăn cản lại tất cả đòn công kích chí mạng của hắn!
Đúng vào lúc này, một khí tức khủng bố đột nhiên dâng lên bên trong cơ thể An Mục!
Ầm!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đồng tử của Diệp Quân đột nhiên co lại, hắn phản ứng rất nhanh, vào khoảnh khắc nhận ra không ổn đã lập tức lùi ra sau, nhưng vẫn hơi muộn.
Ầm!
Diệp Quân bị chấn động tới độ văng ra xa mấy chục trượng!
Bấy giờ, tất cả mọi người đang có mặt đều ngẩn ra!
Chỉ thấy trên đỉnh đầu An Mục có một con rồng màu vàng đang uốn lượn.
Rồng?
Tất cả mọi người đều đờ cả ra.
“Chân Long!”
Trên đài quan chiến, Viên Cổ đứng bật dậy, ông ta nhìn An Mục phía xa, trong mắt ngập tràn vẻ phấn khích: “Rồng thật, đây là tộc Chân Long tới từ Trung Thổ Thần Châu, ấy vậy mà hắn lại có được sự thừa nhận của tộc Chân Long, ha ha... hắn lại có được sự bảo hộ Chân Long từ tộc Chân Long, ha ha ha ha...”
Tiếng cười của Viên Cổ không có chút kiêng nể gì!
Chân Long!
Lúc này, xung quanh tĩnh lặng tới độ có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi!
Đây là Long tộc trong truyền thuyết sao?
Hơn nữa còn là tộc Chân Long đứng đầu bên trong Long tộc!
An Mục này thế mà lại nhận được sự bảo hộ của tộc Chân Long?
Lúc này, mọi người cũng hiểu ra tại sao năng lực phòng ngự của An Mục lại nghịch thiên tới vậy!
Là có Chân Long đang bảo hộ!
Diệp Quân nhìn con Chân Long phía xa, cũng hơi kinh hãi, hắn không ngờ bên trong cơ thể tên này lại có một Chân Long đang bảo vệ!
Chân Long!
Thứ này chỉ là sinh vật trong truyền thuyết ở Nam Châu!
Hắn không ngờ mình lại gặp được ở nơi này!
Diệp Quân cảm thán trong lòng: “Tháp gia, ngươi xem, rồng đó!”
Tiểu Tháp: “...”
Phía xa, An Mục trừng mắt nhìn Diệp Quân, biểu cảm cực kỳ khó coi: “Phải nói rằng, ta không ngờ phải để lộ một con át chủ bài của mình ở nơi này!”
Vốn dĩ gã không muốn dùng con át chủ bài, nhưng đáng tiếc là lúc giao đấu với Diệp Quân, hắn phát hiện ra tốc độ của chàng trai trước mắt mình thực sự quá đỗi nghịch thiên!
Nghịch thiên tới độ gã buộc phải dùng đến con át chủ bài này của mình!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì không dùng thì hắn chỉ có thể bị động chịu đòn tiếp!
Mặc dù Diệp Quân cũng chẳng thể đánh chết được hắn, nhưng chủ yếu là sẽ mất hết thể diện!
Diệp Quân liếc nhìn ảo ảnh con Chân Long trên đỉnh đầu An Mục, đây không phải bản thể của rồng, bản thể của rồng vẫn ở bên trong cơ thể An Mục.
Rồng!
Không thể không nói, hắn vẫn hơi kiêng dè trước loài sinh vật này!
Đương nhiên,bây giờ hắn không hề sợ hãi!
Chân Long?
Dù ngươi có là thần thì hôm nay Diệp Quân ta cũng phải đấu một trận!
Cánh tay phải của hắn từ từ siết chặt lại, lần này, hắn đã không định nương tay nữa!
Lúc này, An Mục đột nhiên chậm rãi tiến về phía Diệp Quân, gã nhìn Diệp Quân, nói đầy hiểm ác: “Tới mà cảm nhận uy lực huyết mạch từ Chân Long đi!”
Vừa dứt lời, gã đột nhiên phẫn nộ gầm lên.
Vào khoảnh khắc gã gầm lên, Chân Long hư ảo trên đỉnh đầu gã đột nhiên mở to hai mắt, một giây sau, nó mở miệng gào lên.
Ầm!
Sức ép huyết mạch Chân Long hết sức khủng bố đột nhiên tràn lan khắp đất trời!
Rầm rầm!
Trong nháy mắt, vô số người đang có mặt đều nằm bò lên trên mặt đất, run rẩy không ngừng!
Huyết mạch trấn áp!
Huyết mạch của người bình thường sao có thể chống đỡ lại nổi sức ép huyết mạch của Chân Long?
Cho dù là một số trưởng lão của thư viện Quan Huyên thì lúc này cũng chậm rãi khom người lại.
Ngay cả Triệu Tố và Viên Cổ thì sắc mặt cũng hơi trắng bệch, mặc dù bọn họ có thực lực mạnh mẽ, nhưng uy lực của huyết mạch đó thực sự quá mạnh, bọn họ dẫu sao cũng chỉ có huyết mạch bình thường, khó mà chống đỡ nổi!
Thế nhưng một giây sau, tất cả mọi người đang có mặt đều sững sờ!
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Quân hiện đang đứng ở khu vực trung tâm của uy lực huyết mạch đó!
Diệp Quân chẳng sao cả!
Hắn đứng ở đó, đứng thẳng lưng, sắc mặt hết sức bình tĩnh, chẳng có chút vấn đề gì!
Tất cả mọi người như hoá đá!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro