Chương 96
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
"Đệch!"
Tiểu Tháp giận tím mặt: "Tiên tổ của ngươi gặp ta cũng phải gọi một tiếng Tháp gia đấy! Mẹ kiếp, thứ kiến hôi nhà ngươi lại dám khinh nhờn Tháp gia ta đây. Ngươi có tin hôm nay Tháp gia ta sẽ chặt đứt số kiếp thiên mệnh của tộc Thần Qua các ngươi luôn không?"
Ly Vân nhìn Tháp gia chòng chọc, mỉa mai: "Chặt đứt số kiếp thiên mệnh của tộc Thần Qua ta? Ngươi đúng là cái thứ không biết trời cao đất dày, ăn nói hùng hồn lắm!"
Tiểu Tháp: "..."
Ầm!
Ngay lúc này, thời không trên đỉnh đầu của mấy người bỗng rung lên kịch liệt!
Con Chân Long kia đã tới rồi!
Tiểu Tháp lập tức nắm lấy Diệp Quân, lắc mình một cái, biến mất khỏi chỗ đó!
Thấy cảnh này, sắc mặt Ly Vân chợt thay đổi: "Muốn trốn sao?"
Vừa dứt lời, ông ta đã mạnh mẽ chộp tay về phía trước.
Ầm!
Thời không vỡ nát, một bàn tay khổng bồ bỗng xuyên không gian, xuất hiện ở cách đó ngàn dặm!
Rầm!
Cách đó ngàn dặm, không gian trong phạm vi mấy vạn dặm ầm ầm đổ nát, nhưng Diệp Quân và hư ảnh kia đã mất tăm mất dạng rồi.
Thấy vậy, vẻ mặt Ly Vân bỗng trở nên âm trầm!
Thoát mất rồi!
Lúc này, con Chân Long kia chợt hoá thành một người đàn ông trung niên.
Ly Vân nhìn người đàn ông trung niên kia: "Ngao Mông!"
Ông ta hơi kinh ngạc, không ngờ tộc Chân Long lại phái vị này đến đây. Vị này năm xưa đã thay mặt tộc Chân Long tham gia cuộc chiến tranh giành số mệnh đấy, thực lực mạnh nhất trong lớp Chân Long trẻ!
Ngao Mông nhìn chân trời, bình tĩnh nói: "Ly Vân tộc trưởng, kẻ này không đơn giản đâu!"
Ly Vân im lặng.
Đúng là không đơn giản!
Vị vừa nãy tự xưng là Tháp gia kia tuy ngông cuồng hống hách, nhưng phải thừa nhận rằng vị đó cũng rất có bản lĩnh!
Ngao Mông nói: "Ly Vân tộc trưởng, cậu thanh niên kia là một kiếm tu, đồng nghĩa với việc sau lưng hắn có một vị cường giả kiếm tu!"
Ly Vân trầm mặc hồi lâu rồi nói: "Trước đây ta đã cho người đi điều tra rồi, vị kiếm tu đứng sau hắn cùng lắm chỉ là một vị Đại Kiếm Tiên mà thôi!"
Ngao Mông nhìn Ly Vân: "Có bằng chứng không?"
Ly Vân đáp: "Ta đoán thôi!"
Ngao Mông khẽ nhíu mày.
Ly Vân cười nói: "Hiện nay chỉ còn vài vị Kiếm Đế kia thôi, mà các vị đó đều đang ở vũ trụ Quan Huyên cả rồi. Hơn nữa, người bây giờ vẫn còn thường xuyên xuất hiện trước mặt mọi người chính là Thính Vân Kiếm Đế của thư viện, mà Thính Vân Kiếm Đế thì không phải là sư phụ của hắn. Thế thì người sau lưng hắn mạnh nhất cũng chỉ đến cấp độ Đại Kiếm Tiên mà thôi!"
Sau một thoáng im lặng, Ngao Mông khẽ gật đầu: "Có lý!"
Ly Vân nói: "Thiên phú của người này không tệ, lại là kiếm tu, nếu đã là kẻ địch thì phải toàn lực truy giết để trừ hậu hoạ về sau!"
Ngao Mông gật nhẹ đầu: "Đương nhiên tộc ta hiểu điều đó!"
Nói rồi ông ta nhìn Ly Vân: "Ly Vân tộc trưởng, tộc ta đang có một nhóm Chân Long thiên phú kiệt xuất, nếu quý tộc bằng lòng thì có thể phái hai người đến tộc Chân Long, để bọn họ chọn lựa cộng sự của nhau".
Ly Vân chợt nở nụ cười: "Thế thì tốt quá!"
Hời to rồi!
Nếu lớp trẻ của tộc Thần Qua có được Chân Long làm cộng sự thì sức chiến đấu sẽ tăng lên vô số lần!
Hơn nữa, tộc Thần Qua cũng sẽ kết mối quan hệ đồng minh ổn định với tộc Chân Long!
Đây đúng là chuyện mừng khiến người ta phát khóc!
Ngao Mông quay người nhìn chân trời, phì cười: "Ta muốn xem thử, ở Trung Thổ Thần Châu này, ai dám bảo vệ hắn!"
...
Trên tầng mây tại một nơi nào đó, Tiểu Tháp và Diệp Quân dừng lại. Sau khi dừng lại, nó lập tức biến thành một tia sáng chui vào người Diệp Quân!
Diệp Quân vội hỏi: "Tháp gia, ngươi không sao chứ?"
Hắn có thể cảm nhận được, thương thế của vị Tháp gia này quả thật rất nghiêm trọng.
Một lát sau, Tiểu Tháp đáp: "Ta không thể ra tay được nữa rồi!"
Diệp Quân khẽ gật đầu, thấy hơi áy náy: "Tháp gia, là ta đã liên luỵ ngươi rồi!"
Tiểu Tháp trầm giọng than: "Nói mấy lời này làm gì?"
Diệp Quân chần chừ rồi nói: "Tháp gia, mục tiêu của bọn họ chỉ có mình ta, hay là ngươi đi đi! Đây là lời thật lòng của ta đấy!"
Sau một hồi im lặng, Tiểu Tháp nói: "Ta hấp thu huyền khí của ngươi bao nhiêu năm qua, bây giờ bỏ đi thế này ta thấy không hay cho lắm. Thế nên cứ để ta đi cùng ngươi thêm một đoạn đường nữa! Đợi đến khi ngươi trở thành Đại Kiếm Tiên thì ta sẽ đi!"
Diệp Quân còn muốn nói gì đó nhưng Tiểu Tháp đã lên tiếng: "Đến Thần tộc đi! Vị cô nương cho ngươi miếng ngọc bội kia là một người tốt, lần này chắc sẽ không có bất trắc gì nữa đâu!"
Diệp Quân gật đầu.
Bây giờ hắn cũng chỉ có thể đi Thần tộc thôi!
Diệp Quân lại quay trở về khu vực dịch chuyển kia. Lúc nhìn thấy Diệp Quân, lão lưng gù nhíu mày nhìn hắn, không nói gì.
Diệp Quân nói: "Ta muốn đi Thần tộc!"
Nói rồi hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho lão lưng gù.
Lão lưng gù nhận nhẫn xong thì chỉ vào một trận pháp dịch chuyển bên phải.
Diệp Quân gật đầu rồi đi về phía trận pháp dịch chuyển.
Tiểu Tháp giận tím mặt: "Tiên tổ của ngươi gặp ta cũng phải gọi một tiếng Tháp gia đấy! Mẹ kiếp, thứ kiến hôi nhà ngươi lại dám khinh nhờn Tháp gia ta đây. Ngươi có tin hôm nay Tháp gia ta sẽ chặt đứt số kiếp thiên mệnh của tộc Thần Qua các ngươi luôn không?"
Ly Vân nhìn Tháp gia chòng chọc, mỉa mai: "Chặt đứt số kiếp thiên mệnh của tộc Thần Qua ta? Ngươi đúng là cái thứ không biết trời cao đất dày, ăn nói hùng hồn lắm!"
Tiểu Tháp: "..."
Ầm!
Ngay lúc này, thời không trên đỉnh đầu của mấy người bỗng rung lên kịch liệt!
Con Chân Long kia đã tới rồi!
Tiểu Tháp lập tức nắm lấy Diệp Quân, lắc mình một cái, biến mất khỏi chỗ đó!
Thấy cảnh này, sắc mặt Ly Vân chợt thay đổi: "Muốn trốn sao?"
Vừa dứt lời, ông ta đã mạnh mẽ chộp tay về phía trước.
Ầm!
Thời không vỡ nát, một bàn tay khổng bồ bỗng xuyên không gian, xuất hiện ở cách đó ngàn dặm!
Rầm!
Cách đó ngàn dặm, không gian trong phạm vi mấy vạn dặm ầm ầm đổ nát, nhưng Diệp Quân và hư ảnh kia đã mất tăm mất dạng rồi.
Thấy vậy, vẻ mặt Ly Vân bỗng trở nên âm trầm!
Thoát mất rồi!
Lúc này, con Chân Long kia chợt hoá thành một người đàn ông trung niên.
Ly Vân nhìn người đàn ông trung niên kia: "Ngao Mông!"
Ông ta hơi kinh ngạc, không ngờ tộc Chân Long lại phái vị này đến đây. Vị này năm xưa đã thay mặt tộc Chân Long tham gia cuộc chiến tranh giành số mệnh đấy, thực lực mạnh nhất trong lớp Chân Long trẻ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngao Mông nhìn chân trời, bình tĩnh nói: "Ly Vân tộc trưởng, kẻ này không đơn giản đâu!"
Ly Vân im lặng.
Đúng là không đơn giản!
Vị vừa nãy tự xưng là Tháp gia kia tuy ngông cuồng hống hách, nhưng phải thừa nhận rằng vị đó cũng rất có bản lĩnh!
Ngao Mông nói: "Ly Vân tộc trưởng, cậu thanh niên kia là một kiếm tu, đồng nghĩa với việc sau lưng hắn có một vị cường giả kiếm tu!"
Ly Vân trầm mặc hồi lâu rồi nói: "Trước đây ta đã cho người đi điều tra rồi, vị kiếm tu đứng sau hắn cùng lắm chỉ là một vị Đại Kiếm Tiên mà thôi!"
Ngao Mông nhìn Ly Vân: "Có bằng chứng không?"
Ly Vân đáp: "Ta đoán thôi!"
Ngao Mông khẽ nhíu mày.
Ly Vân cười nói: "Hiện nay chỉ còn vài vị Kiếm Đế kia thôi, mà các vị đó đều đang ở vũ trụ Quan Huyên cả rồi. Hơn nữa, người bây giờ vẫn còn thường xuyên xuất hiện trước mặt mọi người chính là Thính Vân Kiếm Đế của thư viện, mà Thính Vân Kiếm Đế thì không phải là sư phụ của hắn. Thế thì người sau lưng hắn mạnh nhất cũng chỉ đến cấp độ Đại Kiếm Tiên mà thôi!"
Sau một thoáng im lặng, Ngao Mông khẽ gật đầu: "Có lý!"
Ly Vân nói: "Thiên phú của người này không tệ, lại là kiếm tu, nếu đã là kẻ địch thì phải toàn lực truy giết để trừ hậu hoạ về sau!"
Ngao Mông gật nhẹ đầu: "Đương nhiên tộc ta hiểu điều đó!"
Nói rồi ông ta nhìn Ly Vân: "Ly Vân tộc trưởng, tộc ta đang có một nhóm Chân Long thiên phú kiệt xuất, nếu quý tộc bằng lòng thì có thể phái hai người đến tộc Chân Long, để bọn họ chọn lựa cộng sự của nhau".
Ly Vân chợt nở nụ cười: "Thế thì tốt quá!"
Hời to rồi!
Nếu lớp trẻ của tộc Thần Qua có được Chân Long làm cộng sự thì sức chiến đấu sẽ tăng lên vô số lần!
Hơn nữa, tộc Thần Qua cũng sẽ kết mối quan hệ đồng minh ổn định với tộc Chân Long!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây đúng là chuyện mừng khiến người ta phát khóc!
Ngao Mông quay người nhìn chân trời, phì cười: "Ta muốn xem thử, ở Trung Thổ Thần Châu này, ai dám bảo vệ hắn!"
...
Trên tầng mây tại một nơi nào đó, Tiểu Tháp và Diệp Quân dừng lại. Sau khi dừng lại, nó lập tức biến thành một tia sáng chui vào người Diệp Quân!
Diệp Quân vội hỏi: "Tháp gia, ngươi không sao chứ?"
Hắn có thể cảm nhận được, thương thế của vị Tháp gia này quả thật rất nghiêm trọng.
Một lát sau, Tiểu Tháp đáp: "Ta không thể ra tay được nữa rồi!"
Diệp Quân khẽ gật đầu, thấy hơi áy náy: "Tháp gia, là ta đã liên luỵ ngươi rồi!"
Tiểu Tháp trầm giọng than: "Nói mấy lời này làm gì?"
Diệp Quân chần chừ rồi nói: "Tháp gia, mục tiêu của bọn họ chỉ có mình ta, hay là ngươi đi đi! Đây là lời thật lòng của ta đấy!"
Sau một hồi im lặng, Tiểu Tháp nói: "Ta hấp thu huyền khí của ngươi bao nhiêu năm qua, bây giờ bỏ đi thế này ta thấy không hay cho lắm. Thế nên cứ để ta đi cùng ngươi thêm một đoạn đường nữa! Đợi đến khi ngươi trở thành Đại Kiếm Tiên thì ta sẽ đi!"
Diệp Quân còn muốn nói gì đó nhưng Tiểu Tháp đã lên tiếng: "Đến Thần tộc đi! Vị cô nương cho ngươi miếng ngọc bội kia là một người tốt, lần này chắc sẽ không có bất trắc gì nữa đâu!"
Diệp Quân gật đầu.
Bây giờ hắn cũng chỉ có thể đi Thần tộc thôi!
Diệp Quân lại quay trở về khu vực dịch chuyển kia. Lúc nhìn thấy Diệp Quân, lão lưng gù nhíu mày nhìn hắn, không nói gì.
Diệp Quân nói: "Ta muốn đi Thần tộc!"
Nói rồi hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho lão lưng gù.
Lão lưng gù nhận nhẫn xong thì chỉ vào một trận pháp dịch chuyển bên phải.
Diệp Quân gật đầu rồi đi về phía trận pháp dịch chuyển.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro