Có thực lực mới...
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Đúng lúc này, một giọng nói bỗng truyền đến từ sau lưng Nam Lăng Nhất Nhất: "Có Diệp công tử ở đây không?"
Giọng nói này vừa cất lên, cả Diệp Quân và Nam Lăng Nhất Nhất đều giật cả mình.
Nam Lăng Nhất Nhất quay đầu nhìn, một cô gái mặc trường bào đang đứng trước cửa, tóc buộc đuôi ngựa, tay cầm một chiếc quạt giấy, vô cùng khí khái.
Người đến chính là Diệp Quan Chỉ!
Ánh mắt Diệp Quan Chỉ bỗng rơi trên người Diệp Quân, lúc nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Quân thì cô ấy hơi sững sờ, sau đó cười nói: "Xem ra bây giờ không tiện lắm!"
Nói rồi cô ấy lùi sau một bước, ra bên ngoài cửa.
Trong phòng, Nam Lăng Nhất Nhất và Diệp Quân bốn mắt nhìn nhau, Diệp Quân lắc đầu: "Không quen!"
Nam Lăng Nhất Nhất cũng lắc đầu: "Ta cũng không quen!"
Diệp Quan Chỉ đứng ngoài cửa khẽ cười: "Chào Diệp công tử, ta là người của thư viện Quan Huyên!"
Thư viện Quan Huyên!
Vẻ mặt Diệp Quân bỗng trở nên đề phòng, không phải đến đây vì chuyện tộc Chân Long bị diệt tộc đấy chứ?
Diệp Quan Chỉ bỗng nói: "Diệp công tử, ta có thể vào trong nói chuyện với ngươi không?"
Diệp Quân suy nghĩ rồi nhìn Nam Lăng Nhất Nhất: "Sư tỷ, che lại giúp đệ!"
Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu, sau đó kéo chăn lên đắp cho hắn.
Diệp Quân nói: "Vào đi!"
Diệp Quan Chỉ bước vào, cô ấy nhìn Nam Lăng Nhất Nhất, khẽ cười rồi đi tới trước mặt Diệp Quân. Sau đó, cô ấy lấy ra một chiếc bình bạch ngọc đưa cho Diệp Quân: "Diệp công tử, vết thương của ngươi rất nghiêm trọng, đan dược này có tác dụng với ngươi!"
Diệp Quân vừa định từ chối thì Nam Lăng Nhất Nhất đứng bên cạnh nhìn thấy chữ trên bình bạch ngọc, kinh ngạc hô lên: "Thánh Nguyên Đan, đây là đan dược cấp Tiên trong truyền thuyết!"
Cấp Tiên!
Diệp Quân hơi xao động, trên cấp Thiên chính là cấp Thánh, mà trên cấp Thánh là cấp Tiên đấy.
Đan dược cấp Tiên không phải trân quý bình thường thôi đâu.
Không đúng, một viên đan dược cấp Thánh đã rất trân quý rồi!
Nghề nghiệp cao quý như luyện dược sư, ở Trung Thổ Thần Châu cũng chẳng được mấy người!
Tuy Nam Lăng Nhất Nhất cũng rất xao động nhưng không nhận lấy mà nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ: "Các hạ có ý gì?"
Diệp Quan Chỉ khẽ cười: "Diệp công tử, ta không hề có ác ý, hôm nay ta đến đây là để thay mặt thư viện Quan Huyên tới xin lỗi ngươi!"
Diệp Quân hơi nhíu mày: "Xin lỗi sao?"
Diệp Quan Chỉ gật đầu: "Chuyện tỷ võ ở hạ giới là lỗi của thư viện, để ngươi phải chịu uất ức và đối đãi bất công, rất xin lỗi!"
Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ, hơi bất ngờ.
Diệp Quan Chỉ lại nói: "Diệp công tử, nếu ngươi bằng lòng về thư viện, thư viện sẽ..."
Diệp Quân lắc đầu: "Không cần đâu!"
Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân: "Thư viện sẵn lòng phá lệ vì Diệp công tử, để Diệp công tử tới tu hành ở tổng viện!"
Nghe lời này, sắc mặt Nam Lăng Nhất Nhất bỗng thay đổi!
Đến tổng viện thư viện Quan Huyên!
Đây là một cơ hội cực kỳ lớn!
Nhưng Diệp Quân vẫn lắc đầu: "Không cần!"
Sau một hồi im lặng, Diệp Quan Chỉ khẽ gật đầu: "Diệp công tử, ta thay mặt thư viện xin lỗi ngươi thêm một lần nữa, nếu ngươi bằng lòng quay lại thì thư viện vẫn luôn mở rộng cửa chào đón ngươi. Ngươi yên tâm dưỡng thương đi, ta không làm phiền nữa!"
Nói rồi cô ấy định rời đi!
Lúc này, Nam Lăng Nhất Nhất bỗng nói: "Tộc Thiên Long viễn cổ thuộc tổng viện thư viện Quan Huyên, bọn họ có trả thù sư đệ ta không?"
Diệp Quan Chỉ bình tĩnh nói: "Ngoài mặt thì họ không dám!"
Sắc mặt Nam Lăng Nhất Nhất u ám hẳn: "Thế trong tối thì sao?"
Diệp Quan Chỉ gật đầu: "Trong tối, chắc chắn bọn họ sẽ báo thù!"
Nam Lăng Nhất Nhất nhìn chằm chằm Diệp Quan Chỉ: "Cô là người của tổng viện thư viện Quan Huyên sao?"
Diệp Quan Chỉ gật đầu: "Đúng vậy!"
Tổng viện!
Vẻ mặt Diệp Quân thay đổi, hắn không ngờ người của tổng viện thư viện Quan Huyên lại đến đây!
Nam Lăng Nhất Nhất do dự một lát rồi hỏi: "Nhà họ An thì sao?"
Sau một thoáng im lặng, Diệp Quan Chỉ nói: "Ta chỉ có thể ràng buộc họ ngoài mặt thôi, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ âm thầm đối phó với Diệp công tử".
Nam Lăng Nhất Nhất nhìn Diệp Quan Chỉ: "Thế phải làm sao?"
Diệp Quan Chỉ im lặng một hồi lâu, trầm giọng nói: "Cô nương, nói thật lòng thì mọi chuyện bắt nguồn từ bọn họ, ta cũng đã trừng phạt họ rồi, nhưng ta biết chắc chắn họ sẽ trả thù. Thế nhưng nếu họ không quang minh chính đại trả thù thì ta cũng hết cách. Dù sao thì vẫn có sự khác biệt giữa muốn phạm tội và vẫn chưa phạm tội".
Diệp Quân bỗng nói: "Nếu bây giờ tộc Thiên Long viễn cổ và nhà họ An trả thù ta thì cô sẽ làm thế nào?"
Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân: "Nếu bây giờ tộc Thiên Long viễn cổ trả thù ngươi thì ta sẽ ra lệnh cho Quan Huyên Vệ xử lý bọn họ. Sau đó bắt đầu thủ tục buộc tội tộc Thiên Long viễn cổ, cuối cùng nội các thư viện sẽ định tội họ. Nhưng kết quả thế nào thì ta không dự liệu trước được".
Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ: "Nếu là nhà họ An thì sao?"
Diệp Quan Chỉ suy nghĩ rồi đáp: "Ta sẽ cố gắng hết sức ngăn cản, đồng thời bắt đầu thủ tục buộc tội nhà họ An".
Diệp Quân cười nói: "Theo cô thì kết quả cuối cùng sẽ thế nào?"
Diệp Quan Chỉ nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Kết quả cuối cùng là Diệp công tử sẽ chết oan chết uổng".
Diệp Quân trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Không có công đạo, phải không?"
Diệp Quan Chỉ thở dài: "Có công đạo, nhưng cần phải có thực lực mới tranh được! Đây... chính là hiện thực!"
Diệp Quân lắc đầu cười.
Diệp Quan Chỉ lại nói: "Diệp công tử, từ khi thư viện thành lập đến nay đã làm rất nhiều việc cho vũ trụ, nhưng đồng thời nội bộ thư viện cũng tồn tại một số vấn đề nhất định, đây là sự thật. Nhưng ta vẫn rất có lòng tin vào thư viện, ta tin, thư viện sẽ ngày càng tốt hơn".
Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ, khẽ nói: "Cô nương là một người tốt, nếu thư viện có nhiều người như cô hơn một chút thì chắc chắn sẽ ngày càng tốt".
Diệp Quan Chỉ khẽ cười: "Đa tạ Diệp công tử đã đề cao. Diệp công tử, công tử vẫn nên cẩn thận hơn về chuyện của nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ!"
Cô ấy dừng lại rồi mới nói tiếp: "Đề nghị của cá nhân ta là Diệp công tử phải cố gắng nâng cao bản thân, khi đối mặt với cường quyền và sự bất công, thứ công tử có thể làm được chính là phải mạnh mẽ hơn chúng. Tuy ta đã học Quan Huyên Pháp cả đời mình nhưng phải công nhận rằng đôi lúc nắm đấm còn có hiệu quả hơn Quan Huyên Pháp!"
Diệp Quân khẽ cười: "Đa tạ đề nghị của cô!"
Diệp Quan Chỉ gật đầu: "Cáo từ!"
Nói rồi cô ấy quay người rời đi.
Diệp Quân nhìn bóng lưng rời đi của Diệp Quan Chỉ, không biết đang nghĩ gì.
Giọng nói này vừa cất lên, cả Diệp Quân và Nam Lăng Nhất Nhất đều giật cả mình.
Nam Lăng Nhất Nhất quay đầu nhìn, một cô gái mặc trường bào đang đứng trước cửa, tóc buộc đuôi ngựa, tay cầm một chiếc quạt giấy, vô cùng khí khái.
Người đến chính là Diệp Quan Chỉ!
Ánh mắt Diệp Quan Chỉ bỗng rơi trên người Diệp Quân, lúc nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Quân thì cô ấy hơi sững sờ, sau đó cười nói: "Xem ra bây giờ không tiện lắm!"
Nói rồi cô ấy lùi sau một bước, ra bên ngoài cửa.
Trong phòng, Nam Lăng Nhất Nhất và Diệp Quân bốn mắt nhìn nhau, Diệp Quân lắc đầu: "Không quen!"
Nam Lăng Nhất Nhất cũng lắc đầu: "Ta cũng không quen!"
Diệp Quan Chỉ đứng ngoài cửa khẽ cười: "Chào Diệp công tử, ta là người của thư viện Quan Huyên!"
Thư viện Quan Huyên!
Vẻ mặt Diệp Quân bỗng trở nên đề phòng, không phải đến đây vì chuyện tộc Chân Long bị diệt tộc đấy chứ?
Diệp Quan Chỉ bỗng nói: "Diệp công tử, ta có thể vào trong nói chuyện với ngươi không?"
Diệp Quân suy nghĩ rồi nhìn Nam Lăng Nhất Nhất: "Sư tỷ, che lại giúp đệ!"
Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu, sau đó kéo chăn lên đắp cho hắn.
Diệp Quân nói: "Vào đi!"
Diệp Quan Chỉ bước vào, cô ấy nhìn Nam Lăng Nhất Nhất, khẽ cười rồi đi tới trước mặt Diệp Quân. Sau đó, cô ấy lấy ra một chiếc bình bạch ngọc đưa cho Diệp Quân: "Diệp công tử, vết thương của ngươi rất nghiêm trọng, đan dược này có tác dụng với ngươi!"
Diệp Quân vừa định từ chối thì Nam Lăng Nhất Nhất đứng bên cạnh nhìn thấy chữ trên bình bạch ngọc, kinh ngạc hô lên: "Thánh Nguyên Đan, đây là đan dược cấp Tiên trong truyền thuyết!"
Cấp Tiên!
Diệp Quân hơi xao động, trên cấp Thiên chính là cấp Thánh, mà trên cấp Thánh là cấp Tiên đấy.
Đan dược cấp Tiên không phải trân quý bình thường thôi đâu.
Không đúng, một viên đan dược cấp Thánh đã rất trân quý rồi!
Nghề nghiệp cao quý như luyện dược sư, ở Trung Thổ Thần Châu cũng chẳng được mấy người!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy Nam Lăng Nhất Nhất cũng rất xao động nhưng không nhận lấy mà nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ: "Các hạ có ý gì?"
Diệp Quan Chỉ khẽ cười: "Diệp công tử, ta không hề có ác ý, hôm nay ta đến đây là để thay mặt thư viện Quan Huyên tới xin lỗi ngươi!"
Diệp Quân hơi nhíu mày: "Xin lỗi sao?"
Diệp Quan Chỉ gật đầu: "Chuyện tỷ võ ở hạ giới là lỗi của thư viện, để ngươi phải chịu uất ức và đối đãi bất công, rất xin lỗi!"
Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ, hơi bất ngờ.
Diệp Quan Chỉ lại nói: "Diệp công tử, nếu ngươi bằng lòng về thư viện, thư viện sẽ..."
Diệp Quân lắc đầu: "Không cần đâu!"
Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân: "Thư viện sẵn lòng phá lệ vì Diệp công tử, để Diệp công tử tới tu hành ở tổng viện!"
Nghe lời này, sắc mặt Nam Lăng Nhất Nhất bỗng thay đổi!
Đến tổng viện thư viện Quan Huyên!
Đây là một cơ hội cực kỳ lớn!
Nhưng Diệp Quân vẫn lắc đầu: "Không cần!"
Sau một hồi im lặng, Diệp Quan Chỉ khẽ gật đầu: "Diệp công tử, ta thay mặt thư viện xin lỗi ngươi thêm một lần nữa, nếu ngươi bằng lòng quay lại thì thư viện vẫn luôn mở rộng cửa chào đón ngươi. Ngươi yên tâm dưỡng thương đi, ta không làm phiền nữa!"
Nói rồi cô ấy định rời đi!
Lúc này, Nam Lăng Nhất Nhất bỗng nói: "Tộc Thiên Long viễn cổ thuộc tổng viện thư viện Quan Huyên, bọn họ có trả thù sư đệ ta không?"
Diệp Quan Chỉ bình tĩnh nói: "Ngoài mặt thì họ không dám!"
Sắc mặt Nam Lăng Nhất Nhất u ám hẳn: "Thế trong tối thì sao?"
Diệp Quan Chỉ gật đầu: "Trong tối, chắc chắn bọn họ sẽ báo thù!"
Nam Lăng Nhất Nhất nhìn chằm chằm Diệp Quan Chỉ: "Cô là người của tổng viện thư viện Quan Huyên sao?"
Diệp Quan Chỉ gật đầu: "Đúng vậy!"
Tổng viện!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẻ mặt Diệp Quân thay đổi, hắn không ngờ người của tổng viện thư viện Quan Huyên lại đến đây!
Nam Lăng Nhất Nhất do dự một lát rồi hỏi: "Nhà họ An thì sao?"
Sau một thoáng im lặng, Diệp Quan Chỉ nói: "Ta chỉ có thể ràng buộc họ ngoài mặt thôi, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ âm thầm đối phó với Diệp công tử".
Nam Lăng Nhất Nhất nhìn Diệp Quan Chỉ: "Thế phải làm sao?"
Diệp Quan Chỉ im lặng một hồi lâu, trầm giọng nói: "Cô nương, nói thật lòng thì mọi chuyện bắt nguồn từ bọn họ, ta cũng đã trừng phạt họ rồi, nhưng ta biết chắc chắn họ sẽ trả thù. Thế nhưng nếu họ không quang minh chính đại trả thù thì ta cũng hết cách. Dù sao thì vẫn có sự khác biệt giữa muốn phạm tội và vẫn chưa phạm tội".
Diệp Quân bỗng nói: "Nếu bây giờ tộc Thiên Long viễn cổ và nhà họ An trả thù ta thì cô sẽ làm thế nào?"
Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân: "Nếu bây giờ tộc Thiên Long viễn cổ trả thù ngươi thì ta sẽ ra lệnh cho Quan Huyên Vệ xử lý bọn họ. Sau đó bắt đầu thủ tục buộc tội tộc Thiên Long viễn cổ, cuối cùng nội các thư viện sẽ định tội họ. Nhưng kết quả thế nào thì ta không dự liệu trước được".
Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ: "Nếu là nhà họ An thì sao?"
Diệp Quan Chỉ suy nghĩ rồi đáp: "Ta sẽ cố gắng hết sức ngăn cản, đồng thời bắt đầu thủ tục buộc tội nhà họ An".
Diệp Quân cười nói: "Theo cô thì kết quả cuối cùng sẽ thế nào?"
Diệp Quan Chỉ nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Kết quả cuối cùng là Diệp công tử sẽ chết oan chết uổng".
Diệp Quân trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Không có công đạo, phải không?"
Diệp Quan Chỉ thở dài: "Có công đạo, nhưng cần phải có thực lực mới tranh được! Đây... chính là hiện thực!"
Diệp Quân lắc đầu cười.
Diệp Quan Chỉ lại nói: "Diệp công tử, từ khi thư viện thành lập đến nay đã làm rất nhiều việc cho vũ trụ, nhưng đồng thời nội bộ thư viện cũng tồn tại một số vấn đề nhất định, đây là sự thật. Nhưng ta vẫn rất có lòng tin vào thư viện, ta tin, thư viện sẽ ngày càng tốt hơn".
Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ, khẽ nói: "Cô nương là một người tốt, nếu thư viện có nhiều người như cô hơn một chút thì chắc chắn sẽ ngày càng tốt".
Diệp Quan Chỉ khẽ cười: "Đa tạ Diệp công tử đã đề cao. Diệp công tử, công tử vẫn nên cẩn thận hơn về chuyện của nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ!"
Cô ấy dừng lại rồi mới nói tiếp: "Đề nghị của cá nhân ta là Diệp công tử phải cố gắng nâng cao bản thân, khi đối mặt với cường quyền và sự bất công, thứ công tử có thể làm được chính là phải mạnh mẽ hơn chúng. Tuy ta đã học Quan Huyên Pháp cả đời mình nhưng phải công nhận rằng đôi lúc nắm đấm còn có hiệu quả hơn Quan Huyên Pháp!"
Diệp Quân khẽ cười: "Đa tạ đề nghị của cô!"
Diệp Quan Chỉ gật đầu: "Cáo từ!"
Nói rồi cô ấy quay người rời đi.
Diệp Quân nhìn bóng lưng rời đi của Diệp Quan Chỉ, không biết đang nghĩ gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro