Đứa trẻ ngốc
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Lúc nghe tộc Thần Qua không chỉ từ chối Diệp Quân gia nhập vào mà còn
hợp sức với tộc Chân Long giết Diệp Quân, ánh mắt bà ta trở nên lạnh
lùng.
Không lâu sau ông lão đã nói xong.
Ly Qua đứng đó im lặng không nói gì.
Lúc này bà ta chỉ có một suy nghĩ: Tìm đường chết!
Lúc này Ly Vân bỗng run rẩy nói: “Tiên tổ…”
Ly Qua bỗng vung tay lên.
Vụt!
Ly Vân chưa nói hết câu, cả người đã biến thành tro bụi.
Bị giết chết!
Tất cả cường giả tộc Thần Qua ngây người.
Ly Qua bỗng vung tay phải lên, một nguồn năng lượng đáng sợ xuất hiện.
Tất cả cường giả tộc Thần Qua lập tức biến thành tro bụi.
Toàn bộ đều chết!
Thấy thế, các cường giả tộc Chân Long bên dưới đều hóa đá.
Diệp Quân cũng há hốc miệng.
Chuyện này là sao vậy?
Lúc này Ly Qua xoay người nhìn Diệp Quân, vẻ mặt khá phức tạp: “Chuyện này là lỗi của tộc Thần Qua, ta đại diện cho tộc Thần Qua xin lỗi ngươi”.
Nói rồi bà ta ngừng một chốc, lại nói: “Tất cả cường giả đỉnh cấp tộc Thần Qua đều ở đây, ta đã giết chúng rồi, ngươi xem được rồi chứ?”
Diệp Quân nhìn Ly Qua, sau đó nói: “Sau này bà có trả thù ta không?”
Ly Qua lắc đầu: “Sẽ không, không tin thì ngươi có thể hỏi Tháp gia của ngươi”.
Diệp Quân nhìn Tiểu Tháp, Tiểu Tháp im lặng, nó cũng không ngờ Ly Qua lại quả quyết tự tay giết hết cường giả tộc Thần Qua ở đây.
Cực kỳ quả quyết.
Quyết đoán!
Tiểu Tháp im lặng rồi bình tĩnh nói: “Yên tâm đi, bà ta sẽ không trả thù ngươi”.
Diệp Quân không nói gì.
Ly Qua bỗng nhìn mấy Chân Long ở bên dưới, bà ta vung tay lên, một luồng sáng xoẹt qua.
Vèo!
Hàng trăm Chân Long ở đó đều bị luồng sáng này chém chết.
Tất cả đều bị chém chết.
Lúc này tộc Chân Long bị tiêu diệt.
Thấy thế, Diệp Quân biến sắc, người phụ nữ này thực lực đáng sợ quá.
Ly Qua nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Nếu ngươi cảm thấy không hài lòng, ta có thể lập tức giết hết toàn bộ người tộc Thần Qua”.
Tiểu Tháp nhìn Ly Qua, thầm mắng, mẹ nó người phụ nữ này vẫn nhanh trí như trước.
Sở dĩ người phụ nữ này giết các cường giả tộc Thần Qua quả quyết như thế thật ra là để kịp thời ngăn chặn tổn thất quá lớn.
Nếu không làm thế thì người tộc Thần Qua bị giết chết không phải là những cường giả trước mặt này, mà là bị tiêu diệt hết thảy.
Bây giờ bà ta làm thế tức là lấy lùi làm tiến.
Hơn nữa còn tiện thể tiêu diệt luôn tộc Chân Long.
Còn nói nếu không hài lòng, ta cũng giết hết toàn bộ người trong tộc để ngươi bớt giận.
Hàm ý khác trong lời nói là nếu ngươi nói không hài lòng, hình như bản thân cũng cảm thấy quá đáng.
Tiểu Tháp nhìn Diệp Quân, thấy ánh mắt Diệp Quân không còn vẻ lạnh lùng nữa, nó biết tên này đã có quyết định.
Thật ra bây giờ hắn cũng không còn tức giận nữa.
Dù sao năm đó người phụ nữ này vẫn từng giúp tiểu chủ của nó, mặc dù tộc Thần Qua có lỗi nhưng người phụ nữ này giải quyết như thế đã là đủ rồi.
Diệt tộc cũng được.
Nhưng quả thật không hợp lẽ lắm.
Nghĩ thế Tiểu Tháp lắc đầu, người phụ nữ này đúng là xảo quyệt.
Diệp Quân ở một bên nhìn Ly Qua, sau đó nói: “Ta có thể tha cho tộc Thần Qua nhưng ta có một điều kiện”.
Lý Qua chớp mắt, khóe môi cong lên một độ cong không dễ nhìn thấy: “Ngươi nói đi”.
Diệp Quân nói: “Ta bỏ qua cho tộc Thần Qua nhưng đây xem như bà nợ ta một ơn nghĩa”.
Ly Qua nói: “Chốt kèo”.
Nói rồi bà ta nở nụ cười tươi rói hơn.
Lúc này bà ta cảm thấy vui mừng khôn xiết, đây là một niềm vui bất ngờ.
Tiểu Tháp lắc đầu.
Đứa trẻ ngốc!
Ngươi bảo bà ta nợ ngươi một ơn nghĩa… ngươi bị thiệt! Đúng là bị thiệt nhiều lắm!
Lúc này Ly Qua bỗng nói: “Lần này tộc Thần Qua làm vậy là không đúng, những gì bọn ta làm đã làm hại đến ngươi nên cá nhân ta nghĩ một ơn nghĩa không đủ, hai… ba ơn nghĩa đi. Để cảm ơn ngươi bỏ qua cho tộc Thần Qua, cá nhân ta nợ ngươi ba ơn nghĩa, kết thúc trong vui vẻ”.
Diệp Quân: “…”
Không lâu sau ông lão đã nói xong.
Ly Qua đứng đó im lặng không nói gì.
Lúc này bà ta chỉ có một suy nghĩ: Tìm đường chết!
Lúc này Ly Vân bỗng run rẩy nói: “Tiên tổ…”
Ly Qua bỗng vung tay lên.
Vụt!
Ly Vân chưa nói hết câu, cả người đã biến thành tro bụi.
Bị giết chết!
Tất cả cường giả tộc Thần Qua ngây người.
Ly Qua bỗng vung tay phải lên, một nguồn năng lượng đáng sợ xuất hiện.
Tất cả cường giả tộc Thần Qua lập tức biến thành tro bụi.
Toàn bộ đều chết!
Thấy thế, các cường giả tộc Chân Long bên dưới đều hóa đá.
Diệp Quân cũng há hốc miệng.
Chuyện này là sao vậy?
Lúc này Ly Qua xoay người nhìn Diệp Quân, vẻ mặt khá phức tạp: “Chuyện này là lỗi của tộc Thần Qua, ta đại diện cho tộc Thần Qua xin lỗi ngươi”.
Nói rồi bà ta ngừng một chốc, lại nói: “Tất cả cường giả đỉnh cấp tộc Thần Qua đều ở đây, ta đã giết chúng rồi, ngươi xem được rồi chứ?”
Diệp Quân nhìn Ly Qua, sau đó nói: “Sau này bà có trả thù ta không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ly Qua lắc đầu: “Sẽ không, không tin thì ngươi có thể hỏi Tháp gia của ngươi”.
Diệp Quân nhìn Tiểu Tháp, Tiểu Tháp im lặng, nó cũng không ngờ Ly Qua lại quả quyết tự tay giết hết cường giả tộc Thần Qua ở đây.
Cực kỳ quả quyết.
Quyết đoán!
Tiểu Tháp im lặng rồi bình tĩnh nói: “Yên tâm đi, bà ta sẽ không trả thù ngươi”.
Diệp Quân không nói gì.
Ly Qua bỗng nhìn mấy Chân Long ở bên dưới, bà ta vung tay lên, một luồng sáng xoẹt qua.
Vèo!
Hàng trăm Chân Long ở đó đều bị luồng sáng này chém chết.
Tất cả đều bị chém chết.
Lúc này tộc Chân Long bị tiêu diệt.
Thấy thế, Diệp Quân biến sắc, người phụ nữ này thực lực đáng sợ quá.
Ly Qua nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Nếu ngươi cảm thấy không hài lòng, ta có thể lập tức giết hết toàn bộ người tộc Thần Qua”.
Tiểu Tháp nhìn Ly Qua, thầm mắng, mẹ nó người phụ nữ này vẫn nhanh trí như trước.
Sở dĩ người phụ nữ này giết các cường giả tộc Thần Qua quả quyết như thế thật ra là để kịp thời ngăn chặn tổn thất quá lớn.
Nếu không làm thế thì người tộc Thần Qua bị giết chết không phải là những cường giả trước mặt này, mà là bị tiêu diệt hết thảy.
Bây giờ bà ta làm thế tức là lấy lùi làm tiến.
Hơn nữa còn tiện thể tiêu diệt luôn tộc Chân Long.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn nói nếu không hài lòng, ta cũng giết hết toàn bộ người trong tộc để ngươi bớt giận.
Hàm ý khác trong lời nói là nếu ngươi nói không hài lòng, hình như bản thân cũng cảm thấy quá đáng.
Tiểu Tháp nhìn Diệp Quân, thấy ánh mắt Diệp Quân không còn vẻ lạnh lùng nữa, nó biết tên này đã có quyết định.
Thật ra bây giờ hắn cũng không còn tức giận nữa.
Dù sao năm đó người phụ nữ này vẫn từng giúp tiểu chủ của nó, mặc dù tộc Thần Qua có lỗi nhưng người phụ nữ này giải quyết như thế đã là đủ rồi.
Diệt tộc cũng được.
Nhưng quả thật không hợp lẽ lắm.
Nghĩ thế Tiểu Tháp lắc đầu, người phụ nữ này đúng là xảo quyệt.
Diệp Quân ở một bên nhìn Ly Qua, sau đó nói: “Ta có thể tha cho tộc Thần Qua nhưng ta có một điều kiện”.
Lý Qua chớp mắt, khóe môi cong lên một độ cong không dễ nhìn thấy: “Ngươi nói đi”.
Diệp Quân nói: “Ta bỏ qua cho tộc Thần Qua nhưng đây xem như bà nợ ta một ơn nghĩa”.
Ly Qua nói: “Chốt kèo”.
Nói rồi bà ta nở nụ cười tươi rói hơn.
Lúc này bà ta cảm thấy vui mừng khôn xiết, đây là một niềm vui bất ngờ.
Tiểu Tháp lắc đầu.
Đứa trẻ ngốc!
Ngươi bảo bà ta nợ ngươi một ơn nghĩa… ngươi bị thiệt! Đúng là bị thiệt nhiều lắm!
Lúc này Ly Qua bỗng nói: “Lần này tộc Thần Qua làm vậy là không đúng, những gì bọn ta làm đã làm hại đến ngươi nên cá nhân ta nghĩ một ơn nghĩa không đủ, hai… ba ơn nghĩa đi. Để cảm ơn ngươi bỏ qua cho tộc Thần Qua, cá nhân ta nợ ngươi ba ơn nghĩa, kết thúc trong vui vẻ”.
Diệp Quân: “…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro