Hậu Ly Hôn, Nữ Tổng Tài Lạnh Lùng Hối Hận

Chương 8

2024-12-20 00:11:50

Vào lúc này, bên trong một chiếc Bentley màu bạc đang chuyển động.

“Lục tiên sinh, cảm tạ ngài đã ra tay cứu mạng gia gia ta. Đây là thẻ Thanh Long của Tào gia ta. Xin hãy nhận lấy."

Tào Tuyền Phi đưa ra một tấm thẻ đen viền vàng: "Với tấm thẻ này, kể từ bây giờ anh sẽ trở thành khách quý của Tào gia chúng tôi, anh có thể tận hưởng dịch vụ tốt nhất trong tất cả các ngành thuộc Tào gia chúng tôi. ”

"Tào tiểu thư, đây không phải là thứ tôi cần." Lục Thần lắc đầu.

"Lục tiên sinh yên tâm, đây chỉ là một chút thành ý cá nhân của tôi. Về phần Long Tâm Thảo mà Vương tổng đã nhắc tới, ngày mai tôi sẽ cử người giao đến nhà anh." Tào Tuyền Phi cười nói.

"Tào tiểu thư qur nhiên sảng khoái, thực sự đa tạ!"

Lục Thần khẽ mỉm cười, nhận lấy thẻ Thanh Long.

Thứ mà Tào Tuyền Phi có thể lấy ra hiển nhiên không tệ.

"Kítttt——!"

Khi hai người đang nói chuyện, tài xế bất ngờ phanh gấp, dừng xe bên đường.

"Lão bản, tôi xin lỗi, bọn hắn ép tôi!"

Sau khi nói điều gì đó không thể giải thích được, tài xế nhanh chóng biến mất.

Cùng lúc đó, hai chiếc xe thương mại màu đen trang nhã bất ngờ lao tới, chặn lại chiếc Bentley.

Khi cửa xe mở ra, hàng chục tên côn đồ bịt mặt, cầm gậy lao xuống một cách hung hãn. Kẻ đứng đầu là người đàn ông đầu trọc.

“Tào tiểu thư, ông chủ của tôi muốn gặp cô, xin hãy vui lòng đi theo chúng tôi.”

Tên đầu trọc cầm dao giẫm lên mui xe.

“Anh thật sự rất can đảm, dám cướp xe của tôi?”

Tào Huyền phi không chỉ không hoảng sợ, ngược lại còn bộc lộ ra khí thế mạnh mẽ.

“Nếu vệ sĩ của cô có ở đây, chúng ta đương nhiên không dám. Đáng tiếc, bọn hắn đều đang ở trong bệnh viện bảo vệ Tào tiên sinh, bên cạnh cô bây giờ chỉ có một cái tiểu bạch kiểm, chúng ta sao có thể bỏ lỡ cơ hội này?” Người đàn ông đầu trọc cười toe toét.

"Không nhìn ra đấy, anh còn có chút đầu óc, biết hối lộ tài xế của tôi, nhưng tôi rất tò mò, ông chủ của anh là ai?" Tào Tuyền Phi bình tĩnh hỏi.

"Đến nơi rồi cô tự nhiên sẽ biết, xuống xe!" Người đàn ông đầu trọc thúc giục.

"Muốn ta xuống xe, ngươi còn chưa có tư cách!" Tào Tuyền Phi không cho chút mặt mũi nào.

“Nếu cô đã không biết điều, vậy thì đừng trách chúng ta vô lễ!”

Lão đầu trọc vung tay, yêu cầu một cái búa lớn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngay lúc hắn ta đang định đập vỡ kính, Lục Thần đột nhiên mở cửa bước ra ngoài.

"Tào tiểu thư, tiểu bạch kiểm mà cô bao nuôi thật sự rất là hèn nhát, tôi còn chưa kịp bắt đầu mà hắn đã tè ra quần rồi! Cô thật sự thích kiểu đàn ông như thế nay sao?" Tên đầu trọc cười giễu cợt.

Tào Tuyền Phi cau mày, không nói lời nào, chỉ cho tay vào trong túi.

"Tôi cho anh năm giây, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của tôi." Lục Thần lạnh lùng nói.

"Tiểu tử! Mày có biết mình đang nói cái gì không? Vậy cũng dám làm anh hùng cứu mỹ nhân trước mặt chúng ta, tao nghĩ mày chán sống rồi! ”

Lời vừa rồi xuống---

Một tiếng "bốp" giòn giã vang lên, Lục Thần tát thật mạnh vào mặt gã đầu trọc. Lực lượng lớn khiến khuôn mặt hắn ta méo mó, cả người loạng choạng, không thể đứng vững được.

"Mẹ kiếp! Người này thật sự dám ra tay? Mau giết hắn đi! ”

Những người khác nhìn thấy, lập tức vây quanh anh mà không nói một lời.

Lục Trần không chút sợ hãi, bước từng bước đối mặt với hắn, cơ thể anh như một bóng ma, không ngừng di chuyển trong đám đông. Mỗi lần anh ta đến gần ai đó đều là một cái tát vào mặt.

“Pap bang…”

Kèm theo đó là âm thanh sắc nét.

Chỉ trong chốc lát, một đám côn đồ to lớn, cường tráng đều bị Lục Trần đánh ngã xuống đất. Mỗi người một cái tát, không hơn, không kém.

Toàn bộ quá trình rất đơn giản và dễ hiểu, giống như thái dưa, thái rau.

Người đàn ông đầu trọc vừa mới tỉnh lại liền sợ hãi. Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng, tiểu bạch kiểm trước mắt lại có thể mạnh mẽ như vậy. Hơn chục anh em của mình thậm chí còn không thể chạm vào một sợi tóc đối phương.

"Thật thú vị."

Tào Tuyền Phi nhếch lên khóe miệng, đôi mắt đẹp cứ sáng ngời hết lần này đến lần khác. Tay cô đang cầm khẩu súng lục nhỏ giấu trong túi, cuối cũng đặt nó trở lại.

Ban đầu cô còn tưởng Lục Thần sẽ phải chịu thiệt, nhưng cô không ngờ anh ta lại có thể mạnh mẽ đến vậy. Anh có thể dễ dàng đánh bại một đám côn đồ cường tráng, thực lực này thậm chí còn mạnh hơn vệ sĩ của cô.

Anh ấy không chỉ giỏi y thuật và võ thuật, lại còn rất đẹp trai.

Thật là một tiểu nam nhân cực phẩm!

"Dừng! Dừng lại!"

Nhìn thấy Lục Thần từng bước tới gần, gã đầu trọc đột nhiên hoảng sợ: "Tao cảnh cáo mày không được làm loạn! Nếu ngươi dám chạm vào một sợi tóc của ta...a!

Anh chưa kịp nói xong thì Lục Thần đã đấm vào bụng anh, anh đau đớn quỳ xuống, thậm chí còn nôn ra bữa ăn tối qua.

"Tào tiểu thư, việc này giao cho tôi đi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi xử lý xong tên đầu trọc, Lục Thần tự động đứng sang một bên.

“Cám ơn.”

Tào Tuyền Phi gật đầu, đi về phía trước, trịch thượng nhìn gã đầu trọc: “Nói cho ta biết, ông chủ của ngươi là ai?”

“Cái này, ta…”

Tên đầu trọc có chút do dự.

“Không nói à?”

Tào Huyền phi mỉm cười, cầm dao lên, kề vào cổ nam nhân đầu trọc, lạnh lùng nói:

"Vậy thì ta sẽ dùng dao chặt ngươi thành từng mảnh."

Nói xong cô giơ kiếm lên định chém xuống.

"Không, không, không! Tôi nói... Tôi nói! Là Hồ gia... Hồ gia của tập đoàn Đại Phát!"

Mạng sống của hắn đang bị đe dọa, lúc này hắn làm sao còn quan tâm đến lòng trung thành nữa.

"Quả nhiên là hắn."

Tào Tuyền Phi cười lạnh: "Trở về nói cho Triệu Hổ, chuyện hôm nay ta sẽ ghi nhớ, có thời gian sẽ đích thân đến gặp hắn! Bây giờ, hãy mang theo người của mình và ra khỏi đây!”

"Vâng vâng vâng..."

Tên đầu trọc sợ tới mức tè ra quần, vội vàng cùng một đám em bỏ chạy.

"Tào tiểu thư, trước tiên gia gia của cô bị hạ độc. Bây giờ cô lại bị người ta phục kích. Hai chuyện này có lẽ có quan hệ mật thiết với nhau, xem ra Triệu Hổ này không phải là người bình thường." Lục Trần nhắc nhở.

“Triệu Hổ, con chó điên này cũng không phải là thứ gì đáng sợ, nhưng hắn có người chống lưng, để tránh làm xáo trộn cục diện, để hắn chạy lung tung vài ngày, đến lúc thích hợp, tôi sẽ giết hết bọn chúng.!" Tào Tuyền Phi nheo mắt lại.

Hoặc là không ra tay, hoặc là một khi ra tay, liền sẽ bị một đòn đánh chết!

"Chỉ cần biết liền tốt." Lục Thần gật đầu.

Đương nhiên, anh ta không có hứng thú can thiệp vào những tranh chấp này.

"Lục tiên sinh, phải nói, ngươi thật sự là quý nhân của Tào gia ta, ngài trước tiên cứu gia gia tôi, sau đó lại cứu tôi. Ta thật không biết phải cảm ơn ngài như thế nào!” Đôi mắt đẹp của Tào Tuyền Phi đang sáng ngời.

“Chỉ là một chút chuyện nhỏ thôi, không có gì đâu.”

“Không, ân huệ lớn như vậy, tôi nhất định phải báo đáp!”

Lúc này, Tào Tuyền Phi đột nhiên nở nụ cười quyến rũ: “Để thể hiện thành ý, tôi lấy thân báo đáp nhé?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hậu Ly Hôn, Nữ Tổng Tài Lạnh Lùng Hối Hận

Số ký tự: 0