H
2024-11-03 07:29:14
Leon kéo lớp ren ra và ngậm lấy núm vú của cô trong miệng. Khi lưỡi hắn xoay quanh đầu vú, đôi vai gầy gò của cô rụt lại.
Theo nhịp lưỡi chậm rãi của hắn, bên ngực còn lại - dù không được chạm vào - cũng dần căng cứng lên. Khi hắn dùng tay chà xát lên đỉnh ngực bị che bởi lớp vải thô ráp, cô nắm chặt lấy tay hắn, ngăn lại.
"Ưm... làm nhanh đi... trước khi ai đó... hức... tìm thấy."
Leon vẫn không nhúc nhích và tiếp tục vuốt ve, khiến cô phải đưa tay lên trán hắn. Những ngón tay mảnh mai của cô len lỏi vào mái tóc của hắn.
Cô càng đẩy mạnh, Leon càng ngậm sâu hơn vào núm vú. Đầu cô ngửa ra sau, lớp da mềm mại phồng lên và đầu vú dài ra như một viên kẹo dẻo. Hắn liếm láp cả quầng vú và núm vú , khiến cô nhắm chặt mắt và buông tay ra.
Cơ thể cô bên dưới hắn không ngừng vặn vẹo. Mỗi lần cô lay động đôi chân, tiếng leng keng vang lên giữa hai chân.
Hắn vén váy lên cao, kéo một bên đùi trắng muốt của cô lên. Một chuỗi ngọc trai được đặt giữa làn da hồng hào, trơn trượt bởi dịch nhờn.
Leon kéo tay cô từ ngực xuống giữa hai chân. Hắn nắm chặt tay cô và lắc mạnh. Khi ngón tay của hắn chạm vào chuỗi ngọc trai, lăn trên âm vật, cô giật mình và bật khóc.
"Em muốn ta xong nhanh trước khi ai đó tìm thấy em?"
Hắn vừa liếm dọc theo núm vú nhô ra khỏi lớp ren vừa hỏi. Khi cô gật đầu, thở hổn hển, hắn ra lệnh.
"Vậy nói đi."
"Ah... xin hãy cho vào đi... đại úy."
Cô đã biết từ lâu rằng thà tuân lệnh ngay còn hơn là chống cự chỉ để chịu đựng nhiều đau đớn hơn.
Hắn thấy cô ngoan ngoãn mà lại cảm thấy mất hứng. Giọng cô chỉ chứa đựng sự cam chịu. Không có chút nhục nhã nào, thứ mà hắn luôn thích thú.
"Vào đâu?"
Biết rõ lý do của câu hỏi nhưng cô vẫn cắn chặt răng. Không nhận được câu trả lời, Leon di chuyển tay xuống phía dưới. Hắn chạm vào chuỗi ngọc trai, vuốt dọc theo từng viên xuống dưới, dừng lại trước lỗ nhỏ nằm dưới âm đạo.
"Ở đây à?"
"Huh! Không... không phải ở đó..."
Hắn nhấn mạnh ngón tay, đẩy chuỗi ngọc trơn trượt vào trong cô. Cơ thể cô chống cự nhưng hắn vẫn đè chặt xuống. Khuôn mặt cô tràn đầy sự tủi nhục.
Cuối cùng, cô cũng hành động. Cô dùng tay đẩy chuỗi ngọc trai sang một bên và nhẹ nhàng đặt ngón tay vào âm đạo, tách rộng ra. Leon nhìn cô làm điều đó mà không hề chớp mắt.
"Ở đây... ngày hãy cho nó vào."
Lúc này, nhục nhã đã trào ra từ kẽ răng nghiến chặt của cô. Đôi mắt cô bừng bừng sự khinh miệt nhìn hắn, nhưng khóe mắt cô lại đỏ ửng lên. Cũng đỏ như âm đạo mà cô vừa tự mình phơi bày.
Tốt. Đúng rồi.
Leon mỉm cười hài lòng và đứng dậy. Hắn nhìn xuống cô đang mở rộng cơ thể, chờ đợi hắn. Rồi hắn từ từ, rất từ từ, lấy dương vật ra.
Hắn mở khóa quần và nắm lấy dương vật đang cương. Nhưng bàn tay lớn ấy cũng chỉ cầm được một nửa thân dương vật. Đôi bàn tay ấy đủ to để che kín khuôn mặt của Grace.
Có lẽ, con quái vật đáng sợ nhất không phải là hắn, mà là chính bản thân cô - người phải chịu đựng dương vật khổng lồ ấy đâm xuyên qua mỗi ngày mà vẫn còn sống.
Grace cố gắng thư giãn cơ thể, giải tỏa căng thẳng trong bụng dưới, trong khi đầu óc trôi dạt với những ý nghĩ kỳ lạ. Cô hít một hơi thật sâu đến mức ngực cô phồng lên, và Winston leo lên người cô.
"Đừng quay mặt đi."
Winston luôn yêu cầu Grace phải nhìn vào mắt hắn mỗi khi hắn đưa dương vật vào cô. Cô không biết hắn muốn nhìn thấy gì.
Nhưng dựa vào nụ cười méo mó trên mặt hắn, có vẻ như hắn không muốn nhìn thấy thứ gì, mà chỉ muốn cho cô thấy rằng người đang ân ái với cô là chính hắn.
'Còn bất an điều gì chứ? Ngay cả khi đã giam giữ tôi, khiến tôi chỉ có thể nhìn thấy anh, chỉ có thể bị anh chạm vào, mà vẫn còn lo lắng sao?'
Grace nhìn thẳng vào đôi mắt xanh nhạt của hắn, thách thức bằng ánh mắt. Nhưng như mọi khi, Winston hoàn toàn phớt lờ ánh mắt cô và ép cơ thể hắn vào giữa hai chân cô.
Dương vật của hắn đâm vào giữa lớp da thịt mềm mại. Khi ngón tay rút ra, thành âm đạo co rút lại, kẹp chặt đầu dương vật.
'Huh..'
Grace nuốt một tiếng thở dài đầy tuyệt vọng.
Giờ đây, chỉ cần dựa vào nhiệt độ và cảm giác căng phồng khi hắn xâm nhập, cô cũng có thể đoán được hắn đang kích thích đến mức nào. Đây là khả năng mà cô chưa bao giờ mong muốn có.
Cô không biết điều gì đã khiến hắn trở nên cương cứng và hung hãn như một con bò đực đêm nay, nhưng linh tính mách bảo rằng hắn sẽ không dễ dàng buông tha cô. Trong khi cô chỉ mong có ai đó đến tìm tên chú rể mất trí này, người đã lén bỏ trốn khỏi tiệc cưới để quan hệ với tình nhân, Grace cố nuốt lấy dương vật đang chầm chậm đâm vào sâu trong cô.
"Thả lỏng chút nữa."
"Huh..."
"Hít một hơi thật sâu. Đúng rồi."
Cơ thể cô đã phản ứng theo cách mà hắn đã dạy. Grace quên mất mình là ai và bắt đầu co thắt bụng dưới theo nhịp chuyển động của Winston.
Chiếc váy dài đã cuộn lại quanh eo cô từ lúc nào. Một người đàn ông ăn mặc chỉn chu từ đầu đến chân và một người phụ nữ trong tình trạng nửa kín nửa hở quấn lấy nhau trên giường.
Mặc dù cô đang mặc một chiếc váy ren tinh tế và đắt tiền, Winston không thể kiềm chế được sự thô bạo của mình. Hắn vò, bóp, và vặn vẹo bầu ngực cô đến mức chiếc áo lót mỏng manh rách toạc.
Hắn không chút do dự luồn ngón tay qua những lỗ rách và bóp mạnh, ấn sâu vào da thịt cô.
"Chậc... Ta sẽ mua cái mới cho em."
"Không... cần."
"Nếu không cần thì bỏ đi." Winston xé toạc chiếc áo lót chỉ trong một cú giật. Từ khe ngực đến rốn, làn da trắng muốt của cô lộ ra. Bầu ngực tròn trịa, rung lắc mạnh mẽ theo từng cú thúc của hắn, nhô ra khỏi lớp ren rách nát.
"HUH..."
Nhìn thấy cảnh tượng dâm đãng ấy, Winston không thể kìm nén một tiếng rên rỉ sâu từ cổ họng. Hắn cuối cùng cũng mất đi lý trí. Hắn nâng cô gái đang nằm trên giường, rên rỉ như một con mèo cái, lên và đẩy hông vào cô một cách mạnh mẽ.
"Ah... ahh..."
Cô cào móng tay lên lưng hắn và cầu xin.
"Xin anh... rút ra. Sâu quá... huh..."
Vẫn tiếp nhận tốt đấy thôi, còn kêu ca gì nữa?
Winston không thể thốt ra lời mỉa mai ấy, vì hắn đang bận rộn ngậm và mút lấy đầu ngực cô, không có thời gian để nói.
Hắn gặm nhấm, nuốt chửng và hút lấy da thịt cô một cách tham lam. Dù đã lấy, nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ. Cô gái này, dù đã chiếm đoạt được, vẫn chưa bao giờ thật sự thuộc về hắn. Winston giống như một con thú bị nguyền rủa với cơn đói không bao giờ được thỏa mãn.
"Winston..."
Cô khẽ gọi tên hắn bằng giọng yếu ớt. Đôi lúc, hắn cũng muốn nghe cô gọi hắn là Leon, như cái đêm ấy trên giường. Nghĩ đến đó, hắn tự cười nhạo chính mình.
Khi hắn không trả lời, cô gái càng gọi hắn bằng một danh xưng cứng nhắc hơn.
"Đại úy... đại úy..."
"Sao?"
Hắn nhả đầu ngực sưng tấy ra và đáp lại. Cô trượt tay từ vai hắn xuống, men theo chiếc áo vest bóng loáng. Bàn tay yếu ớt chỉ về phía nơi hai người đang kết nối.
"Thứ này... ah... bỏ nó ra đi."
Cô đang nói về viên ngọc trai đang kẹt giữa xương mu. Mỗi lần Winston đẩy vào, viên ngọc trai lại cọ xát vào âm vật, khiến cô gái rên rỉ và run rẩy đôi chân đang quấn quanh eo hắn. ̣m đạo của cô bó chặt hắn mỗi lần cô làm vậy, nhưng không đời nào Winston sẽ giúp cô loại bỏ nó.
"Ah!"
Ngược lại, hắn xoay hông một cách uyển chuyển, cọ viên ngọc trai lên âm vật. Cô cố gắng đẩy hắn ra, nhưng hắn không chịu buông tay khỏi eo cô.
Cô đưa tay xuống giữa hai chân, cố tháo chuỗi ngọc trai ra. Nhưng Winston bẻ tay cô ra sau lưng và giữ chặt chỉ bằng một tay.
"Không! Đừng!"
Cô hét lên, cơ thể rung lắc dữ dội. m đạo của cô co bóp và mút chặt lấy dương vật hắn, kích thích đến mức hắn không thể kiềm chế được tiếng rên của mình.
"Haha, đúng rồi. Làm tốt lắm."
"Rút... rút ra... xin anh..."
Lời cầu xin của cô ngày càng dài và khẩn thiết, nhưng việc cầu xin một kẻ không biết đến lòng từ bi là vô ích.
"Huh……!"
Winston mất kiểm soát, hắn thúc vào cô một cách cuồng loạn như một con bò đực điên. Dù cô đã đạt cực khoái, hắn vẫn không dừng lại. Hắn siết chặt cô, như thể muốn nghiền nát cơ thể cô gái đang run rẩy vì khoái cảm.
"Nói không thích cơ mà? Nhưng em đang sung sướng đến chết đây này."
"Huh... huh..."
Ngay khi cô đạt cực khoái, chất dịch từ cơ thể cô trào ra, chảy dọc theo chuỗi ngọc trai và nhỏ giọt xuống ga giường trắng tinh. Nhưng cô không để ý đến việc mình vừa đầu hàng trước khoái lạc và tuôn trào như một kẻ đồi bại. Tất cả sự chú ý của cô đều dồn vào việc lấy tay che miệng.
Vì cửa sổ đang mở toang.
Theo nhịp lưỡi chậm rãi của hắn, bên ngực còn lại - dù không được chạm vào - cũng dần căng cứng lên. Khi hắn dùng tay chà xát lên đỉnh ngực bị che bởi lớp vải thô ráp, cô nắm chặt lấy tay hắn, ngăn lại.
"Ưm... làm nhanh đi... trước khi ai đó... hức... tìm thấy."
Leon vẫn không nhúc nhích và tiếp tục vuốt ve, khiến cô phải đưa tay lên trán hắn. Những ngón tay mảnh mai của cô len lỏi vào mái tóc của hắn.
Cô càng đẩy mạnh, Leon càng ngậm sâu hơn vào núm vú. Đầu cô ngửa ra sau, lớp da mềm mại phồng lên và đầu vú dài ra như một viên kẹo dẻo. Hắn liếm láp cả quầng vú và núm vú , khiến cô nhắm chặt mắt và buông tay ra.
Cơ thể cô bên dưới hắn không ngừng vặn vẹo. Mỗi lần cô lay động đôi chân, tiếng leng keng vang lên giữa hai chân.
Hắn vén váy lên cao, kéo một bên đùi trắng muốt của cô lên. Một chuỗi ngọc trai được đặt giữa làn da hồng hào, trơn trượt bởi dịch nhờn.
Leon kéo tay cô từ ngực xuống giữa hai chân. Hắn nắm chặt tay cô và lắc mạnh. Khi ngón tay của hắn chạm vào chuỗi ngọc trai, lăn trên âm vật, cô giật mình và bật khóc.
"Em muốn ta xong nhanh trước khi ai đó tìm thấy em?"
Hắn vừa liếm dọc theo núm vú nhô ra khỏi lớp ren vừa hỏi. Khi cô gật đầu, thở hổn hển, hắn ra lệnh.
"Vậy nói đi."
"Ah... xin hãy cho vào đi... đại úy."
Cô đã biết từ lâu rằng thà tuân lệnh ngay còn hơn là chống cự chỉ để chịu đựng nhiều đau đớn hơn.
Hắn thấy cô ngoan ngoãn mà lại cảm thấy mất hứng. Giọng cô chỉ chứa đựng sự cam chịu. Không có chút nhục nhã nào, thứ mà hắn luôn thích thú.
"Vào đâu?"
Biết rõ lý do của câu hỏi nhưng cô vẫn cắn chặt răng. Không nhận được câu trả lời, Leon di chuyển tay xuống phía dưới. Hắn chạm vào chuỗi ngọc trai, vuốt dọc theo từng viên xuống dưới, dừng lại trước lỗ nhỏ nằm dưới âm đạo.
"Ở đây à?"
"Huh! Không... không phải ở đó..."
Hắn nhấn mạnh ngón tay, đẩy chuỗi ngọc trơn trượt vào trong cô. Cơ thể cô chống cự nhưng hắn vẫn đè chặt xuống. Khuôn mặt cô tràn đầy sự tủi nhục.
Cuối cùng, cô cũng hành động. Cô dùng tay đẩy chuỗi ngọc trai sang một bên và nhẹ nhàng đặt ngón tay vào âm đạo, tách rộng ra. Leon nhìn cô làm điều đó mà không hề chớp mắt.
"Ở đây... ngày hãy cho nó vào."
Lúc này, nhục nhã đã trào ra từ kẽ răng nghiến chặt của cô. Đôi mắt cô bừng bừng sự khinh miệt nhìn hắn, nhưng khóe mắt cô lại đỏ ửng lên. Cũng đỏ như âm đạo mà cô vừa tự mình phơi bày.
Tốt. Đúng rồi.
Leon mỉm cười hài lòng và đứng dậy. Hắn nhìn xuống cô đang mở rộng cơ thể, chờ đợi hắn. Rồi hắn từ từ, rất từ từ, lấy dương vật ra.
Hắn mở khóa quần và nắm lấy dương vật đang cương. Nhưng bàn tay lớn ấy cũng chỉ cầm được một nửa thân dương vật. Đôi bàn tay ấy đủ to để che kín khuôn mặt của Grace.
Có lẽ, con quái vật đáng sợ nhất không phải là hắn, mà là chính bản thân cô - người phải chịu đựng dương vật khổng lồ ấy đâm xuyên qua mỗi ngày mà vẫn còn sống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Grace cố gắng thư giãn cơ thể, giải tỏa căng thẳng trong bụng dưới, trong khi đầu óc trôi dạt với những ý nghĩ kỳ lạ. Cô hít một hơi thật sâu đến mức ngực cô phồng lên, và Winston leo lên người cô.
"Đừng quay mặt đi."
Winston luôn yêu cầu Grace phải nhìn vào mắt hắn mỗi khi hắn đưa dương vật vào cô. Cô không biết hắn muốn nhìn thấy gì.
Nhưng dựa vào nụ cười méo mó trên mặt hắn, có vẻ như hắn không muốn nhìn thấy thứ gì, mà chỉ muốn cho cô thấy rằng người đang ân ái với cô là chính hắn.
'Còn bất an điều gì chứ? Ngay cả khi đã giam giữ tôi, khiến tôi chỉ có thể nhìn thấy anh, chỉ có thể bị anh chạm vào, mà vẫn còn lo lắng sao?'
Grace nhìn thẳng vào đôi mắt xanh nhạt của hắn, thách thức bằng ánh mắt. Nhưng như mọi khi, Winston hoàn toàn phớt lờ ánh mắt cô và ép cơ thể hắn vào giữa hai chân cô.
Dương vật của hắn đâm vào giữa lớp da thịt mềm mại. Khi ngón tay rút ra, thành âm đạo co rút lại, kẹp chặt đầu dương vật.
'Huh..'
Grace nuốt một tiếng thở dài đầy tuyệt vọng.
Giờ đây, chỉ cần dựa vào nhiệt độ và cảm giác căng phồng khi hắn xâm nhập, cô cũng có thể đoán được hắn đang kích thích đến mức nào. Đây là khả năng mà cô chưa bao giờ mong muốn có.
Cô không biết điều gì đã khiến hắn trở nên cương cứng và hung hãn như một con bò đực đêm nay, nhưng linh tính mách bảo rằng hắn sẽ không dễ dàng buông tha cô. Trong khi cô chỉ mong có ai đó đến tìm tên chú rể mất trí này, người đã lén bỏ trốn khỏi tiệc cưới để quan hệ với tình nhân, Grace cố nuốt lấy dương vật đang chầm chậm đâm vào sâu trong cô.
"Thả lỏng chút nữa."
"Huh..."
"Hít một hơi thật sâu. Đúng rồi."
Cơ thể cô đã phản ứng theo cách mà hắn đã dạy. Grace quên mất mình là ai và bắt đầu co thắt bụng dưới theo nhịp chuyển động của Winston.
Chiếc váy dài đã cuộn lại quanh eo cô từ lúc nào. Một người đàn ông ăn mặc chỉn chu từ đầu đến chân và một người phụ nữ trong tình trạng nửa kín nửa hở quấn lấy nhau trên giường.
Mặc dù cô đang mặc một chiếc váy ren tinh tế và đắt tiền, Winston không thể kiềm chế được sự thô bạo của mình. Hắn vò, bóp, và vặn vẹo bầu ngực cô đến mức chiếc áo lót mỏng manh rách toạc.
Hắn không chút do dự luồn ngón tay qua những lỗ rách và bóp mạnh, ấn sâu vào da thịt cô.
"Chậc... Ta sẽ mua cái mới cho em."
"Không... cần."
"Nếu không cần thì bỏ đi." Winston xé toạc chiếc áo lót chỉ trong một cú giật. Từ khe ngực đến rốn, làn da trắng muốt của cô lộ ra. Bầu ngực tròn trịa, rung lắc mạnh mẽ theo từng cú thúc của hắn, nhô ra khỏi lớp ren rách nát.
"HUH..."
Nhìn thấy cảnh tượng dâm đãng ấy, Winston không thể kìm nén một tiếng rên rỉ sâu từ cổ họng. Hắn cuối cùng cũng mất đi lý trí. Hắn nâng cô gái đang nằm trên giường, rên rỉ như một con mèo cái, lên và đẩy hông vào cô một cách mạnh mẽ.
"Ah... ahh..."
Cô cào móng tay lên lưng hắn và cầu xin.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Xin anh... rút ra. Sâu quá... huh..."
Vẫn tiếp nhận tốt đấy thôi, còn kêu ca gì nữa?
Winston không thể thốt ra lời mỉa mai ấy, vì hắn đang bận rộn ngậm và mút lấy đầu ngực cô, không có thời gian để nói.
Hắn gặm nhấm, nuốt chửng và hút lấy da thịt cô một cách tham lam. Dù đã lấy, nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ. Cô gái này, dù đã chiếm đoạt được, vẫn chưa bao giờ thật sự thuộc về hắn. Winston giống như một con thú bị nguyền rủa với cơn đói không bao giờ được thỏa mãn.
"Winston..."
Cô khẽ gọi tên hắn bằng giọng yếu ớt. Đôi lúc, hắn cũng muốn nghe cô gọi hắn là Leon, như cái đêm ấy trên giường. Nghĩ đến đó, hắn tự cười nhạo chính mình.
Khi hắn không trả lời, cô gái càng gọi hắn bằng một danh xưng cứng nhắc hơn.
"Đại úy... đại úy..."
"Sao?"
Hắn nhả đầu ngực sưng tấy ra và đáp lại. Cô trượt tay từ vai hắn xuống, men theo chiếc áo vest bóng loáng. Bàn tay yếu ớt chỉ về phía nơi hai người đang kết nối.
"Thứ này... ah... bỏ nó ra đi."
Cô đang nói về viên ngọc trai đang kẹt giữa xương mu. Mỗi lần Winston đẩy vào, viên ngọc trai lại cọ xát vào âm vật, khiến cô gái rên rỉ và run rẩy đôi chân đang quấn quanh eo hắn. ̣m đạo của cô bó chặt hắn mỗi lần cô làm vậy, nhưng không đời nào Winston sẽ giúp cô loại bỏ nó.
"Ah!"
Ngược lại, hắn xoay hông một cách uyển chuyển, cọ viên ngọc trai lên âm vật. Cô cố gắng đẩy hắn ra, nhưng hắn không chịu buông tay khỏi eo cô.
Cô đưa tay xuống giữa hai chân, cố tháo chuỗi ngọc trai ra. Nhưng Winston bẻ tay cô ra sau lưng và giữ chặt chỉ bằng một tay.
"Không! Đừng!"
Cô hét lên, cơ thể rung lắc dữ dội. m đạo của cô co bóp và mút chặt lấy dương vật hắn, kích thích đến mức hắn không thể kiềm chế được tiếng rên của mình.
"Haha, đúng rồi. Làm tốt lắm."
"Rút... rút ra... xin anh..."
Lời cầu xin của cô ngày càng dài và khẩn thiết, nhưng việc cầu xin một kẻ không biết đến lòng từ bi là vô ích.
"Huh……!"
Winston mất kiểm soát, hắn thúc vào cô một cách cuồng loạn như một con bò đực điên. Dù cô đã đạt cực khoái, hắn vẫn không dừng lại. Hắn siết chặt cô, như thể muốn nghiền nát cơ thể cô gái đang run rẩy vì khoái cảm.
"Nói không thích cơ mà? Nhưng em đang sung sướng đến chết đây này."
"Huh... huh..."
Ngay khi cô đạt cực khoái, chất dịch từ cơ thể cô trào ra, chảy dọc theo chuỗi ngọc trai và nhỏ giọt xuống ga giường trắng tinh. Nhưng cô không để ý đến việc mình vừa đầu hàng trước khoái lạc và tuôn trào như một kẻ đồi bại. Tất cả sự chú ý của cô đều dồn vào việc lấy tay che miệng.
Vì cửa sổ đang mở toang.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro