Hệ Thống Cẩu Lương, Nam Sinh Phất Nhanh Sau Khi Bị Vị Hôn Thê Nữ Minh Tinh Ép Cưới
Thẳng Thắn Đến...
2024-11-19 22:25:41
Vì sắp gặp bố mẹ vợ, anh cũng không quên mua sắm cho mình một bộ đồ tử tế.
Kết quả hai người xách lớn xách nhỏ hai mươi mấy túi.
Lên xe, Hàn Hân Nguyệt khoanh tay, vẻ mặt không vui nhìn Giang Phàm nói: "Anh có chuyện gì giấu tôi đúng không?"
"Không có mà." Giang Phàm vẻ mặt vô tội lắc đầu.
"Giả ngu à? Vậy nói chuyện đầu tiên, người phụ nữ xấu xí vừa rồi là ai?"
Hàn Hân Nguyệt hoạt động trong giới giải trí, giới giải trí không thiếu nhất chính là mỹ nữ.
Hoa khôi, hoa hậu lớp gì đó trong giới của cô đều là hạng bét, hơn nữa bản thân cô cũng xinh đẹp như tiên nữ.
Nói Ngô Nghệ My là xấu nữ một chút cũng không sai.
"Sao thế, em ghen à?"
Vẻ mặt hờn dỗi của cô rất đáng yêu, Giang Phàm nhịn không được muốn trêu chọc cô.
Hàn Hân Nguyệt kiêu ngạo ngẩng đầu, "Mới không phải, tôi chỉ là cảm thấy mặc dù chúng ta là kết hôn giả, nhưng đây cũng là quan hệ hợp tác, cần phải thẳng thắn, rõ ràng với nhau."
"Thẳng thắn đến mức nào?"
Giang Phàm ghé sát mặt lại gần cô, rõ ràng giọng điệu nói chuyện rất nghiêm túc, nhưng đôi mắt híp lại lại tràn đầy vẻ bất chính.
Hàn Hân Nguyệt tuy đơn thuần, nhưng lăn lộn trong giới giải trí sao có thể bị vài câu nói khiêu khích mà đỏ mặt.
Vì chồng yêu muốn chơi, vậy thì chơi cùng anh.
Khóe miệng cong lên, cô nở một nụ cười ngọt ngào.
Vươn tay sờ lên khuôn mặt anh tuấn như được tạc tượng của anh.
Giang Phàm chỉ cảm thấy toàn thân như bị điện giật, tim đập mạnh.
Tay Hàn Hân Nguyệt từ từ di chuyển xuống, ngón tay cố ý vô tình lướt qua yết hầu của anh.
Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi môi đỏ mọng quyến rũ của cô, Giang Phàm vô thức nuốt nước bọt.
Cơ thể bỗng nhiên nóng lên.
Tiếp tục di chuyển xuống, Hàn Hân Nguyệt cởi cúc áo vest vừa thay của anh.
Một phát giật ra.
Lúc này Giang Phàm đến cả thở mạnh cũng không dám.
Cô gái này chẳng lẽ bị vẻ đẹp trai của anh làm cho quên mất mục đích ban đầu rồi sao?
Mới đăng ký kết hôn ngày đầu tiên mà cô đã muốn ra tay với anh rồi?
Quả nhiên, quả nhiên...
Cô bắt đầu cởi áo sơ mi của anh.
Thân trên mát lạnh, Giang Phàm bắt đầu cam chịu số phận.
Dù sao Hàn Hân Nguyệt cũng là một đại mỹ nữ tuyệt sắc, giả vờ làm thật với cô, anh cũng không thiệt.
Nhưng ngay khi Giang Phàm vừa nhắm mắt, chuẩn bị cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng quyến rũ kia, giọng Hàn Hân Nguyệt đột nhiên thay đổi.
"Thẳng thắn như vậy, đủ chưa?"
Cái gì?
Biểu cảm của Giang Phàm lúc này có thể nói là bừng tỉnh, cô gái này đang đùa anh sao?
"Chưa đủ! Anh đã thẳng thắn rồi, em vẫn chưa thẳng thắn, em cũng phải cởi cho anh xem."
Nói rồi hai tay anh đặt lên vai Hàn Hân Nguyệt, giả vờ muốn cởi quần áo của cô.
"A... đừng... đừng mà Giang Phàm..."
"Không phải em muốn thẳng thắn với nhau sao? Một cái cũng không được giữ lại."
"A, a! Đừng... Giang Phàm, em sai rồi, em sai rồi được chưa? Anh dám cởi đồ của em, em sẽ khóc đó!"
Kết quả hai người xách lớn xách nhỏ hai mươi mấy túi.
Lên xe, Hàn Hân Nguyệt khoanh tay, vẻ mặt không vui nhìn Giang Phàm nói: "Anh có chuyện gì giấu tôi đúng không?"
"Không có mà." Giang Phàm vẻ mặt vô tội lắc đầu.
"Giả ngu à? Vậy nói chuyện đầu tiên, người phụ nữ xấu xí vừa rồi là ai?"
Hàn Hân Nguyệt hoạt động trong giới giải trí, giới giải trí không thiếu nhất chính là mỹ nữ.
Hoa khôi, hoa hậu lớp gì đó trong giới của cô đều là hạng bét, hơn nữa bản thân cô cũng xinh đẹp như tiên nữ.
Nói Ngô Nghệ My là xấu nữ một chút cũng không sai.
"Sao thế, em ghen à?"
Vẻ mặt hờn dỗi của cô rất đáng yêu, Giang Phàm nhịn không được muốn trêu chọc cô.
Hàn Hân Nguyệt kiêu ngạo ngẩng đầu, "Mới không phải, tôi chỉ là cảm thấy mặc dù chúng ta là kết hôn giả, nhưng đây cũng là quan hệ hợp tác, cần phải thẳng thắn, rõ ràng với nhau."
"Thẳng thắn đến mức nào?"
Giang Phàm ghé sát mặt lại gần cô, rõ ràng giọng điệu nói chuyện rất nghiêm túc, nhưng đôi mắt híp lại lại tràn đầy vẻ bất chính.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàn Hân Nguyệt tuy đơn thuần, nhưng lăn lộn trong giới giải trí sao có thể bị vài câu nói khiêu khích mà đỏ mặt.
Vì chồng yêu muốn chơi, vậy thì chơi cùng anh.
Khóe miệng cong lên, cô nở một nụ cười ngọt ngào.
Vươn tay sờ lên khuôn mặt anh tuấn như được tạc tượng của anh.
Giang Phàm chỉ cảm thấy toàn thân như bị điện giật, tim đập mạnh.
Tay Hàn Hân Nguyệt từ từ di chuyển xuống, ngón tay cố ý vô tình lướt qua yết hầu của anh.
Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi môi đỏ mọng quyến rũ của cô, Giang Phàm vô thức nuốt nước bọt.
Cơ thể bỗng nhiên nóng lên.
Tiếp tục di chuyển xuống, Hàn Hân Nguyệt cởi cúc áo vest vừa thay của anh.
Một phát giật ra.
Lúc này Giang Phàm đến cả thở mạnh cũng không dám.
Cô gái này chẳng lẽ bị vẻ đẹp trai của anh làm cho quên mất mục đích ban đầu rồi sao?
Mới đăng ký kết hôn ngày đầu tiên mà cô đã muốn ra tay với anh rồi?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quả nhiên, quả nhiên...
Cô bắt đầu cởi áo sơ mi của anh.
Thân trên mát lạnh, Giang Phàm bắt đầu cam chịu số phận.
Dù sao Hàn Hân Nguyệt cũng là một đại mỹ nữ tuyệt sắc, giả vờ làm thật với cô, anh cũng không thiệt.
Nhưng ngay khi Giang Phàm vừa nhắm mắt, chuẩn bị cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng quyến rũ kia, giọng Hàn Hân Nguyệt đột nhiên thay đổi.
"Thẳng thắn như vậy, đủ chưa?"
Cái gì?
Biểu cảm của Giang Phàm lúc này có thể nói là bừng tỉnh, cô gái này đang đùa anh sao?
"Chưa đủ! Anh đã thẳng thắn rồi, em vẫn chưa thẳng thắn, em cũng phải cởi cho anh xem."
Nói rồi hai tay anh đặt lên vai Hàn Hân Nguyệt, giả vờ muốn cởi quần áo của cô.
"A... đừng... đừng mà Giang Phàm..."
"Không phải em muốn thẳng thắn với nhau sao? Một cái cũng không được giữ lại."
"A, a! Đừng... Giang Phàm, em sai rồi, em sai rồi được chưa? Anh dám cởi đồ của em, em sẽ khóc đó!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro