Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta
Vệ sĩ của tôi l...
Nhi Nguyễn
2024-10-24 22:18:42
Trường Lạc đợi cho tới khi không còn nghe thấy giọng nói của hai người bên ngoài nữa, cô mới từ từ đẩy cửa bước ra.
Dương Tiêu vừa quay đầu lại liền có thể trông thấy cô gái nhỏ hai mắt long lanh nhìn mình. Hắn trầm mặt không nói gì. Chỉ đợi cho tới khi Trường Lạc khẽ lên tiếng hỏi.
" Đây...là nhà của anh sao? Là nhà của anh...ở trái đất? ".
Dương Tiêu nghe cô nói vậy ẩn ý là có thể nhận ra vừa rồi cô khẳng định là đã nghe được hết cuộc nói chuyện giữa hắn và người kia. Hắn không có ý muốn giấu cô, liền khẽ gật đầu một cái.
Trường Lạc đối với việc này lại không có tỏ ra kinh ngạc hay hoảng sợ như hắn nghĩ, ngược lại còn mỉm cười tươi tắn, nhón chân lên trước ôm lấy cổ hắn mà cười rộ lên phấn khích.
" Waa! Không nghĩ người yêu của em lại là người ngoài hành tinh! Sao mà còn có chuyện tốt như thế này cơ chứ!
".
Dương Tiêu đối với thái độ của cô có chút kinh ngạc, mở miệng lên tiếng thanh âm có hơi khàn nhẹ.
"Em, không sợ tôi sao?".
Trường Lạc dương cằm ngẩng lên nhìn hẳn mà thản nhiên trả lời.
" Sao lại phải sợ chứ? Bộ anh là yêu quái hay gì? Rõ ràng là một khuôn mặt đẹp trai như này nha! ".
Dương Tiêu bị lời nói ngon ngọt của cô lấy lòng, bỗng chốc suy nghĩ căng thẳng ở trong đầu cũng tiêu tan. Tâm tình thả lỏng đi không ít.
Hắn biết mà! Chỉ có người con gái này mới đặc biệt đến thế. Dù cho có biết được hắn không phải là con người
cung van lua chon yeu han.
Hệ thống lúc này đột nhiên online trở lại, vang lên thanh âm thông báo.
(Ting ting! Hoan hô kí chủ, độ hảo cảm của Dương Tiêu đã lên tới 85% rồi! Đã ở mức yêu rồi. Thỉnh kí chủ không ngừng cố gắng hơn nữa ].
Trường Lạc lúc này nghe được thanh âm hệ thống cắt ngang ở trong đầu lại có chút bực bội, cô liền gắt lên với nó.
" Ha! Mi giờ còn biết vác giọng ra đây à? Ta còn chưa tính sổ vụ lúc ta bị bỏ thuốc mi không có ra tay giúp ta đâu!
".
Hệ thống nó ngượng ngùng xấu hổ chỉ biết gãi đầu cười gượng, thái độ hối lỗi mà lên tiếng.
[ Huhu! Kí chủ bỏ qua cho ta đi mà! Ta cũng chỉ là muốn cô và nam nhân của cô sớm có chuyện tốt thôi mà! Vì ta biết chắc Dương Tiêu hắn sẽ đến cứu cô nên mới không ra tay. Nếu không kí chủ mà bị hại thật thì lúc đó ta cũng sẽ có can thiệp! Thật đó! ].
Trường Lạc nghe nó lí sự với mình, cảm thấy có thể tạm chấp nhận. Cô ở bên trong nói với nó.
" Thôi được rồi! Tạm bỏ qua cho mi lần này đó! ".
Hệ thống nghe vậy thì hí ha hí hửng, tâng bốc cô lên chín tầng mây.
[Kí chủ đại nhân cô là tốt nhất! ].
Trường Lạc tối đó cũng không có trở về biệt thự Khương gia. Cô ở lại nhà riêng của Dương Tiêu cho đến tận nguyên ngày hôm sau.
Cả ngày Dương Tiêu bận việc gì đó nên không có ở nhà. Trường Lạc thì lại không có tiết học trên trường nền hiện tại cô chính là an nhàn rảnh rỗi ở nhà không có việc gì làm.
Bỗng nhiên cô nhận được chuông điện thoại, lúc bắt máy lại là cô bạn thân cùng lớp đại học với nguyên chủ. Nói là có thời gian rảnh muốn rủ cô đi mua sắm. Trường Lạc thấy dù gì thì bản thân ở mãi trong nhà cũng chán, thế là bèn thu dọn đồ đạc đứng dậy chuẩn bị ra ngoài.
Có điều chân vừa chuẩn bị bước ra khỏi cửa lại bất giác liếc xuống. Cô bây giờ đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình. Cùng với chiếc quần đùi ngắn tới đùi làm lộ cặp chân dài trắng nõn đầy quyến rũ của cô.
Chính vì tối hôm qua đi dự tiệc lại chỉ mặc một chiếc váy dạ hội nên lúc sáng cô phải tìm trong tủ đồ lại chỉ toàn là quần áo của đàn ông. Cô chỉ đành mặc tạm bộ đồ nhỏ nhất trong tủ đồ của Dương Tiêu.
Nghĩ nghĩ, vẫn là cảm thấy mặc như này không thích hợp đi ra ngoài chút nào. Vẫn là cần phải gọi người tới đây đón.
Trường Lạc cầm điện thoại lên gọi cho cô bạn thân tên Lam Anh của mình.
Khoảng tầm nửa tiếng xong Lam Anh liền tìm định vị tới được vị trí nhà mà Trường Lạc gửi cho cô bạn. Lúc tới nơi, bấm chuông cửa thì Trường Lạc bước ra mở cửa.
Lam Anh tóc buộc đuôi ngựa, khuôn mặt nhỏ dài đôi mắt mở to nhìn Trường Lạc từ trên xuống dưới mà kinh ngạc há hốc tại chỗ.
Một lúc lâu mới kịp phản ứng mà lên tiếng lơ mơ, miệng không khỏi lắp bắp chỉ chỏ.
" Cậu..cậu đây là...ở nhà của người đàn ông khác? ".
Trường Lạc đối với thái độ sửng sốt của Lam Anh chỉ nhẹ nhàng lên tiếng nói một câu.
" Vào nhà rồi nói. Cậu có mang đồ cho mình không? ".
Lam Anh ngần người một giây sau đó cúi xuống đưa tới trước mặt Trường Lạc một túi đồ, dáng vẻ ngu ngơ nói.
" Ồ! Cậu bảo mình mang cho cậu mượn một bộ đồ của mình, mình cầm tới rồi nè ".
Vừa nói, Lam Anh vừa theo Trường Lạc vào bên trong. Nhìn liếc xung quanh căn nhà một hồi Lam Anh cuối cùng vẫn là không nhịn được mà phải cất tiếng hỏi.
"Khương Tuyết, cậu đây là...".
" Mình ở nhà của bạn trai mình ". Trường Lạc thản nhiên trả lời.
Ngược lại thế nhưng làm cho cô nàng Lam Anh phản ứng dữ dội, kinh ngạc lớn tiếng.
"Cậu, cậu, cậu...chẳng phải bạn trai cậu là nam thần Cao Trường Cung sao? Mà theo như mình biết thì biệt thự nhà họ Cao đâu phải là ở đây! ".
Trường Lạc bống cảm thấy có chút lười giải thích. Nhưng vẫn lên tiếng để tránh cho cô nàng nhiều chuyện này hiểu lầm rồi không chừng lại trở thành cái camera chạy bằng cơm đi lan truyền khắp trường thì dở.
Cô khẽ giọng lên tiếng. " Đây là nhà bạn trai mình. Anh ấy tên Dương Tiêu. Không phải Cao Trường Cung. Với lại, mình cũng không có thích Cao Trường Cung ".
Lam Anh trợn hai mắt to tròn, ngây ngốc nhìn chằm chằm Trường Lạc mới gật đầu một cái như đã hiểu.
Sau khi lên đồ xong hai cô gái liền đi tới trung tâm thương mại mua sắm.
Lam Anh cũng được coi là con nhà hào môn khá giả. Lại ở trong lớp chỉ hợp tính với mỗi nguyên chủ. Cho nên hai người liền trở thành bạn thân. Lam Anh dáng vẻ tung tăng hớn hở kéo Trường Lạc đi quét sạch mọi ngóc ngách của cái trung tâm thương mại này. Cô nàng còn tự hào mà dương mặt nói với Trường Lạc.
" Hôm nay cậu cứ tùy ý chọn, tớ đây sẽ bao cậu!".
Nhìn cái vẻ mặt như muốn nói mấy vấn đề tiền nong tớ đây lo được hết của Lam Anh, Trường Lạc không khỏi bật cười thành tiếng.
Khi đi ngang qua gian hàng đồ ngủ, cô nàng Lam Anh lém lỉnh thế mà còn kéo tay Trường Lạc đi vào. Còn quay ngoắt lại đưa tay lên cắm nhìn một lượt từ trên xuống dưới dáng người của Trường Lạc, lại bất giác nở một nụ cười ần ý.
" He he! Khương Tuyết này, tớ thấy cậu nên chọn mấy bộ đồ ngủ quyến rũ một chút! ". Nói đến đây, Lam Anh lại sán đến gh sát vào tai cô mà thì thẩm.
" Mình là đang muốn giúp cậu quyến rũ bạn trai đó! ".
Trường Lạc vốn còn ngại ngùng muốn từ chối. Nhưng nghe được câu nói sau của Lam Anh thì trong đầu lại như nghĩ tới gì đó. Vậy là lại quyết định thử chọn mấy bộ đồ ngủ gợi cảm mà cô bạn thân có lòng chọn cho.
Tối đó sau khi tắm rửa sạch sẽ, cả người cô chỗ nào cũng tỏa ra mùi thơm sữa tắm dịu nhẹ, Trường Lạc lúc này mặc một bộ đồ ngủ vô cùng gợi cảm từ trong phòng tắm đi ra.
Tóc cô buông xõa che lưng, cùng với bộ đồ ngủ hai dây màu đen bằng lụa mỏng dính, chỉ dài tới đùi để lộ đôi chân dài nuột nà trắng nõn thẳng tắp của cô
Cô hiện tại chính là không mặc gì bên trong cả. Càng là như vậy mới càng khiến cô trở nên quyến rũ động tình...
Cô chính là có ý tưởng muốn đem bản thân quyến rũ Dương Tiêu. Đề cho hắn cùng cô làm chuyện đó thêm một lần nữa.
Nói cô ích kỉ cũng được. Cô chính là vì biết làm như vậy mới có thể giữ chặt Dương Tiêu ở bên mình. Đề cho hắn mãi mãi trở thành loài người, cũng không có khả năng trở về hành tinh của hẳn nữa.
Dương Tiêu vừa trở về nhà, lại đi thẳng vào phòng ngủ, phát hiện phòng ngủ tối om không có bật đèn. Hắn bèn nghĩ là cô đã ngủ. Bàn tay đặt lên trên cổ tháo cà vạt, tiện tay cởi áo vest bên ngoài ra.
Vào lúc hắn đang quay lưng về phía giường ngủ đèn ngủ được ai đó bật lên, lập lòe trong màn đêm.
Hắn bất ngờ nhướn mày quay đầu lại, hai mắt lóe lên không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy cô bước tới gần hắn trong bộ đồ ngủ ngắn tũn đầy gợi tình.
Trong ánh đèn mờ ảo, người phụ nữ với mái tóc buông xõa xoăn lơi, mặc trên mình bộ váy lụa mỏng dính màu đen. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của người phụ nữ trắng nõn nhìn hắn mỉm cười đẩy mị hoặc. Đôi mắt Dương Tiêu khẽ chú ý đến phía dưới xương quai xanh của Trường Lạc, ở vị trí xinh đẹp kia nhô ra hai núm nhỏ xinh qua lớp vải mỏng. Trông vô cùng động tình!
Hắn có chút bất ngờ khi biết cô không mặc gì sau lớp vải mỏng ấy.
Trong lúc Dương Tiêu bị dáng vẻ này của cô câu mất hồn, ngây ngẩn đứng lặng tại chỗ. Trường Lạc nhấc gót chân nhẹ nhàng chậm rãi đi tới, cô khẽ nhón chân ôm lấy cổ hắn mà khẽ cong môi, hơi thở nhè nhẹ phả vào lỗ tai người đàn ông.
" Trồng em đã đủ quyến rũ chưa? ".
Chóp mũi Dương Tiêu hít vào mùi hương thơm của sữa tắm trên người cô dịu nhẹ dễ chịu khiến cho hắn sớm đã bị cô mê hoặc vứt hết lí trí quăng ra sau đầu. Hắn câu môi, nhếch mép cười xấu xa, nhẹ nhàng bế cô lên, còn ở bên tai cô cất giọng trầm ấm.
" Là em câu dẫn tôi trước. Hôm nay tôi phải ăn trọn em mới được! ".
Nói rồi Dương Tiêu liền ôm eo Trường Lạc bế cô lên, để hai chân cô quặp lấy hai bên thắt lưng mình.
Hắn bế cô từ từ đi về phía giường, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mọng nước của cô. Bàn tay cứng rắn rất nhanh luồn qua chiếc váy ngắn mà đưa ngón tay thuần thục đâm chọt vào vị trí hoa huyệt xinh đẹp sau lớp váy ngắn.
Cánh môi khô khốc của hắn điên loạn gặm nhấm đồi môi mềm mại đỏ mọng của cô. Đầu lưỡi cuồng loạn càn quét từng ngóc ngách bên trong. Hôn đến khi cảm nhận được cô thở hồn hền mất đi dưỡng khí, hắn mới lưu luyến mà tách ra, kéo theo đó là sợi chỉ bạc gắn kết hai người.
Trường Lạc có cảm giác toàn thân đều bị Dương Tiêu làm cho nóng lên. Khắp nơi nóng ran như lửa đốt. Nóng lòng đến mức bàn tay bất giác đặt ra trước chủ động cởi từng cúc áo trên người Dương Tiêu ra. Đề lộ ra trước mặt cô một cơ bụng rắn chắc cùng cơ thể hoàn mỹ của nam nhân.
Dương Tiêu đặt cô xuống giường, nhồm dậy một tay kéo khóa quần vứt bỏ xuống sàn nhà. Tiện tay lột sạch bộ váy ngủ trên người cô ra. Đưa bàn tay săn chắc ôm cô lên để cô ngồi lên đùi mình mà cọ quậy.
Dương Tiêu tách hai chân cô sang hai bên, ngón tay thuần thục ra vào liên tục nơi hang động nhỏ của cô. Chỉ cảm giác một lượng lớn dịch thủy như suối nguồn từ nơi hang động chảy ra ào ạt, ướt đẩm cả một bàn tay hắn.
Dương Tiêu yêu thương bên dưới, cũng không quên mơn trớn vuốt ve đôi gò bồng to tròn đẫy đà phía trên của người phụ nữ.
Bàn tay cứng rắn nắm không hết một bên bầu ngực to tròn mềm mại trắng nõn của cô, mặc sức nắm bóp đến nghiện.
Tư thế của Trường Lạc lúc này chính là đưa lưng về phía mặt Dương Tiêu, hai chân cô xạng sang hai bên, mông đặt ở trên đùi hắn, cảm giác được nơi bí hiểm của mình đang tiếp xúc với một vật thể lạ ấm nóng dựng đứng lên.
Trường Lạc mê mên cả khuôn mặt ửng đỏ lên trông vô cùng động tình. Thỉnh thoảng còn khẽ rên lên những âm thanh ám muội khiến cho ai nghe được cũng phải xấu hổ đỏ mặt.
"A~ Um~ưm...ưn~....".
Dương Tiêu khóa trái hai tay Trường Lạc ở phía sau, cái miệng khô khốc liếm dọc sống lưng trơn bóng của cô, vừa lúc vật thể lớn ra vào liên tục bên trong cô, khiến cho Trường Lạc không kịp trở tay mà phải khóc thét.
" Aaa~ Nh..nhẹ thôi! Cầu...xin anh... nhẹ. nhẹ thôi! ".
Dương Tiêu khẽ đưa vào tai cô những lời trầm thấp, yêu nghiệt nói.
" Vừa mới là khởi động thôi... mà em đã không chịu nổi rồi à! ".
Không đề Trường Lạc kịp phản ứng, hắn rút thứ cứng cáp ra khỏi người cô, xoay người cô lại nhẹ nhàng bế cô đi vào bên trong phòng tắm.
Khuôn mặt Trường Lạc mê man ửng hồng đặt ở sau gáy hắn.
Dương Tiêu bế cô vào bên trong, bàn tay thô bạo lật úp cô lại, để người cô dán chặt vào gương phòng tắm. Để cho cô được nhìn thấy dáng vẻ gợi tình lúc này của mình.
Trường Lạc nhìn vào bản thân trong gương cả cơ thể xinh đẹp không có khuyết điểm. Hai bầu ngực to tròn dán chặt vào gương ngập tràn những dấu hôn tím. Sau lưng cô người đàn ông khuôn mặt yêu nghiệt đẹp trai đến mê hoặc trán vã mồ hôi đang thở hồn hển.
Dương Tiêu không để cho cô có thời gian ngây ngần lâu, hắn lật người cô lại, để cô nhìn thẳng vào khun mặt yêu nghiệt của mình, hắn hướng mắt nhìn xuống bên dưới vật lớn đang không ngừng cương cứng của mình mà khẽ thấp giọng dụ hoặc nói.
" Giúp anh...cho nó vào bên trong em đi! ".
Trường Lạc nghe hắn nói thì khẽ rùng mình một cái, xong cũng đưa bàn tay nhỏ mềm mại của mình chậm rãi cầm vào vật to cứng cáp của người đàn ông trước mặt mà đưa vào trong hang huyệt của mình. Hai " bảo vật " tiếp xúc vào nhau, vật lớn đâm thẳng vào bên trong cô khiến cho cô có cảm giác toàn bộ nước dịch trong suốt đều đang chảy ồ ạt ra tới ngoài.
Từng tiếng âm thanh bạch bạch tách tách vang lên liên hồi.
Ở phía trên Dương Tiêu bàn tay không yên phận vẫn luôn đặt ở hai cặp gò đổi mềm mại quyến rũ đầy đặn mà mơn trớn vuốt ve. Thỉnh thoảng ngón tay hắn còn trêu đùa gẩy gẩy nhũ hoa hồng hào xinh đẹp ấy. Càng làm cho
Trường Lạc kích tình nổi lên thú dục, từng móng tay để lại dấu vết cào cấu sau lưng đối phương.
Căn phòng tắm thoáng chốc đã tràn ngập trong sắc dục tình ái hoan lạc. Cùng với tiếng thở gấp, rên rỉ của đôi nam nữ trong phòng không ngừng vang lên hòa quyện với nhau nghe thật gợi tình.....
Dương Tiêu vừa quay đầu lại liền có thể trông thấy cô gái nhỏ hai mắt long lanh nhìn mình. Hắn trầm mặt không nói gì. Chỉ đợi cho tới khi Trường Lạc khẽ lên tiếng hỏi.
" Đây...là nhà của anh sao? Là nhà của anh...ở trái đất? ".
Dương Tiêu nghe cô nói vậy ẩn ý là có thể nhận ra vừa rồi cô khẳng định là đã nghe được hết cuộc nói chuyện giữa hắn và người kia. Hắn không có ý muốn giấu cô, liền khẽ gật đầu một cái.
Trường Lạc đối với việc này lại không có tỏ ra kinh ngạc hay hoảng sợ như hắn nghĩ, ngược lại còn mỉm cười tươi tắn, nhón chân lên trước ôm lấy cổ hắn mà cười rộ lên phấn khích.
" Waa! Không nghĩ người yêu của em lại là người ngoài hành tinh! Sao mà còn có chuyện tốt như thế này cơ chứ!
".
Dương Tiêu đối với thái độ của cô có chút kinh ngạc, mở miệng lên tiếng thanh âm có hơi khàn nhẹ.
"Em, không sợ tôi sao?".
Trường Lạc dương cằm ngẩng lên nhìn hẳn mà thản nhiên trả lời.
" Sao lại phải sợ chứ? Bộ anh là yêu quái hay gì? Rõ ràng là một khuôn mặt đẹp trai như này nha! ".
Dương Tiêu bị lời nói ngon ngọt của cô lấy lòng, bỗng chốc suy nghĩ căng thẳng ở trong đầu cũng tiêu tan. Tâm tình thả lỏng đi không ít.
Hắn biết mà! Chỉ có người con gái này mới đặc biệt đến thế. Dù cho có biết được hắn không phải là con người
cung van lua chon yeu han.
Hệ thống lúc này đột nhiên online trở lại, vang lên thanh âm thông báo.
(Ting ting! Hoan hô kí chủ, độ hảo cảm của Dương Tiêu đã lên tới 85% rồi! Đã ở mức yêu rồi. Thỉnh kí chủ không ngừng cố gắng hơn nữa ].
Trường Lạc lúc này nghe được thanh âm hệ thống cắt ngang ở trong đầu lại có chút bực bội, cô liền gắt lên với nó.
" Ha! Mi giờ còn biết vác giọng ra đây à? Ta còn chưa tính sổ vụ lúc ta bị bỏ thuốc mi không có ra tay giúp ta đâu!
".
Hệ thống nó ngượng ngùng xấu hổ chỉ biết gãi đầu cười gượng, thái độ hối lỗi mà lên tiếng.
[ Huhu! Kí chủ bỏ qua cho ta đi mà! Ta cũng chỉ là muốn cô và nam nhân của cô sớm có chuyện tốt thôi mà! Vì ta biết chắc Dương Tiêu hắn sẽ đến cứu cô nên mới không ra tay. Nếu không kí chủ mà bị hại thật thì lúc đó ta cũng sẽ có can thiệp! Thật đó! ].
Trường Lạc nghe nó lí sự với mình, cảm thấy có thể tạm chấp nhận. Cô ở bên trong nói với nó.
" Thôi được rồi! Tạm bỏ qua cho mi lần này đó! ".
Hệ thống nghe vậy thì hí ha hí hửng, tâng bốc cô lên chín tầng mây.
[Kí chủ đại nhân cô là tốt nhất! ].
Trường Lạc tối đó cũng không có trở về biệt thự Khương gia. Cô ở lại nhà riêng của Dương Tiêu cho đến tận nguyên ngày hôm sau.
Cả ngày Dương Tiêu bận việc gì đó nên không có ở nhà. Trường Lạc thì lại không có tiết học trên trường nền hiện tại cô chính là an nhàn rảnh rỗi ở nhà không có việc gì làm.
Bỗng nhiên cô nhận được chuông điện thoại, lúc bắt máy lại là cô bạn thân cùng lớp đại học với nguyên chủ. Nói là có thời gian rảnh muốn rủ cô đi mua sắm. Trường Lạc thấy dù gì thì bản thân ở mãi trong nhà cũng chán, thế là bèn thu dọn đồ đạc đứng dậy chuẩn bị ra ngoài.
Có điều chân vừa chuẩn bị bước ra khỏi cửa lại bất giác liếc xuống. Cô bây giờ đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình. Cùng với chiếc quần đùi ngắn tới đùi làm lộ cặp chân dài trắng nõn đầy quyến rũ của cô.
Chính vì tối hôm qua đi dự tiệc lại chỉ mặc một chiếc váy dạ hội nên lúc sáng cô phải tìm trong tủ đồ lại chỉ toàn là quần áo của đàn ông. Cô chỉ đành mặc tạm bộ đồ nhỏ nhất trong tủ đồ của Dương Tiêu.
Nghĩ nghĩ, vẫn là cảm thấy mặc như này không thích hợp đi ra ngoài chút nào. Vẫn là cần phải gọi người tới đây đón.
Trường Lạc cầm điện thoại lên gọi cho cô bạn thân tên Lam Anh của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khoảng tầm nửa tiếng xong Lam Anh liền tìm định vị tới được vị trí nhà mà Trường Lạc gửi cho cô bạn. Lúc tới nơi, bấm chuông cửa thì Trường Lạc bước ra mở cửa.
Lam Anh tóc buộc đuôi ngựa, khuôn mặt nhỏ dài đôi mắt mở to nhìn Trường Lạc từ trên xuống dưới mà kinh ngạc há hốc tại chỗ.
Một lúc lâu mới kịp phản ứng mà lên tiếng lơ mơ, miệng không khỏi lắp bắp chỉ chỏ.
" Cậu..cậu đây là...ở nhà của người đàn ông khác? ".
Trường Lạc đối với thái độ sửng sốt của Lam Anh chỉ nhẹ nhàng lên tiếng nói một câu.
" Vào nhà rồi nói. Cậu có mang đồ cho mình không? ".
Lam Anh ngần người một giây sau đó cúi xuống đưa tới trước mặt Trường Lạc một túi đồ, dáng vẻ ngu ngơ nói.
" Ồ! Cậu bảo mình mang cho cậu mượn một bộ đồ của mình, mình cầm tới rồi nè ".
Vừa nói, Lam Anh vừa theo Trường Lạc vào bên trong. Nhìn liếc xung quanh căn nhà một hồi Lam Anh cuối cùng vẫn là không nhịn được mà phải cất tiếng hỏi.
"Khương Tuyết, cậu đây là...".
" Mình ở nhà của bạn trai mình ". Trường Lạc thản nhiên trả lời.
Ngược lại thế nhưng làm cho cô nàng Lam Anh phản ứng dữ dội, kinh ngạc lớn tiếng.
"Cậu, cậu, cậu...chẳng phải bạn trai cậu là nam thần Cao Trường Cung sao? Mà theo như mình biết thì biệt thự nhà họ Cao đâu phải là ở đây! ".
Trường Lạc bống cảm thấy có chút lười giải thích. Nhưng vẫn lên tiếng để tránh cho cô nàng nhiều chuyện này hiểu lầm rồi không chừng lại trở thành cái camera chạy bằng cơm đi lan truyền khắp trường thì dở.
Cô khẽ giọng lên tiếng. " Đây là nhà bạn trai mình. Anh ấy tên Dương Tiêu. Không phải Cao Trường Cung. Với lại, mình cũng không có thích Cao Trường Cung ".
Lam Anh trợn hai mắt to tròn, ngây ngốc nhìn chằm chằm Trường Lạc mới gật đầu một cái như đã hiểu.
Sau khi lên đồ xong hai cô gái liền đi tới trung tâm thương mại mua sắm.
Lam Anh cũng được coi là con nhà hào môn khá giả. Lại ở trong lớp chỉ hợp tính với mỗi nguyên chủ. Cho nên hai người liền trở thành bạn thân. Lam Anh dáng vẻ tung tăng hớn hở kéo Trường Lạc đi quét sạch mọi ngóc ngách của cái trung tâm thương mại này. Cô nàng còn tự hào mà dương mặt nói với Trường Lạc.
" Hôm nay cậu cứ tùy ý chọn, tớ đây sẽ bao cậu!".
Nhìn cái vẻ mặt như muốn nói mấy vấn đề tiền nong tớ đây lo được hết của Lam Anh, Trường Lạc không khỏi bật cười thành tiếng.
Khi đi ngang qua gian hàng đồ ngủ, cô nàng Lam Anh lém lỉnh thế mà còn kéo tay Trường Lạc đi vào. Còn quay ngoắt lại đưa tay lên cắm nhìn một lượt từ trên xuống dưới dáng người của Trường Lạc, lại bất giác nở một nụ cười ần ý.
" He he! Khương Tuyết này, tớ thấy cậu nên chọn mấy bộ đồ ngủ quyến rũ một chút! ". Nói đến đây, Lam Anh lại sán đến gh sát vào tai cô mà thì thẩm.
" Mình là đang muốn giúp cậu quyến rũ bạn trai đó! ".
Trường Lạc vốn còn ngại ngùng muốn từ chối. Nhưng nghe được câu nói sau của Lam Anh thì trong đầu lại như nghĩ tới gì đó. Vậy là lại quyết định thử chọn mấy bộ đồ ngủ gợi cảm mà cô bạn thân có lòng chọn cho.
Tối đó sau khi tắm rửa sạch sẽ, cả người cô chỗ nào cũng tỏa ra mùi thơm sữa tắm dịu nhẹ, Trường Lạc lúc này mặc một bộ đồ ngủ vô cùng gợi cảm từ trong phòng tắm đi ra.
Tóc cô buông xõa che lưng, cùng với bộ đồ ngủ hai dây màu đen bằng lụa mỏng dính, chỉ dài tới đùi để lộ đôi chân dài nuột nà trắng nõn thẳng tắp của cô
Cô hiện tại chính là không mặc gì bên trong cả. Càng là như vậy mới càng khiến cô trở nên quyến rũ động tình...
Cô chính là có ý tưởng muốn đem bản thân quyến rũ Dương Tiêu. Đề cho hắn cùng cô làm chuyện đó thêm một lần nữa.
Nói cô ích kỉ cũng được. Cô chính là vì biết làm như vậy mới có thể giữ chặt Dương Tiêu ở bên mình. Đề cho hắn mãi mãi trở thành loài người, cũng không có khả năng trở về hành tinh của hẳn nữa.
Dương Tiêu vừa trở về nhà, lại đi thẳng vào phòng ngủ, phát hiện phòng ngủ tối om không có bật đèn. Hắn bèn nghĩ là cô đã ngủ. Bàn tay đặt lên trên cổ tháo cà vạt, tiện tay cởi áo vest bên ngoài ra.
Vào lúc hắn đang quay lưng về phía giường ngủ đèn ngủ được ai đó bật lên, lập lòe trong màn đêm.
Hắn bất ngờ nhướn mày quay đầu lại, hai mắt lóe lên không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy cô bước tới gần hắn trong bộ đồ ngủ ngắn tũn đầy gợi tình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong ánh đèn mờ ảo, người phụ nữ với mái tóc buông xõa xoăn lơi, mặc trên mình bộ váy lụa mỏng dính màu đen. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của người phụ nữ trắng nõn nhìn hắn mỉm cười đẩy mị hoặc. Đôi mắt Dương Tiêu khẽ chú ý đến phía dưới xương quai xanh của Trường Lạc, ở vị trí xinh đẹp kia nhô ra hai núm nhỏ xinh qua lớp vải mỏng. Trông vô cùng động tình!
Hắn có chút bất ngờ khi biết cô không mặc gì sau lớp vải mỏng ấy.
Trong lúc Dương Tiêu bị dáng vẻ này của cô câu mất hồn, ngây ngẩn đứng lặng tại chỗ. Trường Lạc nhấc gót chân nhẹ nhàng chậm rãi đi tới, cô khẽ nhón chân ôm lấy cổ hắn mà khẽ cong môi, hơi thở nhè nhẹ phả vào lỗ tai người đàn ông.
" Trồng em đã đủ quyến rũ chưa? ".
Chóp mũi Dương Tiêu hít vào mùi hương thơm của sữa tắm trên người cô dịu nhẹ dễ chịu khiến cho hắn sớm đã bị cô mê hoặc vứt hết lí trí quăng ra sau đầu. Hắn câu môi, nhếch mép cười xấu xa, nhẹ nhàng bế cô lên, còn ở bên tai cô cất giọng trầm ấm.
" Là em câu dẫn tôi trước. Hôm nay tôi phải ăn trọn em mới được! ".
Nói rồi Dương Tiêu liền ôm eo Trường Lạc bế cô lên, để hai chân cô quặp lấy hai bên thắt lưng mình.
Hắn bế cô từ từ đi về phía giường, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mọng nước của cô. Bàn tay cứng rắn rất nhanh luồn qua chiếc váy ngắn mà đưa ngón tay thuần thục đâm chọt vào vị trí hoa huyệt xinh đẹp sau lớp váy ngắn.
Cánh môi khô khốc của hắn điên loạn gặm nhấm đồi môi mềm mại đỏ mọng của cô. Đầu lưỡi cuồng loạn càn quét từng ngóc ngách bên trong. Hôn đến khi cảm nhận được cô thở hồn hền mất đi dưỡng khí, hắn mới lưu luyến mà tách ra, kéo theo đó là sợi chỉ bạc gắn kết hai người.
Trường Lạc có cảm giác toàn thân đều bị Dương Tiêu làm cho nóng lên. Khắp nơi nóng ran như lửa đốt. Nóng lòng đến mức bàn tay bất giác đặt ra trước chủ động cởi từng cúc áo trên người Dương Tiêu ra. Đề lộ ra trước mặt cô một cơ bụng rắn chắc cùng cơ thể hoàn mỹ của nam nhân.
Dương Tiêu đặt cô xuống giường, nhồm dậy một tay kéo khóa quần vứt bỏ xuống sàn nhà. Tiện tay lột sạch bộ váy ngủ trên người cô ra. Đưa bàn tay săn chắc ôm cô lên để cô ngồi lên đùi mình mà cọ quậy.
Dương Tiêu tách hai chân cô sang hai bên, ngón tay thuần thục ra vào liên tục nơi hang động nhỏ của cô. Chỉ cảm giác một lượng lớn dịch thủy như suối nguồn từ nơi hang động chảy ra ào ạt, ướt đẩm cả một bàn tay hắn.
Dương Tiêu yêu thương bên dưới, cũng không quên mơn trớn vuốt ve đôi gò bồng to tròn đẫy đà phía trên của người phụ nữ.
Bàn tay cứng rắn nắm không hết một bên bầu ngực to tròn mềm mại trắng nõn của cô, mặc sức nắm bóp đến nghiện.
Tư thế của Trường Lạc lúc này chính là đưa lưng về phía mặt Dương Tiêu, hai chân cô xạng sang hai bên, mông đặt ở trên đùi hắn, cảm giác được nơi bí hiểm của mình đang tiếp xúc với một vật thể lạ ấm nóng dựng đứng lên.
Trường Lạc mê mên cả khuôn mặt ửng đỏ lên trông vô cùng động tình. Thỉnh thoảng còn khẽ rên lên những âm thanh ám muội khiến cho ai nghe được cũng phải xấu hổ đỏ mặt.
"A~ Um~ưm...ưn~....".
Dương Tiêu khóa trái hai tay Trường Lạc ở phía sau, cái miệng khô khốc liếm dọc sống lưng trơn bóng của cô, vừa lúc vật thể lớn ra vào liên tục bên trong cô, khiến cho Trường Lạc không kịp trở tay mà phải khóc thét.
" Aaa~ Nh..nhẹ thôi! Cầu...xin anh... nhẹ. nhẹ thôi! ".
Dương Tiêu khẽ đưa vào tai cô những lời trầm thấp, yêu nghiệt nói.
" Vừa mới là khởi động thôi... mà em đã không chịu nổi rồi à! ".
Không đề Trường Lạc kịp phản ứng, hắn rút thứ cứng cáp ra khỏi người cô, xoay người cô lại nhẹ nhàng bế cô đi vào bên trong phòng tắm.
Khuôn mặt Trường Lạc mê man ửng hồng đặt ở sau gáy hắn.
Dương Tiêu bế cô vào bên trong, bàn tay thô bạo lật úp cô lại, để người cô dán chặt vào gương phòng tắm. Để cho cô được nhìn thấy dáng vẻ gợi tình lúc này của mình.
Trường Lạc nhìn vào bản thân trong gương cả cơ thể xinh đẹp không có khuyết điểm. Hai bầu ngực to tròn dán chặt vào gương ngập tràn những dấu hôn tím. Sau lưng cô người đàn ông khuôn mặt yêu nghiệt đẹp trai đến mê hoặc trán vã mồ hôi đang thở hồn hển.
Dương Tiêu không để cho cô có thời gian ngây ngần lâu, hắn lật người cô lại, để cô nhìn thẳng vào khun mặt yêu nghiệt của mình, hắn hướng mắt nhìn xuống bên dưới vật lớn đang không ngừng cương cứng của mình mà khẽ thấp giọng dụ hoặc nói.
" Giúp anh...cho nó vào bên trong em đi! ".
Trường Lạc nghe hắn nói thì khẽ rùng mình một cái, xong cũng đưa bàn tay nhỏ mềm mại của mình chậm rãi cầm vào vật to cứng cáp của người đàn ông trước mặt mà đưa vào trong hang huyệt của mình. Hai " bảo vật " tiếp xúc vào nhau, vật lớn đâm thẳng vào bên trong cô khiến cho cô có cảm giác toàn bộ nước dịch trong suốt đều đang chảy ồ ạt ra tới ngoài.
Từng tiếng âm thanh bạch bạch tách tách vang lên liên hồi.
Ở phía trên Dương Tiêu bàn tay không yên phận vẫn luôn đặt ở hai cặp gò đổi mềm mại quyến rũ đầy đặn mà mơn trớn vuốt ve. Thỉnh thoảng ngón tay hắn còn trêu đùa gẩy gẩy nhũ hoa hồng hào xinh đẹp ấy. Càng làm cho
Trường Lạc kích tình nổi lên thú dục, từng móng tay để lại dấu vết cào cấu sau lưng đối phương.
Căn phòng tắm thoáng chốc đã tràn ngập trong sắc dục tình ái hoan lạc. Cùng với tiếng thở gấp, rên rỉ của đôi nam nữ trong phòng không ngừng vang lên hòa quyện với nhau nghe thật gợi tình.....
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro