Hệ Thống Đánh Giấu Hoành Điếm Của Diễn Viên Quần Chúng
Cảnh Diễn Đầu T...
2024-10-28 11:09:01
Đặng Tử Hân nhưng thật ra mừng rỡ tìm một nơi có tầm nhìn tương đối tốt, một khi có cơ hội liền quay chụp video ngắn, mà Thịnh Hạ còn lại thì vô cùng háo hức nhìn nơi xa hiện trường đang quay chụp.
Tổ đạo cụ dàn dựng trường quay như thế nào, chuyên viên trang điểm là như thế nào tận dụng mọi cơ hội để chỉnh trang cho diễn viên, đạo diễn chấp hành là như thế nào điều phối rất nhiều diễn viên quần chúng ở hiện trường, mà tổng đạo diễn lại ngồi ở sau máy theo dõi nhìn chằm chằm chất lượng của mỗi cảnh quay.
Hết thảy mọi thứ ở phim trường đối với Thịnh Hạ mà nói đều vô cùng mới mẻ, cô cảm thấy hai mắt của mình đều không đủ nhìn.
【 tít ——】
【 hệ thống kiểm tra đo lường thấy ký chủ đi vào phim trường. 】
【 ký chủ lần đầu tiên làm diễn viên quần chúng ở Tần Vương cung, chưa đạt tới khen thưởng tiêu chuẩn. Hệ thống sẽ liên tục chú ý. 】
【 Phần trên đã được ngắt âm, hoàn thành. 】
Thịnh Hạ và các diễn viên quần chúng đóng vai cung nữ vẫn luôn chờ từ buổi sáng 8 giờ đến 11 giờ, mới rốt cuộc chờ tới suất diễn của mình.
Đạo diễn cầm loa phóng thanh hô to: “Mau mau mau, các cung nữ chuẩn bị. Cô cô cô, mấy người các cô đứng ở đằng sau, không cần có động tác nhỏ, không được cười, đôi mắt không cần nhìn khắp nơi.”
“Cô, cô, còn có các cô, mười người các cô đều đến bưng mâm qua ngồi ở bên kia rót rượu cho các đại thần, đợi lát nữa sẽ có lão sư lễ nghi dạy các cô cách rót rượu, đều học cẩn thận cho tôi, lão sư dạy các người ba lần, học không được thì không cần học nữa, lùi về đứng phía sau cho tôi .”
Thịnh Hạ thực may mắn được lựa chọn trở thành một trong mười cung nữ có thể đi ra phía trước rót rượu cho các đại thần, mà Diêu Vi Vi đứng rất gần cô, lại không được chọn, Đặng Tử Hân lại càng xui xẻo hơn, vị trí đứng của cô ấy không tốt, cách thật xa bên này.
“Vi Vi, cô được đứng ở phía trước, nếu không cô lấy điện thoại của tôi quay giúp tôi một đoạn video đi?” Đặng Tử Hân nhỏ giọng kêu lên.
Diêu Vi Vi phớt lờ cô ấy, Đặng Tử Hân lại ở phía sau kêu Thịnh Hạ.
Thịnh Hạ hướng cô lắc đầu, trực tiếp cự tuyệt.
Diêu Vi Vi còn sợ Thịnh Hạ tính cách quá mềm, không biết rõ liền đáp ứng.
Ở đoàn phim chụp lén, việc này có thể lớn cũng có thể nhỏ, đoàn phim quản lí không nghiêm khả năng sẽ để cô lừa dối qua, chụp được một ít tư liệu sống. Nhưng là đoàn phim kiểu này, lại đang quay chụp đại cảnh, cầm di động ra tới rất có thể chụp lại toàn cảnh.
Diễn viên quần chúng, nhân viên công tác nhiều như vậy, bị phát hiện chẳng phải sẽ bị đạo diễn mắng chết sao?
Vừa rồi nhóm trưởng còn ở phụ cận đi tới đi lui, sợ có người không hiểu chuyện cầm điện thoại ra quay chụp, cô ấy thì khen ngược, chính mình chụp lén còn chưa tính còn muốn kéo cô cùng Thịnh Hạ xuống nước, quả thực quá mức.
Thịnh Hạ lúc này lắc đầu, làm hảo cảm của Diêu Vi Vi đối với cô thẳng tắp tăng lên, thậm chí còn nhịn không được trộm giơ ngón tay cái lên, cho cô một like.
Nhìn thấy động tác nhỏ của Diêu Vi Vi, Thịnh Hạ bất đắc dĩ cười cười.
“Được rồi, đều chú ý. Ba, hai, một, đi!”
Sau khi thư ký trường quay đánh bản, Thịnh Hạ đi theo các cung nữ khác, bưng khay, hơi cúi đầu, cung kính nối đuôi nhau mà đi, sau khi các cô ngừng lại ở bên cạnh những đại thần tham gia yến hội, liền ưu nhã ngồi xuống, buông khay, cầm lấy bình rượu, đem rượu rót vào chén.
Vừa rồi khi lão sư dạy, Thịnh Hạ rất nghiêm túc học, những năng lực khác của cô còn hữu hạn, nhưng khả năng quan sát cùng trí nhớ cũng không tệ lắm, cho nên đem động tác học từ lão sư diễn lại thập phần thành thục, ngay cả thủ thế khi rót rượu cùng biểu tình cung kính đều được bắt chước đến vô cùng giống.
Rót xong rượu, Thịnh Hạ liền dựa theo lời lão sư nói, bưng khay đi đến một bên, ra khỏi phạm vi quay chụp của camera.
Thịnh Hạ tò mò nhìn về phía đạo diễn bên kia, cũng không biết diễn như vậy đúng hay không. “Tốt lắm, lại quay một lần nữa.”
Đạo diễn chưa nói gì khác, chỉ có một tiếng “Tốt”, bất quá còn phải quay lại lần nữa.
Thịnh Hạ liền đi theo những diễn viên quần chúng khác, tiếp tục lặp lại bốn lần, cảnh diễn này mới được cho qua.
Cảnh kế tiếp chính là suất diễn của một cung nữ trong nhóm các cô, cô ấy không cẩn thận làm đổ rượu lên người một vị sứ thần, liền nơm nớp lo sợ xin lỗi, sứ thần vừa muốn phát tác, nhưng cuối cùng vẫn kìm lại .
Thịnh Hạ thực hâm mộ vị cung nữ kia, cùng mặc trang phục diễn giống nhau, cô ấy lại có thể nói thêm vài câu thoại, đến lúc đó nhất định có thể xuất hiện trên TV đâu.
Tổ đạo cụ dàn dựng trường quay như thế nào, chuyên viên trang điểm là như thế nào tận dụng mọi cơ hội để chỉnh trang cho diễn viên, đạo diễn chấp hành là như thế nào điều phối rất nhiều diễn viên quần chúng ở hiện trường, mà tổng đạo diễn lại ngồi ở sau máy theo dõi nhìn chằm chằm chất lượng của mỗi cảnh quay.
Hết thảy mọi thứ ở phim trường đối với Thịnh Hạ mà nói đều vô cùng mới mẻ, cô cảm thấy hai mắt của mình đều không đủ nhìn.
【 tít ——】
【 hệ thống kiểm tra đo lường thấy ký chủ đi vào phim trường. 】
【 ký chủ lần đầu tiên làm diễn viên quần chúng ở Tần Vương cung, chưa đạt tới khen thưởng tiêu chuẩn. Hệ thống sẽ liên tục chú ý. 】
【 Phần trên đã được ngắt âm, hoàn thành. 】
Thịnh Hạ và các diễn viên quần chúng đóng vai cung nữ vẫn luôn chờ từ buổi sáng 8 giờ đến 11 giờ, mới rốt cuộc chờ tới suất diễn của mình.
Đạo diễn cầm loa phóng thanh hô to: “Mau mau mau, các cung nữ chuẩn bị. Cô cô cô, mấy người các cô đứng ở đằng sau, không cần có động tác nhỏ, không được cười, đôi mắt không cần nhìn khắp nơi.”
“Cô, cô, còn có các cô, mười người các cô đều đến bưng mâm qua ngồi ở bên kia rót rượu cho các đại thần, đợi lát nữa sẽ có lão sư lễ nghi dạy các cô cách rót rượu, đều học cẩn thận cho tôi, lão sư dạy các người ba lần, học không được thì không cần học nữa, lùi về đứng phía sau cho tôi .”
Thịnh Hạ thực may mắn được lựa chọn trở thành một trong mười cung nữ có thể đi ra phía trước rót rượu cho các đại thần, mà Diêu Vi Vi đứng rất gần cô, lại không được chọn, Đặng Tử Hân lại càng xui xẻo hơn, vị trí đứng của cô ấy không tốt, cách thật xa bên này.
“Vi Vi, cô được đứng ở phía trước, nếu không cô lấy điện thoại của tôi quay giúp tôi một đoạn video đi?” Đặng Tử Hân nhỏ giọng kêu lên.
Diêu Vi Vi phớt lờ cô ấy, Đặng Tử Hân lại ở phía sau kêu Thịnh Hạ.
Thịnh Hạ hướng cô lắc đầu, trực tiếp cự tuyệt.
Diêu Vi Vi còn sợ Thịnh Hạ tính cách quá mềm, không biết rõ liền đáp ứng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ở đoàn phim chụp lén, việc này có thể lớn cũng có thể nhỏ, đoàn phim quản lí không nghiêm khả năng sẽ để cô lừa dối qua, chụp được một ít tư liệu sống. Nhưng là đoàn phim kiểu này, lại đang quay chụp đại cảnh, cầm di động ra tới rất có thể chụp lại toàn cảnh.
Diễn viên quần chúng, nhân viên công tác nhiều như vậy, bị phát hiện chẳng phải sẽ bị đạo diễn mắng chết sao?
Vừa rồi nhóm trưởng còn ở phụ cận đi tới đi lui, sợ có người không hiểu chuyện cầm điện thoại ra quay chụp, cô ấy thì khen ngược, chính mình chụp lén còn chưa tính còn muốn kéo cô cùng Thịnh Hạ xuống nước, quả thực quá mức.
Thịnh Hạ lúc này lắc đầu, làm hảo cảm của Diêu Vi Vi đối với cô thẳng tắp tăng lên, thậm chí còn nhịn không được trộm giơ ngón tay cái lên, cho cô một like.
Nhìn thấy động tác nhỏ của Diêu Vi Vi, Thịnh Hạ bất đắc dĩ cười cười.
“Được rồi, đều chú ý. Ba, hai, một, đi!”
Sau khi thư ký trường quay đánh bản, Thịnh Hạ đi theo các cung nữ khác, bưng khay, hơi cúi đầu, cung kính nối đuôi nhau mà đi, sau khi các cô ngừng lại ở bên cạnh những đại thần tham gia yến hội, liền ưu nhã ngồi xuống, buông khay, cầm lấy bình rượu, đem rượu rót vào chén.
Vừa rồi khi lão sư dạy, Thịnh Hạ rất nghiêm túc học, những năng lực khác của cô còn hữu hạn, nhưng khả năng quan sát cùng trí nhớ cũng không tệ lắm, cho nên đem động tác học từ lão sư diễn lại thập phần thành thục, ngay cả thủ thế khi rót rượu cùng biểu tình cung kính đều được bắt chước đến vô cùng giống.
Rót xong rượu, Thịnh Hạ liền dựa theo lời lão sư nói, bưng khay đi đến một bên, ra khỏi phạm vi quay chụp của camera.
Thịnh Hạ tò mò nhìn về phía đạo diễn bên kia, cũng không biết diễn như vậy đúng hay không. “Tốt lắm, lại quay một lần nữa.”
Đạo diễn chưa nói gì khác, chỉ có một tiếng “Tốt”, bất quá còn phải quay lại lần nữa.
Thịnh Hạ liền đi theo những diễn viên quần chúng khác, tiếp tục lặp lại bốn lần, cảnh diễn này mới được cho qua.
Cảnh kế tiếp chính là suất diễn của một cung nữ trong nhóm các cô, cô ấy không cẩn thận làm đổ rượu lên người một vị sứ thần, liền nơm nớp lo sợ xin lỗi, sứ thần vừa muốn phát tác, nhưng cuối cùng vẫn kìm lại .
Thịnh Hạ thực hâm mộ vị cung nữ kia, cùng mặc trang phục diễn giống nhau, cô ấy lại có thể nói thêm vài câu thoại, đến lúc đó nhất định có thể xuất hiện trên TV đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro