Hệ Thống Đánh Giấu Hoành Điếm Của Diễn Viên Quần Chúng
Cùng Ăn Lẩu
2024-10-28 11:09:01
Diễn viên mời riêng?
Chính là loại diễn viên mà Diêu Vi Vi nói có thể có được lời thoại cùng chút ít cốt truyện sao?
Kỳ thật lúc trước lần đó cô đã biết được diễn mời riêng là trải nghiệm như thế nào, bởi vì lần đó cô có diễn thêm một nhân vật có lời thoại, ngày ấy tổng cộng nhận được hơn 500 tệ tiền lương .
Làm diễn viên khách mời cũng thật tuyệt!
Bất quá hiện giờ nên làm đâu chắc đấy, trước hết phải trở thành một diễn viên cận cảnh đủ tư cách, như vậy đã rất tốt rồi.
Trở lại nhà trọ, Thịnh Hạ còn chưa có vào tới cửa, đã bị mọi người vây quanh.
“Thịnh Hạ, hôm nay em biểu hiện như thế nào?” Sinh ý của quán ăn Trần Văn Vân đều không rảnh lo, nghe nói Thịnh Hạ đã trở lại cũng chạy nhanh lại đây hỏi.
“Qua sao qua sao, Thịnh Hạ cậu rốt cuộc có vượt qua phỏng vấn không?” Diêu Vi Vi hôm nay không có suất diễn, cũng gấp gáp chờ câu trả lời của cô.
Mọi người đều quan tâm mà nhìn Thịnh Hạ, chờ cô mở miệng.
Ngay cả Đặng Tử Hân vẫn luôn nhốt mình ở trong phòng chỉnh sửa video cũng xuống lầu, chờ tin tức của Thịnh Hạ.
Khuôn mặt cố tình ủ rũ của Thịnh Hạ nở một nụ cười rạng rỡ: “Mình qua được phỏng vấn rồi! Mình đã là diễn viên cận cảnh!”
Diêu Vi Vi kích động nhảy dựng lên: “A a a! Thịnh Hạ cậu thật sự đã làm được!” Vân tỷ dùng sức mà vỗ vai Thịnh Hạ: “Làm tốt lắm! Làm rất tuyệt!”
Úc Mỹ Giai hâm mộ không thôi: “Thịnh Hạ, cô chính là thần tượng của tôi! Tôi cũng muốn nỗ lực, lại qua nửa năm nữa tôi cũng muốn thi lần nữa xem có thể thông qua phỏng vấn hay không!”
Tình cờ hôm nay là sinh nhật của Sử Quốc Thắng làm việc ở trường quay, tâm tình của hắn hiện tại cũng rất tốt, hắn cao giọng nói: “Hôm nay chúng ta ai cũng không cần nấu cơm, chúng ta cùng nhau nấu nồi lẩu ăn, đầu tiên chúc mừng sinh nhật của tôi, thứ hai chúc mừng Thịnh Hạ của chúng ta thuận lợi trở thành diễn viên tiềm năng, hôm nay thật đúng là một ngày đáng để ăn mừng! Nguyên liệu nấu ăn tôi sẽ bỏ tiền ra, để mọi người ăn cho đủ! Đợi lát nữa ai muốn ăn cái gì ở trong nhóm báo một chút, tôi phụ trách đi mua.”
Trần Văn Vân nói: “Sử đại ca bao nguyên liệu nấu ăn, tôi sẽ bao rượu, hôm nay mọi người uống hết mình, không say không về!”
Tề Hâm là diễn viên võ thuật, vừa nghe nói có người bao rượu cùng nguyên liệu nấu ăn, bản thân cũng không muốn tụt lại phía sau, nhanh chóng nói: “Như vậy, đợi lát nữa tôi phụ trách nấu nước lẩu, tôi là người Trùng Khánh, nước lẩu tôi nấu so với bên ngoài bán còn ngon hơn
nhiều đó, Sử ca, đợi lát nữa tôi cùng anh đi mua nguyên liệu nấu ăn, món lẩu nguyên liệu nấu ăn rất quan trọng đó!
Mọi người vội vã tranh công việc, Diêu Vi Vi không kịp chen vào, nhanh chóng nói: “Vậy tôi đây làm cái gì? Nếu không để tôi rửa chén đi? Ăn một trận lẩu xong dọn dẹp rất mệt, tôi sẽ phụ trách quét tước vệ sinh!”
Đặng Tử Hân đứng ở trên cầu thang, nhìn bộ dáng náo nhiệt vô cùng của mọi người, trong lòng không vui.
Một tháng trước, cô ta mới là tiêu điểm trong mắt mọi người, cô ta cũng từng thông qua phỏng vấn diễn viên tiềm năng, video trên Douyn của cô ta còn rất hot, nhưng lại không có được đãi ngộ như vậy.
Vì cái gì……?
Cô ta là một võng hồng rất có tiền đồ, lại không so được với một diễn viên quần chúng nho nhỏ?
Thịnh Hạ rõ ràng vào trọ cùng ngày với mình, vì cái gì cô lại có thể trong thời gian ngắn như vậy, khiến cho tất cả mọi người thích cô?
Mà chính mình thì sao……
Đặng Tử Hân nghĩ đến những chuyện cô ta trải qua gần đây, ở đoàn phim bị răn dạy, bị trưởng nhóm xa lánh, dần dần không thể tiếp diễn, video trên Douyn cũng dần hạ nhiệt, trong lòng cô ta liền không có tư vị gì.
Thịnh Hạ lúc này cũng rất hoang mang, vốn là cô nóng lòng trở về muốn cùng mọi người chia sẻ tin tức tốt này, không nghĩ tới sự tình biến hóa nhanh như vậy, trong nháy mắt mọi người đã bàn bạc cùng nhau ăn lẩu.
“Kia…… Vậy em nên làm cái gì a?” Thịnh Hạ ngượng ngùng hỏi.
Theo lý mà nói, cô thông qua phỏng vấn, hẳn là bản thân cô mời khách mới đúng, nhưng là mọi người nhiệt tình như vậy, làm cho cô đều không có cơ hội mở miệng.
Nhậm Lâm Sâm đem Thịnh Hạ ấn ở trên ghế ngồi: “Thịnh Hạ, em phải ngồi đây nghỉ ngơi một chút, hôm nay em cũng vất vả, còn lại liền giao cho mọi người làm đi.”
Cô thế nhưng cái gì đều không cần làm, điều này làm cho Thịnh Hạ vô cùng bối rối, thời điểm cô chân tay luống cuống, Diêu Vi Vi nhỏ giọng nói: “Kỳ thật lúc trước cậu thường xuyên ở lúc mọi người không có mặt quét tước hành lang cùng phòng vệ sinh, chúng ta đều đã biết, lúc cậu chưa trở về mọi người đã thương lượng dù cho cậu không thông qua phỏng vấn, chúng ta cũng muốn mời cậu một bữa lẩu, hiện tại vừa vặn, cậu cũng thuận lợi thông qua phỏng vấn, bữa ăn này coi như làm chúc mừng cậu luôn!”
Thịnh Hạ nhìn thân ảnh mọi người bận rộn, tuy nói lúc này vẫn hỗn loạn, nhưng trong lòng cô lại rất ấm áp.
Người nhiều lực lượng lớn, không bao lâu, Sử Quốc Thắng cùng Tề Hâm đi mua gia vị cùng nguyên liệu nấu ăn đã trở lại, chị Vân mang theo mọi người cùng nhau rửa rau, xắt rau xắt đồ ăn.
Tay nghề nấu nước cốt lẩu của Tề Hâm nghe nói là học từ người lớn trong nhà, hôm nay mới có cơ hội biểu hiện, thực mau toàn bộ nhà ăn đều tràn ngập mùi hương của món lẩu Trùng Khánh.
“Tiểu Tề, cậu có tay nghề này thì làm diễn viên võ thuật làm gì! Nên tới quán ăn của tôi hỗ trợ, nói không chừng vị trí bếp chính này của tôi đều để cho cậu làm.” Trần Văn Vân nghe mùi hương nước cốt lẩu nhịn không được cảm khái nói.
Tề Hâm đem nước cốt lẩu xào tốt, lại thêm nước dùng nấu sẵn trong tiệm ăn vào, đun sôi sau đó dọn lên bàn.
Hắn một bên bận việc một bên nói: “Chị Vân, chị có điều không biết, nhà em đều là làm đầu bếp, em đã sớm chán việc này rồi, em thích Hoành Điếm hơn, làm diễn viên võ thuật tuy rằng vất vả, nhưng mỗi ngày em đều cảm thấy rất có động lực.”
Chờ mọi người đem nguyên liệu nấu ăn đều bỏ vào trong nồi, sau khi chín thì nếm một ngụm, đều sôi nổi đối với trù nghệ của Tề Hâm bật ngón tay cái.
“Không phải tôi nói khoa trương a, Tiểu Tề, cậu thật sự nên nghe Vân tỷ nói, làm đầu bếp đi! Nồi lẩu này cậu nấu cũng quá ngon rồi!” Sử Quốc Thắng cũng tán thưởng nói.
Nước cốt lẩu này phù hợp với khẩu vị của tất cả mọi người ở trời nam đất bắc, ớt cũng không quá cay nhưng hương vị lại nồng nàn, hoàn toàn chính là lẩu Trùng Khánh chính tông.
Tề Hâm nâng chén: “Sử ca, đừng nói nữa, để em kính anh một ly trước, chúc anh sinh nhật vui vẻ!”
Có hắn dẫn đầu, tất cả mọi người đều giơ lên ly, trước chúc mừng sinh nhật Sử Quốc Thắng.
Chính là loại diễn viên mà Diêu Vi Vi nói có thể có được lời thoại cùng chút ít cốt truyện sao?
Kỳ thật lúc trước lần đó cô đã biết được diễn mời riêng là trải nghiệm như thế nào, bởi vì lần đó cô có diễn thêm một nhân vật có lời thoại, ngày ấy tổng cộng nhận được hơn 500 tệ tiền lương .
Làm diễn viên khách mời cũng thật tuyệt!
Bất quá hiện giờ nên làm đâu chắc đấy, trước hết phải trở thành một diễn viên cận cảnh đủ tư cách, như vậy đã rất tốt rồi.
Trở lại nhà trọ, Thịnh Hạ còn chưa có vào tới cửa, đã bị mọi người vây quanh.
“Thịnh Hạ, hôm nay em biểu hiện như thế nào?” Sinh ý của quán ăn Trần Văn Vân đều không rảnh lo, nghe nói Thịnh Hạ đã trở lại cũng chạy nhanh lại đây hỏi.
“Qua sao qua sao, Thịnh Hạ cậu rốt cuộc có vượt qua phỏng vấn không?” Diêu Vi Vi hôm nay không có suất diễn, cũng gấp gáp chờ câu trả lời của cô.
Mọi người đều quan tâm mà nhìn Thịnh Hạ, chờ cô mở miệng.
Ngay cả Đặng Tử Hân vẫn luôn nhốt mình ở trong phòng chỉnh sửa video cũng xuống lầu, chờ tin tức của Thịnh Hạ.
Khuôn mặt cố tình ủ rũ của Thịnh Hạ nở một nụ cười rạng rỡ: “Mình qua được phỏng vấn rồi! Mình đã là diễn viên cận cảnh!”
Diêu Vi Vi kích động nhảy dựng lên: “A a a! Thịnh Hạ cậu thật sự đã làm được!” Vân tỷ dùng sức mà vỗ vai Thịnh Hạ: “Làm tốt lắm! Làm rất tuyệt!”
Úc Mỹ Giai hâm mộ không thôi: “Thịnh Hạ, cô chính là thần tượng của tôi! Tôi cũng muốn nỗ lực, lại qua nửa năm nữa tôi cũng muốn thi lần nữa xem có thể thông qua phỏng vấn hay không!”
Tình cờ hôm nay là sinh nhật của Sử Quốc Thắng làm việc ở trường quay, tâm tình của hắn hiện tại cũng rất tốt, hắn cao giọng nói: “Hôm nay chúng ta ai cũng không cần nấu cơm, chúng ta cùng nhau nấu nồi lẩu ăn, đầu tiên chúc mừng sinh nhật của tôi, thứ hai chúc mừng Thịnh Hạ của chúng ta thuận lợi trở thành diễn viên tiềm năng, hôm nay thật đúng là một ngày đáng để ăn mừng! Nguyên liệu nấu ăn tôi sẽ bỏ tiền ra, để mọi người ăn cho đủ! Đợi lát nữa ai muốn ăn cái gì ở trong nhóm báo một chút, tôi phụ trách đi mua.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Văn Vân nói: “Sử đại ca bao nguyên liệu nấu ăn, tôi sẽ bao rượu, hôm nay mọi người uống hết mình, không say không về!”
Tề Hâm là diễn viên võ thuật, vừa nghe nói có người bao rượu cùng nguyên liệu nấu ăn, bản thân cũng không muốn tụt lại phía sau, nhanh chóng nói: “Như vậy, đợi lát nữa tôi phụ trách nấu nước lẩu, tôi là người Trùng Khánh, nước lẩu tôi nấu so với bên ngoài bán còn ngon hơn
nhiều đó, Sử ca, đợi lát nữa tôi cùng anh đi mua nguyên liệu nấu ăn, món lẩu nguyên liệu nấu ăn rất quan trọng đó!
Mọi người vội vã tranh công việc, Diêu Vi Vi không kịp chen vào, nhanh chóng nói: “Vậy tôi đây làm cái gì? Nếu không để tôi rửa chén đi? Ăn một trận lẩu xong dọn dẹp rất mệt, tôi sẽ phụ trách quét tước vệ sinh!”
Đặng Tử Hân đứng ở trên cầu thang, nhìn bộ dáng náo nhiệt vô cùng của mọi người, trong lòng không vui.
Một tháng trước, cô ta mới là tiêu điểm trong mắt mọi người, cô ta cũng từng thông qua phỏng vấn diễn viên tiềm năng, video trên Douyn của cô ta còn rất hot, nhưng lại không có được đãi ngộ như vậy.
Vì cái gì……?
Cô ta là một võng hồng rất có tiền đồ, lại không so được với một diễn viên quần chúng nho nhỏ?
Thịnh Hạ rõ ràng vào trọ cùng ngày với mình, vì cái gì cô lại có thể trong thời gian ngắn như vậy, khiến cho tất cả mọi người thích cô?
Mà chính mình thì sao……
Đặng Tử Hân nghĩ đến những chuyện cô ta trải qua gần đây, ở đoàn phim bị răn dạy, bị trưởng nhóm xa lánh, dần dần không thể tiếp diễn, video trên Douyn cũng dần hạ nhiệt, trong lòng cô ta liền không có tư vị gì.
Thịnh Hạ lúc này cũng rất hoang mang, vốn là cô nóng lòng trở về muốn cùng mọi người chia sẻ tin tức tốt này, không nghĩ tới sự tình biến hóa nhanh như vậy, trong nháy mắt mọi người đã bàn bạc cùng nhau ăn lẩu.
“Kia…… Vậy em nên làm cái gì a?” Thịnh Hạ ngượng ngùng hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Theo lý mà nói, cô thông qua phỏng vấn, hẳn là bản thân cô mời khách mới đúng, nhưng là mọi người nhiệt tình như vậy, làm cho cô đều không có cơ hội mở miệng.
Nhậm Lâm Sâm đem Thịnh Hạ ấn ở trên ghế ngồi: “Thịnh Hạ, em phải ngồi đây nghỉ ngơi một chút, hôm nay em cũng vất vả, còn lại liền giao cho mọi người làm đi.”
Cô thế nhưng cái gì đều không cần làm, điều này làm cho Thịnh Hạ vô cùng bối rối, thời điểm cô chân tay luống cuống, Diêu Vi Vi nhỏ giọng nói: “Kỳ thật lúc trước cậu thường xuyên ở lúc mọi người không có mặt quét tước hành lang cùng phòng vệ sinh, chúng ta đều đã biết, lúc cậu chưa trở về mọi người đã thương lượng dù cho cậu không thông qua phỏng vấn, chúng ta cũng muốn mời cậu một bữa lẩu, hiện tại vừa vặn, cậu cũng thuận lợi thông qua phỏng vấn, bữa ăn này coi như làm chúc mừng cậu luôn!”
Thịnh Hạ nhìn thân ảnh mọi người bận rộn, tuy nói lúc này vẫn hỗn loạn, nhưng trong lòng cô lại rất ấm áp.
Người nhiều lực lượng lớn, không bao lâu, Sử Quốc Thắng cùng Tề Hâm đi mua gia vị cùng nguyên liệu nấu ăn đã trở lại, chị Vân mang theo mọi người cùng nhau rửa rau, xắt rau xắt đồ ăn.
Tay nghề nấu nước cốt lẩu của Tề Hâm nghe nói là học từ người lớn trong nhà, hôm nay mới có cơ hội biểu hiện, thực mau toàn bộ nhà ăn đều tràn ngập mùi hương của món lẩu Trùng Khánh.
“Tiểu Tề, cậu có tay nghề này thì làm diễn viên võ thuật làm gì! Nên tới quán ăn của tôi hỗ trợ, nói không chừng vị trí bếp chính này của tôi đều để cho cậu làm.” Trần Văn Vân nghe mùi hương nước cốt lẩu nhịn không được cảm khái nói.
Tề Hâm đem nước cốt lẩu xào tốt, lại thêm nước dùng nấu sẵn trong tiệm ăn vào, đun sôi sau đó dọn lên bàn.
Hắn một bên bận việc một bên nói: “Chị Vân, chị có điều không biết, nhà em đều là làm đầu bếp, em đã sớm chán việc này rồi, em thích Hoành Điếm hơn, làm diễn viên võ thuật tuy rằng vất vả, nhưng mỗi ngày em đều cảm thấy rất có động lực.”
Chờ mọi người đem nguyên liệu nấu ăn đều bỏ vào trong nồi, sau khi chín thì nếm một ngụm, đều sôi nổi đối với trù nghệ của Tề Hâm bật ngón tay cái.
“Không phải tôi nói khoa trương a, Tiểu Tề, cậu thật sự nên nghe Vân tỷ nói, làm đầu bếp đi! Nồi lẩu này cậu nấu cũng quá ngon rồi!” Sử Quốc Thắng cũng tán thưởng nói.
Nước cốt lẩu này phù hợp với khẩu vị của tất cả mọi người ở trời nam đất bắc, ớt cũng không quá cay nhưng hương vị lại nồng nàn, hoàn toàn chính là lẩu Trùng Khánh chính tông.
Tề Hâm nâng chén: “Sử ca, đừng nói nữa, để em kính anh một ly trước, chúc anh sinh nhật vui vẻ!”
Có hắn dẫn đầu, tất cả mọi người đều giơ lên ly, trước chúc mừng sinh nhật Sử Quốc Thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro