Hệ Thống Đánh Giấu Hoành Điếm Của Diễn Viên Quần Chúng
Hot Search
2024-10-28 11:09:01
Thịnh Hạ không biết chính là, nhân vật nam chính mà nhóm diễn viên quần chúng nhiệt liệt thảo luận, lúc này ngồi ở xa xa nhìn động tác của cô.
Cảnh đầu tiên chính thức bắt đầu quay.
Hồ đạo vô cùng coi trọng cảnh quay đầu, điều này có quan hệ đến sự mê tín của những đạo diễn thường ngày, thông thường một bộ phim nếu cảnh khai máy quay chụp thuận lợi mà nói, cả một bộ phim đều sẽ thuận lợi, trận đầu diễn nếu bị NG là thực không may mắn.
Bởi vì nguyên nhân thời gian thuê phim trường, hắn không thể không đem cảnh đầu tiên an bài cho cô thế thân này, nhưng là chút mê tín trong lòng vẫn như cũ không bỏ xuống được, hắn thấy Lý Uyển Bình đã cùng Thịnh Hạ giảng giải cảnh diễn, liền cũng không nói cái gì nữa.
Chính mình thân là đạo diễn, nếu chỉ đạo quá nhiều, ngược lại sẽ làm người ta càng khẩn trương.
“《 Vân Cơ 》cảnh quay đầu tiên.”
“Action!”
Thư ký trường quay cùng đạo diễn chấp hành phân biệt thông báo mệnh lệnh, ở ngoài sân Thịnh Hạ sớm đã chuẩn bị sẵn tư thế cưỡi ngựa nhất kỵ tuyệt trần, lần này phát huy, so với hai lần trước còn tốt hơn, cô khống chế được tốc độ ngựa, cũng không có để ngựa bước chân chạy thật nhanh, lại thông qua động tác, chi tiết, xây dựng cảm giác đang chạy thật nhanh.
Thời điểm đến ngõ rẽ, cô chừa lại một khoảng trống đủ để ngựa chạy vừa nhanh lại ổn. Một lần này quay xong, lo lắng trong lòng Hồ Thiên Vũ liền buông xuống. Tốt!
Không chỉ có tốt! Còn tốt đến mức không thể nào tốt hơn!
So với mong muốn của ông ấy còn tuyệt vời hơn.
Sau khi Thịnh Hạ cưỡi ngựa quay về liền đi đến bên người đạo diễn.
Hồ Thiên Vũ nhịn không được khen nói: “Cô tên Thịnh Hạ đúng không? Cưỡi ngựa rất không tồi, vô cùng tốt, chúng ta lại quay lại mấy lần, cô xem vừa rồi chỉ có hai cái camera trên một cái quỹ đạo, tôi còn phải lại đổi mấy góc quay, quay chụp đủ tất cả các góc quay.”
Thịnh Hạ làm diễn viên quần chúng đã mấy tháng qua cũng dần dần hiểu được, vì cái gì có đôi khi đạo diễn rõ ràng nói qua, lại vẫn là để các cô diễn thêm vài lần, đó là bởi vì một cái cảnh tượng thông thường yêu cầu nhiều góc máy, nếu muốn quay chụp đủ các góc, đương nhiên muốn quay lại nhiều lần.
“Hồ đạo, có thể để tôi xem lại cảnh quay lúc nãy một chút hay không.” Thịnh Hạ nói. Cô rất ít khi cùng đạo diễn nói chuyện, càng đừng nói là yêu cầu.
Bất quá Hồ Thiên Vũ lập tức thỏa mãn, mang cô đến bên cạnh máy theo dõi, đem cảnh quay vừa rồi để cho cô nhìn.
“Cô ấy trước kia cũng là một diễn viên quần chúng, không nghĩ tới lần này cư nhiên có thể làm thế thân cho nữ chính.”
“Thật hâm mộ a, thế thân thu nhập so với diễn viên quần chúng cao hơn nhiều.”
“Một diễn viên quần chúng nho nhỏ cũng dám yêu cầu với đạo diễn , sợ là ông ấy tâm tình quá tốt sao? Chính mình mấy cân mấy lượng đều không biết sao?”
Lục Hằng Phong ngồi ở nơi cách lều của đạo diễn rất gần, lời đám diễn viên quần chúng nghị luận hắn cũng nghe vào tai.
Kim Thước cũng nghe thấy dược, nhịn không được cười trêu chọc nói: “Nữ chính không có tới, Hồ đạo đối với vai thế thân này nhưng thật ra thái độ cũng không tồi.”
Lục Hằng Phong ngước mắt lên nhìn hắn, ngăn cản lời nói ngày càng thái quá của Kim Thước. “Cậu cũng thật nhàn rỗi không có việc gì, giúp tôi thêm chút nước đi.”
Kim Thước: “……”
Hắn nhẹ nhàng đánh vào miệng mình hai cái, là hắn lắm miệng.
Lục Hằng Phong đứng dậy, cũng không có ý định để Kim Thước làm việc vặt cho mình, chính mình trở về xe thêm một ít nước trà.
Kim Thước đi theo phía sau Lục Hằng Phong trở về, nhưng lực chú ý vẫn còn trên người Thịnh Hạ.
Hắn để ý đến, thế thân này sau khi xem lại cảnh quay vừa rồi, có vẻ càng thêm có dự liệu trước, lần nữa cưỡi lên ngựa chờ, chờ sau khi đánh bản, tốc độ, tư thái, thậm chí chuyển biến khi đến khúc cua của cô, đều hoàn toàn nhất trí với lần quay trước.
Kim Thước nhịn không được líu lưỡi, hiện tại cái ngành sản xuất này a, là càng ngày càng phức tạp, liền một người thế thân đều chuyên nghiệp như vậy.
Hắn nhịn không được chạy hai bước lên phía trước, đuổi theo Lục Hằng Phong: “Lục ca, cô ấy như thế nào mà làm được, cơ hồ phục chế lại hoàn toàn giống với lần trước.”
Lục Hằng Phong vẫn chưa quay đầu lại: “Bằng không cậu cho rằng, Hồ đạo vì cái gì sẽ đồng ý lãng phí thời gian cho một thế thân xem lại cảnh quay.”
“À” Kim Thước tức khắc minh bạch, nhưng việc này cũng làm hắn càng thêm ngạc nhiên.
“Hiện tại thế thân, trình độ chuyên môn đều cao như vậy sao? Thế nhưng biết nhìn xem chính mình lần trước quay thế nào, để lần quay sau không bị sai lệch.”
Thịnh Hạ sau khi chạy mấy vòng cũng cảm giác ra tới, không gian huấn luyện của hệ thống có khi còn khó khăn hơn rất nhiều so với quay chụp trong thực tế, chân chính đến phim trường quay chụp đều dùng ngựa đã được huấn luyện kỹ càng, người đi đường ven đường, máy móc quay chụp trên đường, con ngựa đều nhìn quen không quan tâm.
Mà trong quá trình huấn luyện, cô thậm chí còn cần đối mặt với một ít tình huống đột ngột.
Chẳng hạn như ngựa mất khống chế thì như thế nào một lần nữa khống chế, lại như tình hình giao thông xuất hiện biến hóa nên ứng đối như thế nào.
Những tình huống này phim trường đều không có, cho nên cô cưỡi vài vòng này càng thêm thuận buồm xuôi gió, bất quá cô cũng không dám thả lỏng bản thân, mỗi một lần quay chụp đều vô cùng chú ý các chi tiết, tranh thủ mỗi lần đều có thể qua.
“Tốt lắm, vô cùng tốt! Cảnh này qua! Lần tiếp theo.”
Rốt cuộc, Hồ Thiên Vũ tuyên bố cảnh diễn của Thịnh Hạ đều qua, có nhân viên công tác đưa nước cho Thịnh Hạ.
Thịnh Hạ trong lòng vui vẻ, còn không quên quay đầu lại vỗ vỗ cổ con ngựa.
Khả năng lần sau diễn thế thân liền không phải cùng nó hợp tác rồi, bất quá con ngựa này đối với cô mà nói vẫn có ý nghĩa đặc thù, đây là con ngựa đầu tiên cô cưỡi khi đóng thế thân.
Chờ Thịnh Hạ nghỉ ngơi tốt, nhớ tới nam chính Lục Hằng Phong của bộ phim này, quay đầu lại tìm, lại phát hiện hắn đã trở về phòng xe nghỉ ngơi.
Ai…… Vừa mới cô còn thoáng nhìn thấy anh ấy ngồi ở gần đây, thật đáng tiếc, còn tưởng rằng có thể càng gần gũi với nam thần thời thơ ấu đâu.
Không nghĩ tới vẫn là bỏ lỡ.
……
Ngày hôm sau, đã xảy ra một sự kiện làm đoàn phim《 Vân Cơ 》trở tay không kịp. Sáng tinh mơ, Hồ Thiên Vũ liền bị cuộc điện thoại của Tần Nham đánh thức. Cái nhà sản xuất này quả thực kỳ cục, sớm như vậy gọi điện thoại tới làm cái gì? “Lão Hồ, ông nhìn xem hot search hôm nay đi.” Tần Nham ngữ khí có chút sốt ruột.
“Chuyện gì, nói thẳng ra đi, điện thoại của tôi không cài đặt những phần mềm lung tung rối loạn đó.” Hồ Thiên Vũ tức giận mà nói.
“Là nữ chính của phim chúng ta Hướng Lam, đêm qua cô ta bị paparazzi chụp phải tại Thượng Hải xem buổi biểu diễn, lúc sau lại ra vào khách sạn cùng Hạ Dục, là ca sĩ chính của nhóm nhạc đó, hiện tại trên mạng đều náo loạn, nói tình yêu bí mật của hai người bọn họ đã bị vạch trần.”
Hồ Thiên Vũ vừa nghe lời này, huyệt Thái Dương thình thịch nhảy lên.
“Còn chờ làm gì, nhanh chóng liên hệ với người đại diện của cô ta.”
Cảnh đầu tiên chính thức bắt đầu quay.
Hồ đạo vô cùng coi trọng cảnh quay đầu, điều này có quan hệ đến sự mê tín của những đạo diễn thường ngày, thông thường một bộ phim nếu cảnh khai máy quay chụp thuận lợi mà nói, cả một bộ phim đều sẽ thuận lợi, trận đầu diễn nếu bị NG là thực không may mắn.
Bởi vì nguyên nhân thời gian thuê phim trường, hắn không thể không đem cảnh đầu tiên an bài cho cô thế thân này, nhưng là chút mê tín trong lòng vẫn như cũ không bỏ xuống được, hắn thấy Lý Uyển Bình đã cùng Thịnh Hạ giảng giải cảnh diễn, liền cũng không nói cái gì nữa.
Chính mình thân là đạo diễn, nếu chỉ đạo quá nhiều, ngược lại sẽ làm người ta càng khẩn trương.
“《 Vân Cơ 》cảnh quay đầu tiên.”
“Action!”
Thư ký trường quay cùng đạo diễn chấp hành phân biệt thông báo mệnh lệnh, ở ngoài sân Thịnh Hạ sớm đã chuẩn bị sẵn tư thế cưỡi ngựa nhất kỵ tuyệt trần, lần này phát huy, so với hai lần trước còn tốt hơn, cô khống chế được tốc độ ngựa, cũng không có để ngựa bước chân chạy thật nhanh, lại thông qua động tác, chi tiết, xây dựng cảm giác đang chạy thật nhanh.
Thời điểm đến ngõ rẽ, cô chừa lại một khoảng trống đủ để ngựa chạy vừa nhanh lại ổn. Một lần này quay xong, lo lắng trong lòng Hồ Thiên Vũ liền buông xuống. Tốt!
Không chỉ có tốt! Còn tốt đến mức không thể nào tốt hơn!
So với mong muốn của ông ấy còn tuyệt vời hơn.
Sau khi Thịnh Hạ cưỡi ngựa quay về liền đi đến bên người đạo diễn.
Hồ Thiên Vũ nhịn không được khen nói: “Cô tên Thịnh Hạ đúng không? Cưỡi ngựa rất không tồi, vô cùng tốt, chúng ta lại quay lại mấy lần, cô xem vừa rồi chỉ có hai cái camera trên một cái quỹ đạo, tôi còn phải lại đổi mấy góc quay, quay chụp đủ tất cả các góc quay.”
Thịnh Hạ làm diễn viên quần chúng đã mấy tháng qua cũng dần dần hiểu được, vì cái gì có đôi khi đạo diễn rõ ràng nói qua, lại vẫn là để các cô diễn thêm vài lần, đó là bởi vì một cái cảnh tượng thông thường yêu cầu nhiều góc máy, nếu muốn quay chụp đủ các góc, đương nhiên muốn quay lại nhiều lần.
“Hồ đạo, có thể để tôi xem lại cảnh quay lúc nãy một chút hay không.” Thịnh Hạ nói. Cô rất ít khi cùng đạo diễn nói chuyện, càng đừng nói là yêu cầu.
Bất quá Hồ Thiên Vũ lập tức thỏa mãn, mang cô đến bên cạnh máy theo dõi, đem cảnh quay vừa rồi để cho cô nhìn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cô ấy trước kia cũng là một diễn viên quần chúng, không nghĩ tới lần này cư nhiên có thể làm thế thân cho nữ chính.”
“Thật hâm mộ a, thế thân thu nhập so với diễn viên quần chúng cao hơn nhiều.”
“Một diễn viên quần chúng nho nhỏ cũng dám yêu cầu với đạo diễn , sợ là ông ấy tâm tình quá tốt sao? Chính mình mấy cân mấy lượng đều không biết sao?”
Lục Hằng Phong ngồi ở nơi cách lều của đạo diễn rất gần, lời đám diễn viên quần chúng nghị luận hắn cũng nghe vào tai.
Kim Thước cũng nghe thấy dược, nhịn không được cười trêu chọc nói: “Nữ chính không có tới, Hồ đạo đối với vai thế thân này nhưng thật ra thái độ cũng không tồi.”
Lục Hằng Phong ngước mắt lên nhìn hắn, ngăn cản lời nói ngày càng thái quá của Kim Thước. “Cậu cũng thật nhàn rỗi không có việc gì, giúp tôi thêm chút nước đi.”
Kim Thước: “……”
Hắn nhẹ nhàng đánh vào miệng mình hai cái, là hắn lắm miệng.
Lục Hằng Phong đứng dậy, cũng không có ý định để Kim Thước làm việc vặt cho mình, chính mình trở về xe thêm một ít nước trà.
Kim Thước đi theo phía sau Lục Hằng Phong trở về, nhưng lực chú ý vẫn còn trên người Thịnh Hạ.
Hắn để ý đến, thế thân này sau khi xem lại cảnh quay vừa rồi, có vẻ càng thêm có dự liệu trước, lần nữa cưỡi lên ngựa chờ, chờ sau khi đánh bản, tốc độ, tư thái, thậm chí chuyển biến khi đến khúc cua của cô, đều hoàn toàn nhất trí với lần quay trước.
Kim Thước nhịn không được líu lưỡi, hiện tại cái ngành sản xuất này a, là càng ngày càng phức tạp, liền một người thế thân đều chuyên nghiệp như vậy.
Hắn nhịn không được chạy hai bước lên phía trước, đuổi theo Lục Hằng Phong: “Lục ca, cô ấy như thế nào mà làm được, cơ hồ phục chế lại hoàn toàn giống với lần trước.”
Lục Hằng Phong vẫn chưa quay đầu lại: “Bằng không cậu cho rằng, Hồ đạo vì cái gì sẽ đồng ý lãng phí thời gian cho một thế thân xem lại cảnh quay.”
“À” Kim Thước tức khắc minh bạch, nhưng việc này cũng làm hắn càng thêm ngạc nhiên.
“Hiện tại thế thân, trình độ chuyên môn đều cao như vậy sao? Thế nhưng biết nhìn xem chính mình lần trước quay thế nào, để lần quay sau không bị sai lệch.”
Thịnh Hạ sau khi chạy mấy vòng cũng cảm giác ra tới, không gian huấn luyện của hệ thống có khi còn khó khăn hơn rất nhiều so với quay chụp trong thực tế, chân chính đến phim trường quay chụp đều dùng ngựa đã được huấn luyện kỹ càng, người đi đường ven đường, máy móc quay chụp trên đường, con ngựa đều nhìn quen không quan tâm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà trong quá trình huấn luyện, cô thậm chí còn cần đối mặt với một ít tình huống đột ngột.
Chẳng hạn như ngựa mất khống chế thì như thế nào một lần nữa khống chế, lại như tình hình giao thông xuất hiện biến hóa nên ứng đối như thế nào.
Những tình huống này phim trường đều không có, cho nên cô cưỡi vài vòng này càng thêm thuận buồm xuôi gió, bất quá cô cũng không dám thả lỏng bản thân, mỗi một lần quay chụp đều vô cùng chú ý các chi tiết, tranh thủ mỗi lần đều có thể qua.
“Tốt lắm, vô cùng tốt! Cảnh này qua! Lần tiếp theo.”
Rốt cuộc, Hồ Thiên Vũ tuyên bố cảnh diễn của Thịnh Hạ đều qua, có nhân viên công tác đưa nước cho Thịnh Hạ.
Thịnh Hạ trong lòng vui vẻ, còn không quên quay đầu lại vỗ vỗ cổ con ngựa.
Khả năng lần sau diễn thế thân liền không phải cùng nó hợp tác rồi, bất quá con ngựa này đối với cô mà nói vẫn có ý nghĩa đặc thù, đây là con ngựa đầu tiên cô cưỡi khi đóng thế thân.
Chờ Thịnh Hạ nghỉ ngơi tốt, nhớ tới nam chính Lục Hằng Phong của bộ phim này, quay đầu lại tìm, lại phát hiện hắn đã trở về phòng xe nghỉ ngơi.
Ai…… Vừa mới cô còn thoáng nhìn thấy anh ấy ngồi ở gần đây, thật đáng tiếc, còn tưởng rằng có thể càng gần gũi với nam thần thời thơ ấu đâu.
Không nghĩ tới vẫn là bỏ lỡ.
……
Ngày hôm sau, đã xảy ra một sự kiện làm đoàn phim《 Vân Cơ 》trở tay không kịp. Sáng tinh mơ, Hồ Thiên Vũ liền bị cuộc điện thoại của Tần Nham đánh thức. Cái nhà sản xuất này quả thực kỳ cục, sớm như vậy gọi điện thoại tới làm cái gì? “Lão Hồ, ông nhìn xem hot search hôm nay đi.” Tần Nham ngữ khí có chút sốt ruột.
“Chuyện gì, nói thẳng ra đi, điện thoại của tôi không cài đặt những phần mềm lung tung rối loạn đó.” Hồ Thiên Vũ tức giận mà nói.
“Là nữ chính của phim chúng ta Hướng Lam, đêm qua cô ta bị paparazzi chụp phải tại Thượng Hải xem buổi biểu diễn, lúc sau lại ra vào khách sạn cùng Hạ Dục, là ca sĩ chính của nhóm nhạc đó, hiện tại trên mạng đều náo loạn, nói tình yêu bí mật của hai người bọn họ đã bị vạch trần.”
Hồ Thiên Vũ vừa nghe lời này, huyệt Thái Dương thình thịch nhảy lên.
“Còn chờ làm gì, nhanh chóng liên hệ với người đại diện của cô ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro