Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa

Biệt viện loạn...

Bất Hạp Thuỵ

2024-11-08 06:39:17

Trên đường về, Phong Khải Ninh phía trước lái xe, hai người kia ở đằng sau lại tiếp tục làm tình.

Tô Tử Tích đặt Liên Hân ngồi lên côn thịt, nương theo tiết tấu dằn xóc không theo quy luật của mặt đường mà nhiệt tình thao cô.

Liên Hân ngồi ở trên đùi Tô Tử Tích, một bên nhẹ nhàng nâng mông, một bên vui vẻ vặn eo.

Tô Tử Tích nhỏ giọng hỏi "Vẫn là côn thịt của bác sĩ ca ca ăn ngon nhất, phải không?"

Phong Khải Ninh đánh "bộp" lên tay lái, trầm giọng lên tiếng "Tô Tử Tích, trò này cũng quá nhạt nhẽo."

Tô Tử Tích cười cười, giữ chặt cánh tay Liên Hân sau đó tháo phăng váy xuống, làm cho một đôi tuyết trắng dựng thẳng ra phía trước mà lắc lư lay động.

"Mau ưỡn ngực lên, cho Phong tổng ngắm đỡ ghiền."

Phong Khải Ninh thấp thấp chửi thề một tiếng.

Liên Hân nhíu mày "Ai~ dược trên váy lại dính vào người...lại ngứa."

"Sắp tới rồi." Tô Tử Tích ngậm lấy vành tai lả lướt, duỗi ngón tay dài đem cằm cô xoay lại đây, sau đó nhiệt tình mút hôn.

Phong Khải Ninh trực tiếp lái Maybach vào gara, cửa xe vừa mở, Tô Tử Tích liền xé váy ném đi, để cho Liên Hân trần truồng kẹp côn thịt hắn mà chậm rãi bước xuống xe.

Phong Khải Ninh nhíu mày "Ở đây có rất nhiều camera."

"Xóa." Tô Tử Tích đáp.

Hắn đem hai chân đang kẹp chặt lấy côn thịt của Liên Hân bẻ ra, sau đó bế lên tách thành chữ M, lấy tư thế như bế em bé tiểu vừa đi vừa lộng.

Tô Tử Tích không rõ có ý đồ gì, hắn cứ đi tới đi lui trong gara xem xét dàn siêu xe của Phong Khải Ninh, cuối cùng tìm đến chiếc Bugatti Veyron* màu cam trong góc.

Hắn ôm Liên Hân đặt lên đầu xe, sau đó duỗi ngón tay dài ra trước nhẹ nhàng vân vê âm đế.

"Bảo bối, tới đây, phun lên mặt kính giúp cho Phong tổng rửa xe một chút."

Liên Hân mờ mịt mà nhìn siêu xe, lại quay sang nhìn Phong Khải Ninh một cái.

Phong Khải Ninh lúc này đang đứng cởi bỏ quần áo, nghe vậy liền nhướng mày.

"Tô Tử Tích, cậu có bệnh phải không? Không cho mượn lái thử liền nhỏ mọn trả thù kiểu đó?"

"Bảo bối rửa xe giúp mà cậu còn chê? Vậy được, có giỏi thì cũng đừng thao tao huyệt."

Phong Khải Ninh trần trụi đi tới, ở giữa chân dài đĩnh một căn thịt trụ làm người khiếp vía hãi hùng, quy đầu gật gù lay động theo từng bước chân.

Hắn vươn tay túm lấy eo nhỏ kéo về phía mình.

"Cậu làm đủ lâu rồi, trả lại đây."

Vừa nghe "phốc" một tiếng, dâm thủy liền theo đó phóng thành một đường parabol, cự vật bị bắt rút ra của Tô Tử Tích vô cùng bất mãn mà lắc lư trong không khí.

"Ưm~"

Liên Hân than nhẹ, Phong Khải Ninh liền dỗ "Đừng kêu, côn thịt lập tức cho em."

Phong Khải Ninh đem hai chân cô triền ở trên eo, đỉnh khai hai mảnh dâm nhục còn đang đáng thương run rẩy, cả căn thịt trụ mạnh mẽ mà cắm đi vào.

Hắn ôm Liên Hân vừa làm vừa đi ra ngoài, nhẹ nhàng ngậm lấy cặp môi anh đào nhỏ xinh của cô mà đùa bỡn.

Toà biệt viện này chỉ trong tời gian bảo dưỡng mới có người làm, lúc Phong Khải Ninh không dùng dĩ nhiên cũng không ai tới.



Hắn không kiêng nể gì mà mang theo Liên Hân đi vào hoa viên lộ thiên, làm cô một bên hưởng dụng côn thịt một bên thưởng thức hòn non bộ cùng thủy cảnh.

Liên Hân chỉ tùy ý ngó núi non trùng điệp trước mắt vài cái, sau đó liền cúi đầu vuốt ve thân thể tinh xảo rắn chắc của Phong Khải Ninh, mặc cho gậy lớn không nhanh không chậm liên tục cắm vào tiểu huyệt tao ngứa.

Phong Khải Ninh mặt không đổi sắc mà nghiêng đầu hỏi "Hoa viên không đẹp bằng người?"

Liên Hân khúc khích cười.

Tô Tử Tích bước lên mấy bước, vuốt dọc từ kẽ mông cô xuống dưới, đầu ngón tay chạm tới khe rãnh ướt át nhầy nhụa, hắn bỗng dưng cảm thấy hít thở không xong.

"Vào nhà đi, tôi muốn làm."

Phong Khải Ninh cũng đột nhiên nhớ tới, hắn đã từng có cái dâm mộng, lập tức nhanh chóng sải chân rẽ vào một căn phòng.

Hắn đem dương vật rút ra, nói với Tô Tử Tích "Làm trước đi."

Sau đó xoay người đi vào nhà bếp.

Tô Tử Tích nhướng mày, cũng lười để ý, nhẹ nhàng tách chân Liên Hân rồi cúi đầu thì thầm "Bác sĩ ca ca tới thao bảo bối."

Liên Hân duỗi tay câu lên cổ hắn, hai người bên dưới giao cấu, ở trên thiên lôi địa hỏa mà hôn môi.

***

Lúc Phong Khải Ninh mang theo đồ vật trở ra, hai người kia đã quấn nhau lăn lộn trên thảm.

Bên trên bên dưới đồng thời kịch liệt giao hợp, tốc độ đĩnh động có thể so với súng ống liên thanh, giống như hận không thể dùng côn thịt nghiền sống đối phương.

Phong Khải Ninh dùng tay tự loát, đứng ở một bên chờ.

Đợi khi Liên Hân một thân kiều mị run rẩy liên hồi, ba chỗ đều phun, hắn mới đi lên cùng Tô Tử Tích phân chia bầu sữa mà liếm mút.

Phong Khải Ninh đẩy Tô Tử Tích ra, dùng cọ lông chồn mềm mại miết dọc tiểu huyệt, đem thể dịch sau khi giao cấu lúc nãy đều tẩy sạch hết.

"A~ nhột quá...ưm..." Liên Hân xoa ngực kêu lên.

"Làm gì vậy?" Tô Tử Tích sốt ruột hỏi.

Cọ rửa sạch sẽ xong, Phong Khải Ninh mới thong thả đem mật ong quyện cùng nước trái cây bôi lên tiểu huyệt.

Tô Tử Tích:???

Sau đó chỉ thấy Phong Khải Ninh cúi đầu, áp môi vào huyệt khẩu, tấm tắc mà bắt đầu ăn.

"A! Làm gì?...ha! Đừng liếm, a~"

Phong Khải Ninh thật sự ăn đến ngon lành.

Đầu lưỡi khi thì du tẩu theo hình chữ Z ở trên nếp uốn mềm mại, khi thì nhanh chóng chuồn chuồn lướt nước mà khảy đánh âm đế. Môi mỏng bạc tình thỉnh thoảng bao trọn hai mảnh dâm môi mà mút lên, chóp mũi ngày thường luôn luôn cao ngạo lúc này đều vùi vào tiểu huyệt.

Tô Tử Tích nhàn nhã mà nhìn, nhẹ nhàng cười ra tiếng.

Sau đó hắn cũng lấy ít mật ong phết lên ngực Liên Hân, vừa cúi người ngậm lấy đầu vú vừa trêu chọc.

"Chậc chậc, mật ong sữa bò."

Hồn phách Liên Hân đều sắp bị hai nam nhân hút cạn, nghe vậy liền giận dỗi giơ chân đá hắn một cái.



"Là sữa người!"

"A~? Sữa người sao? Sữa của ai?" Tô Tử Tích câu câu khoé môi.

Liên Hân ưỡn ngực lên cho hắn chơi.

"Sữa của Liên Hân, a... đại dương vật ca ca đừng tra tấn nữa...cắm vào được không..."

Phong Khải Ninh nghe đến "tên" mình, liền hướng tiểu huyệt nhét vào một trái dâu tây.

"Ngoan, ép chút nước trái cây đi, uống ngon liền thưởng côn thịt cho em."

Liên Hân đành phải nỗ lực kẹp huyệt ép nước, thỏa mãn dâm thú kỳ lạ của Phong Khải Ninh.

Tô Tử Tích tuy rằng ngồi ở một bên trào phúng Phong Khải Ninh có bệnh, nhưng lúc huyệt khẩu trào ra nước ép trái cây hình như hắn cũng uống vào không ít.

《Hệ thống nhắc nhở: Ký chủ, vui lòng cảnh giác, khoảng cách kết thúc thời gian tự do nghỉ ngơi chỉ còn 8 ngày...》

Liên Hân lúc này trái phải đang bận nắm lấy hai căn dương vật.

Một cây mặt trên bôi mật ong, một cây phết mứt kim quất.

Cô lắc lắc côn thịt trên tay trái, nói "Đây là Mật Ong quốc vương" lại lắc lắc thịt trụ bên tay phải "Đây là Kim Quốc quốc vương"

Sau đó Liên Hân lại dạng chân ra, để lộ tiểu huyệt nhớp nháp mứt dâu tây đỏ.

"Đây là Dâu Tây hoàng hậu."

Tô Tử Tích cười đến bả vai run rẩy, còn Phong Khải Ninh mặt vô biểu tình, mặc kệ cho cô thích chơi thế nào thì chơi.

"Mật Ong quốc vương cùng Kim Quất quốc vương đều muốn đến nhà Dâu Tây hoàng hậu chơi. Nhưng mà hai vị quốc vương đều rất lớn, Dâu Tây hoàng hậu lại nhỏ như vậy, làm sao bây giờ..."

Liên Hân bắt đầu say sưa kể chuyện cổ tích.

《Nhắc nhở ký chủ! Cảnh báo bậc một! Hệ thống cần thiết phải nhắc nhở ngài, khoảng cách kết thúc thời gian tự do nghỉ ngơi chỉ còn có...》

Căn bản không có người nghe.

Liên Hân kể chuyện sinh động như thật, còn "hự hự ha ha" làm cho hai căn côn thịt giả vờ đánh nhau loạn xạ.

Tô Tử Tích nghiêng đầu hôn hôn lên mắt Liên Hân, thở dài mà nói "Vẫn chỉ là tiểu hài tử."

Phong Khải Ninh dùng ánh mắt sâu kín mà nhìn chằm chằm cô trong chốc lát.

...lại còn rất đáng yêu.

Đáng yêu, muốn làm!

Vậy làm thôi.

Hắn trực tiếp kéo một chân Liên Hân áp đi lên, sau đó đại dương cụ liền hung hăng cắm ngập đi vào.

"Aaa~!"

———

*Bugatti Veyron mà màu cam mình nghĩ là chiếc Grand Sport Vitesse. Giá 2.6 triệu USD.

Mình ko rành về xe lắm bạn nào biết thì nói mình sửa nha.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa

Số ký tự: 0