Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa

Thâm cừu đại hậ...

Bất Hạp Thuỵ

2024-11-08 06:39:17

Đêm trước khi Liên Hân đến đảo Phổ Cát*, Phong Khải Ninh cùng Tô Tử Tích đặc biệt dành ra thời gian để bồi cô.

"Bồi" của bọn họ chính là đem cô lăn qua lộn lại đến gần sáng.

Thời điểm Liên Hân bước ra sân bay, hai chân vẫn còn phát run.

Tiểu Cầm thấy vậy cũng không nói gì, vẻ mặt bình tĩnh như thường, tươi cười thân thiết mà cùng cô đi vào check-in.

***

Người bạn thân đã hơn một năm không gặp này của Liên Hân tên gọi Nhan Chi.

Chồng của Nhan Chi cũng là đồng hương với bọn họ, hiện tại đang làm vận động viên thể thao chuyên nghiệp.

Cuối tuần này, hai người sẽ vô cùng hạnh phúc mà tổ chức hôn lễ ở khách sạn Sri Panwa*.

Nhan Chi từ khi biết Liên Hân sẽ đến dự hôn lễ liền vẫn luôn thực hưng phấn, còn nói tới lúc đó sẽ cho cô một niềm vui bất ngờ.

Liên Hân đầy đầu mờ mịt.

Khách sạn Nhan Chi đặt cho cô vốn dĩ chỉ là phòng thường, bị Tiểu Cầm trực tiếp thăng cấp lên thành Luxury Pool Villa*, vừa nhìn ra được hải cảnh lại còn có bể bơi riêng.

Sau khi Liên Hân van xin nài nỉ đủ kiểu, Tiểu Cầm mới đồng ý ở cách xa cô chút, không xuất hiện trong phạm vi mà bạn bè cô có thể thấy được.

Nhưng ngược lại, cô cũng phải để Tiểu Cầm phải đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ mà Phong Khải Ninh giao phó, điểm này thì không thể thương lượng.

***

Vào ngày hôn lễ diễn ra, Liên Hân vừa bước đến khu cử hành, liền thấy Nhan Chi hai mắt rưng rưng, vội vàng mà túm lấy cô.

"Thật tốt quá, Liên Hân, cứu tớ với!"

"Hả? Nhan Chi, chúc cậu tân hôn vui sướng, hạnh phúc mỹ mãn, đầu bạc răng long nha!"

"Cảm ơn cảm ơn" Nhan Chi vừa nói vừa kéo cô xuống dưới phòng trang điểm "Liên Hân, một người bạn của tớ trong dàn phù dâu hôm nay đột nhiên bị tiêu chảy, cậu làm ơn giúp tớ thế chỗ cậu ấy có được không?"

Liên Hân luống cuống nói "Không không, tớ không được đâu! Không thể mặc váy ngắn như vậy được!"

"Có cái gì mà không được? Người kia tương đối đầy đặn, dùng kim băng thu lại một tí khẳng định là cậu mặc vừa. Đúng rồi? Thời tiết như vầy cậu làm cái gì quấn đến kín bít vậy? Ở đây là hải đảo nha."

Liên Hân khẩn trương nắm chặt cổ áo, theo bản năng mà ngửi ngửi một chút mùi hương trên cơ thể.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cuối cùng, Liên Hân vẫn bị thuyết phục.

Sau khi Nhan Chi tìm được chuyên viên trang điểm trong phòng tân hôn, nhanh như chớp liền đẩy Liên Hân đi vào.

Chờ đến lúc cô đi trở ra, cả người trên dưới đều đã "bị bắt" biến thành dáng vẻ duyên dáng yêu kiều, mắt thanh mi tú, trên người còn lả lướt một bộ váy phù dâu màu hồng nhạt.

Xinh đẹp, nhưng lại không đến mức nổi bật lấn lướt cô dâu.

Nhan Chi hai tay nhẹ nhàng cầm làn váy, đang ngồi yên để chuyên viên trang điểm dặm phấn lại lần cuối cùng, vừa thấy Liên Hân đi ra, ánh mắt liền không tự giác mà dừng ở trên ngực cô.

Liên Hân nhịn không được dùng tay che đi một chút.

Nhan Chi chọc ghẹo "Xong đời rồi, cậu như vậy còn ai thèm nhìn tớ nữa!"

Liên Hân vội vàng xua tay, nỗ lực đem cổ áo kéo lên trên.

"Sẽ không sẽ không, cậu là đẹp nhất!"

Nhan Chi cười đến nghiêng ngã, sau đó mang theo Liên Hân cùng hai phù dâu khác đi ra ngoài.

Lúc này, một nam nhân tây trang phẳng phiu, khí chất sắc bén, vai rộng chân dài đang đứng đợi sẵn ở cửa, Nhan Chi vừa trông thấy hắn liền cười rộ lên.

Mới đầu Liên Hân còn tưởng đó là chú rể, kết quả chỉ nghe Nhan Chi phấn khích mà nói với cô

"Liên Hân, đằng kia là phù rể đứng cặp với cậu nha. Nhưng đừng sợ, anh ấy là người quen, hơn nữa cậu còn nhất định không đoán ra được là ai đâu!"

Liên Hân ngó qua, lần nữa nhìn kĩ bóng dáng của người nọ.

Lúc này, thình lình Nhan Chi lại cao giọng kêu lên.

"Liên Kỷ!"

Nam nhân quay đầu sang, ánh mắt khéo léo đảo qua mọi người.

Lúc tầm mắt lướt đến Liên Hân, mới đầu hắn có chút sửng sốt, rồi sau đó đồng tử ngưng trọng, dần dần kết thành băng.

"Ta da! Không thể tưởng được phải không? Là anh trai cậu đó! Cậu nhất định không biết anh ấy cũng tới chứ gì? Đây chính là bất ngờ mà tớ đã nói, hoá ra Liên Kỷ chính là bạn thân của chồng tớ nha. Cậu biết ông xã tớ cũng là vận động viên bóng đá phải không? Hai người bọn họ vừa đầu quân về một câu lạc bộ, về sau chính là đồng đội!"

Liên Hân căn bản không nghe.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bên tai cô chỉ ù ù giống như xe lửa gào thét quét qua, mang theo một ít hình ảnh năm tháng tuổi xuân đầy hoảng hốt.

《Phát hiện mục tiêu nam tính phù hợp yêu cầu nguyên liệu hương phân bậc 5!

Mời ký chủ dùng nước hoa bậc 4 lên người mục tiêu, sau đó thông qua ít nhất 30 phút thực hiện tính giao, bòn rút thể dịch của mục tiêu để hệ thống lấy ra nguyên dịch》

"Điên rồi hả!" Liên Hân nhịn không được kêu ra tiếng.

Nhan Chi khiếp sợ, mọi người cũng ngơ ngác mà nhìn cô.

Liên Hân bừng tỉnh, liền ấp úng giải thích "À, là tớ quá hưng phấn! Quả thực không nghĩ người đó là anh Liên Kỷ, anh ấy không có nhắc tới chuyện này, cho nên...cho nên tớ vui quá liền kêu một câu!"

Vì để trấn an Nhan Chi, cô còn lập tức điều chỉnh biểu tình, căng da đầu xông lên ôm lấy Liên Kỷ.

"Anh hai!"

Thân thể Liên Kỷ bỗng chốc trở nên cứng đờ, tùy thời đều muốn đem cô ném văng ra xa, nhưng hắn còn ngại ánh mắt của mọi người xung quanh.

Cuối cùng, Liên Kỷ không mặn không nhạt mà nhấp môi phối hợp.

"Ừ."

Nhan Chi lại lần nữa phấn chấn lên mà nói "Mọi người mau mau đến đây, quy trình hôn lễ lát nữa cần phải bàn một chút!"

Đám người từ từ đi qua, Liên Kỷ lúc này mới nhanh chóng đẩy Liên Hân ra.

Cô lảo đảo lui người về sau vài bước, cách người nọ xa xa một khoảng mà đi ở phía sau.

"Hệ thống...mi có bệnh phải không?"

《Xin hỏi ký chủ có gì nghi vấn?》

"Kia là anh trai của ta a...là anh ruột."

Tuy rằng cùng cha khác mẹ, tuy rằng phi thường xa cách, tuy rằng không hề có cảm tình...

Nhưng lại có thâm cừu đại hận.

———

*Đảo Phổ Cát: đảo Phuket, Thái Lan

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa

Số ký tự: 0