Chương 43
2024-11-08 10:41:49
Nguyễn Phúc nheo mắt nhìn bình luận chạy trên màn hình thì vuốt vuốt eo Khả Duyên, trầm giọng hỏi:
"Fan CP là sao? Sao em lại có fan CP với Trần Thăng, hửm?"
"Fan CP chỉ là trò đùa của fan mạng thôi, chắc do trong chương trình bọn em chung một đội nên bị ghép cặp với nhau thôi, dù gì em với anh Trần chung nghề diễn viên, còn Tề Chỉnh với Thu Trầm thì là ca sĩ. Mọi người ghép cho vui thôi, anh đừng đế ý nha."
Khả Duyên bị Nguyễn Phúc vuốt ve hơi nhột, thoát khỏi cơn buồn cười từ chương trình mà dỗ dành anh. Có điều
Nguyễn Phúc làm ngành này thì hiểu rõ rồi, anh kề sát tai cô hỏi:
"Vậy sao?"
"Thật mà, thật mà, anh phải tin em."
Khả Duyên vội vàng thanh minh. Sau đó nhớ tới mình với Nguyễn Phúc cũng có fan cp thì cười nói:
"Trên mạng cũng có fan cp của chúng ta đấy, quân số cũng khá đông, từng lên hẳn bảng xếp hạng CP trên mạng cả tuần, tên là Duyên Phúc đấy"
"Vì vậy mà tổ chương trình cũng theo fan mà biên tập ghép nói một ít bong bóng màu hồng thôi, anh đừng suy nghĩ nhiều về vấn đề này nha."
Nguyễn Phúc nghe vậy thì vùi đầu vào cổ cô mút lấy, ừ nhẹ một tiếng. Anh không vui nhưng tính chất công việc mỗi người mỗi khác, anh không thể độc chiếm cô được.
"Sau này cách xa đồng nghiệp nam ra một chút, cư dân mạng hay soi mói, sau này chung ta công khai lại ra tai tiếng gì thì phiền cho em và đồng nghiệp khác, anh cũng không thích em bị ghép cặp cp với ai hết."
Nguyễn Phúc nói ý muốn của mình ra cho Khả Duyên nghe. Cô cười cười gật đầu:
"Em biết rồi, sau này sẽ giữ khoảng cách hơn. Có đóng phim cũng lựa vai không có cảnh tình cảm cho anh an tâm. Thế nên anh ở bên ngoài cũng phải tỉnh táo, giữ thân cho em."
"Đương nhiên, anh không thèm chạm vào người khác ngoài em, anh chỉ thương mỗi mình em, những người còn lại anh còn chẳng quan tâm."
Nguyễn Phúc khẳng định, ở công ty anh có biệt danh là "lão ác ma" đấy. Nam nữ trong mắt anh cũng chỉ có đối tác và công việc. Ngoài Khả Duyên ra anh chẳng có hứng thú với ai, đến cả ban thư kí cũng toàn là nam.
"Em yên tâm về anh lắm, thôi chúng ta xem tiếp chương trình đi. Tập một chiếu ba phần, ba ngày liên tiếp, hôm nay chỉ có phần đầu mà thôi. Em muốn xem hiệu ứng của khán giả."
Khả Duyên ôm lấy mặt Nguyễn Phúc hôn nhẹ lên khóe môi anh rồi cười nói. Nguyễn Phúc được phúc lợi nhỏ thì ôm lấy cô nghiêm túc xem chương trình.
Màn hình đang quay đến đoạn nhà Tề Chỉnh, phong cách của anh chàng này có thể nói là thế giới của một chàng trai mê game.
Mở cửa ra là poster, mô hình, tranh ảnh dán trưng đầy tường và các kệ tủ trong phòng khách, nói chung là như lọt vào ổ game vậy đó, sưu tập mô hình game cũng rất đa dạng phong phú.
Cái khiến mọi người cười lăn cười bò ở nhà Tề Chỉnh là lúc đoàn quay phim đến thì trợ lý của anh ấy ra mở cửa còn anh chàng này thì đang còn ngủ.
Tề Chỉnh tỉnh lại trong tiếng gọi của trợ lý cũng được máy quay đưa lên, fan cười to là vì phản ứng của anh chàng.
Anh bật dậy mà mắt vẫn còn nhắm, sau đó một loạt động tác vô tri nhau đánh răng nhắm mắt, rửa mặt cũng nhắm mắt, chải đầu cũng nhắm mắt và mò vào nhà vệ sinh thay đồ cũng nhắm mắt, thay đồ xong xuôi anh ngồi vào bàn trang điểm trong phòng thay đồ mặc trợ lý muốn làm gì thì làm, anh vẫn nhắm mắt.
Tổ chương trình đã dán icon cạn lười trên đầu tổ quay phim và icon mặc kệ sự đời ta vẫn ngủ lên đầu Tề Chỉnh, icon bất lực mà phục vụ cho trợ lý khiến fan cười bò ra đất, nhìn gài không chịu được.
"hahaha, trời ơi, đây là thần ngủ phương nào xuất hiện vậy trời, cười chít tui"
"tui đã cười và đã hiểu được cảm giác của ná thở rồi bà con"
"nhìn thằng bé mà tui cảm thấy cuộc đời thật kì diệu"
"anh ơi, mở mắt ra đi anh, có ai rửa mặt mà nhắm mắt đâu, mở ra cạy ghèn đi, hahaha"
"hahaha, cudi xiu voi ba เลิ่น tren"
"coi tới Tề Chỉnh là cái máu hài nó trỗi dậy"
"cười không ngừng được, hahaha "
"sau này xin hãy gọi Tề Chỉnh là không mở mắt, xin cảm ơn."
"năng lực thần kỳ này đã được rèn luyện trong bao lâu khi có thể nhắm mắt và đi đến vị trí chính xác trong nhà mà không va vào đâu, nể thật"
"cười muốn sái quai hàm luôn á trời, hahaha"
"quả icon chương trình dán hài vãi"
Sau một loạt hú hét đến từ fan các nhà thì màn ảnh chuyển đến cảnh Tề Chỉnh giật mình tỉnh giấc. Hên là lúc mở mắt ra trong mắt anh không có ghèn chứ không là được phen cười bò của nhóm fan rồi.
Khả Duyên nhìn phản ứng ngu ngơ của Tề Chỉnh trong màn hình mà cười to, đến độ Nguyễn Phúc bên cạnh là người ít cười nhìn biểu hiện mất mặt của Tề Chỉnh mà cũng cười cười thì biết là hài hước cỡ nào rồi.
Nguyễn Phúc vuốt vuốt lưng Khả Duyên để cô thuận khí khi cười, hình như xem những chương trình trước đây anh cho là nhàm chán cùng cô lại thú vị đến vậy. Cảm giác bên cô thật tốt.
Thế là Khả Duyên xem chương trình cười bò trong lòng Nguyễn Phúc còn anh thì lại yêu chiều vỗ lưng cho cô.
"Fan CP là sao? Sao em lại có fan CP với Trần Thăng, hửm?"
"Fan CP chỉ là trò đùa của fan mạng thôi, chắc do trong chương trình bọn em chung một đội nên bị ghép cặp với nhau thôi, dù gì em với anh Trần chung nghề diễn viên, còn Tề Chỉnh với Thu Trầm thì là ca sĩ. Mọi người ghép cho vui thôi, anh đừng đế ý nha."
Khả Duyên bị Nguyễn Phúc vuốt ve hơi nhột, thoát khỏi cơn buồn cười từ chương trình mà dỗ dành anh. Có điều
Nguyễn Phúc làm ngành này thì hiểu rõ rồi, anh kề sát tai cô hỏi:
"Vậy sao?"
"Thật mà, thật mà, anh phải tin em."
Khả Duyên vội vàng thanh minh. Sau đó nhớ tới mình với Nguyễn Phúc cũng có fan cp thì cười nói:
"Trên mạng cũng có fan cp của chúng ta đấy, quân số cũng khá đông, từng lên hẳn bảng xếp hạng CP trên mạng cả tuần, tên là Duyên Phúc đấy"
"Vì vậy mà tổ chương trình cũng theo fan mà biên tập ghép nói một ít bong bóng màu hồng thôi, anh đừng suy nghĩ nhiều về vấn đề này nha."
Nguyễn Phúc nghe vậy thì vùi đầu vào cổ cô mút lấy, ừ nhẹ một tiếng. Anh không vui nhưng tính chất công việc mỗi người mỗi khác, anh không thể độc chiếm cô được.
"Sau này cách xa đồng nghiệp nam ra một chút, cư dân mạng hay soi mói, sau này chung ta công khai lại ra tai tiếng gì thì phiền cho em và đồng nghiệp khác, anh cũng không thích em bị ghép cặp cp với ai hết."
Nguyễn Phúc nói ý muốn của mình ra cho Khả Duyên nghe. Cô cười cười gật đầu:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em biết rồi, sau này sẽ giữ khoảng cách hơn. Có đóng phim cũng lựa vai không có cảnh tình cảm cho anh an tâm. Thế nên anh ở bên ngoài cũng phải tỉnh táo, giữ thân cho em."
"Đương nhiên, anh không thèm chạm vào người khác ngoài em, anh chỉ thương mỗi mình em, những người còn lại anh còn chẳng quan tâm."
Nguyễn Phúc khẳng định, ở công ty anh có biệt danh là "lão ác ma" đấy. Nam nữ trong mắt anh cũng chỉ có đối tác và công việc. Ngoài Khả Duyên ra anh chẳng có hứng thú với ai, đến cả ban thư kí cũng toàn là nam.
"Em yên tâm về anh lắm, thôi chúng ta xem tiếp chương trình đi. Tập một chiếu ba phần, ba ngày liên tiếp, hôm nay chỉ có phần đầu mà thôi. Em muốn xem hiệu ứng của khán giả."
Khả Duyên ôm lấy mặt Nguyễn Phúc hôn nhẹ lên khóe môi anh rồi cười nói. Nguyễn Phúc được phúc lợi nhỏ thì ôm lấy cô nghiêm túc xem chương trình.
Màn hình đang quay đến đoạn nhà Tề Chỉnh, phong cách của anh chàng này có thể nói là thế giới của một chàng trai mê game.
Mở cửa ra là poster, mô hình, tranh ảnh dán trưng đầy tường và các kệ tủ trong phòng khách, nói chung là như lọt vào ổ game vậy đó, sưu tập mô hình game cũng rất đa dạng phong phú.
Cái khiến mọi người cười lăn cười bò ở nhà Tề Chỉnh là lúc đoàn quay phim đến thì trợ lý của anh ấy ra mở cửa còn anh chàng này thì đang còn ngủ.
Tề Chỉnh tỉnh lại trong tiếng gọi của trợ lý cũng được máy quay đưa lên, fan cười to là vì phản ứng của anh chàng.
Anh bật dậy mà mắt vẫn còn nhắm, sau đó một loạt động tác vô tri nhau đánh răng nhắm mắt, rửa mặt cũng nhắm mắt, chải đầu cũng nhắm mắt và mò vào nhà vệ sinh thay đồ cũng nhắm mắt, thay đồ xong xuôi anh ngồi vào bàn trang điểm trong phòng thay đồ mặc trợ lý muốn làm gì thì làm, anh vẫn nhắm mắt.
Tổ chương trình đã dán icon cạn lười trên đầu tổ quay phim và icon mặc kệ sự đời ta vẫn ngủ lên đầu Tề Chỉnh, icon bất lực mà phục vụ cho trợ lý khiến fan cười bò ra đất, nhìn gài không chịu được.
"hahaha, trời ơi, đây là thần ngủ phương nào xuất hiện vậy trời, cười chít tui"
"tui đã cười và đã hiểu được cảm giác của ná thở rồi bà con"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"nhìn thằng bé mà tui cảm thấy cuộc đời thật kì diệu"
"anh ơi, mở mắt ra đi anh, có ai rửa mặt mà nhắm mắt đâu, mở ra cạy ghèn đi, hahaha"
"hahaha, cudi xiu voi ba เลิ่น tren"
"coi tới Tề Chỉnh là cái máu hài nó trỗi dậy"
"cười không ngừng được, hahaha "
"sau này xin hãy gọi Tề Chỉnh là không mở mắt, xin cảm ơn."
"năng lực thần kỳ này đã được rèn luyện trong bao lâu khi có thể nhắm mắt và đi đến vị trí chính xác trong nhà mà không va vào đâu, nể thật"
"cười muốn sái quai hàm luôn á trời, hahaha"
"quả icon chương trình dán hài vãi"
Sau một loạt hú hét đến từ fan các nhà thì màn ảnh chuyển đến cảnh Tề Chỉnh giật mình tỉnh giấc. Hên là lúc mở mắt ra trong mắt anh không có ghèn chứ không là được phen cười bò của nhóm fan rồi.
Khả Duyên nhìn phản ứng ngu ngơ của Tề Chỉnh trong màn hình mà cười to, đến độ Nguyễn Phúc bên cạnh là người ít cười nhìn biểu hiện mất mặt của Tề Chỉnh mà cũng cười cười thì biết là hài hước cỡ nào rồi.
Nguyễn Phúc vuốt vuốt lưng Khả Duyên để cô thuận khí khi cười, hình như xem những chương trình trước đây anh cho là nhàm chán cùng cô lại thú vị đến vậy. Cảm giác bên cô thật tốt.
Thế là Khả Duyên xem chương trình cười bò trong lòng Nguyễn Phúc còn anh thì lại yêu chiều vỗ lưng cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro