Chương 58
2024-11-08 10:41:49
Thẻ nhiệm vụ của Khả Duyên nói rõ trong nội bộ có gián điệp được tỏ chức phản động cài căm vào nên trước khi xác định mục tiêu chính xác thì Khả Duyên chắc chắn sẽ không mạo hiểm xông vào ngày.
Đứng trước cửa chính của tầng 2. Khả Duyên nhanh chóng quan sát tất cả mọi thứ xung quanh. Cô không vội tông cửa vào mà nhanh nhẹn đi dạo hành lang.
Tòa nhà này là kiểu xây dựng mở rộng bốn phía và ngăn phòng làm cửa hàng kiểu cũ. Thế nên rất ít cửa kính trong như hiện nay mà đa số là tường gạch lát men hoặc tô xi măng mịn.
Ngoài khu vực cửa chính là hành lang rộng và nối tới nhà vệ sinh cuối dãy hành lang. Khả Duyên nhanh nhẹn kiểm tra hai phòng vệ sinh đã ngưng sử dụng từ lâu.
Có lẽ bị bỏ hoang quá lâu với lại trước kia đây là khu mua bán nên việc giữ vệ sinh công cộng khá tốt mà nhà vệ sinh không có mùi gì khó ngửi, chỉ có mùi rong rêu do bị rỉ nước do mưa đọng mà hôi.
Cửa sổ mở tung ra và kề bên tay trái có một ban công nhỏ của căn phòng bên cạnh. Khả Duyên nhìn ban công cách cửa sổ một mét kia thì tươi cười. Nhìn về phía Vĩ Quân hỏi:
- Anh quay phim, anh có sợ độ cao không ạ?
Vĩ Quân nghe vậy thì cười cười, nhỏ giọng nói:
Tôi không sợ độ cao, sao thế cô Khả?Thế thì chúng ta leo tường thôi ạ, anh làm được không?Khả Duyên tỉnh bơ trả lời như thể đó là điều hiển nhiên khiến Vĩ Quân hơi hoảng, vội nói.
Tôi thì không vấn đề gì nhưng mà máy quay phim thì hơi khó đó cô Khả. Chúng ta đi cửa chính khôn thuận tiện sao ạ?Không sao. Tôi trèo qua trước, sau đó anh đưa tôi máy quay cho tôi rồi anh trèo qua. Tôi có thể đỡ được anh, yên tâm.Khả Duyên cười nhẹ nói. Cô đã quan sát khoảng cách từ cửa sổ đến ban công nhỏ kia. Khoảng cách này còn khá an toàn để leo qua, vị trí chỉ ở tầng 2, nếu biết được biện pháp hạ cánh quân đội thì từ lầu 2 nhảy xuống vẫn có thể an toàn tiếp đất.
Vì vậy mà Khả Duyên mới kiến nghị để Vĩ Quân leo tường cùng mình. Vĩ Quân nhìn khong cách giữa cửa sổ và ban công suy nghĩ một chút thì đề nghị.
Vẫn nên để tôi leo qua trước, cô Khả cầm máy quay rồi sau đó đưa cho tôi, rồi tôi đỡ cô leo qua cho an toàn.Không cần lo lắng. Tôi qua trước, tôi là người đề xuất leo tường, tôi phải đảm bảo an toàn cho anh khi quay chụp cùng tôi.
Khả Duyên cười cười, nhẹ nhàng nói. Cơ sở hạ tầng ở đây đã lâu không được sử dụng. Cô kiến nghị gười ta leo tường thì cô phải bảo đảm an toàn cho người ta rồi.
Một phần là Khả Duyên tự tin bản lĩnh của mình, một phần là vì an toàn của cả hai, một phần là Khả Duyên không muốn hứng màn đạn vô tình từ cư dân mạng nếu chẳng may xảy ra sự cố đâu.
Khả Duyên nói xong chẳng đợi Vĩ Quân ngăn cản, leo lên bệ cửa sổ, đạp đạp dẫm dẫm kiểm tra độ chắc của gạch tường. Trọng lượng của cô nhẹ, nhưng Vĩ Quân là đàn ông cao to mạnh khỏe 75kg động thêm máy quay nặng mấy kí nữa nên phải đảm bảo bệ cửa sổ ngày chịu lực được cân nặng của Vĩ Quân.
Ống kinh máy quay bám chặt vào thân hình của Khả Duyên không dám rời. Vĩ Quân thấy hành động của cô chưa kịp dặn cẩn thận thì Khả Duyên đã lấy đà và tụ lực tại chỗ, nhay phốc ra ban công bên kia rồi.
Phải biết là ban công dù ở cạnh, nhưng bệ cửa sổ thì sát tường. Một cú nhảy chéo của Khả Duyên ngầu như bộ đội đặc chủng thể hiện rõ nét trong máy quay.
Khán giả và Vĩ Quân được phen hết hồn và khi bừng tỉnh lại trước kinh ngạc thì màn hình bình luận bay đầy màn hình, khiến Lâm Đức và tổ đạo diễn không kịp đọc luôn.
TRước kia đứa nào mù nói chị tui là bình bông, lếch ra đây, tui sẽ dí đầu đứa đó xem thao tác vừa rồi của chị tui.>
Thót cả tim nhưng nhìn đã thật, đây là có luyện qua công phu đúng không?>
Trời ơi, sao càng ngày mị càng mê chị duyên thế này>
Vợ tui đó, ngầu hết nước chấm>
Không sao, vì chị Khả tui tình nguyện chơi bách>
Hahaha, chị tui lại thu được một lượt phấn si mê rồi, mời nhập hội fan của chị Khả đi *link>
Khả Duyên không biết trên bình luận đã thiết lập luôn hội fan hùng mạnh toàn fan vợ fan chồng của cô. Đúng là lạ đời chưa từng thấy trong cái giới giải trí hiện nay.
Khả Duyên vươn tay cười hì hì đỡ lấy máy quay của Vĩ Quân rồi cầm sợi xích nhỏ đưa cho anh cột vào người rồi chậm rãi leo qua ban công cô đang đứng.
Đứng trước cửa chính của tầng 2. Khả Duyên nhanh chóng quan sát tất cả mọi thứ xung quanh. Cô không vội tông cửa vào mà nhanh nhẹn đi dạo hành lang.
Tòa nhà này là kiểu xây dựng mở rộng bốn phía và ngăn phòng làm cửa hàng kiểu cũ. Thế nên rất ít cửa kính trong như hiện nay mà đa số là tường gạch lát men hoặc tô xi măng mịn.
Ngoài khu vực cửa chính là hành lang rộng và nối tới nhà vệ sinh cuối dãy hành lang. Khả Duyên nhanh nhẹn kiểm tra hai phòng vệ sinh đã ngưng sử dụng từ lâu.
Có lẽ bị bỏ hoang quá lâu với lại trước kia đây là khu mua bán nên việc giữ vệ sinh công cộng khá tốt mà nhà vệ sinh không có mùi gì khó ngửi, chỉ có mùi rong rêu do bị rỉ nước do mưa đọng mà hôi.
Cửa sổ mở tung ra và kề bên tay trái có một ban công nhỏ của căn phòng bên cạnh. Khả Duyên nhìn ban công cách cửa sổ một mét kia thì tươi cười. Nhìn về phía Vĩ Quân hỏi:
- Anh quay phim, anh có sợ độ cao không ạ?
Vĩ Quân nghe vậy thì cười cười, nhỏ giọng nói:
Tôi không sợ độ cao, sao thế cô Khả?Thế thì chúng ta leo tường thôi ạ, anh làm được không?Khả Duyên tỉnh bơ trả lời như thể đó là điều hiển nhiên khiến Vĩ Quân hơi hoảng, vội nói.
Tôi thì không vấn đề gì nhưng mà máy quay phim thì hơi khó đó cô Khả. Chúng ta đi cửa chính khôn thuận tiện sao ạ?Không sao. Tôi trèo qua trước, sau đó anh đưa tôi máy quay cho tôi rồi anh trèo qua. Tôi có thể đỡ được anh, yên tâm.Khả Duyên cười nhẹ nói. Cô đã quan sát khoảng cách từ cửa sổ đến ban công nhỏ kia. Khoảng cách này còn khá an toàn để leo qua, vị trí chỉ ở tầng 2, nếu biết được biện pháp hạ cánh quân đội thì từ lầu 2 nhảy xuống vẫn có thể an toàn tiếp đất.
Vì vậy mà Khả Duyên mới kiến nghị để Vĩ Quân leo tường cùng mình. Vĩ Quân nhìn khong cách giữa cửa sổ và ban công suy nghĩ một chút thì đề nghị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẫn nên để tôi leo qua trước, cô Khả cầm máy quay rồi sau đó đưa cho tôi, rồi tôi đỡ cô leo qua cho an toàn.Không cần lo lắng. Tôi qua trước, tôi là người đề xuất leo tường, tôi phải đảm bảo an toàn cho anh khi quay chụp cùng tôi.
Khả Duyên cười cười, nhẹ nhàng nói. Cơ sở hạ tầng ở đây đã lâu không được sử dụng. Cô kiến nghị gười ta leo tường thì cô phải bảo đảm an toàn cho người ta rồi.
Một phần là Khả Duyên tự tin bản lĩnh của mình, một phần là vì an toàn của cả hai, một phần là Khả Duyên không muốn hứng màn đạn vô tình từ cư dân mạng nếu chẳng may xảy ra sự cố đâu.
Khả Duyên nói xong chẳng đợi Vĩ Quân ngăn cản, leo lên bệ cửa sổ, đạp đạp dẫm dẫm kiểm tra độ chắc của gạch tường. Trọng lượng của cô nhẹ, nhưng Vĩ Quân là đàn ông cao to mạnh khỏe 75kg động thêm máy quay nặng mấy kí nữa nên phải đảm bảo bệ cửa sổ ngày chịu lực được cân nặng của Vĩ Quân.
Ống kinh máy quay bám chặt vào thân hình của Khả Duyên không dám rời. Vĩ Quân thấy hành động của cô chưa kịp dặn cẩn thận thì Khả Duyên đã lấy đà và tụ lực tại chỗ, nhay phốc ra ban công bên kia rồi.
Phải biết là ban công dù ở cạnh, nhưng bệ cửa sổ thì sát tường. Một cú nhảy chéo của Khả Duyên ngầu như bộ đội đặc chủng thể hiện rõ nét trong máy quay.
Khán giả và Vĩ Quân được phen hết hồn và khi bừng tỉnh lại trước kinh ngạc thì màn hình bình luận bay đầy màn hình, khiến Lâm Đức và tổ đạo diễn không kịp đọc luôn.
TRước kia đứa nào mù nói chị tui là bình bông, lếch ra đây, tui sẽ dí đầu đứa đó xem thao tác vừa rồi của chị tui.>
Thót cả tim nhưng nhìn đã thật, đây là có luyện qua công phu đúng không?>
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trời ơi, sao càng ngày mị càng mê chị duyên thế này>
Vợ tui đó, ngầu hết nước chấm>
Không sao, vì chị Khả tui tình nguyện chơi bách>
Hahaha, chị tui lại thu được một lượt phấn si mê rồi, mời nhập hội fan của chị Khả đi *link>
Khả Duyên không biết trên bình luận đã thiết lập luôn hội fan hùng mạnh toàn fan vợ fan chồng của cô. Đúng là lạ đời chưa từng thấy trong cái giới giải trí hiện nay.
Khả Duyên vươn tay cười hì hì đỡ lấy máy quay của Vĩ Quân rồi cầm sợi xích nhỏ đưa cho anh cột vào người rồi chậm rãi leo qua ban công cô đang đứng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro