Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty
Chương 41
Tín Dụng Tạp
2024-07-29 16:02:51
Trương Nhã Lệ lên tiếng chào hỏi hai anh trai quỷ, vùng khỏi tay của Lý Tử Nhiên, đi đến trước căn nhà giấy nhỏ không có đèn, khẽ nói: “Cha, em trai, đây là nhà của con.”
Lý Đại Hằng vẫn chưa phản ứng kịp, ngơ ngác nhìn Trương Nhã Lệ: “Sao con lại ở đây? Không được, đây không phải nơi cho người ở. Nghe lời ba, về nhà ở với ba đi, ba đã chuẩn bị phòng cho con rồi.”
Trương Nhã Lệ cắn môi, chỉ có thể thẳng thắn nói: “Ba, đây là âm trạch của con.”
“Âm trạch?” Trong đầu Lý Đại Hằng là một mảnh trống rỗng: “Con nói âm trạch là có ý gì?”
Hồn phách của Trương Nhã Lệ rời khỏi người giấy, Lý Đại Hằng trơ mắt nhìn thân thể con gái mình biến thành một tấm ảnh.
“Rầm” một tiếng, Lý Đại Hằng quỳ trên mặt đất.
Lý Tử Nhiên nhịn không nổi mà lại rơi nước mắt, vươn tay đỡ lấy cha mình: “Cha, chị nói chị ấy chết rồi, hôm nay đi cùng chúng ta chỉ là hồn phách của chị ấy mà thôi.”
Trương Nhã Lệ lại bay về tấm ảnh, cô ấy nâng tay muốn dìu cha, nhưng lại lo rằng sẽ làm ông hoảng sợ, trong chốc lát có chút do dự. Lý Đại Hằng lại không quan tâm những thứ này, giơ tay ôm lấy con gái nức nở: “Con còn bé như thế sao lại không còn nữa rồi?”
Trương Nhã Lệ trong vòng tay của cha mình kể lại những chuyện trong những năm này, Lý Lạc Phàm nghiêng người dựa trên cửa, lấy điện thoại của mình ra mở APP Hệ thống phát triển nhân tài toàn năng của địa phủ. Mặc dù trên điện thoại này APP không có đầy đủ chức năng như màn hình lớn của địa phủ, nhưng những mục cơ bản như khóa học hẹn trước hay đổi điểm vẫn có thể dùng được.
Lần trước sau khi Lý Lạc Phàm đổi Dây khóa hồn thì điểm dư lại đã không còn nhiều, may mắn bắt được mấy con quỷ lại thu về chút máu, trước mắt tổng cộng có ba mươi sáu điểm. Chút điểm này đổi không nổi những pháp khí cần nhiều điểm, nhưng những vật phẩm nhỏ hoặc bùa chú cơ bản vẫn có thể đổi được khá nhiều.
Lý Lạc Phàm vừa học bùa chú không lâu, đối với bùa chú nắm giữ cũng không quá đầy đủ, ngày thường bản lĩnh dùng bùa chú để đối phó với lệ quỷ tốt xấu gì cũng khá tốt, nhưng đối với việc vẽ những bùa chú phụ trợ thì có chút ngượng tay. Cân nhắc đến những tình huống có thể phát sinh, Lý Lạc Phàm đổi một tấm bùa hiện hồn.
Thoát khỏi app, Lý Lạc Phàm mở app trò chuyện của quỷ, gõ Bạch Tiểu Soái: “Anh Bạch, có thể giúp tôi tra xét sổ sinh tử của một người được không? Là một người bạn của tôi, sinh khí trên hồn phách cô ấy hơn một tuần vẫn chưa tan mất, tôi muốn biết cô ấy rốt cuộc đã chết chưa.”
Bạch Tiểu Soái nhanh chóng trả lời tin nhắn của cô: “Sổ sinh tử chỉ có từ bậc Phán quan trở lên mới có thể xem, tôi chỉ là tên âm sai dẫn dắt hồn phách nhỏ nhoi, cô đây là đang làm khó tôi.”
Lý Lạc Phàm gửi một biểu cảm phiền muộn.
Bạch Tiểu Soái: “Trong khóa học thuật số của cô không phải có tiết xem tướng sao? Cô nhìn tướng mạo cô ấy xem không ra tuổi thọ à?”
Lý Lạc Phàm phiền não thở dài: “Nếu tôi nhìn ra thì còn đi hỏi anh à? Bỏ đi, đợi chuyện này kết thúc tôi sẽ thành thật học tập ở địa phủ, lần sau sẽ không cần hỏi anh vấn đề này nữa.”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Lý Đại Hằng vẫn chưa phản ứng kịp, ngơ ngác nhìn Trương Nhã Lệ: “Sao con lại ở đây? Không được, đây không phải nơi cho người ở. Nghe lời ba, về nhà ở với ba đi, ba đã chuẩn bị phòng cho con rồi.”
Trương Nhã Lệ cắn môi, chỉ có thể thẳng thắn nói: “Ba, đây là âm trạch của con.”
“Âm trạch?” Trong đầu Lý Đại Hằng là một mảnh trống rỗng: “Con nói âm trạch là có ý gì?”
Hồn phách của Trương Nhã Lệ rời khỏi người giấy, Lý Đại Hằng trơ mắt nhìn thân thể con gái mình biến thành một tấm ảnh.
“Rầm” một tiếng, Lý Đại Hằng quỳ trên mặt đất.
Lý Tử Nhiên nhịn không nổi mà lại rơi nước mắt, vươn tay đỡ lấy cha mình: “Cha, chị nói chị ấy chết rồi, hôm nay đi cùng chúng ta chỉ là hồn phách của chị ấy mà thôi.”
Trương Nhã Lệ lại bay về tấm ảnh, cô ấy nâng tay muốn dìu cha, nhưng lại lo rằng sẽ làm ông hoảng sợ, trong chốc lát có chút do dự. Lý Đại Hằng lại không quan tâm những thứ này, giơ tay ôm lấy con gái nức nở: “Con còn bé như thế sao lại không còn nữa rồi?”
Trương Nhã Lệ trong vòng tay của cha mình kể lại những chuyện trong những năm này, Lý Lạc Phàm nghiêng người dựa trên cửa, lấy điện thoại của mình ra mở APP Hệ thống phát triển nhân tài toàn năng của địa phủ. Mặc dù trên điện thoại này APP không có đầy đủ chức năng như màn hình lớn của địa phủ, nhưng những mục cơ bản như khóa học hẹn trước hay đổi điểm vẫn có thể dùng được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lần trước sau khi Lý Lạc Phàm đổi Dây khóa hồn thì điểm dư lại đã không còn nhiều, may mắn bắt được mấy con quỷ lại thu về chút máu, trước mắt tổng cộng có ba mươi sáu điểm. Chút điểm này đổi không nổi những pháp khí cần nhiều điểm, nhưng những vật phẩm nhỏ hoặc bùa chú cơ bản vẫn có thể đổi được khá nhiều.
Lý Lạc Phàm vừa học bùa chú không lâu, đối với bùa chú nắm giữ cũng không quá đầy đủ, ngày thường bản lĩnh dùng bùa chú để đối phó với lệ quỷ tốt xấu gì cũng khá tốt, nhưng đối với việc vẽ những bùa chú phụ trợ thì có chút ngượng tay. Cân nhắc đến những tình huống có thể phát sinh, Lý Lạc Phàm đổi một tấm bùa hiện hồn.
Thoát khỏi app, Lý Lạc Phàm mở app trò chuyện của quỷ, gõ Bạch Tiểu Soái: “Anh Bạch, có thể giúp tôi tra xét sổ sinh tử của một người được không? Là một người bạn của tôi, sinh khí trên hồn phách cô ấy hơn một tuần vẫn chưa tan mất, tôi muốn biết cô ấy rốt cuộc đã chết chưa.”
Bạch Tiểu Soái nhanh chóng trả lời tin nhắn của cô: “Sổ sinh tử chỉ có từ bậc Phán quan trở lên mới có thể xem, tôi chỉ là tên âm sai dẫn dắt hồn phách nhỏ nhoi, cô đây là đang làm khó tôi.”
Lý Lạc Phàm gửi một biểu cảm phiền muộn.
Bạch Tiểu Soái: “Trong khóa học thuật số của cô không phải có tiết xem tướng sao? Cô nhìn tướng mạo cô ấy xem không ra tuổi thọ à?”
Lý Lạc Phàm phiền não thở dài: “Nếu tôi nhìn ra thì còn đi hỏi anh à? Bỏ đi, đợi chuyện này kết thúc tôi sẽ thành thật học tập ở địa phủ, lần sau sẽ không cần hỏi anh vấn đề này nữa.”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro