Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty
Chương 48
Tín Dụng Tạp
2024-07-29 16:02:51
"Cứu... Cứu với..." Trương Hiên Minh ngồi bệt xuống đất, hai mắt thẳng tắp, tuyệt vọng lùi về sau, nhưng vừa lùi hai bước thì đã đụng phải Lý Lạc Phàm, lập tức hét ầm lên.
"Đừng la hét nữa!" Lý Lạc Phàm tát cho anh ta một cái, phủi phủi đất trên quần rồi đứng lên, nhân tiện xách Trương Hiên Minh lên: "Người cao thế này mà sao gan lại nhỏ thế."
"Quỷ… quỷ…" Trương Hiên Minh bị dọa choáng luôn rồi, nhanh chóng kéo Lý Lạc Phàm để cô nhìn rõ tình hình xung quanh, giờ còn quan tâm cái quần gì nữa, không phải nên nghĩ cách chạy thoát khỏi đây sao?
Trong lúc họ đang cãi cọ, một giọng nói ảm đạm từ xa truyền đến: "Các người đã tìm thấy đồng nam đồng nữ ta yêu cầu chưa?”
Mấy con quỷ lập tức tản ra, lộ ra Lý Lạc Phàm và Trương Hiên Minh đang bị vây ở giữa.
Một con quỷ mặc áo choàng đen đội mũ trùm đầu từ xa bay tới, sau khi nhìn thấy hai người Lý Lạc Phàm, ông ta quay đầu nhìn đám quỷ bên cạnh: "Rốt cuộc mấy người có hiểu đồng nam đồng nữ là gì không?"
Mấy con quỷ đồng loạt nhìn về phía tài xế ma, anh ta rụt cổ lại, thì thầm đáp:
"Thưa ngài, bây giờ trẻ em đi chơi đêm đều có người lớn đi theo, có rất ít đưa đi một mình, tôi tìm ở quanh đây nửa tháng rồi cũng không tìm thấy đứa bé nào dưới mười tuổi."
“Đúng, đúng, đúng!"
Những con quỷ khác kêu lên: "Thưa ngài, đừng thấy hai người này lớn tuổi rồi, nhưng trinh tiết của họ vẫn còn, cũng có thể được coi là đáp ứng yêu cầu của ngài."
Lý Lạc Phàm nghe vậy không vui, sờ sờ khuôn mặt mịn màng đàn hồi của mình, vô cùng bất mãn: "Già là sao? Anh có mù không? Tôi chỉ mới mười tám tuổi! Mười tám tuổi!!”
Trương Hiên Minh ở bên cạnh chân mềm nhũn, sắp quỳ xuống lạy Lý Lạc Phàm đến nơi rồi, thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này mà trọng tâm của cô lại là tuổi tác, anh ta không biết nên khen Lý Lạc Phàm dũng cảm hay táo bạo nữa. "Đừng... Đừng gây ồn ào, đừng gây rối với họ. Họ nghĩ rằng chúng ta già càng tốt, nói không chừng còn có thể thả chúng ta đi.”
Lý Lạc Phàm nhìn "đại nhân" mặc áo choàng đen, nói: "Nghĩ đẹp thật đấy, nếu chúng ta bị bắt, bọn họ chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta." "Cô bé nhìn đời cũng chuẩn đấy nhỉ.” Người áo đen cười khằng khặc: "Các cô may mắn hơn bọn họ nhiều, sau khi chết bọn họ mới đi theo tôi, có thể là người hầu linh tinh của tôi. Các cô thì khác, các cô có thể được hiến tế sống bằng thân phận đồng nam đồng nữ, hồn vừa lìa khỏi xác là đã được khắc dấu ấn của tôi. Đến lúc đó, các cô sẽ được vinh dự trở thành phụ tá đắc lực của tôi, đời đời đi theo tôi!”
Lý Lạc Phàm giễu cợt: "May mắn gì vậy? Vinh dự kiểu này ông cứ cho bọn họ đi, chứ tôi không thèm.”
Trương Hiên Minh rất đồng tình với quan điểm của Lý Lạc Phàm, mặc dù anh ta không dám nói, nhưng cũng không ngăn cản được anh ta lén lút gật đầu. Tên áo đen bị Lý Lạc Phàm mắng, đột nhiên có chút bực bội: "Con nhóc nhà cô đúng là không biết trời cao đất dày!"
"Thưa ngài, cô ta không biết thân phận của ngài, đến khi cô ta biết được được chắc chắn sẽ quỳ xuống đất đầu hàng ngài cho mà xem." Tài xế ma ma lập tức nịnh hót nói: "Mặc dù linh hồn của chúng tôi không thể khắc ghi dấu vết của ngài, nhưng vẫn muốn đi theo ngài muôn đời muôn kiếp!"
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
"Đừng la hét nữa!" Lý Lạc Phàm tát cho anh ta một cái, phủi phủi đất trên quần rồi đứng lên, nhân tiện xách Trương Hiên Minh lên: "Người cao thế này mà sao gan lại nhỏ thế."
"Quỷ… quỷ…" Trương Hiên Minh bị dọa choáng luôn rồi, nhanh chóng kéo Lý Lạc Phàm để cô nhìn rõ tình hình xung quanh, giờ còn quan tâm cái quần gì nữa, không phải nên nghĩ cách chạy thoát khỏi đây sao?
Trong lúc họ đang cãi cọ, một giọng nói ảm đạm từ xa truyền đến: "Các người đã tìm thấy đồng nam đồng nữ ta yêu cầu chưa?”
Mấy con quỷ lập tức tản ra, lộ ra Lý Lạc Phàm và Trương Hiên Minh đang bị vây ở giữa.
Một con quỷ mặc áo choàng đen đội mũ trùm đầu từ xa bay tới, sau khi nhìn thấy hai người Lý Lạc Phàm, ông ta quay đầu nhìn đám quỷ bên cạnh: "Rốt cuộc mấy người có hiểu đồng nam đồng nữ là gì không?"
Mấy con quỷ đồng loạt nhìn về phía tài xế ma, anh ta rụt cổ lại, thì thầm đáp:
"Thưa ngài, bây giờ trẻ em đi chơi đêm đều có người lớn đi theo, có rất ít đưa đi một mình, tôi tìm ở quanh đây nửa tháng rồi cũng không tìm thấy đứa bé nào dưới mười tuổi."
“Đúng, đúng, đúng!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những con quỷ khác kêu lên: "Thưa ngài, đừng thấy hai người này lớn tuổi rồi, nhưng trinh tiết của họ vẫn còn, cũng có thể được coi là đáp ứng yêu cầu của ngài."
Lý Lạc Phàm nghe vậy không vui, sờ sờ khuôn mặt mịn màng đàn hồi của mình, vô cùng bất mãn: "Già là sao? Anh có mù không? Tôi chỉ mới mười tám tuổi! Mười tám tuổi!!”
Trương Hiên Minh ở bên cạnh chân mềm nhũn, sắp quỳ xuống lạy Lý Lạc Phàm đến nơi rồi, thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này mà trọng tâm của cô lại là tuổi tác, anh ta không biết nên khen Lý Lạc Phàm dũng cảm hay táo bạo nữa. "Đừng... Đừng gây ồn ào, đừng gây rối với họ. Họ nghĩ rằng chúng ta già càng tốt, nói không chừng còn có thể thả chúng ta đi.”
Lý Lạc Phàm nhìn "đại nhân" mặc áo choàng đen, nói: "Nghĩ đẹp thật đấy, nếu chúng ta bị bắt, bọn họ chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta." "Cô bé nhìn đời cũng chuẩn đấy nhỉ.” Người áo đen cười khằng khặc: "Các cô may mắn hơn bọn họ nhiều, sau khi chết bọn họ mới đi theo tôi, có thể là người hầu linh tinh của tôi. Các cô thì khác, các cô có thể được hiến tế sống bằng thân phận đồng nam đồng nữ, hồn vừa lìa khỏi xác là đã được khắc dấu ấn của tôi. Đến lúc đó, các cô sẽ được vinh dự trở thành phụ tá đắc lực của tôi, đời đời đi theo tôi!”
Lý Lạc Phàm giễu cợt: "May mắn gì vậy? Vinh dự kiểu này ông cứ cho bọn họ đi, chứ tôi không thèm.”
Trương Hiên Minh rất đồng tình với quan điểm của Lý Lạc Phàm, mặc dù anh ta không dám nói, nhưng cũng không ngăn cản được anh ta lén lút gật đầu. Tên áo đen bị Lý Lạc Phàm mắng, đột nhiên có chút bực bội: "Con nhóc nhà cô đúng là không biết trời cao đất dày!"
"Thưa ngài, cô ta không biết thân phận của ngài, đến khi cô ta biết được được chắc chắn sẽ quỳ xuống đất đầu hàng ngài cho mà xem." Tài xế ma ma lập tức nịnh hót nói: "Mặc dù linh hồn của chúng tôi không thể khắc ghi dấu vết của ngài, nhưng vẫn muốn đi theo ngài muôn đời muôn kiếp!"
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro