Chương 30 - Tiệm Này Là Hắc Điếm!

Bánh Bao Cải Th...

Thần Kỳ Kỵ Sĩ

2024-08-07 18:34:21

Vào lúc Lý Dật làm bánh bao thịt heo, Lâm Giang cũng trở về khách sạn của mình.

Sau khi rời khỏi khu nghỉ dưỡng của Lý Dật, Lâm Giang đi dạo một vòng xung quanh vịnh cá heo.

Không thể không nói, cảnh sắc xung quanh vịnh cá heo đúng là xinh đẹp, khiến cho Lâm Giang có thể hưởng thụ cái gì gọi là biển đẹp.

Có lẽ là do vừa đi một vòng lớn, Lâm Giang sáng sớm vốn chỉ ăn đôi chút lót dạ, lúc này đã bắt đầu hơi cảm thấy đói.

"Được rồi, ăn cơm trước rồi lại quay về phòng vậy!"

Lâm Giang nhìn đồng hồ, hướng về phía nhà hàng.

Lúc này đang là thời gian ăn trưa, trong phòng ăn có không ít du khách đang dùng cơm.

Lâm Giang tùy tiện tìm một vị trí ngồi xuống, gọi nhân viên phục vụ nhà hàng tới, đưa ba cái bánh bao cải thảo mang đi từ chỗ Lý Dật vào buổi sáng cho nhân viên phục vụ, để nhân viên hâm nóng giúp anh một chút.

Sáng sớm hôm nay, Lâm Giang tổng cộng mua 8 cái bánh bao từ chỗ Lý Dật. Anh ăn 5 cái đã no, ngay sau đó liền gói ba cái bánh bao cải thảo vào túi rồi mang về, chuẩn bị để buổi trưa sẽ ăn tiếp.

Nhớ lại mùi vị tuyệt mỹ của bánh bao cải thảo kia, Lâm Giang không nhịn được liếm môi một cái. Anh vốn cũng không quá đói bụng, nhưng bụng lại bắt đầu sôi ùng ục.

"Xem ra bánh bao của ông chủ Lý không chỉ ngon, hơn nữa còn có thể khiến người ta có cảm giác thèm ăn!"

Qua khoảng 3 phút, nhân viên phục vụ nhà hàng đã hâm nóng 3 cái bánh bao cải thảo cho Lâm Giang.

Lâm Giang lập tức cầm một chiếc bánh bao lên, cắn một cái, trên mặt lộ ra vẻ say mê.

"Không sai! Chính là cái mùi này, đúng là mỹ vị!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bình thường thì cho dù là bánh bao ngon cỡ nào, chỉ cần ăn nhiều đều sẽ cảm thấy ngán. Nhưng mà bánh bao nhà Lý Dật lại khiến cho người ta ăn mãi không ngán.

Cho dù Lâm Giang hôm nay đã ăn 5 cái bánh bao cải thảo, hiện tại vẫn không có chút cảm giác ngán nào.

Ngay tại lúc Lâm Giang đang ăn từng ngụm lớn, anh đột nhiên cảm giác bên cạnh có một tầm mắt luôn nhìn chằm chằm vào mình. Anh quay đầu nhìn lại, thấy là một bé gái tầm 4, 5 tuổi đang nhìn chằm chằm vào chiếc bánh bao trong tay mình.

Bé gái này mặc một chiếc váy dài màu trắng xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, nhưng mà thân thể lại vô cùng gầy yếu, sắc mặt vàng khè trắng bệch, nhìn qua giống như là không đủ dinh dưỡng.

Nhìn thấy bé gái vẫn nhìn chằm chằm vào mình, Lâm Giang cầm một cái bánh bao cải thảo lên đưa cho cô bé, cười híp mắt nói: "Có muốn ăn một cái hay không, bánh bao này thật sự rất ngon!"

Bé gái nhìn bánh bao mà Lâm Giang đưa tới, sau khi do dự một lát liền nhận lấy bánh bao trong tay Lâm Giang, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn chú!"

Ánh mắt Lâm Giang lộ ra một tia yêu thương, ôn nhu nói: "Không cần khách sáo, ăn nhanh đi!"

Bé gái gật đầu một cái, nâng bánh bao cải thảo trong tay lên, cẩn thận từng li từng tí cắn một miếng.

Ngay sau đó, trong ánh mắt bé gái toát ra hào quang trước giờ chưa từng có, giống như là vừa phát hiện ra một đại lục mới. Cô bé nâng bánh bao cải thảo trong tay lên, cắn một miệng lớn.

Lâm Giang nhìn bé gái ăn như hổ đói, trên mặt để lộ ra nụ cười yêu thương.

Tuổi con gái anh hình như cũng xêm xêm với cô bé này.

Mỗi lần đụng phải mấy bé gái ở độ tuổi này, anh đều không có bất kỳ sức đề kháng nào.

Loảng xoảng!

m thanh đĩa rơi xuống đất đột nhiên vang lên bên tai Lâm Giang.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Giang giật mình, liền vội vàng quay đầu nhìn về phía sau.

Chỉ thấy một người phụ nữ tầm 30 tuổi mặc váy trắng đang che miệng, nhìn cô bé kia với vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ. Trong mắt cô là vẻ không thể tin nổi, giống như vừa nhìn thấy một chuyện gì đó không thể tưởng tượng.

"Đoàn Đoàn, con…"

Lâm Giang còn tưởng rằng cô gái váy trắng tức giận vì bé gái ăn đồ của người khác, liền vội vàng đứng dậy, áy náy nói với cô gái váy trắng: "Thật ngại quá, bánh bao trong tay bé là tôi cho, nhưng mà cô yên tâm! Bánh bao này tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, ăn rất ngon!"

Nhưng mà, cô gái váy trắng căn bản không có để ý tới Lâm Giang. Cô kích động đi tới bên cạnh bé gái, ôm chặt lấy thân thể bé gái, bật khóc nức nở nói: "Đoàn Đoàn, quá tốt rồi, con cuối cùng cũng chịu ăn rồi!"

Lúc này, bé gái đã ăn sạch bánh bao cải thảo trong tay. Nhóc chưa thỏa mãn liếm môi một cái, nhõng nhẽo nói với mẹ mình: "Mẹ, bánh bao này thật ngon, Đoàn Đoàn còn muốn ăn thêm một cái!"

"Được được được, con chờ đó! Mẹ hiện tại sẽ đi mua cho con!"

Nghe thấy con gái nói vậy, gương mặt người phụ nữ lập tức để lộ vẻ kinh hỉ. Cô vội vàng đứng dậy, vội vã hỏi Lâm Giang: "Tiên sinh, xin hỏi anh đã mua bánh bao này ở đâu vậy? Có thể mang tôi đi mua mấy cái hay không?"

Lâm Giang gãi đầu một cái, nói: "Tôi mua bánh bao này ở một khu nghỉ dưỡng gần đây, nhưng mà bánh bao ở đó đã bán hết. Nếu như cô muốn mua thì chỉ có thể đợi đến ngày mai!"

Cái gì!

Đã bán hết rồi sao?

Trong mắt người phụ nữ chứa đầy sự thất vọng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Tiệm Này Là Hắc Điếm!

Số ký tự: 0