Chương 30 - Tiệm Này Là Hắc Điếm!

Đầy Ắp Khách Hà...

Thần Kỳ Kỵ Sĩ

2024-08-07 18:34:21

Nhìn thấy phía trước cửa hàng của Lý Dật vậy mà có nhiều du khách xếp hàng như thế, các ông chủ khác bên trên quảng trường mỹ thực đều hâm mộ đến nỗi suýt chảy cả nước miếng.

Số lượng khách hàng của cửa hàng Lý Dật còn nhiều hơn cả số lượng khách hàng của tất cả cửa hàng bọn họ cộng lại.

Quả thực là người so với người càng làm người ta tức chết!

"Oa, rất nhiều khách hàng!"

Khi nhìn thấy trước cửa hàng có nhiều du khách như vậy, một nữ sinh trẻ tuổi bên cạnh Lý Dật nhất thời không nhịn được mà kinh hô một tiếng.

Hai nhân viên bán hàng mà Lý Dật chiêu mộ ngày hôm qua đều là nữ, trong đó một người tên là Trịnh Linh Linh, người còn lại tên là Triệu Tiểu Mỹ.

Tuổi tác của hai người bọn họ đều không chênh lệch Lý Dật là bao, đều chỉ tầm 20 tuổi. Tuy rằng tướng mạo của hai người không tính là tuyệt mỹ, nhưng mà cũng vô cùng thanh tú, là kiểu người càng nhìn sẽ càng thấy đẹp.

Cô gái vừa mới kinh hô chính là Trịnh Linh Linh!

Nghe thấy Trịnh Linh Linh kinh hô, vẻ mặt của Triệu Tiểu Mỹ bên cạnh cũng tràn đầy kích động.

"Không nghĩ đến chuyện kinh doanh của cửa hàng chúng ta lại tốt như vậy!"

Khác với hai người Trịnh Linh Linh, Triệu Tiểu Mỹ đều đang cảm thấy kích động, sau khi Thiết Trụ nhìn thấy nhiều du khách như vậy thì uất ức nói với Lý Dật:

"Ông chủ, du khách hôm nay lại nhiều hơn hôm qua rất nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa thì tôi cũng sẽ bị mệt chết!"

Lý Dật nhìn thoáng qua Thiết Trụ đang tỏ vẻ uất ức, tức giận nói ra: "Được rồi, tôi biết anh mấy ngày nay rất mệt mỏi, chờ làm xong việc hôm nay, tôi sẽ cho anh thêm 300 tệ tiền thưởng!"

Nghe thấy Lý Dật nói vậy, vẻ mặt vốn còn uể oải của Thiết Trụ lập tức trở nên vô cùng phấn chấn, kích động nói: "Cám ơn ông chủ! Tôi hôm nay nhất định sẽ làm việc thật tốt!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Du khách bên trên quảng trường nhìn thấy thân ảnh của Lý Dật thì lập tức kích động không thôi.

"Ông chủ Lý, anh cuối cùng đã đến! Chúng tôi đều đã đợi anh từ lâu!"

"Ông chủ Lý, anh biết không? Tôi đã bắt đầu xếp hàng từ hơn sáu giờ sáng, hiện tại đã xếp hàng ròng rã hai giờ rồi!"

"Ông chủ Lý, nhanh chóng bắt đầu kinh doanh đi! Tôi đã không kịp chờ đợi muốn nếm thử tào phớ mới của cửa hàng nhà các người!"



"Thật ngại quá, hôm nay tới muộn một chút! Để cho mọi người đợi lâu rồi!"

Lý Dật vội vàng nói một tiếng xin lỗi với mọi người, sau đó bắt đầu kinh doanh.

Du khách xếp hàng thấy vậy thì lập tức kích động, liền vội vàng xếp thành một đội chỉnh tề.

Bởi vì chuyện buôn bán của cửa hàng Lý Dật quá bùng nổ, hiện tại mỗi ngày đều có không ít người không mua được bánh bao và tào phớ của cửa hàng Lý Dật.

Hiện tại, ngay cả vị trí xếp hàng trước cửa hàng Lý Dật đều hết sức trân quý.

Không ít người đều bắt đầu xếp hàng trước cửa hàng Lý Dật trước một hai giờ.

Ở các nơi khác, nếu như có người không tuân quy củ chen hàng, mọi người có lẽ sẽ mở một mắt nhắm một mắt, làm như không thấy.

Nhưng mà tại chỗ của Lý Dật, nếu ai dám chen ngang, tuyệt đối sẽ chọc giận rất nhiều người!

Cho dù là một ông lão bảy tám chục tuổi thì cũng sẽ không có ai nhường nhịn cả!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dưới ánh mắt mong mỏi của mọi người, Lý Dật cuối cùng cũng bắt đầu công việc buôn bán hôm nay.

Điều khiến cho Lý Dật cảm thấy có chút ngoài ý muốn là, vị khách đầu tiên của cửa hàng ngày hôm nay vậy mà lại là ba người Lạc Ly, Lạc Tiểu Bạch và quản gia.

"Ông chủ Lý, cho tôi 3 chén tào phớ Tây Thi!" Lạc Ly vội vàng nói với Lý Dật.

Ngày hôm qua bởi vì xuất phát quá muộn, lúc Lạc Ly chạy đến quảng trường cá heo thì tào phớ Tây Thi của cửa hàng Lý Dật đã bán hết.

Tuy rằng Lạc Ly đồng ý mua lại với giá cao, nhưng cuối cùng vẫn không thể mua được một bát tào phớ Tây Thi nào.

Điều này khiến tâm trạng của Lạc Ly buồn bực không thôi.

Trong cơn tức giận, Lạc Ly trực tiếp bỏ ra 5000 tệ nhờ người đến đây xếp hàng từ 5 giờ sáng, cuối cùng cũng cướp được vị trí đầu tiên.

Lạc Ly vừa dứt lời, Lạc Tiểu Bạch bên cạnh liền dậm chân hô: "Ông chủ Lý, nghe nói cửa hàng các người lại cho ra một loại tào phớ mới, em muốn uống bát tào phớ kia!"

Nghe thấy Lạc Tiểu Bạch nói vậy, trên mặt Lý Dật lộ ra nụ cười lúng túng, nói với Lạc Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, em hiện tại quá nhỏ, tạm thời vẫn không thể uống loại tào phớ mới kia!"

"Vì sao?" Vẻ mặt của Lạc Tiểu Bạch vô cùng nghi hoặc.

"Khụ khụ!" Lý Dật ho khụ khụ mấy tiếng, giải thích: "Bởi vì loại tào phớ kia chuyên dành cho người lớn uống!"

Vẻ mặt của Lạc Ly đứng bên cạnh có chút đỏ, gõ đầu Lạc Tiểu Bạch một cái, khiển trách: "Nói cháu không thể uống thì chính là không thể uống, từ đâu mà nhiều vì sao như vậy?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Tiệm Này Là Hắc Điếm!

Số ký tự: 0