Chiêu hàng.
Lãm Nguyệt Thu Phong
2024-07-24 20:55:56
Nghe được lời Dương Kim
Cương nói, Dương Lỗi có chút cười khổ không thôi, tên này, có kiểu nói
như vậy sao, vốn Dương Lỗi còn có ý định hảo hảo xem xét một phen, nếu
như Pháp Ngộ có thể quy thuận mình thì đó cũng là chuyện tốt, có một cao th ủ hiểu được trận pháp cũng không tệ lắm, nhưng hiện giờ xem ra, muốn tên này quy thuận chỉ sợ không phải là chuyện dễ dàng.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi nói cái gì?
Quả nhiên, Pháp Ngộ vừa nghe được lời Dương Kim Cương nói lập tức tức giận đến phát run, như thế nào cũng không nghĩ ra, Pháp Si tâm tư cực kỳ đơn thuần lại có thể nói ra lời như vậy.
- Sư huynh, ta khuyên ngươi đầu hàng đi, miễn cho ta động thủ.
Dương Kim Cương nhìn Pháp Ngộ nói:
- Thủ đoạn của ta, ngươi cũng biết đấy.
- Rất tốt, rất tốt.
Pháp Ngộ lạnh lùng nhìn Dương Kim Cươn, chuyển dời ánh mắt đến trên người Dương Lỗi:
- Ngươi đến cùng dùng thủ đoạn gì, rõ ràng khiến sư đệ biến thành bộ dạng như vậy? Nếu như ngươi bây giờ khiến sư đệ khôi phục lại như cũ thì ta có thể tha cho ngươi.
- Thiếu gia không dùng thủ đoạn gì cả, là ta nguyện ý đi theo thiếu gia, thiếu gia là là chủ nhân không gian vị diện này, thủ đoạn thông thiên, há sư huynh ngươi có thể đối phó được, sư huynh ngươi ngay cả ta cũng đánh không lại, sao có thể là đối thủ của thiếu gia được, đừng nên lãng phí khí lực, khi không mất đi tánh mạng của mình.
Dương Kim Cương thấy Pháp Ngộ nói thiếu gia mình không tốt, trong lòng cảm thấy rất bất mãn, thầm nghĩ ngươi tuy rằng là sư huynh, nhưng thực lực chân chính so với ta còn yếu hơn không ít, sao có thể là đối thủ của thiếu gia được chứ.
Dương Lỗi vung tay lên, ý bảo Dương Kim Cương không nên nói nữa.
- Pháp Ngộ đúng không, ngươi là một trận pháp đại sư không tệ, nhưng ngươi hôm nay đã đạt đến một cái bình cảnh, nếu muốn lại tiến thêm một bước về mặt trận pháp cơ hồ là chuyện không thể nào, mà ta lại có thể khiến ngươi trong thời gian ngắn có tiến bộ vượt bậc, còn có thể khiến ngươi đạt tới cảnh giới mà ngươi tha thiết mơ ước nữa.
- Hừ, ngươi không cần nhiều lời, chúng ta thuộc hạ gặp chân chương, để ta xem một chút thử ngươi có năng lực gì, lại khiến sư đệ Pháp Si của ta trở nên như thế.
Pháp Ngộ hừ lạnh một tiếng, động thủ, tay phải nắm lại, một tòa trận bàn xuất hiện ở trong tay, trận bàn kia lập tức biến lớn, trong đó có mười tám vị La Hán, thực lực cường hãn, không hề khác gì người thật, hơn nữa thực lực chân thật cũng tương đương với cấp độ Kim Tiên đỉnh phong, mà uy lực chân chính của trận bàn này cũng không chỉ có thể, mười tám vị La Hán, tạo thành một tòa La Hán đại trận La Hán đại trận này uy lực vô cùng, cũng không phải đơn giản là một cộng một bằng hai, mười tám người, mười tám Kim Tiên đỉnh phong, nhưng bọn hắn phối hợp lại tạo thành một thể, thực lực tăng lên cực lớn, mặc dù là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, thậm chí là Đại La Kim Tiên đỉnh phong, một khi gặp phải uy thế trận bàn này cũng không cách nào ngăn cản được, có thể thấy trận bàn này khủng bố cỡ nào.
Dương Lỗi thấy Pháp Ngộ lấy ra trận bàn cũng thập phần kinh ngạc, không nghĩ đến tên này ngoại trừ thanh đoản côn kia ra, còn có át chủ bài uy lực lớn như thế.
Dương Lỗi hôm nay ở phương diện trận pháp đã đạt đến một cấp độ phi thường lợi hại, có thể nói, nếu như không phải Chuẩn Thánh, vậy thì ở phương diện trận pháp không ai có thể qua được Dương Lỗi cả.
- La Hán đại trận, kết cho ta.
Mười tám vị La Hán tuy rằng cũng không phải La Hán chân chánh, mà là mười tám cỗ khôi lỗi, nhưng uy lực của nó cũng không phải chuyện đùa, hơn nữa mười tám bộ khôi lỗi này cũng không phải khôi lỗi bình thường, đây là do Pháp Ngộ lợi dụng thủ đoạn đặc thù làm ra, hơn nữa trải qua Phật lực rèn luyện, đã nhiễm phật tính.
- Thiếu gia, để cho ta động thủ đi.
Tuy rằng là sư huynh mình, nhưng đối với Dương Kim Cương mà nói, cũng không có gì, vị sư huynh này, đối với mình cũng không tốt bao nhiêu, cũng chưa từng trợ giúp gì mình, chưa nói tới ân tình gì đó, nhiều nhất chỉ là chút tình đồng môn thôi, cho nên cũng không có gì phải cố kỵ cả, chỉ cần mình không tổn thương tánh mạng của hắn là được rồi.
Dương Lỗi nghe vậy nhẹ gật đầu:
- Đi thôi, chớ tổn thương tánh mạng hắn.
- Đa tạ Thiếu gia.
Dương Kim Cương đại hỉ, hơn nữa cũng đã hiểu, Dương Lỗi cũng không phải muốn tánh mạng của Pháp Ngộ, điều này cũng đủ rồi.
- Sư đệ, ngươi thật muốn động thủ với ta sao?
Thấy Dương Lỗi rõ ràng tránh mà không đối mặt, động thủ với mình lại là Pháp Si, trong lòng Pháp Ngộ càng thêm tức giận.
- Sư huynh, ngươi vẫn nên đầu hàng đi, ngươi không phải đối thủ của ta.
Dương Kim Cương không trả lời hắn, mà nhìn xem Pháp Ngộ nói:
- Ta không cần phải lừa ngươi, thực lực thiếu gia vô cùng cường hãn, ngươi cũng không phải đối thủ, hơn nữa thiếu gia tuổi mới chỉ chừng một trăm, ngươi ngẫm lại đi, dùng thiên tư của thiếu gia, thành tựu của hắn sẽ như thế nào? Huống hồ sư huynh nên biết, Vô Hoa sư thúc căn bản không phải vì Thiếu Lâm, mà là vì chính hắn, một khi hắn chính thức đắc thủ vậy thì kế tiếp sẽ đến đối phó chúng ta thôi.
Nghe nói như thế, Dương Lỗi cũng có chút sững sờ, tên này thấy thế nào cũng không giống người ngu, mình cũng không dạy hắn nói những lời này, chẳng lẽ tên này trước kia chỉ là ngụy trang thôi sao? Bất quá Dương Lỗi rất nhanh liền phủ định, điều đó không có khả năng, hắn đã cùng mình ký kết khế ước rồi, bất quá, hắn thông minh một chút cũng tốt, đối với Dương Lỗi mà nói, coi như là một chuyện tốt. Tâm tư đơn thuần mặc dù tốt, nhưng nếu muốn giao cho hắn trọng trách thì rất không có khả năng.
- Không có khả năng, ngươi lừa gạt ta, có phải hắn dạy ngươi nói vậy không?
Pháp Ngộ chỉ vào Dương Lỗi nói.
- Không phải, sư huynh, nếu ngươi đã không chịu đầu hàng, vậy thì ta đành đắc tội.
Dương Kim Cương khẽ quát một tiếng, cả người hóa thành một Kim Cương cự nhân.
- Kim Cương Hàng Thế.
Diện mục dữ tợn, thoạt nhìn uy vũ hiển hách, đây cũng là một trong các công pháp mà Dương Kim Cương tu luyện, Dương Kim Cương ngoại trừ tu luyện Bất Tử Kim Thân Quyết ra, pháp môn Kim Cương Hàng Thế này là một trong các bí pháp mạnh nhất của hắn, một khi thi triển Kim Cương Hàng Thế sẽ khiến lực lượng của hắn tăng gấp đôi, vốn hắn tu luyện Bất Tử Kim Thân Quyết lực lượng thân thể cực kỳ cường hãn, cũng không phải người bình thường có thể so sánh được, mà sau khi thi triển Kim Cương Hàng Thế, lực lượng bạo tăng mấy lần, hắn giờ khắc này tuyệt đối có thể chống lại nửa bước Chuẩn Thánh.
Mà Dương Lỗi trông thấy hắn thi triển ra chiêu này cũng kinh ngạc một phen, không nghĩ tới hắn rõ ràng còn có thủ đoạn như vậy, bất quá pháp môn như vậy, yêu cầu đối với tu luyện giả cũng rất lớn, không hề kém Bất Tử Kim Thân Quyết bao nhiêu, điều kiện hà khắc có thể nghĩ được.
- Thập Bát La Hán, Hàng Yêu Phục Ma.
Mà Pháp Ngộ cũng không cam chịu yếu thế, Thập Bát La Hán đại trận, uy năng đều phát huy ra, Thập Bát La Hán đại trận nghiễm nhiên như một chỉnh thể, dựa vào Thập Bát La Hán đại trận này, Pháp Ngộ rõ ràng đánh ngang tay với Dương Kim Cương.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi nói cái gì?
Quả nhiên, Pháp Ngộ vừa nghe được lời Dương Kim Cương nói lập tức tức giận đến phát run, như thế nào cũng không nghĩ ra, Pháp Si tâm tư cực kỳ đơn thuần lại có thể nói ra lời như vậy.
- Sư huynh, ta khuyên ngươi đầu hàng đi, miễn cho ta động thủ.
Dương Kim Cương nhìn Pháp Ngộ nói:
- Thủ đoạn của ta, ngươi cũng biết đấy.
- Rất tốt, rất tốt.
Pháp Ngộ lạnh lùng nhìn Dương Kim Cươn, chuyển dời ánh mắt đến trên người Dương Lỗi:
- Ngươi đến cùng dùng thủ đoạn gì, rõ ràng khiến sư đệ biến thành bộ dạng như vậy? Nếu như ngươi bây giờ khiến sư đệ khôi phục lại như cũ thì ta có thể tha cho ngươi.
- Thiếu gia không dùng thủ đoạn gì cả, là ta nguyện ý đi theo thiếu gia, thiếu gia là là chủ nhân không gian vị diện này, thủ đoạn thông thiên, há sư huynh ngươi có thể đối phó được, sư huynh ngươi ngay cả ta cũng đánh không lại, sao có thể là đối thủ của thiếu gia được, đừng nên lãng phí khí lực, khi không mất đi tánh mạng của mình.
Dương Kim Cương thấy Pháp Ngộ nói thiếu gia mình không tốt, trong lòng cảm thấy rất bất mãn, thầm nghĩ ngươi tuy rằng là sư huynh, nhưng thực lực chân chính so với ta còn yếu hơn không ít, sao có thể là đối thủ của thiếu gia được chứ.
Dương Lỗi vung tay lên, ý bảo Dương Kim Cương không nên nói nữa.
- Pháp Ngộ đúng không, ngươi là một trận pháp đại sư không tệ, nhưng ngươi hôm nay đã đạt đến một cái bình cảnh, nếu muốn lại tiến thêm một bước về mặt trận pháp cơ hồ là chuyện không thể nào, mà ta lại có thể khiến ngươi trong thời gian ngắn có tiến bộ vượt bậc, còn có thể khiến ngươi đạt tới cảnh giới mà ngươi tha thiết mơ ước nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hừ, ngươi không cần nhiều lời, chúng ta thuộc hạ gặp chân chương, để ta xem một chút thử ngươi có năng lực gì, lại khiến sư đệ Pháp Si của ta trở nên như thế.
Pháp Ngộ hừ lạnh một tiếng, động thủ, tay phải nắm lại, một tòa trận bàn xuất hiện ở trong tay, trận bàn kia lập tức biến lớn, trong đó có mười tám vị La Hán, thực lực cường hãn, không hề khác gì người thật, hơn nữa thực lực chân thật cũng tương đương với cấp độ Kim Tiên đỉnh phong, mà uy lực chân chính của trận bàn này cũng không chỉ có thể, mười tám vị La Hán, tạo thành một tòa La Hán đại trận La Hán đại trận này uy lực vô cùng, cũng không phải đơn giản là một cộng một bằng hai, mười tám người, mười tám Kim Tiên đỉnh phong, nhưng bọn hắn phối hợp lại tạo thành một thể, thực lực tăng lên cực lớn, mặc dù là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, thậm chí là Đại La Kim Tiên đỉnh phong, một khi gặp phải uy thế trận bàn này cũng không cách nào ngăn cản được, có thể thấy trận bàn này khủng bố cỡ nào.
Dương Lỗi thấy Pháp Ngộ lấy ra trận bàn cũng thập phần kinh ngạc, không nghĩ đến tên này ngoại trừ thanh đoản côn kia ra, còn có át chủ bài uy lực lớn như thế.
Dương Lỗi hôm nay ở phương diện trận pháp đã đạt đến một cấp độ phi thường lợi hại, có thể nói, nếu như không phải Chuẩn Thánh, vậy thì ở phương diện trận pháp không ai có thể qua được Dương Lỗi cả.
- La Hán đại trận, kết cho ta.
Mười tám vị La Hán tuy rằng cũng không phải La Hán chân chánh, mà là mười tám cỗ khôi lỗi, nhưng uy lực của nó cũng không phải chuyện đùa, hơn nữa mười tám bộ khôi lỗi này cũng không phải khôi lỗi bình thường, đây là do Pháp Ngộ lợi dụng thủ đoạn đặc thù làm ra, hơn nữa trải qua Phật lực rèn luyện, đã nhiễm phật tính.
- Thiếu gia, để cho ta động thủ đi.
Tuy rằng là sư huynh mình, nhưng đối với Dương Kim Cương mà nói, cũng không có gì, vị sư huynh này, đối với mình cũng không tốt bao nhiêu, cũng chưa từng trợ giúp gì mình, chưa nói tới ân tình gì đó, nhiều nhất chỉ là chút tình đồng môn thôi, cho nên cũng không có gì phải cố kỵ cả, chỉ cần mình không tổn thương tánh mạng của hắn là được rồi.
Dương Lỗi nghe vậy nhẹ gật đầu:
- Đi thôi, chớ tổn thương tánh mạng hắn.
- Đa tạ Thiếu gia.
Dương Kim Cương đại hỉ, hơn nữa cũng đã hiểu, Dương Lỗi cũng không phải muốn tánh mạng của Pháp Ngộ, điều này cũng đủ rồi.
- Sư đệ, ngươi thật muốn động thủ với ta sao?
Thấy Dương Lỗi rõ ràng tránh mà không đối mặt, động thủ với mình lại là Pháp Si, trong lòng Pháp Ngộ càng thêm tức giận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Sư huynh, ngươi vẫn nên đầu hàng đi, ngươi không phải đối thủ của ta.
Dương Kim Cương không trả lời hắn, mà nhìn xem Pháp Ngộ nói:
- Ta không cần phải lừa ngươi, thực lực thiếu gia vô cùng cường hãn, ngươi cũng không phải đối thủ, hơn nữa thiếu gia tuổi mới chỉ chừng một trăm, ngươi ngẫm lại đi, dùng thiên tư của thiếu gia, thành tựu của hắn sẽ như thế nào? Huống hồ sư huynh nên biết, Vô Hoa sư thúc căn bản không phải vì Thiếu Lâm, mà là vì chính hắn, một khi hắn chính thức đắc thủ vậy thì kế tiếp sẽ đến đối phó chúng ta thôi.
Nghe nói như thế, Dương Lỗi cũng có chút sững sờ, tên này thấy thế nào cũng không giống người ngu, mình cũng không dạy hắn nói những lời này, chẳng lẽ tên này trước kia chỉ là ngụy trang thôi sao? Bất quá Dương Lỗi rất nhanh liền phủ định, điều đó không có khả năng, hắn đã cùng mình ký kết khế ước rồi, bất quá, hắn thông minh một chút cũng tốt, đối với Dương Lỗi mà nói, coi như là một chuyện tốt. Tâm tư đơn thuần mặc dù tốt, nhưng nếu muốn giao cho hắn trọng trách thì rất không có khả năng.
- Không có khả năng, ngươi lừa gạt ta, có phải hắn dạy ngươi nói vậy không?
Pháp Ngộ chỉ vào Dương Lỗi nói.
- Không phải, sư huynh, nếu ngươi đã không chịu đầu hàng, vậy thì ta đành đắc tội.
Dương Kim Cương khẽ quát một tiếng, cả người hóa thành một Kim Cương cự nhân.
- Kim Cương Hàng Thế.
Diện mục dữ tợn, thoạt nhìn uy vũ hiển hách, đây cũng là một trong các công pháp mà Dương Kim Cương tu luyện, Dương Kim Cương ngoại trừ tu luyện Bất Tử Kim Thân Quyết ra, pháp môn Kim Cương Hàng Thế này là một trong các bí pháp mạnh nhất của hắn, một khi thi triển Kim Cương Hàng Thế sẽ khiến lực lượng của hắn tăng gấp đôi, vốn hắn tu luyện Bất Tử Kim Thân Quyết lực lượng thân thể cực kỳ cường hãn, cũng không phải người bình thường có thể so sánh được, mà sau khi thi triển Kim Cương Hàng Thế, lực lượng bạo tăng mấy lần, hắn giờ khắc này tuyệt đối có thể chống lại nửa bước Chuẩn Thánh.
Mà Dương Lỗi trông thấy hắn thi triển ra chiêu này cũng kinh ngạc một phen, không nghĩ tới hắn rõ ràng còn có thủ đoạn như vậy, bất quá pháp môn như vậy, yêu cầu đối với tu luyện giả cũng rất lớn, không hề kém Bất Tử Kim Thân Quyết bao nhiêu, điều kiện hà khắc có thể nghĩ được.
- Thập Bát La Hán, Hàng Yêu Phục Ma.
Mà Pháp Ngộ cũng không cam chịu yếu thế, Thập Bát La Hán đại trận, uy năng đều phát huy ra, Thập Bát La Hán đại trận nghiễm nhiên như một chỉnh thể, dựa vào Thập Bát La Hán đại trận này, Pháp Ngộ rõ ràng đánh ngang tay với Dương Kim Cương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro