Hủy Diệt Thiên Quân?
Lãm Nguyệt Thu Phong
2024-07-24 20:55:56
Phiền toái, cái này phiền toái rồi.
Dương Lỗi đang xoắn xuýt thì đột nhiên nhớ tới, mình sử dụng Vô Địch Thủ Hộ đã được một đoạn thời gian rất dài rồi, hiện giờ đã sắp hơn mười hai giờ, cái này cũng có nghĩa là mình chỉ kém một chút nữa là có thể lại thi triển Vô Địch Thủ Hộ rồi.
Kiên trì, chỉ cần mình kiên trì trong chốc lát, vậy thì có cơ hội rồi.
Dương Lỗi cắn răng một cái, nhìn Thiểm Điện Nhân đang phi tốc xông tới mình, mạnh mẽ vung vẩy trường đao.
Từng đạo đao mang đánh tới Thiểm Điện Nhân kia.
Rầm rầm rầm.
Thiểm Điện Đao của Thiểm Điện Nhân cũng không phải ăn chay, mỗi một đạo đao mang của Dương Lỗi cơ hồ đều bị đánh nát, thỉnh thoảng còn tiến hành phản kích Dương Lỗi, trên người Dương Lỗi sớm đã chảy máu, nhiều hơn mấy đạo vết thương.
Một đạo tia chớp cự đại từ trong tay hắn kích xạ mà ra, bất ngờ không đề phòng, Dương Lỗi lại lần nữa bị đánh bay, nặng nề ngã trên mặt đất, thương thế lần nữa tăng thêm.
- Ngươi chỉ có chút năng lực ấy sao? Còn muốn độ Thiên Phạt, giao ra đao trong tay ngươi, ta tha cho ngươi một lần.
Ngay khi Dương Lỗi cho rằng Thiểm Điện Nhân sẽ thừa dịp thắng truy kích thì Thiểm Điện Nhân kia lại ngừng lại, nói
- Ngươi. . . Ngươi. . .
Dương Lỗi giật mình không nhỏ, tên này không ngờ lại biết nói chuyện?
"Giật mình sao? "
- Ngươi chính là Hủy Diệt Thiên Phạt?
Dương Lỗi rất nhanh bình tĩnh lại, đây chẳng phải là cơ hội tốt cho mình sao, chỉ thêm một lúc nữa là mình có thể thi triển Vô Địch Thủ Hộ rồi, hơn nữa, khi đó Hủy Diệt Nhất Thức cũng có thể điệp gia thi triển, đến lúc đó mình vọt tới bên cạnh hắn, cũng không tin, Hủy Diệt Nhất Thức còn không cách nào tập trung hắn được.
- Không, không, không không, ta không phải Hủy Diệt Thiên Phạt, ngươi có thể gọi ta là Hủy Diệt Thiên Quân, đúng ra mà nói, ta là Chưởng Khống Giả của Hủy Diệt Thiên Phạt.
Thiểm Điện Nhân kia nói.
- Hủy Diệt Thiên Quân? Chưa nghe nói qua, ta chỉ biết đến Hồng Quân Đạo Tổ, chưa từng nghe nói qua cái gì mà Hủy Diệt Thiên Quân cả.
Dương Lỗi một bên khôi phục tu vi của mình, một bên lắc đầu nói, nói đùa, tên này nếu thật sự là Hủy Diệt Thiên Quân khống chế Hủy Diệt Thiên Phạt, cường đại như vậy thì còn có thể dông dài với mình sao, trực tiếp đoạt lấy của mình là được rồi.
Nghĩ tới đây, Dương Lỗi con mắt sáng ngời, đúng vậy, tên này rõ ràng nói muốn Phong Ẩn Thí Thần Đao của mình, nhưng hắn vì sao vẫn không động thủ đoạt lấy chứ? Mình bây giờ đã bị hắn kích thương, có thể nói, ở trước mặt hắn, căn bản không có sức hoàn thủ nào cả, vậy hắn vì sao lại dừng lại?
Trong đó chỉ sợ có bí ẩn
Chẳng lẽ, chẳng lẽ hắn cũng tiêu hao không sai biệt lắm? Bất quá chỉ là nỏ mạnh hết đà?
Hay là hắn căn bản không phải một đường với Thiên Phạt Chi Nhãn, hoặc là nói, thằng này là nhập cư trái phép?
Bất kể nói thế nào, cái này đối với Dương Lỗi mà nói cũng là một cơ hội, là một cơ hội cực tốt, mình chỉ cần bắt lấy cơ hội này, nói không chừng thực lực còn có thể lại tiến một bước, đạt tới cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Nghĩ tới đây, Dương Lỗi không khỏi từng đợt hưng phấn, đó là một cơ hội tốt cỡ nào ah, mặc kệ tên này là ai, dám đánh chủ ý lên mình, hắn chết chắc rồi, trong mắt Dương Lỗi hiện lên một đạo tinh mang, lóe lên tức thì.
- Hừ, Đạo Tổ Hồng Quân, hắn là thứ gì chứ, xách giày cho ta cũng không xứng, chẳng qua chỉ là một tên Đại Đạo Thánh Nhân mà thôi, sao dám xưng Đạo Tổ, ở trước mặt Thiên Quân, hắn được xem là thứ gì chứ, ta một ngón tay cũng có thể bóp chết hắn.
Thiểm Điện Nhân kia nghe Dương Lỗi nói như vậy, trong mắt hiện lên một tia bất mãn, một tia hoảng sợ, tuy rằng che dấu rất khá, nhưng không có cách nào tránh được con mắt của Dương Lỗi cả
Xách giày cho hắn cũng không xứng, chê cười, nếu thật là vậy thì sao trong mắt hắn lại có sợ hãi? Tên này đang khoác lác, chuyện phiếm, chỉ sợ là hắn xách giày cho Hồng Quân cũng không xứng a, đoán chừng chân thân của tên này mặc dù phi thường cường đại, nhưng nhiều nhất cũng chỉ cùng cấp độ với Tam Thanh, thậm chí cũng có thể còn không bằng Tam Thanh cũng nên.
Khiến Dương Lỗi hiếu kỳ chính là, tên này cùng Đạo Tổ Hồng Quân tựa hồ không chung đường, mà theo Dương Lỗi biết rõ, Viêm Hoàng đại vũ trụ người khống chế hôm nay tuyệt đối là Hồng Quân, nơi này cũng nằm trong khu vực thuộc về Viêm Hoàng đại vũ trụ, hắn sao lại đến nơi này chứ?
Hoặc là nói, tên này rất có thể không phải là người của Viêm Hoàng đại vũ trụ, mà là một người ngoại lai, nếu như là người ngoại lai thì sao lại có thể toàn lực khống chế Thiên Phạt?
Tất cả việc này khiến Dương Lỗi có chút không rõ ràng, đã làm cho không rõ, vậy thì dứt khoát không thèm nghĩ nữa, còn có năm phút đồng hồ, năm phút đồng hồ sau, chính là mười hai giờ, đến lúc đó kỹ năng của mình cũng có thể sử dụng lại, đến lúc đó chính là tử kỳ của ngươi, Dương Lỗi trong lòng thầm nghĩ
- Ngươi thực lợi hại như vậy? Ta không tin.
Dương Lỗi lắc đầu:
- Cái gì Hủy Diệt Thiên Quân, ta thấy ngươi là tự phong a, hơn nữa, xem thực lực của ngươi cũng không khác gì Nhiên Đăng hòa thượng kia, thậm chí nếu như Tam thi của Nhiên Đăng hòa thượng cùng nhau động thủ, ngươi đoán chừng còn không phải là đối thủ của hắn.
- Nói nhảm, ta đường đường Hủy Diệt Thiên Quân, làm sao có thể như thế.
Lời Dương Lỗi nói khiến Thiểm Điện Nhân có chút thẹn quá hoá giận, khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo, gương mặt vốn có chìn phần tương tự Dương Lỗi cũng phát sinh biến hóa, khuôn mặt kia mặt dù không tuấn lãng như Dương Lỗi, nhưng cũng là một đại suất ca, nhất nơi mi tâm có một ấn ký màu đen càng đáng chú ý.
Ấn ký màu đen, không phải tử sắc thiểm điện ấn ký, tên này ngụy trang rất tốt, bất quá quá lại không chịu được kích thích, mình mới kích thích một chút như vậy mà tên này đã hiện ra nguyên hình rồi.
- Hủy Diệt Thiên Quân? Ha ha, chỉ với trình độ như ngươi cũng dám xưng là Thiên Quân? Nói đi, ngươi đến cùng là người nào? Nếu như là Hủy Diệt Thiên Quân gì đó, ta cũng không tin đâu.
Dương Lỗi cười nhạt một tiếng, thời gian đã đến, mình đã có thể lần nữa thi triển Siêu Cấp Vô Địch Thủ Hộ rồi, mình một khi thi triển, hắn căn bản không cách nào phá vỡ phòng ngự của mình, hơn nữa Dương Lỗi âm thầm thử qua, Hủy Diệt Nhất Thức rõ ràng có thể tập trung hắn lại, cái này khiến Dương Lỗi đại hỉ.
Dương Lỗi lúc này có chỗ dựa vững chắc nên rất yên tâm, tên này không đủ để uy hiếp mình, chẳng qua là Thiên Phạt Chi Nhãn ở xa xa lại khiến Dương Lỗi mê hoặc, đây quả thật là Thiên Phạt Chi Nhãn sao?
Nếu như đẳng cấp {Giám Định Thuật} của mình có thể lại đề thăng một cấp bậc thì có lẽ có thể xem xét i ra, Chân Thực Ưng Nhãn tuy rằng có thể thấy được toàn cảnh của Thiên Phạt Chi Nhãn nhưng không có biện pháp phân biệt ra đến cùng là vật gì, chỉ mơ hồ nhìn ra được, đó là một đoàn năng lượng, một con mắt do năng lượng kỳ dị hình thành, hơn nữa pháp tắc chi lực ẩn chữa trong con mắt này so với pháp tắc chi lực trong Mộng Huyễn Thế Giới phải cường đại hơn nhiều, đẳng cấp tựa hồ cũng cao hơn một cấp độ, thậm chí có khả năng không chỉ một cấp độ.
Dương Lỗi đang xoắn xuýt thì đột nhiên nhớ tới, mình sử dụng Vô Địch Thủ Hộ đã được một đoạn thời gian rất dài rồi, hiện giờ đã sắp hơn mười hai giờ, cái này cũng có nghĩa là mình chỉ kém một chút nữa là có thể lại thi triển Vô Địch Thủ Hộ rồi.
Kiên trì, chỉ cần mình kiên trì trong chốc lát, vậy thì có cơ hội rồi.
Dương Lỗi cắn răng một cái, nhìn Thiểm Điện Nhân đang phi tốc xông tới mình, mạnh mẽ vung vẩy trường đao.
Từng đạo đao mang đánh tới Thiểm Điện Nhân kia.
Rầm rầm rầm.
Thiểm Điện Đao của Thiểm Điện Nhân cũng không phải ăn chay, mỗi một đạo đao mang của Dương Lỗi cơ hồ đều bị đánh nát, thỉnh thoảng còn tiến hành phản kích Dương Lỗi, trên người Dương Lỗi sớm đã chảy máu, nhiều hơn mấy đạo vết thương.
Một đạo tia chớp cự đại từ trong tay hắn kích xạ mà ra, bất ngờ không đề phòng, Dương Lỗi lại lần nữa bị đánh bay, nặng nề ngã trên mặt đất, thương thế lần nữa tăng thêm.
- Ngươi chỉ có chút năng lực ấy sao? Còn muốn độ Thiên Phạt, giao ra đao trong tay ngươi, ta tha cho ngươi một lần.
Ngay khi Dương Lỗi cho rằng Thiểm Điện Nhân sẽ thừa dịp thắng truy kích thì Thiểm Điện Nhân kia lại ngừng lại, nói
- Ngươi. . . Ngươi. . .
Dương Lỗi giật mình không nhỏ, tên này không ngờ lại biết nói chuyện?
"Giật mình sao? "
- Ngươi chính là Hủy Diệt Thiên Phạt?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương Lỗi rất nhanh bình tĩnh lại, đây chẳng phải là cơ hội tốt cho mình sao, chỉ thêm một lúc nữa là mình có thể thi triển Vô Địch Thủ Hộ rồi, hơn nữa, khi đó Hủy Diệt Nhất Thức cũng có thể điệp gia thi triển, đến lúc đó mình vọt tới bên cạnh hắn, cũng không tin, Hủy Diệt Nhất Thức còn không cách nào tập trung hắn được.
- Không, không, không không, ta không phải Hủy Diệt Thiên Phạt, ngươi có thể gọi ta là Hủy Diệt Thiên Quân, đúng ra mà nói, ta là Chưởng Khống Giả của Hủy Diệt Thiên Phạt.
Thiểm Điện Nhân kia nói.
- Hủy Diệt Thiên Quân? Chưa nghe nói qua, ta chỉ biết đến Hồng Quân Đạo Tổ, chưa từng nghe nói qua cái gì mà Hủy Diệt Thiên Quân cả.
Dương Lỗi một bên khôi phục tu vi của mình, một bên lắc đầu nói, nói đùa, tên này nếu thật sự là Hủy Diệt Thiên Quân khống chế Hủy Diệt Thiên Phạt, cường đại như vậy thì còn có thể dông dài với mình sao, trực tiếp đoạt lấy của mình là được rồi.
Nghĩ tới đây, Dương Lỗi con mắt sáng ngời, đúng vậy, tên này rõ ràng nói muốn Phong Ẩn Thí Thần Đao của mình, nhưng hắn vì sao vẫn không động thủ đoạt lấy chứ? Mình bây giờ đã bị hắn kích thương, có thể nói, ở trước mặt hắn, căn bản không có sức hoàn thủ nào cả, vậy hắn vì sao lại dừng lại?
Trong đó chỉ sợ có bí ẩn
Chẳng lẽ, chẳng lẽ hắn cũng tiêu hao không sai biệt lắm? Bất quá chỉ là nỏ mạnh hết đà?
Hay là hắn căn bản không phải một đường với Thiên Phạt Chi Nhãn, hoặc là nói, thằng này là nhập cư trái phép?
Bất kể nói thế nào, cái này đối với Dương Lỗi mà nói cũng là một cơ hội, là một cơ hội cực tốt, mình chỉ cần bắt lấy cơ hội này, nói không chừng thực lực còn có thể lại tiến một bước, đạt tới cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Nghĩ tới đây, Dương Lỗi không khỏi từng đợt hưng phấn, đó là một cơ hội tốt cỡ nào ah, mặc kệ tên này là ai, dám đánh chủ ý lên mình, hắn chết chắc rồi, trong mắt Dương Lỗi hiện lên một đạo tinh mang, lóe lên tức thì.
- Hừ, Đạo Tổ Hồng Quân, hắn là thứ gì chứ, xách giày cho ta cũng không xứng, chẳng qua chỉ là một tên Đại Đạo Thánh Nhân mà thôi, sao dám xưng Đạo Tổ, ở trước mặt Thiên Quân, hắn được xem là thứ gì chứ, ta một ngón tay cũng có thể bóp chết hắn.
Thiểm Điện Nhân kia nghe Dương Lỗi nói như vậy, trong mắt hiện lên một tia bất mãn, một tia hoảng sợ, tuy rằng che dấu rất khá, nhưng không có cách nào tránh được con mắt của Dương Lỗi cả
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xách giày cho hắn cũng không xứng, chê cười, nếu thật là vậy thì sao trong mắt hắn lại có sợ hãi? Tên này đang khoác lác, chuyện phiếm, chỉ sợ là hắn xách giày cho Hồng Quân cũng không xứng a, đoán chừng chân thân của tên này mặc dù phi thường cường đại, nhưng nhiều nhất cũng chỉ cùng cấp độ với Tam Thanh, thậm chí cũng có thể còn không bằng Tam Thanh cũng nên.
Khiến Dương Lỗi hiếu kỳ chính là, tên này cùng Đạo Tổ Hồng Quân tựa hồ không chung đường, mà theo Dương Lỗi biết rõ, Viêm Hoàng đại vũ trụ người khống chế hôm nay tuyệt đối là Hồng Quân, nơi này cũng nằm trong khu vực thuộc về Viêm Hoàng đại vũ trụ, hắn sao lại đến nơi này chứ?
Hoặc là nói, tên này rất có thể không phải là người của Viêm Hoàng đại vũ trụ, mà là một người ngoại lai, nếu như là người ngoại lai thì sao lại có thể toàn lực khống chế Thiên Phạt?
Tất cả việc này khiến Dương Lỗi có chút không rõ ràng, đã làm cho không rõ, vậy thì dứt khoát không thèm nghĩ nữa, còn có năm phút đồng hồ, năm phút đồng hồ sau, chính là mười hai giờ, đến lúc đó kỹ năng của mình cũng có thể sử dụng lại, đến lúc đó chính là tử kỳ của ngươi, Dương Lỗi trong lòng thầm nghĩ
- Ngươi thực lợi hại như vậy? Ta không tin.
Dương Lỗi lắc đầu:
- Cái gì Hủy Diệt Thiên Quân, ta thấy ngươi là tự phong a, hơn nữa, xem thực lực của ngươi cũng không khác gì Nhiên Đăng hòa thượng kia, thậm chí nếu như Tam thi của Nhiên Đăng hòa thượng cùng nhau động thủ, ngươi đoán chừng còn không phải là đối thủ của hắn.
- Nói nhảm, ta đường đường Hủy Diệt Thiên Quân, làm sao có thể như thế.
Lời Dương Lỗi nói khiến Thiểm Điện Nhân có chút thẹn quá hoá giận, khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo, gương mặt vốn có chìn phần tương tự Dương Lỗi cũng phát sinh biến hóa, khuôn mặt kia mặt dù không tuấn lãng như Dương Lỗi, nhưng cũng là một đại suất ca, nhất nơi mi tâm có một ấn ký màu đen càng đáng chú ý.
Ấn ký màu đen, không phải tử sắc thiểm điện ấn ký, tên này ngụy trang rất tốt, bất quá quá lại không chịu được kích thích, mình mới kích thích một chút như vậy mà tên này đã hiện ra nguyên hình rồi.
- Hủy Diệt Thiên Quân? Ha ha, chỉ với trình độ như ngươi cũng dám xưng là Thiên Quân? Nói đi, ngươi đến cùng là người nào? Nếu như là Hủy Diệt Thiên Quân gì đó, ta cũng không tin đâu.
Dương Lỗi cười nhạt một tiếng, thời gian đã đến, mình đã có thể lần nữa thi triển Siêu Cấp Vô Địch Thủ Hộ rồi, mình một khi thi triển, hắn căn bản không cách nào phá vỡ phòng ngự của mình, hơn nữa Dương Lỗi âm thầm thử qua, Hủy Diệt Nhất Thức rõ ràng có thể tập trung hắn lại, cái này khiến Dương Lỗi đại hỉ.
Dương Lỗi lúc này có chỗ dựa vững chắc nên rất yên tâm, tên này không đủ để uy hiếp mình, chẳng qua là Thiên Phạt Chi Nhãn ở xa xa lại khiến Dương Lỗi mê hoặc, đây quả thật là Thiên Phạt Chi Nhãn sao?
Nếu như đẳng cấp {Giám Định Thuật} của mình có thể lại đề thăng một cấp bậc thì có lẽ có thể xem xét i ra, Chân Thực Ưng Nhãn tuy rằng có thể thấy được toàn cảnh của Thiên Phạt Chi Nhãn nhưng không có biện pháp phân biệt ra đến cùng là vật gì, chỉ mơ hồ nhìn ra được, đó là một đoàn năng lượng, một con mắt do năng lượng kỳ dị hình thành, hơn nữa pháp tắc chi lực ẩn chữa trong con mắt này so với pháp tắc chi lực trong Mộng Huyễn Thế Giới phải cường đại hơn nhiều, đẳng cấp tựa hồ cũng cao hơn một cấp độ, thậm chí có khả năng không chỉ một cấp độ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro