Kỹ năng biến hóa.
Lãm Nguyệt Thu Phong
2024-07-24 20:55:56
Dương Lỗi càng thêm lo lắng, trên trán cũng đổ ra mồ hôi, hô hấp cũng không dám thở mạnh.
Mà lúc này Vô Thiên cũng đnag chuyên tâm khôi phục, thấy Dương Lỗi không đi quấy rầy hắn, hắn lại càng thêm vui vẻ, bởi vì hắn tuy rằng đang bắt đầu khôi phục, Dương Lỗi muốn công kích cũng không cách nào đánh chết được mình, không cách ngăn trở mình tăng lên, nhưng lúc này hắn muốn đối phó Dương Lỗi cũng không có khả năng, bởi vì hắn chưa khôi phục, hơn nữa cũng không thích ứng với Phật nguyên lực tân sinh này, đối với hắn mà nói, cần một quá trình, một quá trình thích ứng mới được.
Huống hồ, Vô Thiên biết được, mình bây giờ đang ở trong một trận pháp huyền diệu, mình muốn muốn đối phó Dương Lỗi nhất định phải bài trừ trận pháp trước, mà trận pháp này cũng không phải đơn giản như vậy.
Có thể nói, giờ này khắc này hai người đều thiếu thời gian, đang chạy đua với thời gian, xem đúng là ai có thể hoàn thành trước thì sẽ đạt được thắng lợi.
Chỉ có điều, Dương Lỗi biết mình biết người, mà Vô Thiên lúc này lại yên tâm vì có chỗ dựa vững chắc, cho rằng Dương Lỗi lúc này căn bản không có cách nào đi đối phó với mình được, chỉ cần đợi thực lực của mình khôi phục, vậy thì liền có thể thu thập Dương Lỗi, thu thập tiểu súc sanh này rồi. Nghĩ tới, mình rõ ràng bị một gia hỏa tu vị chỉ là Huyền Tiên bức đến đường cùng như vậy, bị hắn muôn vàn vũ nhục, trong lòng tự nhiên sinh ra một cổ lửa giận ngập trời, cổ lửa giận, phẫn nộ, oán hận này chỉ kém hơn oán niệm đối với Như Lai một ít, nói cách khác, trong lòng hắn hận nhất, ngoại trừ Phật tổ Như Lai ra thì chính là Dương Lỗi rồi.
Đối với một ít tu luyện giả cường đại, như trên Chuẩn Thánh, đối với cường giả như vậy mà nói, thể diện cực kỳ trọng yếu, mặc dù là lúc bọn hắn chiến đấu, hoặc nhiều hoặc ít đều giữ mặt mũi cho đối phương, một khi vạch mặt thì đó chính là không chết không ngớt, mà hôm nay Vô Thiên gặp phải chuyện như vậy, bị một tên Huyền Tiên nho nhỏ làm mất hết mặt mũi.
Lại một giờ qua đi, chỉ thấy một đạo hào quang bảy màu lóng lánh chiếu rọi, một thanh Phong Ẩn Đao hoàn toàn mới xuất hiện, Phong Ẩn Đao lúc này thoạt nhìn thập phần phong cách cổ xưa, xinh đẹp, bên dưới vẻ bề ngoài xinh đẹp này, Dương Lỗi có thể cảm thụ được rõ ràng lực lượng khủng bố ấn chứa trong đó.
Ông. . .
Một thanh âm vang lên, trường đao trước mặt hóa thành một đạo thất sắc thải quang, đã rơi vào trong tay Dương Lỗi, một cổ cảm giác huyết nhục tương liên nổi lên trong lòng Dương Lỗi.
- Ca ca.
- Thí Thần Thương?
- Ân, ca ca, ta hôm nay vừa là Thí Thần Thương lại là Phong Ẩn Đao, chủ nhân ngươi cứ gọi ta là Phong Ẩn Thí Thần Đao đi.
Trong đầu Dương Lỗi lần nữa vang lên thanh âm thanh thúy kia, nó như tiếng chim hoàng anh vậy, càng thêm dễ nghe.
Vốn thanh âm Thí Thần Thương là một đứa bé con, mà Phong Ẩn Thí Thần Đao bây giờ lại như một tiểu la lỵ mười lăm mười sáu tuổi vậy.
- Ngươi. . . Ngươi trưởng thành sao?
Dương Lỗi nghe xong, thập phần kinh hỉ:
- Như vậy, ta sẽ đặt tên cho ngươi, về sau gọi ngươi là Tiểu Ảnh đi.
- Tiểu Ảnh, tốt, ta có tên rồi.
Phong Ẩn Thí Thần Đao cao hứng không thôi.
- Đúng rồi, Tiểu Ảnh, ngươi bây giờ có nắm chắc thôn phệ Hổ Phách Đao không?
Dương Lỗi nói.
- Có thể rồi, nếu như Hổ Phách Đao vào thời kỳ toàn thịnh ta có lẽ không có cách nào, nhưng Hổ Phách Đao hiện giờ căn bản còn không thức tỉnh, hơn nữa cũng chưa khôi phục, cho nên, thôn phệ Hổ Phách Đao căn bản không khó.
Trong giọng nói của Tiểu Ảnh có chút tự hào:
- Tiểu Ảnh thế chính là dung hợp thể của Thí Thần Thương và Phong Ẩn Đao nha.
- Vậy là tốt rồi, cần bao nhiêu thời gian?
Dương Lỗi quan tâm nhất chính là vấn đề này.
- Nhiều nhất một canh giờ.
- Một canh giờ? Ngươi nói là thật sao?
Dương Lỗi vốn cho rằng ít nhất cũng mất chừng hai canh giờ, lại không nghĩ tới nhanh như vậy.
- Một canh giờ đã đủ rồi, nếu như thuận lợi vậy thì còn không cần đến một canh giờ đâu.
Tiểu Ảnh nói.
- Vậy là tốt rồi.
Dương Lỗi nhẹ gật đầu, lấy Hổ Phách Đao ra.
Lúc Phong Ẩn Thí Thần Đao thôn phệ Hổ Phách Đao, Dương Lỗi xem xét thuộc tính của Phong Ẩn Thí Thần Đao liền kinh hỉ phát hiện, kỹ năng thuộc tính của vPhong Ẩn Đao, Phong Đao Thất Sát và Thiên Đao Nhị Thức cũng không biến mất, mà đã có thay đổi, Phong Đao Thất Sát hôm nay biến thành Thí Thần Thất Thức, hơn nữa trở nên càng thêm cường đại, ở trên cơ sở trước kia tăng lên không chỉ gấp hai lần, mà Thiên Đao Nhị Thức hôm nay cũng biến thành Hủy Diệt Nhất Thức.
Uy lực của Hủy Diệt Nhất Thức cực kỳ khủng bố, tuy rằng vẫn giây sát tu luyện giả đẳng cấp không cao hơn bản thân 30 cấp, nhưng hạn chế thời gian đã xảy ra biến hóa.
Nói cách khác, Hủy Diệt Nhất Thức này trong vòng một ngày có thể thi triển hai lần, không có hạn chế, vào ngày hôm sau, cũng chính là 0 giờ hôm sau liền có thể lại thi triển hai lần. Tuy rằng không thể điệp gia, nhưng cái này lại khiến thực lực Dương Lỗi tăng lên không chỉ một thành, nhất là khi đối mặt với siêu cấp cao thủ.
Hôm nay Dương Lỗi chẳng qua chỉ là Huyền Tiên thất giai, dựa theo đạo lý mà nói, nhiều nhất chỉ có thể đánh chết tu luyện giả Chuẩn Thánh thất giai trở xuống, mà mình nếu thi triển hai lần Hủy Diệt Nhất Thức thì đối mặt với Chuẩn Thánh đỉnh phong Đại viên mãn, mặc dù không thể đánh chết, cũng có thể đánh cho hắn trọng thương.
Mà nếu như chiến đấu trong Mộng Huyễn Thế Giới, đối mặt Chuẩn Thánh, vậy thì mặc kệ tu vị hắn cao bao nhiêu, mình chắc chắn có thể một đao đánh chết, hiện giờ Dương Lỗi chỗ chờ mong chính là sau khi Tiểu Ảnh cắn nuốt Hổ Phách Đao, không biết Phong Ẩn Thí Thần Đao sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.
Hổ Phách Đao có thể nói là một thanh hung khí số một thiên hạ, ở trong tay Xi Vưu không biết đã giết bao nhiêu tu luyện giả cường đại, Hổ Phách Đao một khi bị Tiểu Ảnh thôn phệ, vậy thì Phong Ẩn Thí Thần Đao sẽ đạt tới tình trạng thế nào? Dương Lỗi không biết, nhưng lại rất rõ ràng, uy lực của nó tuyệt đối mạnh hơn giờ nhiều.
Có thể khiến Thí Thần Thất Thức và Hủy Diệt Nhất Thức trở nên càng thêm kinh khủng, khiến hai kỹ năng này lại lần nữa tăng lên một cấp bậc không?
Thí Thần Thất Thức đã thập phần cường đại rồi, tối đa có thể khiến chiến lực mình tăng lên chín mươi tám lần, nếu như lại tăng lên, vậy sẽ đạt đến mức nào?
Còn có Hủy Diệt Nhất Thức, tuy rằng cũng như trước kia, chỉ có thể miểu sát võ giả đẳng cấp không cao hơn 30 cấp, nhưng có thể trong vòng một ngày thi triển hai lần, còn lần này, có thể khiến Hủy Diệt Nhất Thức phát sinh biến hóa lớn hay không, nếu như có thể diệt sát võ giả đẳng cấp càng cao hơn nữa thì không còn gì tốt hơn rồi.
Lúc Tiểu Ảnh thôn phệ Hổ Phách Đao, lực chú ý của Dương Lỗi chuyển dời đến trên người Vô Thiên, lúc này khí thế Vô Thiên trở nên càng ngày càng mạnh, Phật khí càng ngày càng thịnh, Dương Lỗi cũng bị Phật khí kia ảnh hưởng, không thể không nói, nếu quả thật để cho Vô Thiên này triệt để khôi phục vậy thì mình tuyệt đối không thể nào đánh chết hắn được.
Mà lúc này Vô Thiên cũng đnag chuyên tâm khôi phục, thấy Dương Lỗi không đi quấy rầy hắn, hắn lại càng thêm vui vẻ, bởi vì hắn tuy rằng đang bắt đầu khôi phục, Dương Lỗi muốn công kích cũng không cách nào đánh chết được mình, không cách ngăn trở mình tăng lên, nhưng lúc này hắn muốn đối phó Dương Lỗi cũng không có khả năng, bởi vì hắn chưa khôi phục, hơn nữa cũng không thích ứng với Phật nguyên lực tân sinh này, đối với hắn mà nói, cần một quá trình, một quá trình thích ứng mới được.
Huống hồ, Vô Thiên biết được, mình bây giờ đang ở trong một trận pháp huyền diệu, mình muốn muốn đối phó Dương Lỗi nhất định phải bài trừ trận pháp trước, mà trận pháp này cũng không phải đơn giản như vậy.
Có thể nói, giờ này khắc này hai người đều thiếu thời gian, đang chạy đua với thời gian, xem đúng là ai có thể hoàn thành trước thì sẽ đạt được thắng lợi.
Chỉ có điều, Dương Lỗi biết mình biết người, mà Vô Thiên lúc này lại yên tâm vì có chỗ dựa vững chắc, cho rằng Dương Lỗi lúc này căn bản không có cách nào đi đối phó với mình được, chỉ cần đợi thực lực của mình khôi phục, vậy thì liền có thể thu thập Dương Lỗi, thu thập tiểu súc sanh này rồi. Nghĩ tới, mình rõ ràng bị một gia hỏa tu vị chỉ là Huyền Tiên bức đến đường cùng như vậy, bị hắn muôn vàn vũ nhục, trong lòng tự nhiên sinh ra một cổ lửa giận ngập trời, cổ lửa giận, phẫn nộ, oán hận này chỉ kém hơn oán niệm đối với Như Lai một ít, nói cách khác, trong lòng hắn hận nhất, ngoại trừ Phật tổ Như Lai ra thì chính là Dương Lỗi rồi.
Đối với một ít tu luyện giả cường đại, như trên Chuẩn Thánh, đối với cường giả như vậy mà nói, thể diện cực kỳ trọng yếu, mặc dù là lúc bọn hắn chiến đấu, hoặc nhiều hoặc ít đều giữ mặt mũi cho đối phương, một khi vạch mặt thì đó chính là không chết không ngớt, mà hôm nay Vô Thiên gặp phải chuyện như vậy, bị một tên Huyền Tiên nho nhỏ làm mất hết mặt mũi.
Lại một giờ qua đi, chỉ thấy một đạo hào quang bảy màu lóng lánh chiếu rọi, một thanh Phong Ẩn Đao hoàn toàn mới xuất hiện, Phong Ẩn Đao lúc này thoạt nhìn thập phần phong cách cổ xưa, xinh đẹp, bên dưới vẻ bề ngoài xinh đẹp này, Dương Lỗi có thể cảm thụ được rõ ràng lực lượng khủng bố ấn chứa trong đó.
Ông. . .
Một thanh âm vang lên, trường đao trước mặt hóa thành một đạo thất sắc thải quang, đã rơi vào trong tay Dương Lỗi, một cổ cảm giác huyết nhục tương liên nổi lên trong lòng Dương Lỗi.
- Ca ca.
- Thí Thần Thương?
- Ân, ca ca, ta hôm nay vừa là Thí Thần Thương lại là Phong Ẩn Đao, chủ nhân ngươi cứ gọi ta là Phong Ẩn Thí Thần Đao đi.
Trong đầu Dương Lỗi lần nữa vang lên thanh âm thanh thúy kia, nó như tiếng chim hoàng anh vậy, càng thêm dễ nghe.
Vốn thanh âm Thí Thần Thương là một đứa bé con, mà Phong Ẩn Thí Thần Đao bây giờ lại như một tiểu la lỵ mười lăm mười sáu tuổi vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngươi. . . Ngươi trưởng thành sao?
Dương Lỗi nghe xong, thập phần kinh hỉ:
- Như vậy, ta sẽ đặt tên cho ngươi, về sau gọi ngươi là Tiểu Ảnh đi.
- Tiểu Ảnh, tốt, ta có tên rồi.
Phong Ẩn Thí Thần Đao cao hứng không thôi.
- Đúng rồi, Tiểu Ảnh, ngươi bây giờ có nắm chắc thôn phệ Hổ Phách Đao không?
Dương Lỗi nói.
- Có thể rồi, nếu như Hổ Phách Đao vào thời kỳ toàn thịnh ta có lẽ không có cách nào, nhưng Hổ Phách Đao hiện giờ căn bản còn không thức tỉnh, hơn nữa cũng chưa khôi phục, cho nên, thôn phệ Hổ Phách Đao căn bản không khó.
Trong giọng nói của Tiểu Ảnh có chút tự hào:
- Tiểu Ảnh thế chính là dung hợp thể của Thí Thần Thương và Phong Ẩn Đao nha.
- Vậy là tốt rồi, cần bao nhiêu thời gian?
Dương Lỗi quan tâm nhất chính là vấn đề này.
- Nhiều nhất một canh giờ.
- Một canh giờ? Ngươi nói là thật sao?
Dương Lỗi vốn cho rằng ít nhất cũng mất chừng hai canh giờ, lại không nghĩ tới nhanh như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Một canh giờ đã đủ rồi, nếu như thuận lợi vậy thì còn không cần đến một canh giờ đâu.
Tiểu Ảnh nói.
- Vậy là tốt rồi.
Dương Lỗi nhẹ gật đầu, lấy Hổ Phách Đao ra.
Lúc Phong Ẩn Thí Thần Đao thôn phệ Hổ Phách Đao, Dương Lỗi xem xét thuộc tính của Phong Ẩn Thí Thần Đao liền kinh hỉ phát hiện, kỹ năng thuộc tính của vPhong Ẩn Đao, Phong Đao Thất Sát và Thiên Đao Nhị Thức cũng không biến mất, mà đã có thay đổi, Phong Đao Thất Sát hôm nay biến thành Thí Thần Thất Thức, hơn nữa trở nên càng thêm cường đại, ở trên cơ sở trước kia tăng lên không chỉ gấp hai lần, mà Thiên Đao Nhị Thức hôm nay cũng biến thành Hủy Diệt Nhất Thức.
Uy lực của Hủy Diệt Nhất Thức cực kỳ khủng bố, tuy rằng vẫn giây sát tu luyện giả đẳng cấp không cao hơn bản thân 30 cấp, nhưng hạn chế thời gian đã xảy ra biến hóa.
Nói cách khác, Hủy Diệt Nhất Thức này trong vòng một ngày có thể thi triển hai lần, không có hạn chế, vào ngày hôm sau, cũng chính là 0 giờ hôm sau liền có thể lại thi triển hai lần. Tuy rằng không thể điệp gia, nhưng cái này lại khiến thực lực Dương Lỗi tăng lên không chỉ một thành, nhất là khi đối mặt với siêu cấp cao thủ.
Hôm nay Dương Lỗi chẳng qua chỉ là Huyền Tiên thất giai, dựa theo đạo lý mà nói, nhiều nhất chỉ có thể đánh chết tu luyện giả Chuẩn Thánh thất giai trở xuống, mà mình nếu thi triển hai lần Hủy Diệt Nhất Thức thì đối mặt với Chuẩn Thánh đỉnh phong Đại viên mãn, mặc dù không thể đánh chết, cũng có thể đánh cho hắn trọng thương.
Mà nếu như chiến đấu trong Mộng Huyễn Thế Giới, đối mặt Chuẩn Thánh, vậy thì mặc kệ tu vị hắn cao bao nhiêu, mình chắc chắn có thể một đao đánh chết, hiện giờ Dương Lỗi chỗ chờ mong chính là sau khi Tiểu Ảnh cắn nuốt Hổ Phách Đao, không biết Phong Ẩn Thí Thần Đao sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.
Hổ Phách Đao có thể nói là một thanh hung khí số một thiên hạ, ở trong tay Xi Vưu không biết đã giết bao nhiêu tu luyện giả cường đại, Hổ Phách Đao một khi bị Tiểu Ảnh thôn phệ, vậy thì Phong Ẩn Thí Thần Đao sẽ đạt tới tình trạng thế nào? Dương Lỗi không biết, nhưng lại rất rõ ràng, uy lực của nó tuyệt đối mạnh hơn giờ nhiều.
Có thể khiến Thí Thần Thất Thức và Hủy Diệt Nhất Thức trở nên càng thêm kinh khủng, khiến hai kỹ năng này lại lần nữa tăng lên một cấp bậc không?
Thí Thần Thất Thức đã thập phần cường đại rồi, tối đa có thể khiến chiến lực mình tăng lên chín mươi tám lần, nếu như lại tăng lên, vậy sẽ đạt đến mức nào?
Còn có Hủy Diệt Nhất Thức, tuy rằng cũng như trước kia, chỉ có thể miểu sát võ giả đẳng cấp không cao hơn 30 cấp, nhưng có thể trong vòng một ngày thi triển hai lần, còn lần này, có thể khiến Hủy Diệt Nhất Thức phát sinh biến hóa lớn hay không, nếu như có thể diệt sát võ giả đẳng cấp càng cao hơn nữa thì không còn gì tốt hơn rồi.
Lúc Tiểu Ảnh thôn phệ Hổ Phách Đao, lực chú ý của Dương Lỗi chuyển dời đến trên người Vô Thiên, lúc này khí thế Vô Thiên trở nên càng ngày càng mạnh, Phật khí càng ngày càng thịnh, Dương Lỗi cũng bị Phật khí kia ảnh hưởng, không thể không nói, nếu quả thật để cho Vô Thiên này triệt để khôi phục vậy thì mình tuyệt đối không thể nào đánh chết hắn được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro