Nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống toàn diện mở ra.
Lãm Nguyệt Thu Phong
2024-07-24 20:55:56
Mà cuối cùng mới là Vương gia, Vương gia vốn là tân tấn gia tộc, căn cơ của nó tự nhiên kém hơn ba đại gia tộc khác không ít, bất quá một vị thiên tài của Vương gia, Vương Thần Vũ ở mười năm trước được Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Môn coi trọng, khiến cho thực lực Vương gia tăng nhiều, do đó nhảy lên trở thành một trong những gia tộc lớn của Càn Nguyên quốc.
- Ai. . . Khách quan, ngươi vẫn là nghe ta một câu, ngươi đánh Vương gia đại thiếu Vương Khôi, đây là đại họa, Vương gia sẽ không bỏ qua cho ngươi a.
Tiểu nhị khuyên nữa nói.
Dương Lỗi cười cười nói:
- Vương gia thì như thế nào, ta không sợ, yên tâm, ta uống rượu xong sẽ đi, sẽ không để cho ngươi khó xử.
Trong nội tâm Dương Lỗi cũng tinh tường, tiểu nhị tuyệt đối là muốn tốt cho mình, bất quá mình sẽ sợ sao? Một Vương gia mà thôi, mặc dù hiện tại mình vẫn không thể chống lại, vốn về sau chưa hẳn, hơn nữa mình chẳng phải là người Dương gia, tam nhi tử của Uy Vũ Vương sao? Nếu như mình không phải phế vật, mà là thiên tài, Dương gia còn không vì mình xuất đầu mà nói, như vậy Dương gia này cũng hoàn toàn không cần để cho Dương Lỗi nhớ thương rồi, quan hệ huyết mạch sẽ vì vậy mà không còn sót lại chút gì.
Bên ngoài Uy Vũ Vương phủ.
Nhìn Uy Vũ Vương phủ khí thế rộng rãi kia, đáy lòng Dương Lỗi rất chán ghét, ở chỗ này 16 năm, căn bản không có chút ôn hòa nào, chỉ có rét lạnh vô tận. Thời gian ấm áp duy nhất, chính là thời gian ở cùng mẫu thân, đáng tiếc, mẫu thân Dương Lỗi ở thời điểm hắn tám tuổi liền qua đời.
- Đứng lại, người nào, rõ ràng dám xông vào Uy Vũ Vương phủ.
Dương Lỗi tiến thêm một bước, liền bị hộ vệ Vương phủ ngăn lại.
- Cút ngay cho ta.
Dương Lỗi lạnh băng nhìn bọn hắn.
- Muốn chết.
Hộ vệ kia nghe vậy giận dữ, ngày bình thường, ai dám bất kính đối với bọn họ, với tư cách hộ vệ Uy Vũ Vương phủ, người tới bái phỏng, không có ai dám khinh thường, hôm nay người trước mắt này cư nhiên làm càn như thế.
Dương Lỗi nhìn cũng không nhìn, mạnh mẽ đá ra một cước.
Phanh.
Hộ vệ lập tức ngã xuống đất, thổ huyết.
- Ngươi...
- Tam Thiếu gia.
- Khục khục, Trương ca, ngươi nói hắn là Tam Thiếu gia?
Hộ vệ bị đá kia bò lên:
- Nhưng ta nghe nói Tam Thiếu gia là phế vật ah, không thể tu luyện, cái này... cái này...
- Ta cũng không biết, tóm lại thật sự hắn là Tam Thiếu gia, ta ở Vương phủ mười năm, Tam Thiếu gia còn không biết sao?
Hộ vệ lớn tuổi nói.
- Tam Thiếu gia có thể tu luyện rồi hả? Ta đây... ta lần này chẳng phải là đắc tội Tam Thiếu gia, cái này... vậy phải làm sao bây giờ?
Hộ vệ trẻ tuổi có chút kinh hoảng nói.
- Đừng lo lắng, chắc có lẽ Tam Thiếu gia không làm khó dễ ngươi đâu.
Hộ vệ lớn tuổi vỗ vỗ bờ vai của hắn an ủi.
... ...
Dương Lỗi rất nhanh đi tới tiểu viện của mình.
- Là ai ở chỗ này?
Nhìn tiểu viện của mình, rõ ràng có người, Dương Lỗi không khỏi nghĩ đến, chẳng lẽ là tiểu Ngọc trở về, không thể ah, có lẽ tiểu Ngọc cùng Đông Phương Tiểu Vũ đi Huyền Cơ Môn rồi, làm sao có thể ở chỗ này, không phải là nàng thì là ai? Tiểu viện này ngoại trừ tiểu Ngọc ra, cũng không có những người khác.
- Là ai?
- Ngươi là ai?
Nhìn nam tử trước mắt, Dương Lỗi lạnh lùng nói:
- Lá gan không nhỏ, rõ ràng dám giương oai trong Uy Vũ Vương phủ.
- Giương oai trong Uy Vũ Vương phủ, ha ha, nơi này vốn là địa bàn của ta, ngược lại tiểu tử ngươi là ai? Rõ ràng dám quản ta.
Trung niên nam tử kia nói.
- Đây là địa bàn của ngươi, ta là ai?
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, Uy Vũ Vương phủ này không đến mức mình biến mất năm tháng, ngay cả chỗ ở của mình cũng tước đoạt chứ.
Nam tử kia lắp bắp kinh hãi, nhìn Dương Lỗi nói:
- Chẳng lẽ ngươi là tên phế vật kia, Dương Tam Thiếu?
- Cút ra khỏi chỗ của ta.
Dương Lỗi lạnh băng nhìn xem hắn. Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng thầm giật mình, thực lực nam tử này tuyệt đối không kém, ít nhất mình nhìn không ra tu vi của hắn, nói cách khác, tên này so với mình ít nhất cao hơn một đẳng cấp, nói cách khác, tu vi của hắn tối thiểu nhất đạt đến cảnh giới Vũ Vương.
- Cái này, Tam Thiếu gia, đừng tuyệt tình như vậy a, không nên tức giận, không phải là chiếm dụng địa bàn của ngươi thoáng một phát sao, dù sao trước kia ngươi cũng không có ở nhà.
Nam tử kia không chút để ý nào, bày ra một khuôn mặt tươi cười, cười hì hì nhìn hắn.
- Ta không nói lần thứ hai.
Ánh mắt Dương Lỗi như trước lạnh như băng.
- Tốt, tốt, xem như ngươi lợi hại, bất quá chúng ta còn có thể gặp mặt đấy.
Nam tử nói xong liền nhàn nhã đi ra khỏi tiểu viện của Dương Lỗi.
Nhìn xem bóng lưng nam tử, Dương Lỗi có chút nhíu mày, thằng này dám ở trong Uy Vũ vương phủ không kiêng sợ như thế, khẳng định không phải người bình thường, hơn nữa mình nhìn không ra thực lực của hắn, tuy Dương Lỗi đối với sự tình Uy Vũ Vương phủ không phải hiểu rất rõ, nhưng mà tinh tường, trong vương phủ căn bản không có một người như vậy. Không phải người Uy Vũ Vương phủ, rõ ràng dám đi dạo ở Uy Vũ Vương phủ, như vậy thực lực của người này gần khủng bố rồi, tuyệt đối là phi thường khủng bố.
Thủ vệ Uy Vũ Vương phủ sâm nghiêm, coi như là cao thủ cấp bậc Vũ Đế, cũng không dám đơn giản xông đến, người này rốt cuộc là thân phận gì, hoặc là nói, người này cùng Uy Vũ Vương phủ có liên quan gì?
Hiện tại dù sao cũng nghĩ không ra cái gì, dứt khoát không thèm nghĩ nữa, lắc lắc đầu, giẫm chận đi vào phòng của mình.
Trong phòng không có cải biến gì, vẫn là giống như trước đây, để cho hắn có chút kinh ngạc chính là, tại đây vẫn không nhiễm một hạt bụi, chẳng lẽ còn có người quét dọn cho mình hay sao? Hoặc là người nam nhân kia? Dương Lỗi không khỏi nhớ tới trung niên nam tử kia trước khi rời khỏi. Nếu như hắn ở chỗ này mà nói, có lẽ cũng có khả năng.
Trở lại chỗ ở của mình vẫn là thoải mái một chút, Dương Lỗi nằm ở trên giường, thư thư phục phục muốn ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, Dương Lỗi bị một hồi tiếng đập cửa đánh thức.
- Ai? Là ai ở bên ngoài?
- Ơ, phế vật của chúng ta trở về rồi, ta còn tưởng rằng bị người đánh chết ở bên ngoài nữa chứ?
Còn chưa mở cửa, Dương Lỗi đã nghe được một thanh âm làm cho người cực độ chán ghét.
Đẩy cửa ra, Dương Lỗi lạnh lùng nhìn người trước mắt:
- Dương Thiên, nói cho ngươi biết, tốt nhất chớ chọc ta.
- YAA.A.A.., rõ ràng còn dám uy hiếp ta, ta xem ngươi là thiếu đánh.
Nói xong một bạt tai của Dương Thiên phiến qua Dương Lỗi.
Nhưng Dương Lỗi sẽ cho hắn cơ hội sao? Hôm nay thực lực Dương Lỗi đã đạt đến cảnh giới Vũ Sư, mà Dương Thiên, năm tháng qua không có tiến bộ gì, như cũ ở vào Võ giả tầng bảy, ở Dương Lỗi xem ra không đáng giá nhắc tới.
- Ai. . . Khách quan, ngươi vẫn là nghe ta một câu, ngươi đánh Vương gia đại thiếu Vương Khôi, đây là đại họa, Vương gia sẽ không bỏ qua cho ngươi a.
Tiểu nhị khuyên nữa nói.
Dương Lỗi cười cười nói:
- Vương gia thì như thế nào, ta không sợ, yên tâm, ta uống rượu xong sẽ đi, sẽ không để cho ngươi khó xử.
Trong nội tâm Dương Lỗi cũng tinh tường, tiểu nhị tuyệt đối là muốn tốt cho mình, bất quá mình sẽ sợ sao? Một Vương gia mà thôi, mặc dù hiện tại mình vẫn không thể chống lại, vốn về sau chưa hẳn, hơn nữa mình chẳng phải là người Dương gia, tam nhi tử của Uy Vũ Vương sao? Nếu như mình không phải phế vật, mà là thiên tài, Dương gia còn không vì mình xuất đầu mà nói, như vậy Dương gia này cũng hoàn toàn không cần để cho Dương Lỗi nhớ thương rồi, quan hệ huyết mạch sẽ vì vậy mà không còn sót lại chút gì.
Bên ngoài Uy Vũ Vương phủ.
Nhìn Uy Vũ Vương phủ khí thế rộng rãi kia, đáy lòng Dương Lỗi rất chán ghét, ở chỗ này 16 năm, căn bản không có chút ôn hòa nào, chỉ có rét lạnh vô tận. Thời gian ấm áp duy nhất, chính là thời gian ở cùng mẫu thân, đáng tiếc, mẫu thân Dương Lỗi ở thời điểm hắn tám tuổi liền qua đời.
- Đứng lại, người nào, rõ ràng dám xông vào Uy Vũ Vương phủ.
Dương Lỗi tiến thêm một bước, liền bị hộ vệ Vương phủ ngăn lại.
- Cút ngay cho ta.
Dương Lỗi lạnh băng nhìn bọn hắn.
- Muốn chết.
Hộ vệ kia nghe vậy giận dữ, ngày bình thường, ai dám bất kính đối với bọn họ, với tư cách hộ vệ Uy Vũ Vương phủ, người tới bái phỏng, không có ai dám khinh thường, hôm nay người trước mắt này cư nhiên làm càn như thế.
Dương Lỗi nhìn cũng không nhìn, mạnh mẽ đá ra một cước.
Phanh.
Hộ vệ lập tức ngã xuống đất, thổ huyết.
- Ngươi...
- Tam Thiếu gia.
- Khục khục, Trương ca, ngươi nói hắn là Tam Thiếu gia?
Hộ vệ bị đá kia bò lên:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nhưng ta nghe nói Tam Thiếu gia là phế vật ah, không thể tu luyện, cái này... cái này...
- Ta cũng không biết, tóm lại thật sự hắn là Tam Thiếu gia, ta ở Vương phủ mười năm, Tam Thiếu gia còn không biết sao?
Hộ vệ lớn tuổi nói.
- Tam Thiếu gia có thể tu luyện rồi hả? Ta đây... ta lần này chẳng phải là đắc tội Tam Thiếu gia, cái này... vậy phải làm sao bây giờ?
Hộ vệ trẻ tuổi có chút kinh hoảng nói.
- Đừng lo lắng, chắc có lẽ Tam Thiếu gia không làm khó dễ ngươi đâu.
Hộ vệ lớn tuổi vỗ vỗ bờ vai của hắn an ủi.
... ...
Dương Lỗi rất nhanh đi tới tiểu viện của mình.
- Là ai ở chỗ này?
Nhìn tiểu viện của mình, rõ ràng có người, Dương Lỗi không khỏi nghĩ đến, chẳng lẽ là tiểu Ngọc trở về, không thể ah, có lẽ tiểu Ngọc cùng Đông Phương Tiểu Vũ đi Huyền Cơ Môn rồi, làm sao có thể ở chỗ này, không phải là nàng thì là ai? Tiểu viện này ngoại trừ tiểu Ngọc ra, cũng không có những người khác.
- Là ai?
- Ngươi là ai?
Nhìn nam tử trước mắt, Dương Lỗi lạnh lùng nói:
- Lá gan không nhỏ, rõ ràng dám giương oai trong Uy Vũ Vương phủ.
- Giương oai trong Uy Vũ Vương phủ, ha ha, nơi này vốn là địa bàn của ta, ngược lại tiểu tử ngươi là ai? Rõ ràng dám quản ta.
Trung niên nam tử kia nói.
- Đây là địa bàn của ngươi, ta là ai?
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, Uy Vũ Vương phủ này không đến mức mình biến mất năm tháng, ngay cả chỗ ở của mình cũng tước đoạt chứ.
Nam tử kia lắp bắp kinh hãi, nhìn Dương Lỗi nói:
- Chẳng lẽ ngươi là tên phế vật kia, Dương Tam Thiếu?
- Cút ra khỏi chỗ của ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương Lỗi lạnh băng nhìn xem hắn. Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng thầm giật mình, thực lực nam tử này tuyệt đối không kém, ít nhất mình nhìn không ra tu vi của hắn, nói cách khác, tên này so với mình ít nhất cao hơn một đẳng cấp, nói cách khác, tu vi của hắn tối thiểu nhất đạt đến cảnh giới Vũ Vương.
- Cái này, Tam Thiếu gia, đừng tuyệt tình như vậy a, không nên tức giận, không phải là chiếm dụng địa bàn của ngươi thoáng một phát sao, dù sao trước kia ngươi cũng không có ở nhà.
Nam tử kia không chút để ý nào, bày ra một khuôn mặt tươi cười, cười hì hì nhìn hắn.
- Ta không nói lần thứ hai.
Ánh mắt Dương Lỗi như trước lạnh như băng.
- Tốt, tốt, xem như ngươi lợi hại, bất quá chúng ta còn có thể gặp mặt đấy.
Nam tử nói xong liền nhàn nhã đi ra khỏi tiểu viện của Dương Lỗi.
Nhìn xem bóng lưng nam tử, Dương Lỗi có chút nhíu mày, thằng này dám ở trong Uy Vũ vương phủ không kiêng sợ như thế, khẳng định không phải người bình thường, hơn nữa mình nhìn không ra thực lực của hắn, tuy Dương Lỗi đối với sự tình Uy Vũ Vương phủ không phải hiểu rất rõ, nhưng mà tinh tường, trong vương phủ căn bản không có một người như vậy. Không phải người Uy Vũ Vương phủ, rõ ràng dám đi dạo ở Uy Vũ Vương phủ, như vậy thực lực của người này gần khủng bố rồi, tuyệt đối là phi thường khủng bố.
Thủ vệ Uy Vũ Vương phủ sâm nghiêm, coi như là cao thủ cấp bậc Vũ Đế, cũng không dám đơn giản xông đến, người này rốt cuộc là thân phận gì, hoặc là nói, người này cùng Uy Vũ Vương phủ có liên quan gì?
Hiện tại dù sao cũng nghĩ không ra cái gì, dứt khoát không thèm nghĩ nữa, lắc lắc đầu, giẫm chận đi vào phòng của mình.
Trong phòng không có cải biến gì, vẫn là giống như trước đây, để cho hắn có chút kinh ngạc chính là, tại đây vẫn không nhiễm một hạt bụi, chẳng lẽ còn có người quét dọn cho mình hay sao? Hoặc là người nam nhân kia? Dương Lỗi không khỏi nhớ tới trung niên nam tử kia trước khi rời khỏi. Nếu như hắn ở chỗ này mà nói, có lẽ cũng có khả năng.
Trở lại chỗ ở của mình vẫn là thoải mái một chút, Dương Lỗi nằm ở trên giường, thư thư phục phục muốn ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, Dương Lỗi bị một hồi tiếng đập cửa đánh thức.
- Ai? Là ai ở bên ngoài?
- Ơ, phế vật của chúng ta trở về rồi, ta còn tưởng rằng bị người đánh chết ở bên ngoài nữa chứ?
Còn chưa mở cửa, Dương Lỗi đã nghe được một thanh âm làm cho người cực độ chán ghét.
Đẩy cửa ra, Dương Lỗi lạnh lùng nhìn người trước mắt:
- Dương Thiên, nói cho ngươi biết, tốt nhất chớ chọc ta.
- YAA.A.A.., rõ ràng còn dám uy hiếp ta, ta xem ngươi là thiếu đánh.
Nói xong một bạt tai của Dương Thiên phiến qua Dương Lỗi.
Nhưng Dương Lỗi sẽ cho hắn cơ hội sao? Hôm nay thực lực Dương Lỗi đã đạt đến cảnh giới Vũ Sư, mà Dương Thiên, năm tháng qua không có tiến bộ gì, như cũ ở vào Võ giả tầng bảy, ở Dương Lỗi xem ra không đáng giá nhắc tới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro