Hello! Hoắc Thiếu Kiêu Ngạo

Tôi ngại cô bẩn

Nam Âm Âm

2024-09-11 09:34:44

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Thời gian sau, Cảnh Phạm không gặp mặt Hoắc Cảnh Thành ở công ty nữa.

Thỉnh thoảng gặp được, cũng chỉ là bóng lưng xa xa.

Dáng vẻ của anh giống như luôn rất bận rộn, bị người vây quanh, tới cũng vội vả, đi cũng vội vả.

Cảnh Phạm nghĩ, giữa bọn họ, nếu vĩnh viễn như vậy, sống yên ổn vô sự với nhau, cô còn có thể nhìn anh từ xa, cũng coi là một chuyện tốt.

Ngày hôm đó, Thịnh Gia Ngôn kêu cô qua Bộ phận quản lý.

Cảnh Phạm đi vào, chỉ thấy Thịnh Gia Ngôn ngồi trước bàn làm việc, sắc mặt vô cùng khó coi. Cô dò xét hỏi: “Bộ dáng này là sao, không sao chứ?”

“Đây là hợp đồng mình ra sức thực hiện rất lâu cho cậu, bây giờ không ký được.” Thịnh Gia Ngôn chán nản đặt hợp đồng trước mặt cô.

Cảnh Phạm mở ra nhìn.

Đều là hợp đồng của đoàn kịch. Có vài nhân vật cô vốn có 100% hy vọng.

Thịnh Gia Ngôn tiếc nuối nhìn Cảnh Phạm: “Phạm Phạm, cậu bị chèn ép. Tất cả hợp đồng đều bị Bộ trưởng đè ép.”

“…” Cảnh Phạm yên lặng không nói. Thật ra chuyện này cũng nằm trong dự liệu.

Hoắc Cảnh Thành dĩ nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thịnh Gia Ngôn hỏi: “Cậu nghĩ thế nào?”

“Có thể hủy hợp đồng không?” Cảnh Phạm ngước mắt, nhìn Thịnh Gia Ngôn nói: “Cậu bình tình hình của mình, mình không thể ngồi chờ chết như vậy. Mình không có nhiều thời gian, mình cũng rất cần tiền.”

Thịnh Gia Ngôn thở dài: “Đây là chuyện mình đang muốn thương lượng với cậu. Mình đã nói với Bộ trưởng, nhưng mà đối phương không chịu nhả, muốn cậu trực tiếp đi tìm Hoắc tổng. Phạm Phạm, mình cho cậu lời đề nghị.”

“Cái gì?”

“Đi nói với Hoắc tổng.” Thịnh Gia Ngôn đề nghị: “Nếu anh ấy chén ghét cậu như vậy, chứng minh anh ấy vốn không muốn nhìn thấy cậu. Cậu muốn hủy hợp đồng, rời khỏi công ty này, có lẽ anh ấy sẽ thả cậu đi.”

Sao anh dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy?

Cảnh Phạm sẽ không lạc quan như thế. Nhưng mà trừ tìm anh nói chuyện, dường như mình không còn đường đi.

Cảnh Phạm đợi vài ngày, rốt cuộc đến khi Hoắc Cảnh Thành xuất hiện ở công ty lần nữa.

Cô đi thang máy lên lầu trên cùng, trong thang máy, đứng không ít nhân viên.

“Hôm nay các cô thấy không? Chắc người hôm nay tới công ty là bạn gái của Hoắc tổng!” Trong góc thang máy, có người nhỏ giọng tám chuyện.

“Tôi cũng nhìn thấy, rất có khí chất.”

“Nhưng tôi nghe nói, người đó không chỉ là bạn gái, hai người bọn họ đã sớm kết hôn rồi.”

“Hoắc tổng kết hôn rồi? Nhưng tôi không thấy anh ấy đeo nhẫn cưới trên tay nha!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Bây giờ ai còn đeo nhẫn cưới, quê mùa.”

“Quả nhiên nha, đàn ông tốt, không phải của người khác thì chính là gay!”

Cảnh Phạm đứng chỗ không gần không xa, nghe bọn họ nói chuyện, một cảm giác khổ sở khó tả quanh quẩn trong lòng.

Cô quay mặt đi, xem như chưa từng nghe được.

Người phụ nữ bọn họ nói, chắc là Mộ Vãn!

Đã sớm biết bọn họ kết hôn rồi, cho nên… mình bây giờ khổ sở cái gì?

Cô thở dài, nhoẻn miệng cười.

Cảnh Phạm, đi qua đều đã qua, người đàn ông kia, cũng nên từ từ biến mất khỏi lòng cô!

Đang nghĩ thế, “đinh” một tiếng, cửa thang máy chậm rãi mở ra, đến tầng trên cùng. Những người vừa tám chuyện lập tức im lặng, điều chỉnh tư thế, đứng nghiêm, tựa như vừa rồi tám chuyện không phải là bọn họ.

Cảnh Phạm chờ bọn họ đều lục tục đi ra ngoài, cô mới đi ra.

Tất cả người của phòng trợ lý đều biết Cảnh Phạm, lần trước cô bị chảy máu đầu trong phòng làm việc Tổng giám đốc, chuyện này làm cô nổi tiếng khắp cả công ty.

Cảnh Phạm nói rõ ý muốn với người của phòng trợ lý, bị đối phương cự tuyệt: “Cảnh tiểu thư, Hoắc tổng đang tiếp khách, e là không có thời gian gặp cô.”

Trên thực tế, ai dám không hẹn trước mà dẫn cô đi vào?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hello! Hoắc Thiếu Kiêu Ngạo

Số ký tự: 0