Chương 30 - trong mắt chỉ có một mình đối phương
cố gắng hết sức...
2024-08-14 02:07:34
Về đến nhà, Xuân Hy phụ Cậu sắp xếp đồ vào phòng rồi đi xuống uống nước trà với các huấn luận viên và ba cô...
"Dạ.." cô đi xuống ngồi kế ba
"Hồi sáng dõng dạc lắm mà " anh Xoài uống một ngụm trà.
"Haizz ta chán con ghê, có gì từ từ nói chứ bực bọi là kéo lên sàn đánh như vậy à?" Ba cô nghiêm mặt nhìn cô, Xuân Hy vẫn cúi đầu:"ba dạy con võ đâu phải để đi xả giận lên người khác. Đạo lý từ nhỏ ba dạy cho con như thế nào? Trả hết cho ba rồi đúng không!"
"Con xin lỗi, sẽ không có lần sau" Xuân Hy chấp tay sau lưng cuối đầu.
"Thôi thôi nó biết rồi thì thôi, giải tán giải tán đi" huấn luyện viên chạc tuổi ba Xuân Hy hồi sáng đang giải vây cho cô:" đi đi , lên lầu nghỉ đi" ông vỗ vỗ vai Xuân Hy.
"Cảm ơn bác thẩm" Cô vẫn cúi đầu, quay lưng lên lầu.
"Người vì con mà học võ thì nhiều, nhưng người vì con mà bỏ học thì cũng rất nhiều Xuân Hy ạ!" Ba Cô xoay lưng nói to.
"Ầy ông này, con còn nhỏ từ từ nói" Bác Thẩm khoác vai ba Xuân Hy
" do tui chiều quá nên nó cứ tỏ vẻ đại ca vậy. Sợ là tương lai ai cũng xa lánh vì tính nó mất" Ba Xuân Hy ngồi xuống, uống một ngụm trà. Anh Xoài ngồi kế bên quạt quạt cho ông.
"Haha , cũng nhờ cái cá tính đó mà nhiều người yêu thích nó đó chú" Anh Xoài quạt quạt cười.
________________
Xong Xuân Hy hầm hầm lên lầu, nhìn qua cửa phòng Văn Cửu rồi đá một cái. Phòng cô và phòng cậu sát nhau. Đối diện là phòng ngủ của ba mẹ.
Cửa phòng không đóng, khi cô đá vào thì cửa mở được một nửa. Thấy được tên kia đang ngồi trên bàn học.
Cô cầm tay nắm cửa đóng cửa phòng lại ,kệ tên kia cũng đang nhìn mình. Cô về phòng, nằm lăn trên giừơng.
"Tên đó đang làm gì vậy ta...." Xuân Hy chợt nhớ nhớ quên quên rồi ngồi bật dậy:" đệt, chưa làm bài tập"
Thứ 6 cô chủ nhiệm có giao cho cả lớp 10 bài tập toán. Cô định tối về làm mà mệt quá quên luôn. Còn thứ 7 thì đi chơi cả ngày tối ngủ sớm. Cô tức tốc dọn tập bút ra làm.
Mỗi câu cô tính cỡ 1-2 phút là xong. Riêng câu cuối cô tính mãi chưa ra. Cô tra trên mạng xem có cách giải bài này không thì cũng không có. Cô đành mở điện thoại ra nhắn tin hỏi bạn... nhưng cô chợt nhận ra hình như trong tất cả các người bạn không có đứa nào học ổn ngoài Văn Cửu..
"Thôi khỏi làm" cô dẹp tập , bỗng tay khựng lại:"lỡ mai cô kiểm thì sao ta"
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng thì cô cũng qua phòng Văn Cửu gõ cửa.
Thấy người trong phòng vẫn chưa mở cửa, cô gõ thêm một lần nữa thì cửa mở ra.
Văn Cửu trùm khăn tắm trên đầu lau lau tóc, chắc là mới vừa tắm xong.
"Hả" Văn Cửu nhìn cô, thấy trên tay cô cầm quyển tập và cây bút liền cười cười:" hạng 2 kiếm hạng 1 có chuyện gì không?"
Xuân Hy bỏ ngoài tai lời châm chọc này, gượng cười nói:"mày giải được câu cuối không, tao tìm kiếm đủ cách rồi mà vẫn không tính ra..."
"Ừm tao làm ra rồi, câu này đúng là có chút khó thật" Văn Cửu lấy khăn đeo lên cổ , đi vào phòng kéo ghế ngay bàn học ra vỗ vỗ :" vào đi"
"Ừ" Xuân Hy đi vào đóng cửa phòng. Rồi lại ghế ngồi. Xong cô lại đứng lên:" thôi mày ngồi đi, tao đứng nghe giảng cái thôi à"
"Ngồi đi, tao mà ngồi sợ mày lại nói tao không cho mày ngồi." nói xong Văn Cửu lấy tập mình trên bàn mở ra giảng cho cô.
Xuân Hy ngồi nhìn theo ngón tay cậu chỉ trên bàn. Gật đầu lia lịa, giọt nước từ đâu rơi xuống vai cô. Cô ngóc đầu lên nhìn tên kia đang đứng một tay để lên bàn, tay còn lại nắm lưng ghế cô. Âm thanh giảng bài của Văn Cửu dừng lại, cúi nhìn người đang ngồi.
"Ướt mày hả?" Văn Cửu sờ sờ tóc, lại lấy khăn lau tiếp.
Giờ cô mới để ý, mặt người này lúc tóc rũ xuống ngay mắt nhìn rất cuốn hút.... đệt nghĩ gì vậy. Cô đứng bật dậy, cầm tập bút rồi đi:"tao hiểu bài rồi, cảm ơn" cô làm động tác chào rồi đi ra ngoài.
*bả chào vậy nè*
Văn Cửu đợi cô đi rồi mới dám cười. Ngố dễ thương.
------------------------
Hôm sau vào lớp, cô chu kiểm tra tập từng người xem có làm bài đầy đủ chưa. Thiếu một bài thì phải chép phạt bài đó. Cuối cùng trong lớp chỉ có mình Xuân Hy với Văn Cửu là làm đủ bài.
"Móa, bài cuối khó kinh ai mà làm nổi" Kiệt trọc nằm ra bàn đang đợi bài giải để chép phạt.
"Vậy mà có hai người bên kia làm rồi kìa" Bá Việt nhìn hai người bên kia đang chăm chú nhìn cô.
" nãy cô kiểm tra tập thì thấy lớp mình có 2 bạn làm được câu cuối. Không biết trong hai bạn có ai muốn lên giải một lần nữa cho cả lớp coi không nào?" Cô Chu nhìn hai người. Văn Cửu dựa ra sau khe khẽ nói:" biết làm chưa"
"Rồi mày, nghe một hiểu mười" Xuân Hy chả thèm nhìn cô nữa xoay xoay bút.
" thế cô mời lớp trưởng nhé" Cô chu đưa phấn cho Văn Cửu. Cậu cầm lấy giải trong 2 bước, rất ngắn gọn.
"Đù thì ra dễ vậy"
"Má ơi vậy mà tao không làm được"
"Xì, đúng là giỏi thật..." Xuân Hy nghĩ trong lòng , nhìn người đang từ bục giảng đi xuống. Cô dơ ngón like với cậu.
"Chiều thi , chuẩn bị tâm lý chưa" Văn Cửu ngồi xoay xuống hỏi cô.
"Tâm lý thì chưa..."
Chiều nay nhà trường sẽ tổ chức thi đánh cầu lông giải nam nữ đầu tiên. Có danh sách chia nhóm đấu. Cô đấu vòng loại thứ 2, khá gần. Còn Văn Cửu thì thứ 3. Do chỉ có một sân nên nam nữ sẽ thay phiên nhau thi.
Cô dù gì cũng bị ép thi nên tới đâu hay tới đó, thua thì quê.
"Ừm cứ bình tĩnh thôi" nói xong Văn Cửu quay lên
Nếu bình tĩnh được thì cô đã bình tĩnh rồi!!!!!
Sau khi hết tiết sáng. Văn Cửu chở cô về nhà, đến chiều thì chở cô đi thi. Văn Cửu cho cô mượn vợt của mình. Xuân Hy cũng vui vẻ cầm lấy xin vía.
Đến trường thì mọi người ngồi coi mặt đối thủ sắp đấu.
Xuân Hy cũng lo lắng, nhìn xung quanh coi cái người Thiên Kim sắp thi đấu với cô là ai.
"Đừng tìm, tới đâu hay tới đó thôi" Văn Cửu thấy cô nhìn dáo dác bèn nhấn cô lại vào ghế.
"T-tao có tìm gì đâu, bình thường" Xuân Hy giả vờ nghiêm túc.
"Đù đù chuẩn bị đấu à" Ngọc Thạch và Chị thảo từ sau đi tới ngồi kế Xuân Hy.
"Ờ" Xuân Hy xoay xoay cây vợt trong tay.
"Bùa hộ mệnh luôn hả?" Thằng nhóc Thanh Thanh từ đâu đi lại đứng sau Xuân Hy, chỉ chỉ cây vợt trên tay cô rồi chỉ chỉ cây vợt trên tay Văn Cửu.
"Ừ ừ" Xuân Hy lười cãi.
Từ xa Giang Liễu và Nhi đi lại chỗ họ rồi kéo ghế ngồi trước mặt.
"Đến chi vậy" Xuân Hy hỏi Nhi đang cười cười
"Đi coi mày bị ăn hành hahaha"
"Haizz thấy phí công Lớp trưởng tập cầu cho mày quá" Giang Liễu ngồi kế than thở
"Giỏi, xíu mở to mắt ra mà coi!" Xuân Hy hùng hỗ khẳng định.
Do là đấu giải trong trường nên mỗi trận chỉ một hiệp, ai 21 điểm trước thì sẽ thắng.
Vòng loại đầu tiên cũng bắt đầu. Là một cặp nam đấu với nhau,một người lớp 10 một người lớp 11. Hai người đánh vô cùng lực và nhanh, nhưng không ngang tài ngang sức lắm. Xuân Hy ngồi coi chăm chú không rời mắt. Khi thấy tỉ số cuối cùng là 10-21 nghiêng về cho cậu học sinh lớp 10 thì Xuân Hy khẽ thì thầm:"Vãi...hơn tận 11 điểm"
Xuân Hy đứng dậy, chuẩn bị di chuyển xuống sân thì Văn Cửu khẽ kéo tay cô:
" cố lên" cậu cười mỉm nhìn cô.
"Cố lên Hý ơi , tự tin lênnn" Ngọc Thạch không biết từ đâu lấy hai cái chai ra gõ gõ:" hô theo tao nào 1 2 3"
"XUÂN HY CỐ LÊN XUÂN HY TẤT THẮNG" cả đám hô to, người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt về bên này. Nếu đây là thi bóng rổ thì cô sẽ cảm thấy rất hạnh phúc, còn đây là cầu lông... môn cô ghét ơi là ghét nên giờ cô không cảm thấy gì ngoài QUÊ.
"Im hết coi" Cô đỏ mặt chạy xuống sân, bị nhiều người dòm ngó với ánh mắt tò mò.
"Nhỏ này chơi cầu lông hay lắm hả mày" một thanh niên ngồi thì thầm
"Ai biết mày ơi, chơi bóng rổ ok lắm . Chắc đám kia hô vậy thì chắc chơi cũng ghê" một thanh niên khác đánh giá
Xuân Hy đang đứng nghe trọng tài phổ biến luật gật gật đầu. Trọng tài để trái cầu lên lưới, trái cầu rớt về phía Xuân Hy.
"Em muốn chọn sân hay chọn cầu" Trọng tài nhìn Xuân Hy hỏi.
"Dạ chọn sân" nói xong cô di chuyển qua sân phía đối diện, vì khi đứng ở đó cô có thể nhìn thấy được đám người quen thuộc đang ngồi trên kia cổ vũ cô. Có lẽ sẽ làm cho tâm lý nhẹ nhàng hơn, đỡ áp lực hơn một tí..
Giang liễu giựt được cái loa cầm tai của thanh niên lớp khác, bật max volume đứng lên ghế hét vô:"XUÂN HY CHIẾN THẮNGGGGG"
....
Giờ thì Giang Liễu muốn thắng gấp lại lời nói hồi nãy. Trận đấu đã diễn ra. Tỉ số bây giờ là 10-0 nghiêng về cô bạn Thiên Kim lớp 11A2.
Mọi người đang coi trận đấu:..........
"Vãi, nó tự hủy 10 trái nãy giờ luôn kìa"
" má đánh cao lênnnnn dính lưới quài bà nội"
"Đừng hồi hộp mà Hý ơi từ từ thôi "
Mọi người xung quanh bức xúc coi trận đấu vì cô bạn Thiên Kim kia nãy giờ chỉ được giao cầu chứ chưa đánh lần nào. Vì vừa giao qua là Xuân Hy đánh thẳng vô lưới....
Văn Cửu nãy giờ vẫn ngồi im lặng quan sát. Thấy được nét mất bình tĩnh của cô . Vẫn như hồi cấp 2 , chỉ khác là Xuân Hy của bây giờ vẫn đang tìm cách bình tĩnh chính mình.
Cậu thấy cô thở hổn hển cầm cầu đưa qua cho đối thủ, rồi ngước lên nhìn thẳng mắt cậu... cậu không nhìn lầm.
Cô đã bình tĩnh lại chút ít, đánh qua lưới. Rồi từng chút một trở thành Xuân Hy khi tập luyện với cậu vào hồi sáng thứ 7, chủ nhật. Đánh cho đối thủ phải mở tròn mắt.
"Đù nãy giờ nó chấp điểm à"
"Ảo vãi, mới mở hack à"
"Lớp trưởng, mày nhập nó hả"
Bây giờ tỉ số là 15-18 nghiêng về Xuân Hy , tuy Xuân Hy đang từ từ gỡ điểm nhưng không thể đảm bảo 100% sẽ không mất điểm. Vì do phải gỡ điểm nên trận đấu trở nên dài hơn, tỉ lệ di chuyển của Xuân Hy cũng nhiều hơn nên hao tốn khá nhiều sức.
Cô mệt, đối thủ cũng mệt . Nên hai người đôi lúc vẫn đánh vào lưới xong tỉ số hiện tại là 19-19. Kịch tính từng giây.
Chỉ 2 điểm nữa Thiên Kim sẽ thắng, hoặc 2 điểm nữa cô cũng sẽ thắng.Cô chỉ được phạm sai lầm 1 lần cuối. Tốt nhất là không . Tay giao cầu của cô lệch nhịp, giao thẳng ra ngoài sân... hơi thở cô ngày càng nặng hơn, sự bình tĩnh vốn có nãy giờ của cô cũng bay theo mây khói.
20-19 một điểm nữa cô sẽ thua. Tất cả mọi người đều đang im lặng xem trận đấu. Thật sự hồi hộp!
Thiên Kim giao cầu thẳng về phía sân trước mặt, Xuân Hy dơ vợt ra rồi khựng lại không đánh vào cầu . Vì khi giao cầu, đối phương chỉ được giao chéo sân, nếu giao thẳng thì đối thủ có quyền bỏ đánh pha này để có điểm. Nên điểm này thuộc về Xuân Hy. 20-20
một điểm cuối, tim Xuân Hy như muốn vỡ ra. Cô giao cầu. Đối phương đánh cao qua lại, Xuân Hy lùi lại đập cầu . Cứ nghĩ sẽ là đòn kết liễu nhưng cô gái kia cũng bền bỉ kiên cường đỡ cầu. Xuân Hy đánh qua, bây giờ cô đang ở khá xa lưới thì đột nhiên đối phương bỏ nhỏ.
*Kỹ thuật bỏ nhỏ cầu lông là kỹ thuật đánh cầu đến vị trí phía trên phần sân đối phương, gần sát lưới nhất có thể.*
Cứ thế cầu từ từ lăn xuống sát mép lưới vào sân Xuân Hy, Xuân Hy bay lên nằm dài ra sân đưa vợt đỡ cầu nhưng cầu bay lên rồi lại rớt vào sân cô.
"Mẹ nó..." Xuân Hy chặc lưỡi vùi đầu vào tay mình. Rồi nằm ngửa ra thẳng chân thẳng tay, nhưng tay phải vẫn nắm chặt lấy vợt.
Cả khán đài reo hò vỗ tay cho một trận đấu quá kịch tính. Nhi ngồi trên khán đài mà rưng rưng nước mắt, Giang Liễu cầm khăn giấy chặm chặm mồ hôi trên trán, hai bà chị Ngọc Thạch và Thảo đứng bật dậy chuẩn bị đi xuống an ủi cô gái đang nằm thẳng cẳng dưới sân. Chỉ riêng mình Văn Cửu thì ngồi lặng thinh... trong tay cậu còn cầm một chai nước lạnh chưa khui , từ từ đặt lên ghế của Xuân Hy.
Tuy Văn Cửu không nói gì, nhưng khi nhìn vào mắt cậu. Ta có thể thấy được đó là ánh mắt đang rất tự hào. Cô đã chơi hết mình đến cuối, cố gắng đỡ trái cầu nhìn là biết không thể đỡ. Hôm tập với cậu cũng vậy, Xuân Hy cũng bay lên đỡ một quả cầu như vậy, Văn Cửu kêu cô đừng làm vậy nữa coi chừng bị thương. Xuân Hy cười cười nhìn vào mắt cậu đáp:" vì sao chứ? Cầu vẫn chưa chạm sàn mà, vẫn cứu được yên tâm hahaha"
" mày đã cố gắng hết sức mình rồi" Văn Cửu dựa lưng vào ghế, nhìn người nằm dưới sân, khẽ cười.
Người tự tin , tỏa sáng ấy giờ đây đang nằm thẳng ra sân chẳng nễ nang gì. Đến khi Thiên Kim vòng qua sân của Xuân Hy, đưa tay ra với cô thì cô mới từ từ ngồi dậy nắm lấy tay cô gái trước mặt để đứng lên.
"Bạn chơi hay hơn mình nhiều" Thiên An cười tít mắt, kéo Xuân Hy đứng dậy
"Same nhau thôi, Fair play" Xuân Hy buông tay xoay người đi lên khán đài với hai bà chị đang chạy tới.
"Trời ơi pha hồi nãy chị đứng tim luôn"
"Nay chơi quá tốt luôn, cưng gỡ điểm mà chị hồi hộp như sắp ngừng thở tới nơi"
Kệ hai bà đang nói, cô kéo hai người mau chóng đi lên chỗ ngồi lại.
Tuy out ngay vòng rửa xe nhưng cũng không tệ như cô nghĩ..
"Dạ.." cô đi xuống ngồi kế ba
"Hồi sáng dõng dạc lắm mà " anh Xoài uống một ngụm trà.
"Haizz ta chán con ghê, có gì từ từ nói chứ bực bọi là kéo lên sàn đánh như vậy à?" Ba cô nghiêm mặt nhìn cô, Xuân Hy vẫn cúi đầu:"ba dạy con võ đâu phải để đi xả giận lên người khác. Đạo lý từ nhỏ ba dạy cho con như thế nào? Trả hết cho ba rồi đúng không!"
"Con xin lỗi, sẽ không có lần sau" Xuân Hy chấp tay sau lưng cuối đầu.
"Thôi thôi nó biết rồi thì thôi, giải tán giải tán đi" huấn luyện viên chạc tuổi ba Xuân Hy hồi sáng đang giải vây cho cô:" đi đi , lên lầu nghỉ đi" ông vỗ vỗ vai Xuân Hy.
"Cảm ơn bác thẩm" Cô vẫn cúi đầu, quay lưng lên lầu.
"Người vì con mà học võ thì nhiều, nhưng người vì con mà bỏ học thì cũng rất nhiều Xuân Hy ạ!" Ba Cô xoay lưng nói to.
"Ầy ông này, con còn nhỏ từ từ nói" Bác Thẩm khoác vai ba Xuân Hy
" do tui chiều quá nên nó cứ tỏ vẻ đại ca vậy. Sợ là tương lai ai cũng xa lánh vì tính nó mất" Ba Xuân Hy ngồi xuống, uống một ngụm trà. Anh Xoài ngồi kế bên quạt quạt cho ông.
"Haha , cũng nhờ cái cá tính đó mà nhiều người yêu thích nó đó chú" Anh Xoài quạt quạt cười.
________________
Xong Xuân Hy hầm hầm lên lầu, nhìn qua cửa phòng Văn Cửu rồi đá một cái. Phòng cô và phòng cậu sát nhau. Đối diện là phòng ngủ của ba mẹ.
Cửa phòng không đóng, khi cô đá vào thì cửa mở được một nửa. Thấy được tên kia đang ngồi trên bàn học.
Cô cầm tay nắm cửa đóng cửa phòng lại ,kệ tên kia cũng đang nhìn mình. Cô về phòng, nằm lăn trên giừơng.
"Tên đó đang làm gì vậy ta...." Xuân Hy chợt nhớ nhớ quên quên rồi ngồi bật dậy:" đệt, chưa làm bài tập"
Thứ 6 cô chủ nhiệm có giao cho cả lớp 10 bài tập toán. Cô định tối về làm mà mệt quá quên luôn. Còn thứ 7 thì đi chơi cả ngày tối ngủ sớm. Cô tức tốc dọn tập bút ra làm.
Mỗi câu cô tính cỡ 1-2 phút là xong. Riêng câu cuối cô tính mãi chưa ra. Cô tra trên mạng xem có cách giải bài này không thì cũng không có. Cô đành mở điện thoại ra nhắn tin hỏi bạn... nhưng cô chợt nhận ra hình như trong tất cả các người bạn không có đứa nào học ổn ngoài Văn Cửu..
"Thôi khỏi làm" cô dẹp tập , bỗng tay khựng lại:"lỡ mai cô kiểm thì sao ta"
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng thì cô cũng qua phòng Văn Cửu gõ cửa.
Thấy người trong phòng vẫn chưa mở cửa, cô gõ thêm một lần nữa thì cửa mở ra.
Văn Cửu trùm khăn tắm trên đầu lau lau tóc, chắc là mới vừa tắm xong.
"Hả" Văn Cửu nhìn cô, thấy trên tay cô cầm quyển tập và cây bút liền cười cười:" hạng 2 kiếm hạng 1 có chuyện gì không?"
Xuân Hy bỏ ngoài tai lời châm chọc này, gượng cười nói:"mày giải được câu cuối không, tao tìm kiếm đủ cách rồi mà vẫn không tính ra..."
"Ừm tao làm ra rồi, câu này đúng là có chút khó thật" Văn Cửu lấy khăn đeo lên cổ , đi vào phòng kéo ghế ngay bàn học ra vỗ vỗ :" vào đi"
"Ừ" Xuân Hy đi vào đóng cửa phòng. Rồi lại ghế ngồi. Xong cô lại đứng lên:" thôi mày ngồi đi, tao đứng nghe giảng cái thôi à"
"Ngồi đi, tao mà ngồi sợ mày lại nói tao không cho mày ngồi." nói xong Văn Cửu lấy tập mình trên bàn mở ra giảng cho cô.
Xuân Hy ngồi nhìn theo ngón tay cậu chỉ trên bàn. Gật đầu lia lịa, giọt nước từ đâu rơi xuống vai cô. Cô ngóc đầu lên nhìn tên kia đang đứng một tay để lên bàn, tay còn lại nắm lưng ghế cô. Âm thanh giảng bài của Văn Cửu dừng lại, cúi nhìn người đang ngồi.
"Ướt mày hả?" Văn Cửu sờ sờ tóc, lại lấy khăn lau tiếp.
Giờ cô mới để ý, mặt người này lúc tóc rũ xuống ngay mắt nhìn rất cuốn hút.... đệt nghĩ gì vậy. Cô đứng bật dậy, cầm tập bút rồi đi:"tao hiểu bài rồi, cảm ơn" cô làm động tác chào rồi đi ra ngoài.
*bả chào vậy nè*
Văn Cửu đợi cô đi rồi mới dám cười. Ngố dễ thương.
------------------------
Hôm sau vào lớp, cô chu kiểm tra tập từng người xem có làm bài đầy đủ chưa. Thiếu một bài thì phải chép phạt bài đó. Cuối cùng trong lớp chỉ có mình Xuân Hy với Văn Cửu là làm đủ bài.
"Móa, bài cuối khó kinh ai mà làm nổi" Kiệt trọc nằm ra bàn đang đợi bài giải để chép phạt.
"Vậy mà có hai người bên kia làm rồi kìa" Bá Việt nhìn hai người bên kia đang chăm chú nhìn cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" nãy cô kiểm tra tập thì thấy lớp mình có 2 bạn làm được câu cuối. Không biết trong hai bạn có ai muốn lên giải một lần nữa cho cả lớp coi không nào?" Cô Chu nhìn hai người. Văn Cửu dựa ra sau khe khẽ nói:" biết làm chưa"
"Rồi mày, nghe một hiểu mười" Xuân Hy chả thèm nhìn cô nữa xoay xoay bút.
" thế cô mời lớp trưởng nhé" Cô chu đưa phấn cho Văn Cửu. Cậu cầm lấy giải trong 2 bước, rất ngắn gọn.
"Đù thì ra dễ vậy"
"Má ơi vậy mà tao không làm được"
"Xì, đúng là giỏi thật..." Xuân Hy nghĩ trong lòng , nhìn người đang từ bục giảng đi xuống. Cô dơ ngón like với cậu.
"Chiều thi , chuẩn bị tâm lý chưa" Văn Cửu ngồi xoay xuống hỏi cô.
"Tâm lý thì chưa..."
Chiều nay nhà trường sẽ tổ chức thi đánh cầu lông giải nam nữ đầu tiên. Có danh sách chia nhóm đấu. Cô đấu vòng loại thứ 2, khá gần. Còn Văn Cửu thì thứ 3. Do chỉ có một sân nên nam nữ sẽ thay phiên nhau thi.
Cô dù gì cũng bị ép thi nên tới đâu hay tới đó, thua thì quê.
"Ừm cứ bình tĩnh thôi" nói xong Văn Cửu quay lên
Nếu bình tĩnh được thì cô đã bình tĩnh rồi!!!!!
Sau khi hết tiết sáng. Văn Cửu chở cô về nhà, đến chiều thì chở cô đi thi. Văn Cửu cho cô mượn vợt của mình. Xuân Hy cũng vui vẻ cầm lấy xin vía.
Đến trường thì mọi người ngồi coi mặt đối thủ sắp đấu.
Xuân Hy cũng lo lắng, nhìn xung quanh coi cái người Thiên Kim sắp thi đấu với cô là ai.
"Đừng tìm, tới đâu hay tới đó thôi" Văn Cửu thấy cô nhìn dáo dác bèn nhấn cô lại vào ghế.
"T-tao có tìm gì đâu, bình thường" Xuân Hy giả vờ nghiêm túc.
"Đù đù chuẩn bị đấu à" Ngọc Thạch và Chị thảo từ sau đi tới ngồi kế Xuân Hy.
"Ờ" Xuân Hy xoay xoay cây vợt trong tay.
"Bùa hộ mệnh luôn hả?" Thằng nhóc Thanh Thanh từ đâu đi lại đứng sau Xuân Hy, chỉ chỉ cây vợt trên tay cô rồi chỉ chỉ cây vợt trên tay Văn Cửu.
"Ừ ừ" Xuân Hy lười cãi.
Từ xa Giang Liễu và Nhi đi lại chỗ họ rồi kéo ghế ngồi trước mặt.
"Đến chi vậy" Xuân Hy hỏi Nhi đang cười cười
"Đi coi mày bị ăn hành hahaha"
"Haizz thấy phí công Lớp trưởng tập cầu cho mày quá" Giang Liễu ngồi kế than thở
"Giỏi, xíu mở to mắt ra mà coi!" Xuân Hy hùng hỗ khẳng định.
Do là đấu giải trong trường nên mỗi trận chỉ một hiệp, ai 21 điểm trước thì sẽ thắng.
Vòng loại đầu tiên cũng bắt đầu. Là một cặp nam đấu với nhau,một người lớp 10 một người lớp 11. Hai người đánh vô cùng lực và nhanh, nhưng không ngang tài ngang sức lắm. Xuân Hy ngồi coi chăm chú không rời mắt. Khi thấy tỉ số cuối cùng là 10-21 nghiêng về cho cậu học sinh lớp 10 thì Xuân Hy khẽ thì thầm:"Vãi...hơn tận 11 điểm"
Xuân Hy đứng dậy, chuẩn bị di chuyển xuống sân thì Văn Cửu khẽ kéo tay cô:
" cố lên" cậu cười mỉm nhìn cô.
"Cố lên Hý ơi , tự tin lênnn" Ngọc Thạch không biết từ đâu lấy hai cái chai ra gõ gõ:" hô theo tao nào 1 2 3"
"XUÂN HY CỐ LÊN XUÂN HY TẤT THẮNG" cả đám hô to, người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt về bên này. Nếu đây là thi bóng rổ thì cô sẽ cảm thấy rất hạnh phúc, còn đây là cầu lông... môn cô ghét ơi là ghét nên giờ cô không cảm thấy gì ngoài QUÊ.
"Im hết coi" Cô đỏ mặt chạy xuống sân, bị nhiều người dòm ngó với ánh mắt tò mò.
"Nhỏ này chơi cầu lông hay lắm hả mày" một thanh niên ngồi thì thầm
"Ai biết mày ơi, chơi bóng rổ ok lắm . Chắc đám kia hô vậy thì chắc chơi cũng ghê" một thanh niên khác đánh giá
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xuân Hy đang đứng nghe trọng tài phổ biến luật gật gật đầu. Trọng tài để trái cầu lên lưới, trái cầu rớt về phía Xuân Hy.
"Em muốn chọn sân hay chọn cầu" Trọng tài nhìn Xuân Hy hỏi.
"Dạ chọn sân" nói xong cô di chuyển qua sân phía đối diện, vì khi đứng ở đó cô có thể nhìn thấy được đám người quen thuộc đang ngồi trên kia cổ vũ cô. Có lẽ sẽ làm cho tâm lý nhẹ nhàng hơn, đỡ áp lực hơn một tí..
Giang liễu giựt được cái loa cầm tai của thanh niên lớp khác, bật max volume đứng lên ghế hét vô:"XUÂN HY CHIẾN THẮNGGGGG"
....
Giờ thì Giang Liễu muốn thắng gấp lại lời nói hồi nãy. Trận đấu đã diễn ra. Tỉ số bây giờ là 10-0 nghiêng về cô bạn Thiên Kim lớp 11A2.
Mọi người đang coi trận đấu:..........
"Vãi, nó tự hủy 10 trái nãy giờ luôn kìa"
" má đánh cao lênnnnn dính lưới quài bà nội"
"Đừng hồi hộp mà Hý ơi từ từ thôi "
Mọi người xung quanh bức xúc coi trận đấu vì cô bạn Thiên Kim kia nãy giờ chỉ được giao cầu chứ chưa đánh lần nào. Vì vừa giao qua là Xuân Hy đánh thẳng vô lưới....
Văn Cửu nãy giờ vẫn ngồi im lặng quan sát. Thấy được nét mất bình tĩnh của cô . Vẫn như hồi cấp 2 , chỉ khác là Xuân Hy của bây giờ vẫn đang tìm cách bình tĩnh chính mình.
Cậu thấy cô thở hổn hển cầm cầu đưa qua cho đối thủ, rồi ngước lên nhìn thẳng mắt cậu... cậu không nhìn lầm.
Cô đã bình tĩnh lại chút ít, đánh qua lưới. Rồi từng chút một trở thành Xuân Hy khi tập luyện với cậu vào hồi sáng thứ 7, chủ nhật. Đánh cho đối thủ phải mở tròn mắt.
"Đù nãy giờ nó chấp điểm à"
"Ảo vãi, mới mở hack à"
"Lớp trưởng, mày nhập nó hả"
Bây giờ tỉ số là 15-18 nghiêng về Xuân Hy , tuy Xuân Hy đang từ từ gỡ điểm nhưng không thể đảm bảo 100% sẽ không mất điểm. Vì do phải gỡ điểm nên trận đấu trở nên dài hơn, tỉ lệ di chuyển của Xuân Hy cũng nhiều hơn nên hao tốn khá nhiều sức.
Cô mệt, đối thủ cũng mệt . Nên hai người đôi lúc vẫn đánh vào lưới xong tỉ số hiện tại là 19-19. Kịch tính từng giây.
Chỉ 2 điểm nữa Thiên Kim sẽ thắng, hoặc 2 điểm nữa cô cũng sẽ thắng.Cô chỉ được phạm sai lầm 1 lần cuối. Tốt nhất là không . Tay giao cầu của cô lệch nhịp, giao thẳng ra ngoài sân... hơi thở cô ngày càng nặng hơn, sự bình tĩnh vốn có nãy giờ của cô cũng bay theo mây khói.
20-19 một điểm nữa cô sẽ thua. Tất cả mọi người đều đang im lặng xem trận đấu. Thật sự hồi hộp!
Thiên Kim giao cầu thẳng về phía sân trước mặt, Xuân Hy dơ vợt ra rồi khựng lại không đánh vào cầu . Vì khi giao cầu, đối phương chỉ được giao chéo sân, nếu giao thẳng thì đối thủ có quyền bỏ đánh pha này để có điểm. Nên điểm này thuộc về Xuân Hy. 20-20
một điểm cuối, tim Xuân Hy như muốn vỡ ra. Cô giao cầu. Đối phương đánh cao qua lại, Xuân Hy lùi lại đập cầu . Cứ nghĩ sẽ là đòn kết liễu nhưng cô gái kia cũng bền bỉ kiên cường đỡ cầu. Xuân Hy đánh qua, bây giờ cô đang ở khá xa lưới thì đột nhiên đối phương bỏ nhỏ.
*Kỹ thuật bỏ nhỏ cầu lông là kỹ thuật đánh cầu đến vị trí phía trên phần sân đối phương, gần sát lưới nhất có thể.*
Cứ thế cầu từ từ lăn xuống sát mép lưới vào sân Xuân Hy, Xuân Hy bay lên nằm dài ra sân đưa vợt đỡ cầu nhưng cầu bay lên rồi lại rớt vào sân cô.
"Mẹ nó..." Xuân Hy chặc lưỡi vùi đầu vào tay mình. Rồi nằm ngửa ra thẳng chân thẳng tay, nhưng tay phải vẫn nắm chặt lấy vợt.
Cả khán đài reo hò vỗ tay cho một trận đấu quá kịch tính. Nhi ngồi trên khán đài mà rưng rưng nước mắt, Giang Liễu cầm khăn giấy chặm chặm mồ hôi trên trán, hai bà chị Ngọc Thạch và Thảo đứng bật dậy chuẩn bị đi xuống an ủi cô gái đang nằm thẳng cẳng dưới sân. Chỉ riêng mình Văn Cửu thì ngồi lặng thinh... trong tay cậu còn cầm một chai nước lạnh chưa khui , từ từ đặt lên ghế của Xuân Hy.
Tuy Văn Cửu không nói gì, nhưng khi nhìn vào mắt cậu. Ta có thể thấy được đó là ánh mắt đang rất tự hào. Cô đã chơi hết mình đến cuối, cố gắng đỡ trái cầu nhìn là biết không thể đỡ. Hôm tập với cậu cũng vậy, Xuân Hy cũng bay lên đỡ một quả cầu như vậy, Văn Cửu kêu cô đừng làm vậy nữa coi chừng bị thương. Xuân Hy cười cười nhìn vào mắt cậu đáp:" vì sao chứ? Cầu vẫn chưa chạm sàn mà, vẫn cứu được yên tâm hahaha"
" mày đã cố gắng hết sức mình rồi" Văn Cửu dựa lưng vào ghế, nhìn người nằm dưới sân, khẽ cười.
Người tự tin , tỏa sáng ấy giờ đây đang nằm thẳng ra sân chẳng nễ nang gì. Đến khi Thiên Kim vòng qua sân của Xuân Hy, đưa tay ra với cô thì cô mới từ từ ngồi dậy nắm lấy tay cô gái trước mặt để đứng lên.
"Bạn chơi hay hơn mình nhiều" Thiên An cười tít mắt, kéo Xuân Hy đứng dậy
"Same nhau thôi, Fair play" Xuân Hy buông tay xoay người đi lên khán đài với hai bà chị đang chạy tới.
"Trời ơi pha hồi nãy chị đứng tim luôn"
"Nay chơi quá tốt luôn, cưng gỡ điểm mà chị hồi hộp như sắp ngừng thở tới nơi"
Kệ hai bà đang nói, cô kéo hai người mau chóng đi lên chỗ ngồi lại.
Tuy out ngay vòng rửa xe nhưng cũng không tệ như cô nghĩ..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro