Em Có Muốn Lấy...
Kim Yu
2024-11-12 22:50:56
Nghe xong câu nói của Tịch Đình Kiên hoàn toàn khiến Chung Linh như một người chết lặng và càng làm cô hiểu sâu hơn về con người anh ta.
Quả nhiên cô không hề đoán sai.Mục đích anh ta tiếp cận và theo đuổi cô, chính là muốn chiến thắng Tịch Duy An.
Cô không biết giữa hai người họ rốt cuộc đã có ân oán gì với nhau, nhưng cô thật sự không thể chịu nổi những lời mà anh ta vừa nói ra.
Anh ta xem cô là cái gì, là một món hàng sao?
Một người như anh ta đã nói ra những lời này, thì chắc chắn từ lâu trong lòng anh ta đều đã có suy nghĩ hạ thấp và khinh thường cô.
Nghĩ đến đây, Chung Linh ngước mắt nhìn Tịch Duy An.Cô không biết anh đang suy nghĩ gì,hay anh cũng như chú mình,xem cô như một món hàng cùng nhau đá qua đá lại.
"Duy An...." Tịch Đình Kiên nhếch môi nhìn anh, cất giọng đề nghị "Sau này xưng hô với thím của cháu đàng hoàng một chút,đừng lập lại hành động ở công ty như hôm trước".
Tịch Đình Kiên không kiên nệ ở đây có rất nhiều người, thậm chí là có người ngoài,anh ta còn cố ý nhắc lại sự việc của ngày hôm đó.
Đương nhiên Tịch Duy An hiểu ngay câu nói của chú út mình.Nụ cười của anh càng lúc càng đậm.Anh nhìn Tịch Đình Kiên,cợt nhã hỏi một câu.
"Hành động nào.... Là hành động cháu đã hôn vợ sắp cưới của chú à....Hay là hành động chú đang định giết chết cô ấy"Tịch Duy An đưa mắt nhìn về phía Chung Linh với ánh mắt đầy tình cảm."Thật tình cháu là không thể cưỡng lại được trước vẻ đẹp của thím ấy.Huống hồ cũng đã sinh con cho cháu rồi, một nụ hôn thì có gì là quá đáng"
Nói rồi chân anh tiếp tục ở phía dưới trêu chọc cô.
"Phải không thím....Hôm đó thím cũng rất thích cháu hôn đúng không....Nụ hôn của cháu ngọt ngào chứ?"
Anh gọi cô một tiếng "thím" như một lời cảnh cáo kích động, nhắc nhở cô phải nên làm gì vào lúc này.
Chung Linh đờ ra vài giây, trái tim cô vô thức đập mạnh.Cô hoàn toàn không hiểu cả hai người đàn ông này rốt cuộc đang muốn làm chuyện gì, tai sao lại lấy cô ra tạo nên chiến tranh của hai người vào lúc này.Hai người có lườn trước được mọi người sẽ nghĩ gì không?
Triệu Duy Ngọc nghe xong câu nói của Tịch Duy An, trong lòng bà thất kinh,ánh mắt kinh hoàng nhìn Tịch Đình Kiên,run rẩy nói."Đình Kiên! Duy An nói như vậy là thế nào....? Em đã làm gì Chung Linh".
NOVEL TOON
Tích Đình Kiên giận dữ,ánh mắt tóe lửa nhìn Tịch Duy An.Chuyện anh ra tay bóp cổ Chung Linh,anh đã không nói cho mọi người biết và anh cũng đoán được Tịch Duy An sẽ không dám nói chuyện này ra.
Nhưng anh không ngờ chuyện này Tịch Duy An lại dám mang ra vào lúc này để công kích anh trước mặt mọi người.
Tịch Đình Kiên im lặng,anh dường như không quan tâm đến câu hỏi của Triệu Duy Ngọc,ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào Chung Linh.
Đổi lại Chung Linh chỉ biết cúi gằm xuống, cô hoàn toàn rơi vào sự trâm lặng.Mọi người ở đây có lẽ đều nghĩ trong lòng cô đang rất sợ hãi,bao gồm cả Tịch Duy An cũng không biết được rằng những suy nghĩ trong đầu cô vào lúc này.
Khi cô còn chưa kịp nói gì, thì tai cô lúc này lại nghe tiếng nói của Tịch Duy An vang lên.
"Mẹ của Giai Ý không phải là một người cho chú điều khiển.Có chắc là cô ấy muốn kết hôn với chú không...? Cháu thấy chú đã quá vội vàng, không chừng ngày cử hành hôn lễ người xấu hổ lại chính là chú".
"Mày...." Sắc mặt Tịch Đình Kiên giận dữ,anh chỉ tay vào Tịch Duy An,gần lớn "Mày đừng có láo....Tao là chú của mày.Như vậy người ta gọi là hỗn đó cháu trai à".
Bốp....
"Đủ rồi đó".
Chung Linh giơ tay đập mạnh lên bàn, sắc mặt phẫn nộ nhìn cả Tịch Duy An và Tịch Đình Kiên, cô đứng lên nói lớn.
"Ai nói với các người tôi sẽ trở thành dâu của nhà họ Tịch.... Các người đừng ỷ mình có quyền muốn tôi làm vợ của ai là tôi phải chấp nhận."
Cô đưa mắt nhìn Tịch Đình Kiên.
"Hức...Anh lấy cái gì để uy hiếp tôi phải nghe lời anh....Giai Ý sao..... Chẳng phải mọi người trong nhà đều biết sự tồn tại của con bé rồi sao?"
Sau đó cô nhìn về Tịch Duy An, nghiến răng nói.
"Còn anh....Anh nghĩ anh hiểu tôi lắm sao? Đúng là đồ giả nhân giả nghĩa...Đồ xấu xa, tôi đã nhìn lầm anh ..."
Dứt lời, cô không nói tiếng nào liền chạy thẳng ra ngoài.Giai Ý định chạy theo, nhưng nào ngờ lại bị Tịch Bách Nghiêm giữ lại.
Chung Linh lướt qua người Tạ Thiên Duật, khoé môi anh ta liền nở một nụ cười đầy tâm địa.Anh ta không nghĩ bữa cơm hôm nay lại thú vị đến như vậy.Mọi chuyện dường như đã theo sự sắp xếp, chỉ cần châm ngòi, trái bom lập tức sẽ nổ.
*****
Chung Linh chạy ra ngoài ban công, đến một góc theo chiều hướng gió.Lúc này cục tức trong lòng đã không thể kiềm chế được nữa đã bộc phát ra ngoài.
Ánh nhìn xa xăm như cô có thể hình dung Tịch Duy An đang đứng trước mặt cô.Nhịn không được cô bắt đầu chửi mắng.
"Tịch Duy An...! Anh là một tên khốn, người đàn ông như anh tại sao tôi phải tin tưởng những lời anh nói.Thái độ anh khi nãy chính là lại muốn bán tôi cho chú của anh đúng không...? Tôi thật ngốc, tôi lại ngu muội tin anh thật lòng với tôi...Được rồi, nếu anh muốn tôi làm thím của anh đến vậy, thì anh hãy chờ đó.... Tôi sẽ làm cho anh thấy..."
"Này.... Nhóc con... Em nói lại một nữa cho anh nghe xem.... Người con gái như em muốn làm gì?"
Tiếng gầm lớn của Tịch Duy An lập tức vang lên khiến Chung Linh giật bắn mình, sững sốt quay lại nhìn anh.
"Anh...."
Cơn gió rất mạnh khiến mái tóc dài cô bay phấp phới che hết cả gương mặt cô, nhưng cũng không thể che đi khi cô vẫn còn nhìn thấy gương mặt giận dữ của anh.
Cô không nghĩ anh sẽ theo cô ra đây.
Tịch Duy An nhếch môi cười, nhưng nét mặt lại trông rất đáng sợ.Anh bước nhanh đến trước mặt cô, nghiến răng hỏi.
"Em nói đi....Em định làm gì,đồng ý làm vợ của chú ấy sao?"
Chung Linh trừng mắt nhìn anh, mặc dù cô không muốn nhưng lúc này cô muốn biết thái độ thật sự của anh là gì khi nghe cô kết hôn với Tịch Đình Kiên.
"Thì sao? Anh cũng đã gọi tôi là thím... Vậy anh ra đây hỏi tôi làm gì, chẳng phải điều này anh đang mong muốn lắm sao?"
"Ai nói với em là Tịch Duy An này mong muốn....Em nhìn mặt anh,có chút nào muốn em làm thím của anh không?"
Nói rồi,anh thẳng tay bế cô lên ngồi trên lang cang của chiếc tầng lầu này.Vì đây là tầng hai,nơi hai người đang đứng chính là hành lang sân thượng bên ngoài.
NOVEL TOON
Chung Linh bẫm sinh sợ độ cao, nên vừa được anh bế lên.Cô đã nhanh chóng dùng tay và chân bám dính lấy người anh.
"Duy An...! Anh đang làm gì vậy...? Tôi .. tôi sẽ té xuống dưới đấy... Tên này có phải đã điên rồi không, nếu như anh thả tay chắc chắn cô sẽ té xuống dưới và rất có thể sẽ chết.
"Té hả..." Tịch Duy An bật cười "Vậy càng tốt... Từ đây mà té xuống dưới anh nghĩ em có thể giữ được mạng sống, nhưng chắc chắn sẽ bị gãy chân, nặng nhất sẽ bị tàn phế."
Nói rồi,anh quát sát xung quanh,sau đó rướn người nói nhỏ vào tai của cô mang theo giọng điệu đầy mỉa mai.
"Em nghĩ xem, nếu như em bị tàn phế như thế, chú của anh có còn muốn lấy em không..."
Dứt lời anh hôn mạnh vào gương mặt xinh đẹp của cô.Bàn tay ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô như đang bảo vệ một món bảo bối nào đó mà anh rất trân quý.
Chung Linh nghe xong lời hâm dọa của anh, cô giận dữ liền giơ tay đánh vào người anh.
"Anh đừng nghĩ trên đời này ngoài anh ra và Tịch Đình Kiên, không còn ai dám lấy tôi...Cho dù tôi có tàn phế, tôi cũng sống không dựa vào anh..."
Cô không chịu nổi liền bật khóc trước mặt anh.
"Anh theo tôi ra đây làm gì? Tại sao không ở bên cạnh vợ và con của anh.....Tôi đúng là đồ ngốc, nên mới tin vào những lời anh nói.Mà cũng phải thôi,anh hơn tôi đến mười bốn tuổi, một người dày dặn kinh nghiệm như anh, tôi đương nhiên mắc bẫy".
Tịch Duy An nhìn cô không rời mắt,đợi chờ cô nói xong,anh mới lên tiếng.
"Em đồng ý lấy Tịch Đình Kiên sao?"
"Sao chứ?" Chung Linh thật tình rất muốn mọi trái tim của người đàn ông này ra ngay bây giờ, cô muốn xem nó có phải là màu đen không?
Tại sao đến giờ anh vẫn muốn gán ghép cô và Tịch Đình Kiên.Anh thật sự không có một chút tình cảm nào với cô sao?
Tịch Duy An nghiêm túc nhìn cô rất lâu, rồi hít một hơi thật sâu cuối cùng hỏi cô một câu
"Em có muốn anh làm chồng của em không?"
"Gì cơ?"Chung Linh giựt mình ngước mắt lên nhìn anh.
"Nha đầu ngốc..... Có lẽ anh sẽ thay đổi kế hoạch vì em thôi'
Lời nói vừa dứt,anh lại tiếp tục rướn đôi môi mình hôn lên môi cô.
Phải đấy, tình thế bây giờ anh buộc lòng phải thay thế kế hoạch.
Nhưng lúc này Chung Linh lại không chịu nổi với dáng vẻ đắc ý của anh.Không thể dễ dãi cho anh muốn hôn là hôn, muốn cô lên giường là cô phải lên giường với anh.Chung Linh ra sức né tránh, cô đưa tay đẩy anh ra mà quên rằng mình đang ở một vị trí nguy hiểm.Khi cô đưa tay đẩy anh ra thì đúng lúc này cô bất chợt mất thăng bằng ngã người ra ngoài ban công.
"A...."
"Này....Cẩn thận " Tịch Duy An kinh hoàng,anh nhanh chóng nắm lấy tay cô kéo mạnh vào lòng.
Trong lòng sợ hãi đến nỗi ghì chặt lấy cô.Anh không ngờ hình ảnh lúc này khiến trái tim anh chợt nhói lên, thầm tự trách bản thân mình tại sao lại để cô ngồi một nơi nguy hiểm như thế này.
Quả nhiên cô không hề đoán sai.Mục đích anh ta tiếp cận và theo đuổi cô, chính là muốn chiến thắng Tịch Duy An.
Cô không biết giữa hai người họ rốt cuộc đã có ân oán gì với nhau, nhưng cô thật sự không thể chịu nổi những lời mà anh ta vừa nói ra.
Anh ta xem cô là cái gì, là một món hàng sao?
Một người như anh ta đã nói ra những lời này, thì chắc chắn từ lâu trong lòng anh ta đều đã có suy nghĩ hạ thấp và khinh thường cô.
Nghĩ đến đây, Chung Linh ngước mắt nhìn Tịch Duy An.Cô không biết anh đang suy nghĩ gì,hay anh cũng như chú mình,xem cô như một món hàng cùng nhau đá qua đá lại.
"Duy An...." Tịch Đình Kiên nhếch môi nhìn anh, cất giọng đề nghị "Sau này xưng hô với thím của cháu đàng hoàng một chút,đừng lập lại hành động ở công ty như hôm trước".
Tịch Đình Kiên không kiên nệ ở đây có rất nhiều người, thậm chí là có người ngoài,anh ta còn cố ý nhắc lại sự việc của ngày hôm đó.
Đương nhiên Tịch Duy An hiểu ngay câu nói của chú út mình.Nụ cười của anh càng lúc càng đậm.Anh nhìn Tịch Đình Kiên,cợt nhã hỏi một câu.
"Hành động nào.... Là hành động cháu đã hôn vợ sắp cưới của chú à....Hay là hành động chú đang định giết chết cô ấy"Tịch Duy An đưa mắt nhìn về phía Chung Linh với ánh mắt đầy tình cảm."Thật tình cháu là không thể cưỡng lại được trước vẻ đẹp của thím ấy.Huống hồ cũng đã sinh con cho cháu rồi, một nụ hôn thì có gì là quá đáng"
Nói rồi chân anh tiếp tục ở phía dưới trêu chọc cô.
"Phải không thím....Hôm đó thím cũng rất thích cháu hôn đúng không....Nụ hôn của cháu ngọt ngào chứ?"
Anh gọi cô một tiếng "thím" như một lời cảnh cáo kích động, nhắc nhở cô phải nên làm gì vào lúc này.
Chung Linh đờ ra vài giây, trái tim cô vô thức đập mạnh.Cô hoàn toàn không hiểu cả hai người đàn ông này rốt cuộc đang muốn làm chuyện gì, tai sao lại lấy cô ra tạo nên chiến tranh của hai người vào lúc này.Hai người có lườn trước được mọi người sẽ nghĩ gì không?
Triệu Duy Ngọc nghe xong câu nói của Tịch Duy An, trong lòng bà thất kinh,ánh mắt kinh hoàng nhìn Tịch Đình Kiên,run rẩy nói."Đình Kiên! Duy An nói như vậy là thế nào....? Em đã làm gì Chung Linh".
NOVEL TOON
Tích Đình Kiên giận dữ,ánh mắt tóe lửa nhìn Tịch Duy An.Chuyện anh ra tay bóp cổ Chung Linh,anh đã không nói cho mọi người biết và anh cũng đoán được Tịch Duy An sẽ không dám nói chuyện này ra.
Nhưng anh không ngờ chuyện này Tịch Duy An lại dám mang ra vào lúc này để công kích anh trước mặt mọi người.
Tịch Đình Kiên im lặng,anh dường như không quan tâm đến câu hỏi của Triệu Duy Ngọc,ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào Chung Linh.
Đổi lại Chung Linh chỉ biết cúi gằm xuống, cô hoàn toàn rơi vào sự trâm lặng.Mọi người ở đây có lẽ đều nghĩ trong lòng cô đang rất sợ hãi,bao gồm cả Tịch Duy An cũng không biết được rằng những suy nghĩ trong đầu cô vào lúc này.
Khi cô còn chưa kịp nói gì, thì tai cô lúc này lại nghe tiếng nói của Tịch Duy An vang lên.
"Mẹ của Giai Ý không phải là một người cho chú điều khiển.Có chắc là cô ấy muốn kết hôn với chú không...? Cháu thấy chú đã quá vội vàng, không chừng ngày cử hành hôn lễ người xấu hổ lại chính là chú".
"Mày...." Sắc mặt Tịch Đình Kiên giận dữ,anh chỉ tay vào Tịch Duy An,gần lớn "Mày đừng có láo....Tao là chú của mày.Như vậy người ta gọi là hỗn đó cháu trai à".
Bốp....
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đủ rồi đó".
Chung Linh giơ tay đập mạnh lên bàn, sắc mặt phẫn nộ nhìn cả Tịch Duy An và Tịch Đình Kiên, cô đứng lên nói lớn.
"Ai nói với các người tôi sẽ trở thành dâu của nhà họ Tịch.... Các người đừng ỷ mình có quyền muốn tôi làm vợ của ai là tôi phải chấp nhận."
Cô đưa mắt nhìn Tịch Đình Kiên.
"Hức...Anh lấy cái gì để uy hiếp tôi phải nghe lời anh....Giai Ý sao..... Chẳng phải mọi người trong nhà đều biết sự tồn tại của con bé rồi sao?"
Sau đó cô nhìn về Tịch Duy An, nghiến răng nói.
"Còn anh....Anh nghĩ anh hiểu tôi lắm sao? Đúng là đồ giả nhân giả nghĩa...Đồ xấu xa, tôi đã nhìn lầm anh ..."
Dứt lời, cô không nói tiếng nào liền chạy thẳng ra ngoài.Giai Ý định chạy theo, nhưng nào ngờ lại bị Tịch Bách Nghiêm giữ lại.
Chung Linh lướt qua người Tạ Thiên Duật, khoé môi anh ta liền nở một nụ cười đầy tâm địa.Anh ta không nghĩ bữa cơm hôm nay lại thú vị đến như vậy.Mọi chuyện dường như đã theo sự sắp xếp, chỉ cần châm ngòi, trái bom lập tức sẽ nổ.
*****
Chung Linh chạy ra ngoài ban công, đến một góc theo chiều hướng gió.Lúc này cục tức trong lòng đã không thể kiềm chế được nữa đã bộc phát ra ngoài.
Ánh nhìn xa xăm như cô có thể hình dung Tịch Duy An đang đứng trước mặt cô.Nhịn không được cô bắt đầu chửi mắng.
"Tịch Duy An...! Anh là một tên khốn, người đàn ông như anh tại sao tôi phải tin tưởng những lời anh nói.Thái độ anh khi nãy chính là lại muốn bán tôi cho chú của anh đúng không...? Tôi thật ngốc, tôi lại ngu muội tin anh thật lòng với tôi...Được rồi, nếu anh muốn tôi làm thím của anh đến vậy, thì anh hãy chờ đó.... Tôi sẽ làm cho anh thấy..."
"Này.... Nhóc con... Em nói lại một nữa cho anh nghe xem.... Người con gái như em muốn làm gì?"
Tiếng gầm lớn của Tịch Duy An lập tức vang lên khiến Chung Linh giật bắn mình, sững sốt quay lại nhìn anh.
"Anh...."
Cơn gió rất mạnh khiến mái tóc dài cô bay phấp phới che hết cả gương mặt cô, nhưng cũng không thể che đi khi cô vẫn còn nhìn thấy gương mặt giận dữ của anh.
Cô không nghĩ anh sẽ theo cô ra đây.
Tịch Duy An nhếch môi cười, nhưng nét mặt lại trông rất đáng sợ.Anh bước nhanh đến trước mặt cô, nghiến răng hỏi.
"Em nói đi....Em định làm gì,đồng ý làm vợ của chú ấy sao?"
Chung Linh trừng mắt nhìn anh, mặc dù cô không muốn nhưng lúc này cô muốn biết thái độ thật sự của anh là gì khi nghe cô kết hôn với Tịch Đình Kiên.
"Thì sao? Anh cũng đã gọi tôi là thím... Vậy anh ra đây hỏi tôi làm gì, chẳng phải điều này anh đang mong muốn lắm sao?"
"Ai nói với em là Tịch Duy An này mong muốn....Em nhìn mặt anh,có chút nào muốn em làm thím của anh không?"
Nói rồi,anh thẳng tay bế cô lên ngồi trên lang cang của chiếc tầng lầu này.Vì đây là tầng hai,nơi hai người đang đứng chính là hành lang sân thượng bên ngoài.
NOVEL TOON
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chung Linh bẫm sinh sợ độ cao, nên vừa được anh bế lên.Cô đã nhanh chóng dùng tay và chân bám dính lấy người anh.
"Duy An...! Anh đang làm gì vậy...? Tôi .. tôi sẽ té xuống dưới đấy... Tên này có phải đã điên rồi không, nếu như anh thả tay chắc chắn cô sẽ té xuống dưới và rất có thể sẽ chết.
"Té hả..." Tịch Duy An bật cười "Vậy càng tốt... Từ đây mà té xuống dưới anh nghĩ em có thể giữ được mạng sống, nhưng chắc chắn sẽ bị gãy chân, nặng nhất sẽ bị tàn phế."
Nói rồi,anh quát sát xung quanh,sau đó rướn người nói nhỏ vào tai của cô mang theo giọng điệu đầy mỉa mai.
"Em nghĩ xem, nếu như em bị tàn phế như thế, chú của anh có còn muốn lấy em không..."
Dứt lời anh hôn mạnh vào gương mặt xinh đẹp của cô.Bàn tay ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô như đang bảo vệ một món bảo bối nào đó mà anh rất trân quý.
Chung Linh nghe xong lời hâm dọa của anh, cô giận dữ liền giơ tay đánh vào người anh.
"Anh đừng nghĩ trên đời này ngoài anh ra và Tịch Đình Kiên, không còn ai dám lấy tôi...Cho dù tôi có tàn phế, tôi cũng sống không dựa vào anh..."
Cô không chịu nổi liền bật khóc trước mặt anh.
"Anh theo tôi ra đây làm gì? Tại sao không ở bên cạnh vợ và con của anh.....Tôi đúng là đồ ngốc, nên mới tin vào những lời anh nói.Mà cũng phải thôi,anh hơn tôi đến mười bốn tuổi, một người dày dặn kinh nghiệm như anh, tôi đương nhiên mắc bẫy".
Tịch Duy An nhìn cô không rời mắt,đợi chờ cô nói xong,anh mới lên tiếng.
"Em đồng ý lấy Tịch Đình Kiên sao?"
"Sao chứ?" Chung Linh thật tình rất muốn mọi trái tim của người đàn ông này ra ngay bây giờ, cô muốn xem nó có phải là màu đen không?
Tại sao đến giờ anh vẫn muốn gán ghép cô và Tịch Đình Kiên.Anh thật sự không có một chút tình cảm nào với cô sao?
Tịch Duy An nghiêm túc nhìn cô rất lâu, rồi hít một hơi thật sâu cuối cùng hỏi cô một câu
"Em có muốn anh làm chồng của em không?"
"Gì cơ?"Chung Linh giựt mình ngước mắt lên nhìn anh.
"Nha đầu ngốc..... Có lẽ anh sẽ thay đổi kế hoạch vì em thôi'
Lời nói vừa dứt,anh lại tiếp tục rướn đôi môi mình hôn lên môi cô.
Phải đấy, tình thế bây giờ anh buộc lòng phải thay thế kế hoạch.
Nhưng lúc này Chung Linh lại không chịu nổi với dáng vẻ đắc ý của anh.Không thể dễ dãi cho anh muốn hôn là hôn, muốn cô lên giường là cô phải lên giường với anh.Chung Linh ra sức né tránh, cô đưa tay đẩy anh ra mà quên rằng mình đang ở một vị trí nguy hiểm.Khi cô đưa tay đẩy anh ra thì đúng lúc này cô bất chợt mất thăng bằng ngã người ra ngoài ban công.
"A...."
"Này....Cẩn thận " Tịch Duy An kinh hoàng,anh nhanh chóng nắm lấy tay cô kéo mạnh vào lòng.
Trong lòng sợ hãi đến nỗi ghì chặt lấy cô.Anh không ngờ hình ảnh lúc này khiến trái tim anh chợt nhói lên, thầm tự trách bản thân mình tại sao lại để cô ngồi một nơi nguy hiểm như thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro