Hôn Nhân Bấc Đắ...
Kim Yu
2024-11-12 22:50:56
Sắc mặt Chung Linh chuyển màu, ánh mắt đỏ rực nhìn vào màn hình.Siết chặt điện thoại áp lên tai, cô bắt đầu phun mt tràn.
"Này Lục Diệp Bằng! Tên rác rưởi nhà anh,dám nói xấu tôi cho chồng tôi nghe,xúi bẩy anh ấy ly hôn với tôi.Anh nói sao, tôi không xứng với anh ấy, chẳng lẽ tôi xứng với anh. Tôi nói cho anh ấy nghe,cỡ như anh không bao giờ lọt vào mắt của tôi,anh đừng có nằm mơ.Còn nữa....Anh nói phụ nữ không đáng tin, vậy thì sau này cậu chủ nhà họ Lục đừng có lấy vợ,đừng làm khổ con gái nhà người ta.Duy An nhà tôi đã có vợ và hai đứa con rồi, còn anh bây giờ vẫn không có ai bên cạnh.Mà thôi cũng tội nghiệp cho anh, cũng tại nhan sắc của anh đã không nổi trội bằng anh Thiếu Tiên, thì làm sao đánh bại được Duy An nhà tôi.Đã nói xấu vợ người ta,sau này đừng đến nhà chúng tôi nữa.... Cúp máy đây".
Chung Linh tắt máy, tức giận đến nỗi không nhịn được liền quăng thẳng chiếc điện thoại của anh xuống giường. Trong lòng vẫn còn chưa hạ hỏa, cô liếc mắt nhìn anh,sau đó nằm đè lên người anh.
Hai tay nắm lấy tóc anh, nghiến răng nói.
"Tại sao anh lại đi chơi với hạng người đó,anh ta đúng là đồ đáng ghét.Cầu mong sau, cho tên Lục đáng chết đó không ai để lấy làm vợ"
Lần đầu tiên Tịch Duy An thấy cô giận dữ như vậy, nhưng anh cũng thấy mắc cười.
Một giây sau, anh ôm lấy cô, cười nói.
"Diệp Bằng không có ý gì đâu, cậu ta chỉ đang đùa giỡn thôi "
"Đùa.... Mà xúi vợ chồng người ta bất hòà sao?"
Cô ngước mắt lên nhìn anh, cất giọng đầy uy quyền cảnh cáo anh.
"Em cấm anh,sau này đừng chơi với anh ta. Không được nói chuyện với anh ta luôn, tiệc tùng cũng không mời anh ta".
"Ấy....Sao vậy được, Diệp Bằng là bạn thân của anh mà" Tịch Duy An gãi đầu, giữa bạn và vợ,anh hơi đau đầu rồi đây.
Chung Linh đẩy anh ra, cô ủy khuất nhìn anh với dáng vẻ đáng thương, rồi lăng ra giường, bắt đầu khóc lóc ăn vạ.
"Em biết Lục Diệp Bằng quan trọng với anh mà.Vậy anh còn cưới em làm gì, tại sao không cưới hắn ta. Tên đó đã nói xấu vợ của anh, vậy mà người đàn ông là chồng của em lại không bênh vực em.Được rồi,anh đi chơi với hắn ta đi, mặc kệ tôi".
Dứt lời cô úp mặt xuống gối,giả vờ khóc lớn.
Tịch Duy An đưa tay đỡ chán.Anh hơi bất ngờ khi dáng vẻ của cô bây giờ chẳng khác là Giai Ý là bao nhiêu. Nghĩ đến đây anh chợt cười thầm, cô gái này nói cho cùng cũng còn rất trẻ con. Thậm chí kết hôn với cô, dường như anh cảm thấy cô chính là cô con gái lớn mà công việc của anh là phải nuông chiều cô.
Nhưng lúc này thứ làm cho anh cảm thấy khó thở chính là chiếc quần lót màu đỏ đang được lấp ló bên trong váy ngủ của cô.
Chính anh là người thay đồ cho cô từ bên đó di chuyển qua đây. Khi hai người ở trên chiếc máy bay tư nhân của anh,anh chưa bao giờ rời khỏi cô.Cảm giác giống như anh đang nâng niu đứa con gái đầu lòng.
Một giây sau,Chung Linh cảm nhận được dường như đang có thứ gì đó đang bò lên chân cô.
Cô giật mình, khẽ quay đầu lại.
Ngay sau đó, Tịch Duy An giơ tay nắm lấy hai chân cô dạng ra.
Anh nhìn cô xấu xa nói.
"Anh hứa với em, sẽ không chơi với Lục Diệp Bằng nữa.Anh chỉ chơi với một mình em mà thôi!"
Sau đó anh kéo mạnh chiếc quần lót của cô ra, Chung Linh nhất thời chưa kịp phản ứng, thì cánh cửa bí mật của cô đã bị anh tàn phá.
Anh ôm lấy cô,dấu hôn cũ và mới bắt đầu chồng lên nhau.
"Em nghĩ sao mà kêu anh cưới tên đó.Anh chỉ thích phụ nữ và đó chính là em."
"Ưhmm...An... Nhẹ lại... Vẫn còn đau".
Chung Linh không thể chống cự lại sức mạnh của anh.Tịch Duy An quả thật xấu xa, nhưng cô không ngờ mình lại yêu thích tính cách này của anh.
"Anh biết rồi... Đưa em qua đây, anh cũng đã cho em nghỉ ngơi một ngày rồi.Đêm nay anh sẽ nhẹ nhàng, để ngày mai em còn có sức khỏe,anh đưa em đi chơi".
Chung Linh nhìn anh. Ngay sau đó rướn người lên chủ động hồn lên môi anh.Sự va chạm phía dưới đã làm cho cô không còn cảm giác đau nửa,thay vào đó là những khoái cảm mà anh đang mang lại cho cô.
Trong căn phòng giờ đây đã ngập tràn hương vị tình yêu của đôi vợ chồng trẻ và không biết cuộc chiến khi nào sẽ dừng lại.
*******
Cũng trong buổi tối hôm nay, nhưng lại lần ở buổi chiều tại Paris.
Từ khi Tịch Đình Kiên và Thẩm Tư Niệm được Tịch Bách Nghiêm đưa qua đây, hai người đã không nói chuyện với nhau.Tịch Đình Kiên cũng đã bắt đầu lộ rõ gương mặt thật, không hề quan tâm đến Thẩm Tư Niệm mà anh liên tục đến những hộp đêm vui chơi với các cô gái trẻ.
Còn Thẩm Tư Niệm ngày ngày ở khách sạn đọc những tin tức về hôn lễ của Tịch Duy An và Chung Linh, cô không thể nào không ganh tị.
Mặc dù mang tiếng được sống trong sự sung sướng từ nhỏ cho đến lớn, vậy mà cô cũng chẳng có một đám cưới ra hồn.Nhưng Chung Linh thì lại được,còn được Tịch Duy An bày tỏ tình cảm trước mặt bao nhiêu con người.
Anh ta chưa bao giờ làm vậy với cô, đúng là cái gì cũng có thể thay đổi.Ngay cả Tịch Đình Kiên,anh ta cũng đã thay đổi.
Lúc này chuông cửa bất ngờ vang lên.
Thầm Tư Niệm chậm rãi bước ra mở cửa.
Khung cảnh bên ngoài khiến cô chợt lặng im.Hình ảnh Tịch Đình Kiên đang hôn hít một cô gái người nước ngoài ngay trước cửa phòng đã làm cho trái tim cô tan nát.
Tâm trạng cô kích động, quát lớn.
"Tịch Đình Kiên!"
Tịch Đình Kiên ngã nghiên, buông cô gái đó ra liền xoay đầu nhìn cô,anh nhếch môi cười khẩy, rồi lại nhìn cô gái đó nói.
"Đợi anh một chút". Anh dùng Tiếng Anh nói với cô gái đó.
Sau đó anh loạng choạng đi vào phòng, lấy chiếc vali của mình.
Thẩm Tư Niệm quan sát dáng đi anh, mùi rượu nồng nặc trên người anh,cô đoán anh đang rất là say.Nhưng anh lấy vali là muốn đi đâu?
Nhìn thấy anh đang lấy vài bộ đồ, Thẩm Tư Niệm không nhịn được liền bước tới hỏi.
"Anh định đi đâu?"
Tịch Đình Kiên cất giọng nhựa nhựa không do dự liền trả lời.
"Tôi sẽ đi du lịch với cô gái đó... Cô ở đây hay muốn về thì tùy".
Anh thu dọn có phần lôi thôi cũng bởi vì đang say.Trong lòng không mấy vui vẻ khi Thẩm Tư Niệm không hỏi anh tiếp tục. Từ khi ký vào giấy kết hôn,anh cũng đã xem cô là vợ của anh, cũng chẳng dám nhắc đến Chung Linh trước mặt cô.Nhưng sau khi biết được sự thật,anh dường như cảm nhận được cô đã bắt đầu xa lánh anh. Ngày đầu hai người đặt chân đến đây, anh đã muốn chạm vào cô nhưng cô đã từ chối anh, thậm chí bỏ đi ngay đêm đó.Anh không biết cô đi đâu, nhưng anh biết cô vẫn đang hận anh rất nhiều.
Anh đến hộp đêm chỉ vì muốn xem cô có quan tâm anh không? Nhưng sự chờ đợi của anh cũng là vô vọng.
Thật chất Thẩm Tư Niệm chưa bao giờ yều anh, có lẽ thời gian trước cô ấy rung động với anh cũng chẳng qua là thiếu thốn tình cảm.
Thu dọn xong, Tịch Đình Kiên ngước mắt lên nhìn cô,gằn giọng nói.
"Tôi đi đây, tôi phải đi đây...." Anh nhấn mạnh chỉ muốn xem phản ứng của cô.
Thẩm Tư Niệm im lặng rất lâu, chẳng dám ngẩng đầu nhìn anh.Cuối cùng khi anh đi ngang qua cô, cô chỉ có thể vón vẹn nói một câu.
"Chuyến đi này, tôi sẽ giúp anh giấu gia đình,anh cứ đi chơi, tôi sẽ ở đây chờ anh về".
Sắc mặt Tịch Đình Kiên thay đổi ngay lập tức,anh buồng chiếc vali xuống, bước chân nặng nề đi ra cửa.
"Cô đi về đi, tôi sẽ không đi cùng cô nữa" Anh nói với cô gái nước ngoài trong bộ dạng rất tức giận.
Rồi anh đóng cửa cái rầm.
Thẩm Tư Niệm vẫn còn đang ngạc nhiên.Nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Tịch Đình Kiên đang nhìn cô, thì cô mới bắt đầu sợ hãi.
Một giây sau, Thầm Tư Niệm định quay người bỏ chạy.Nhưng Tịch Đình Kiên đã nhanh hơn cô,anh đẩy mạnh cô lên trên giường.
Hung bạo xé thẳng chiếc váy cô ra.
"Đã làm vợ của tôi rồi, cô đừng hòng đẩy trách nhiệm cho người khác.Đã mấy ngày qua tôi đã chịu đủ mọi hình phạt cô dành cho tôi.Tư Niệm, cô bây giờ là vợ của tôi rồi,cho nên việc cô đang làm là bổn phận của cô".
"Đình Kiên..Đồ vô liêm sỉ" Thẩm Tư Niệm chống cự muốn đẩy anh ra.
Nhưng động tác của Tịch Đình Kiên càng lúc càng quá đáng, không cần màn dạo đầu đã trực tiếp tiến vào hạ thân của cô.
"Tôi vô liêm sỉ vậy đó. Từ trước đến giờ, tôi chỉ ngủ với em, chỉ có em mới khiến tôi sung sướng.Vợ chồng thì phải động phòng với nhau,em hãy cảm nhận từng đợt khoái cảm mà tôi mang lại cho em đi".
Thân thể hai người nhanh chóng quắn lấy nhau trên chiếc giường và hôm nay mới chính thức là đêm động phòng của cả hai.Trong người Tịch Đình Kiên lại có rượu, càng làm cho cuộc chiến càng trở nên nóng bỏng hơn.
Ban đầu Thầm Tư Niệm còn có chút không muốn, nhưng với sự dẫn dắt của Tịch Đình Kiên cô đã bắt đầu chìm đắm.
"Này Lục Diệp Bằng! Tên rác rưởi nhà anh,dám nói xấu tôi cho chồng tôi nghe,xúi bẩy anh ấy ly hôn với tôi.Anh nói sao, tôi không xứng với anh ấy, chẳng lẽ tôi xứng với anh. Tôi nói cho anh ấy nghe,cỡ như anh không bao giờ lọt vào mắt của tôi,anh đừng có nằm mơ.Còn nữa....Anh nói phụ nữ không đáng tin, vậy thì sau này cậu chủ nhà họ Lục đừng có lấy vợ,đừng làm khổ con gái nhà người ta.Duy An nhà tôi đã có vợ và hai đứa con rồi, còn anh bây giờ vẫn không có ai bên cạnh.Mà thôi cũng tội nghiệp cho anh, cũng tại nhan sắc của anh đã không nổi trội bằng anh Thiếu Tiên, thì làm sao đánh bại được Duy An nhà tôi.Đã nói xấu vợ người ta,sau này đừng đến nhà chúng tôi nữa.... Cúp máy đây".
Chung Linh tắt máy, tức giận đến nỗi không nhịn được liền quăng thẳng chiếc điện thoại của anh xuống giường. Trong lòng vẫn còn chưa hạ hỏa, cô liếc mắt nhìn anh,sau đó nằm đè lên người anh.
Hai tay nắm lấy tóc anh, nghiến răng nói.
"Tại sao anh lại đi chơi với hạng người đó,anh ta đúng là đồ đáng ghét.Cầu mong sau, cho tên Lục đáng chết đó không ai để lấy làm vợ"
Lần đầu tiên Tịch Duy An thấy cô giận dữ như vậy, nhưng anh cũng thấy mắc cười.
Một giây sau, anh ôm lấy cô, cười nói.
"Diệp Bằng không có ý gì đâu, cậu ta chỉ đang đùa giỡn thôi "
"Đùa.... Mà xúi vợ chồng người ta bất hòà sao?"
Cô ngước mắt lên nhìn anh, cất giọng đầy uy quyền cảnh cáo anh.
"Em cấm anh,sau này đừng chơi với anh ta. Không được nói chuyện với anh ta luôn, tiệc tùng cũng không mời anh ta".
"Ấy....Sao vậy được, Diệp Bằng là bạn thân của anh mà" Tịch Duy An gãi đầu, giữa bạn và vợ,anh hơi đau đầu rồi đây.
Chung Linh đẩy anh ra, cô ủy khuất nhìn anh với dáng vẻ đáng thương, rồi lăng ra giường, bắt đầu khóc lóc ăn vạ.
"Em biết Lục Diệp Bằng quan trọng với anh mà.Vậy anh còn cưới em làm gì, tại sao không cưới hắn ta. Tên đó đã nói xấu vợ của anh, vậy mà người đàn ông là chồng của em lại không bênh vực em.Được rồi,anh đi chơi với hắn ta đi, mặc kệ tôi".
Dứt lời cô úp mặt xuống gối,giả vờ khóc lớn.
Tịch Duy An đưa tay đỡ chán.Anh hơi bất ngờ khi dáng vẻ của cô bây giờ chẳng khác là Giai Ý là bao nhiêu. Nghĩ đến đây anh chợt cười thầm, cô gái này nói cho cùng cũng còn rất trẻ con. Thậm chí kết hôn với cô, dường như anh cảm thấy cô chính là cô con gái lớn mà công việc của anh là phải nuông chiều cô.
Nhưng lúc này thứ làm cho anh cảm thấy khó thở chính là chiếc quần lót màu đỏ đang được lấp ló bên trong váy ngủ của cô.
Chính anh là người thay đồ cho cô từ bên đó di chuyển qua đây. Khi hai người ở trên chiếc máy bay tư nhân của anh,anh chưa bao giờ rời khỏi cô.Cảm giác giống như anh đang nâng niu đứa con gái đầu lòng.
Một giây sau,Chung Linh cảm nhận được dường như đang có thứ gì đó đang bò lên chân cô.
Cô giật mình, khẽ quay đầu lại.
Ngay sau đó, Tịch Duy An giơ tay nắm lấy hai chân cô dạng ra.
Anh nhìn cô xấu xa nói.
"Anh hứa với em, sẽ không chơi với Lục Diệp Bằng nữa.Anh chỉ chơi với một mình em mà thôi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó anh kéo mạnh chiếc quần lót của cô ra, Chung Linh nhất thời chưa kịp phản ứng, thì cánh cửa bí mật của cô đã bị anh tàn phá.
Anh ôm lấy cô,dấu hôn cũ và mới bắt đầu chồng lên nhau.
"Em nghĩ sao mà kêu anh cưới tên đó.Anh chỉ thích phụ nữ và đó chính là em."
"Ưhmm...An... Nhẹ lại... Vẫn còn đau".
Chung Linh không thể chống cự lại sức mạnh của anh.Tịch Duy An quả thật xấu xa, nhưng cô không ngờ mình lại yêu thích tính cách này của anh.
"Anh biết rồi... Đưa em qua đây, anh cũng đã cho em nghỉ ngơi một ngày rồi.Đêm nay anh sẽ nhẹ nhàng, để ngày mai em còn có sức khỏe,anh đưa em đi chơi".
Chung Linh nhìn anh. Ngay sau đó rướn người lên chủ động hồn lên môi anh.Sự va chạm phía dưới đã làm cho cô không còn cảm giác đau nửa,thay vào đó là những khoái cảm mà anh đang mang lại cho cô.
Trong căn phòng giờ đây đã ngập tràn hương vị tình yêu của đôi vợ chồng trẻ và không biết cuộc chiến khi nào sẽ dừng lại.
*******
Cũng trong buổi tối hôm nay, nhưng lại lần ở buổi chiều tại Paris.
Từ khi Tịch Đình Kiên và Thẩm Tư Niệm được Tịch Bách Nghiêm đưa qua đây, hai người đã không nói chuyện với nhau.Tịch Đình Kiên cũng đã bắt đầu lộ rõ gương mặt thật, không hề quan tâm đến Thẩm Tư Niệm mà anh liên tục đến những hộp đêm vui chơi với các cô gái trẻ.
Còn Thẩm Tư Niệm ngày ngày ở khách sạn đọc những tin tức về hôn lễ của Tịch Duy An và Chung Linh, cô không thể nào không ganh tị.
Mặc dù mang tiếng được sống trong sự sung sướng từ nhỏ cho đến lớn, vậy mà cô cũng chẳng có một đám cưới ra hồn.Nhưng Chung Linh thì lại được,còn được Tịch Duy An bày tỏ tình cảm trước mặt bao nhiêu con người.
Anh ta chưa bao giờ làm vậy với cô, đúng là cái gì cũng có thể thay đổi.Ngay cả Tịch Đình Kiên,anh ta cũng đã thay đổi.
Lúc này chuông cửa bất ngờ vang lên.
Thầm Tư Niệm chậm rãi bước ra mở cửa.
Khung cảnh bên ngoài khiến cô chợt lặng im.Hình ảnh Tịch Đình Kiên đang hôn hít một cô gái người nước ngoài ngay trước cửa phòng đã làm cho trái tim cô tan nát.
Tâm trạng cô kích động, quát lớn.
"Tịch Đình Kiên!"
Tịch Đình Kiên ngã nghiên, buông cô gái đó ra liền xoay đầu nhìn cô,anh nhếch môi cười khẩy, rồi lại nhìn cô gái đó nói.
"Đợi anh một chút". Anh dùng Tiếng Anh nói với cô gái đó.
Sau đó anh loạng choạng đi vào phòng, lấy chiếc vali của mình.
Thẩm Tư Niệm quan sát dáng đi anh, mùi rượu nồng nặc trên người anh,cô đoán anh đang rất là say.Nhưng anh lấy vali là muốn đi đâu?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn thấy anh đang lấy vài bộ đồ, Thẩm Tư Niệm không nhịn được liền bước tới hỏi.
"Anh định đi đâu?"
Tịch Đình Kiên cất giọng nhựa nhựa không do dự liền trả lời.
"Tôi sẽ đi du lịch với cô gái đó... Cô ở đây hay muốn về thì tùy".
Anh thu dọn có phần lôi thôi cũng bởi vì đang say.Trong lòng không mấy vui vẻ khi Thẩm Tư Niệm không hỏi anh tiếp tục. Từ khi ký vào giấy kết hôn,anh cũng đã xem cô là vợ của anh, cũng chẳng dám nhắc đến Chung Linh trước mặt cô.Nhưng sau khi biết được sự thật,anh dường như cảm nhận được cô đã bắt đầu xa lánh anh. Ngày đầu hai người đặt chân đến đây, anh đã muốn chạm vào cô nhưng cô đã từ chối anh, thậm chí bỏ đi ngay đêm đó.Anh không biết cô đi đâu, nhưng anh biết cô vẫn đang hận anh rất nhiều.
Anh đến hộp đêm chỉ vì muốn xem cô có quan tâm anh không? Nhưng sự chờ đợi của anh cũng là vô vọng.
Thật chất Thẩm Tư Niệm chưa bao giờ yều anh, có lẽ thời gian trước cô ấy rung động với anh cũng chẳng qua là thiếu thốn tình cảm.
Thu dọn xong, Tịch Đình Kiên ngước mắt lên nhìn cô,gằn giọng nói.
"Tôi đi đây, tôi phải đi đây...." Anh nhấn mạnh chỉ muốn xem phản ứng của cô.
Thẩm Tư Niệm im lặng rất lâu, chẳng dám ngẩng đầu nhìn anh.Cuối cùng khi anh đi ngang qua cô, cô chỉ có thể vón vẹn nói một câu.
"Chuyến đi này, tôi sẽ giúp anh giấu gia đình,anh cứ đi chơi, tôi sẽ ở đây chờ anh về".
Sắc mặt Tịch Đình Kiên thay đổi ngay lập tức,anh buồng chiếc vali xuống, bước chân nặng nề đi ra cửa.
"Cô đi về đi, tôi sẽ không đi cùng cô nữa" Anh nói với cô gái nước ngoài trong bộ dạng rất tức giận.
Rồi anh đóng cửa cái rầm.
Thẩm Tư Niệm vẫn còn đang ngạc nhiên.Nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Tịch Đình Kiên đang nhìn cô, thì cô mới bắt đầu sợ hãi.
Một giây sau, Thầm Tư Niệm định quay người bỏ chạy.Nhưng Tịch Đình Kiên đã nhanh hơn cô,anh đẩy mạnh cô lên trên giường.
Hung bạo xé thẳng chiếc váy cô ra.
"Đã làm vợ của tôi rồi, cô đừng hòng đẩy trách nhiệm cho người khác.Đã mấy ngày qua tôi đã chịu đủ mọi hình phạt cô dành cho tôi.Tư Niệm, cô bây giờ là vợ của tôi rồi,cho nên việc cô đang làm là bổn phận của cô".
"Đình Kiên..Đồ vô liêm sỉ" Thẩm Tư Niệm chống cự muốn đẩy anh ra.
Nhưng động tác của Tịch Đình Kiên càng lúc càng quá đáng, không cần màn dạo đầu đã trực tiếp tiến vào hạ thân của cô.
"Tôi vô liêm sỉ vậy đó. Từ trước đến giờ, tôi chỉ ngủ với em, chỉ có em mới khiến tôi sung sướng.Vợ chồng thì phải động phòng với nhau,em hãy cảm nhận từng đợt khoái cảm mà tôi mang lại cho em đi".
Thân thể hai người nhanh chóng quắn lấy nhau trên chiếc giường và hôm nay mới chính thức là đêm động phòng của cả hai.Trong người Tịch Đình Kiên lại có rượu, càng làm cho cuộc chiến càng trở nên nóng bỏng hơn.
Ban đầu Thầm Tư Niệm còn có chút không muốn, nhưng với sự dẫn dắt của Tịch Đình Kiên cô đã bắt đầu chìm đắm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro