Hồ Yêu Xuống Núi: Ân Nhân, Đừng Hòng Thoát!
Chương 37
2024-11-23 09:21:59
"Cười chết mất, tôi là fan của fan Hồ Kiều Kiều..."
"Trước khi Đường Nhược Vũ tham gia chương trình này, tôi đã biết cô ấy rồi, trước đây cô ấy thường đăng video hát hò của mình lên mạng, hôm qua tôi thấy cô ấy ở phòng tập luyện nhảy chăm chỉ như vậy, còn nghĩ là lần đầu tiên thấy cô ấy chăm chỉ như thế, hóa ra là chăm chỉ vì muốn chung phòng với Hồ Kiều Kiều!"
"Thật sự luôn, tôi khóc mất, chỉ vì muốn chung phòng với Hồ Kiều Kiều, hôm qua cô ấy luyện tập nguyên 12 tiếng đồng hồ!"
"Thật không hiểu mọi người thích Hồ Kiều Kiều ở điểm nào nữa, cô ta thật sự rất bất lịch sự, lúc nãy Cố Thanh Yên chủ động chào hỏi cô ta còn giở giọng vênh váo!"
"Thanh Yên nhà chúng ta muốn kết thân với cô ta, kết quả Hồ Kiều Kiều lại lạnh nhạt như vậy, còn chưa debut mà đã ra vẻ ngôi sao rồi à?"
"Đúng vậy, ghét quá đi mất, Thanh Yên nhà chúng ta bị từ chối đến suýt chút nữa thì tan nát cõi lòng, thương quá!"
"Bảo bối chỉ muốn chủ động kết thân với bạn cùng phòng thôi mà, vậy mà cô ta lại dám cho bảo bối leo cây!"
"Ghét quá đi mất, chẳng lẽ sau này Hồ Kiều Kiều sẽ cô lập bảo bối? Dù sao cũng nghe nói Lê Lệ bị họ cô lập rồi!"
"Có lầm không vậy, Lê Lệ là do hành vi trà xanh nên mọi người mới không thích cô ta! Liên quan gì đến Hồ Kiều Kiều?"
"Hồ Kiều Kiều đang chơi game, lúc Cố Thanh Yên vào chắc chắn là cô ấy không để ý, chẳng lẽ còn phải túc trực 24/24 chờ bảo bối của mấy người chắc? Vớ vẩn!"
"Lúc Đường Nhược Vũ chào hỏi Hồ Kiều Kiều, Hồ Kiều Kiều cũng phải mất một lúc mới phản ứng lại, Hồ Kiều Kiều chỉ hơi ngốc thôi..."
"Bảo bối muốn chơi game cùng cô ta còn bị từ chối, đây rõ ràng là cố ý giở giọng vênh váo!"
"Nói thật, nếu tôi đang chơi với máy mà bị đánh cho tơi tả, có người muốn chơi cùng, tôi cũng sẽ từ chối, vì cảm thấy hơi mất mặt..."
"Hồ Kiều Kiều hình như lúc nào cũng chơi game một mình, chẳng lẽ cô gái này là sợ mình chơi gà quá bị phát hiện?"
"Muộn rồi, cho dù cô ta có giấu diếm thì cũng vô dụng, bây giờ ai cũng biết cô ta chơi với máy mà còn bị đánh cho tơi tả rồi!"
"Bảo bối đã chủ động kết thân với cô ta rồi, cô ta còn lạnh nhạt như vậy! Không phải giở giọng vênh váo thì là gì? Bảo bối ít nhiều gì cũng là tiền bối của cô ta!"
"Có cần phải quỳ lạy bảo bối của mấy người không? Nói quá đáng rồi đấy! Chẳng lẽ yêu cầu của Cố Thanh Yên ai cũng không được từ chối à?"
"Mấy mama tổng tấn công của Cố Thanh Yên kiềm chế lại chút đi! Con gái cưng của mấy người đâu phải thánh thần, ai cũng phải cung phụng!"
...
Hồ Kiều Kiều nhìn Đường Nhược Vũ đang áp sát mặt vào mình, cơ thể theo bản năng lùi về sau: "Cậu... có việc gì sao?"
Đường Nhược Vũ nhân cơ hội ngồi xuống giường Hồ Kiều Kiều, kéo tay cô: "Tớ muốn làm quen với cậu, kết bạn!"
"Cũng... cũng được..." Hồ Kiều Kiều nhìn Đường Nhược Vũ đang cười rạng rỡ, ngơ ngác gật đầu.
"Cậu đồng ý rồi! Vậy chúng ta kết bạn đi! Tớ quét cậu!" Đường Nhược Vũ kích động cầm lấy điện thoại của Hồ Kiều Kiều thao tác một hồi.
Sau khi thêm bạn xong, Đường Nhược Vũ lại kéo Hồ Kiều Kiều trò chuyện.
"Cậu bao nhiêu tuổi rồi?"
"Mười tám tuổi..." Hồ Kiều Kiều thành thật trả lời, dù sao theo tuổi trên chứng minh thư của cô thì cô đúng là mười tám tuổi.
"Tớ mười chín tuổi rồi, vậy cậu nhỏ hơn tớ, sau này tớ gọi cậu là em Kiều Kiều nhé..."
Hồ Kiều Kiều với tuổi thật là mấy vạn năm: "..."
Sáng hôm sau, Hồ Kiều Kiều vừa rửa mặt xong đã thấy Đường Nhược Vũ đang ngóng trông chờ đợi.
"Sao... sao thế..." Hồ Kiều Kiều cẩn thận hỏi.
"Chúng ta đi ăn sáng?" Đường Nhược Vũ thấy Hồ Kiều Kiều hỏi mình, lập tức tiến sát lại gần.
Hồ Kiều Kiều nhìn Lục Mộng Nghiên, Lục Mộng Nghiên mỉm cười dịu dàng: "Bọn tớ phải quản lý vóc dáng."
"Vậy à..."
Đường Nhược Vũ kéo tay Hồ Kiều Kiều đi ra ngoài: "Tớ không cần quản lý vóc dáng, tớ đi ăn với cậu!"
"Trước khi Đường Nhược Vũ tham gia chương trình này, tôi đã biết cô ấy rồi, trước đây cô ấy thường đăng video hát hò của mình lên mạng, hôm qua tôi thấy cô ấy ở phòng tập luyện nhảy chăm chỉ như vậy, còn nghĩ là lần đầu tiên thấy cô ấy chăm chỉ như thế, hóa ra là chăm chỉ vì muốn chung phòng với Hồ Kiều Kiều!"
"Thật sự luôn, tôi khóc mất, chỉ vì muốn chung phòng với Hồ Kiều Kiều, hôm qua cô ấy luyện tập nguyên 12 tiếng đồng hồ!"
"Thật không hiểu mọi người thích Hồ Kiều Kiều ở điểm nào nữa, cô ta thật sự rất bất lịch sự, lúc nãy Cố Thanh Yên chủ động chào hỏi cô ta còn giở giọng vênh váo!"
"Thanh Yên nhà chúng ta muốn kết thân với cô ta, kết quả Hồ Kiều Kiều lại lạnh nhạt như vậy, còn chưa debut mà đã ra vẻ ngôi sao rồi à?"
"Đúng vậy, ghét quá đi mất, Thanh Yên nhà chúng ta bị từ chối đến suýt chút nữa thì tan nát cõi lòng, thương quá!"
"Bảo bối chỉ muốn chủ động kết thân với bạn cùng phòng thôi mà, vậy mà cô ta lại dám cho bảo bối leo cây!"
"Ghét quá đi mất, chẳng lẽ sau này Hồ Kiều Kiều sẽ cô lập bảo bối? Dù sao cũng nghe nói Lê Lệ bị họ cô lập rồi!"
"Có lầm không vậy, Lê Lệ là do hành vi trà xanh nên mọi người mới không thích cô ta! Liên quan gì đến Hồ Kiều Kiều?"
"Hồ Kiều Kiều đang chơi game, lúc Cố Thanh Yên vào chắc chắn là cô ấy không để ý, chẳng lẽ còn phải túc trực 24/24 chờ bảo bối của mấy người chắc? Vớ vẩn!"
"Lúc Đường Nhược Vũ chào hỏi Hồ Kiều Kiều, Hồ Kiều Kiều cũng phải mất một lúc mới phản ứng lại, Hồ Kiều Kiều chỉ hơi ngốc thôi..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bảo bối muốn chơi game cùng cô ta còn bị từ chối, đây rõ ràng là cố ý giở giọng vênh váo!"
"Nói thật, nếu tôi đang chơi với máy mà bị đánh cho tơi tả, có người muốn chơi cùng, tôi cũng sẽ từ chối, vì cảm thấy hơi mất mặt..."
"Hồ Kiều Kiều hình như lúc nào cũng chơi game một mình, chẳng lẽ cô gái này là sợ mình chơi gà quá bị phát hiện?"
"Muộn rồi, cho dù cô ta có giấu diếm thì cũng vô dụng, bây giờ ai cũng biết cô ta chơi với máy mà còn bị đánh cho tơi tả rồi!"
"Bảo bối đã chủ động kết thân với cô ta rồi, cô ta còn lạnh nhạt như vậy! Không phải giở giọng vênh váo thì là gì? Bảo bối ít nhiều gì cũng là tiền bối của cô ta!"
"Có cần phải quỳ lạy bảo bối của mấy người không? Nói quá đáng rồi đấy! Chẳng lẽ yêu cầu của Cố Thanh Yên ai cũng không được từ chối à?"
"Mấy mama tổng tấn công của Cố Thanh Yên kiềm chế lại chút đi! Con gái cưng của mấy người đâu phải thánh thần, ai cũng phải cung phụng!"
...
Hồ Kiều Kiều nhìn Đường Nhược Vũ đang áp sát mặt vào mình, cơ thể theo bản năng lùi về sau: "Cậu... có việc gì sao?"
Đường Nhược Vũ nhân cơ hội ngồi xuống giường Hồ Kiều Kiều, kéo tay cô: "Tớ muốn làm quen với cậu, kết bạn!"
"Cũng... cũng được..." Hồ Kiều Kiều nhìn Đường Nhược Vũ đang cười rạng rỡ, ngơ ngác gật đầu.
"Cậu đồng ý rồi! Vậy chúng ta kết bạn đi! Tớ quét cậu!" Đường Nhược Vũ kích động cầm lấy điện thoại của Hồ Kiều Kiều thao tác một hồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi thêm bạn xong, Đường Nhược Vũ lại kéo Hồ Kiều Kiều trò chuyện.
"Cậu bao nhiêu tuổi rồi?"
"Mười tám tuổi..." Hồ Kiều Kiều thành thật trả lời, dù sao theo tuổi trên chứng minh thư của cô thì cô đúng là mười tám tuổi.
"Tớ mười chín tuổi rồi, vậy cậu nhỏ hơn tớ, sau này tớ gọi cậu là em Kiều Kiều nhé..."
Hồ Kiều Kiều với tuổi thật là mấy vạn năm: "..."
Sáng hôm sau, Hồ Kiều Kiều vừa rửa mặt xong đã thấy Đường Nhược Vũ đang ngóng trông chờ đợi.
"Sao... sao thế..." Hồ Kiều Kiều cẩn thận hỏi.
"Chúng ta đi ăn sáng?" Đường Nhược Vũ thấy Hồ Kiều Kiều hỏi mình, lập tức tiến sát lại gần.
Hồ Kiều Kiều nhìn Lục Mộng Nghiên, Lục Mộng Nghiên mỉm cười dịu dàng: "Bọn tớ phải quản lý vóc dáng."
"Vậy à..."
Đường Nhược Vũ kéo tay Hồ Kiều Kiều đi ra ngoài: "Tớ không cần quản lý vóc dáng, tớ đi ăn với cậu!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro