Kế Hoạch Hoàn H...
2024-11-02 00:33:53
Trạch Dương và công ty của anh đã có được một thỏa thuận hợp tác quan trọng với ba của Khải Minh, một doanh nhân uy tín trong giới kinh doanh. Mối quan hệ giữa hai công ty đang phát triển vô cùng thuận lợi. Ba của Khải Minh, ông Khải Thành, vô cùng ấn tượng bởi sự trung thực và phong thái chuyên nghiệp của Trạch Dương, người không chỉ quản lý thời gian tốt mà còn luôn giữ lời hứa trong công việc. Điều này đã khiến ông Khải Thành cảm thấy vô cùng tin tưởng và quyết định mở rộng hợp tác, không chỉ trong dự án hiện tại mà còn hướng đến nhiều dự án lớn hơn trong tương lai.
Sau nhiều cuộc họp bàn về sản phẩm mới và chiến lược tung ra thị trường, hai bên đã quyết định gặp mặt trực tiếp tại Thượng Hải để ký kết hợp đồng và thảo luận chi tiết về những kế hoạch tương lai. Đây là một chuyến đi quan trọng đối với cả hai công ty, vì nếu hợp tác suôn sẻ, lợi nhuận thu về sẽ rất lớn, đồng thời củng cố thêm danh tiếng của cả Trạch Dương lẫn ông Khải Thành trong giới doanh nghiệp.
Cuộc gặp mặt tại Thượng Hải được tổ chức tại một nhà hàng sang trọng, nơi đã được Trạch Dương đặt trước để đảm bảo sự riêng tư. Bữa tiệc diễn ra vô cùng ấm cúng với sự tham dự của các đồng nghiệp và đối tác quan trọng từ cả hai công ty. Nhà hàng này nổi tiếng không chỉ bởi dịch vụ đẳng cấp mà còn vì nó tích hợp với một khách sạn cao cấp, nơi mà các vị khách có thể nghỉ lại sau khi ăn uống và giao lưu.
Khi bữa tiệc bắt đầu, ông Khải Thành không ngừng khen ngợi Trạch Dương. Ông tỏ ra vô cùng ngạc nhiên trước sự thành công của Trạch Dương, một người trẻ tuổi nhưng đã sở hữu hai công ty lớn tại Tứ Xuyên và Giang Nam. “Nhìn con trẻ tuổi thế này, chú thật sự khâm phục. Tôi không ngờ rằng cậu đã đạt được những thành tựu lớn lao như vậy trong thời gian ngắn. Hai công ty lớn, một ở Tứ Xuyên, một ở Giang Nam, mà cậu có thể quản lý tốt cả hai. Thật là ngưỡng mộ!"
Trạch Dương, dù rất hài lòng trước những lời khen ngợi, vẫn giữ thái độ khiêm tốn. Anh mỉm cười nhẹ nhàng và nói, “Tôi vẫn còn phải học hỏi nhiều lắm, anh Khải ạ. Thành công của tôi cũng nhờ có sự hỗ trợ của nhiều người xung quanh và cả những may mắn nữa.” Lời nói này khiến ông Khải Thành càng thêm hài
lòng, vì ông luôn đánh giá cao những người có tài mà không tự cao tự đại.
Cuộc trò chuyện giữa các thành viên trong bàn ăn ngày càng trở nên sôi nổi. Họ nói về các kế hoạch kinh doanh, chia sẻ những câu chuyện thành công và thất bại trong quá khứ. Bầu không khí vô cùng hăng say, tiếng cười và tiếng nói chuyện hòa quyện vào nhau trong khung cảnh ấm cúng của nhà hàng. Các ly rượu liên tục được nâng lên, và không khí trở nên thân mật hơn khi màn đêm dần buông xuống.
Dần dần, từng người một bắt đầu say rượu. Ai cũng đã quá no say, và lần lượt rời đi về phòng khách sạn đã được chuẩn bị sẵn. Chỉ còn lại một mình Trạch Dương ngồi lại, đôi mắt sáng rực dù anh cũng đã uống không ít. Khác với những người còn lại, anh vẫn còn tỉnh táo. Và đây chính là lúc anh thực hiện kế hoạch của mình, một kế hoạch được chuẩn bị tỉ mỉ từ lâu nhằm triệt hạ ông Khải Thành.
Trạch Dương nhấc điện thoại và gọi cho đàn em của mình, chỉ đạo một cách ngắn gọn và rõ ràng. Những gì anh đã lên kế hoạch phải được thực hiện một cách hoàn hảo. Sau khi gọi xong, Trạch Dương thong thả bước ra ngoài, tiến về phía phòng của ông Khải Thành, nơi ông đang ngủ say. Nhóm đàn em của anh đã chờ sẵn ở đó.
“Đưa ông ta vào phòng khác,” Trạch Dương ra lệnh, giọng nói trầm thấp và đầy quyền lực. “Nhớ kỹ, phải làm sao cho tự nhiên, không để lại dấu vết”
Nhóm đàn em cẩn thận bưng ông Khải Thành vào một phòng khách sạn khác, nơi Trạch Dương đã chuẩn bị sẵn. Ở đó, những cô gái làm việc trong quán bar của Trạch Dương đã chờ sẵn, trang điểm lộng lẫy và ăn mặc gợi cảm. Họ nhanh chóng sắp xếp cảnh tượng sao cho trông như ông Khải Thành vừa trải qua một đêm vui vẻ, ngoại tình cùng các cô gái này.
Khi mọi thứ đã hoàn tất, Trạch Dương nhìn ngắm "tác phẩm" của mình một cách hài lòng. Anh rút điện thoại ra và chụp một loạt ảnh, đảm bảo rằng mọi góc độ đều được ghi lại. Những bức ảnh này sẽ là bằng chứng không thể chối cãi về việc ông Khải Thành đã sa vào lưới tình ngoài luồng, điều này sẽ gây ảnh hưởng nặng nề đến danh tiếng của ông ta và công ty.
Sau khi hoàn tất mọi việc, Trạch Dương quay về phòng của mình, khuôn mặt hiện lên nụ cười nham hiểm. Anh cảm thấy cực kỳ hài lòng với những gì mình đã làm. "Một bước tiến dài trong kế hoạch" anh thầm nghĩ. Sau đó, anh lên giường, đắp chăn và ngủ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, để chờ đợi những hệ quả vào sáng hôm sau.
Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, những tin tức chấn động bắt đầu lan truyền khắp nơi. Các bức ảnh của ông Khải Thành cùng các cô gái trong phòng khách sạn nhanh chóng được tung lên mạng. Tin tức về vụ ngoại tình bùng nổ như một quả bom. Những lời xì xào, bàn tán về danh tiếng của ông Khải Thành không ngừng dội lại, và công ty của ông bắt đầu chịu ảnh hưởng nặng nề.
Trạch Dương ngồi trong phòng khách sạn, uống một tách cà phê, thưởng thức từng khoảnh khắc của sự hỗn loạn mà anh đã tạo ra. "Kế hoạch hoàn hảo" anh tự nhủ, chờ đợi kết quả cuối cùng khi danh tiếng và sự nghiệp của ông Khải Thành sụp đổ hoàn toàn.
Sau nhiều cuộc họp bàn về sản phẩm mới và chiến lược tung ra thị trường, hai bên đã quyết định gặp mặt trực tiếp tại Thượng Hải để ký kết hợp đồng và thảo luận chi tiết về những kế hoạch tương lai. Đây là một chuyến đi quan trọng đối với cả hai công ty, vì nếu hợp tác suôn sẻ, lợi nhuận thu về sẽ rất lớn, đồng thời củng cố thêm danh tiếng của cả Trạch Dương lẫn ông Khải Thành trong giới doanh nghiệp.
Cuộc gặp mặt tại Thượng Hải được tổ chức tại một nhà hàng sang trọng, nơi đã được Trạch Dương đặt trước để đảm bảo sự riêng tư. Bữa tiệc diễn ra vô cùng ấm cúng với sự tham dự của các đồng nghiệp và đối tác quan trọng từ cả hai công ty. Nhà hàng này nổi tiếng không chỉ bởi dịch vụ đẳng cấp mà còn vì nó tích hợp với một khách sạn cao cấp, nơi mà các vị khách có thể nghỉ lại sau khi ăn uống và giao lưu.
Khi bữa tiệc bắt đầu, ông Khải Thành không ngừng khen ngợi Trạch Dương. Ông tỏ ra vô cùng ngạc nhiên trước sự thành công của Trạch Dương, một người trẻ tuổi nhưng đã sở hữu hai công ty lớn tại Tứ Xuyên và Giang Nam. “Nhìn con trẻ tuổi thế này, chú thật sự khâm phục. Tôi không ngờ rằng cậu đã đạt được những thành tựu lớn lao như vậy trong thời gian ngắn. Hai công ty lớn, một ở Tứ Xuyên, một ở Giang Nam, mà cậu có thể quản lý tốt cả hai. Thật là ngưỡng mộ!"
Trạch Dương, dù rất hài lòng trước những lời khen ngợi, vẫn giữ thái độ khiêm tốn. Anh mỉm cười nhẹ nhàng và nói, “Tôi vẫn còn phải học hỏi nhiều lắm, anh Khải ạ. Thành công của tôi cũng nhờ có sự hỗ trợ của nhiều người xung quanh và cả những may mắn nữa.” Lời nói này khiến ông Khải Thành càng thêm hài
lòng, vì ông luôn đánh giá cao những người có tài mà không tự cao tự đại.
Cuộc trò chuyện giữa các thành viên trong bàn ăn ngày càng trở nên sôi nổi. Họ nói về các kế hoạch kinh doanh, chia sẻ những câu chuyện thành công và thất bại trong quá khứ. Bầu không khí vô cùng hăng say, tiếng cười và tiếng nói chuyện hòa quyện vào nhau trong khung cảnh ấm cúng của nhà hàng. Các ly rượu liên tục được nâng lên, và không khí trở nên thân mật hơn khi màn đêm dần buông xuống.
Dần dần, từng người một bắt đầu say rượu. Ai cũng đã quá no say, và lần lượt rời đi về phòng khách sạn đã được chuẩn bị sẵn. Chỉ còn lại một mình Trạch Dương ngồi lại, đôi mắt sáng rực dù anh cũng đã uống không ít. Khác với những người còn lại, anh vẫn còn tỉnh táo. Và đây chính là lúc anh thực hiện kế hoạch của mình, một kế hoạch được chuẩn bị tỉ mỉ từ lâu nhằm triệt hạ ông Khải Thành.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trạch Dương nhấc điện thoại và gọi cho đàn em của mình, chỉ đạo một cách ngắn gọn và rõ ràng. Những gì anh đã lên kế hoạch phải được thực hiện một cách hoàn hảo. Sau khi gọi xong, Trạch Dương thong thả bước ra ngoài, tiến về phía phòng của ông Khải Thành, nơi ông đang ngủ say. Nhóm đàn em của anh đã chờ sẵn ở đó.
“Đưa ông ta vào phòng khác,” Trạch Dương ra lệnh, giọng nói trầm thấp và đầy quyền lực. “Nhớ kỹ, phải làm sao cho tự nhiên, không để lại dấu vết”
Nhóm đàn em cẩn thận bưng ông Khải Thành vào một phòng khách sạn khác, nơi Trạch Dương đã chuẩn bị sẵn. Ở đó, những cô gái làm việc trong quán bar của Trạch Dương đã chờ sẵn, trang điểm lộng lẫy và ăn mặc gợi cảm. Họ nhanh chóng sắp xếp cảnh tượng sao cho trông như ông Khải Thành vừa trải qua một đêm vui vẻ, ngoại tình cùng các cô gái này.
Khi mọi thứ đã hoàn tất, Trạch Dương nhìn ngắm "tác phẩm" của mình một cách hài lòng. Anh rút điện thoại ra và chụp một loạt ảnh, đảm bảo rằng mọi góc độ đều được ghi lại. Những bức ảnh này sẽ là bằng chứng không thể chối cãi về việc ông Khải Thành đã sa vào lưới tình ngoài luồng, điều này sẽ gây ảnh hưởng nặng nề đến danh tiếng của ông ta và công ty.
Sau khi hoàn tất mọi việc, Trạch Dương quay về phòng của mình, khuôn mặt hiện lên nụ cười nham hiểm. Anh cảm thấy cực kỳ hài lòng với những gì mình đã làm. "Một bước tiến dài trong kế hoạch" anh thầm nghĩ. Sau đó, anh lên giường, đắp chăn và ngủ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, để chờ đợi những hệ quả vào sáng hôm sau.
Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, những tin tức chấn động bắt đầu lan truyền khắp nơi. Các bức ảnh của ông Khải Thành cùng các cô gái trong phòng khách sạn nhanh chóng được tung lên mạng. Tin tức về vụ ngoại tình bùng nổ như một quả bom. Những lời xì xào, bàn tán về danh tiếng của ông Khải Thành không ngừng dội lại, và công ty của ông bắt đầu chịu ảnh hưởng nặng nề.
Trạch Dương ngồi trong phòng khách sạn, uống một tách cà phê, thưởng thức từng khoảnh khắc của sự hỗn loạn mà anh đã tạo ra. "Kế hoạch hoàn hảo" anh tự nhủ, chờ đợi kết quả cuối cùng khi danh tiếng và sự nghiệp của ông Khải Thành sụp đổ hoàn toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro