Hoa Hồng Tiên Sinh - Mịch Nha Tử
Anh nghĩ anh th...
Mịch Nha Tử
2025-03-19 04:35:23
Hai chiếc xe nối đuôi nhau, đi không bao lâu thì đến nơi mà Đông Văn Li đã hẹn trước.Hôm nay cô nhận bày trí tiệc sinh nhật lần thứ mười tám của một cô gái.Vũ hội buổi tối diễn ra trên thảm cỏ này, người phụ trách sảnh tiệc đã đến nơi, họ là người nhận đơn chuẩn bị bữa tiệc này, nhưng việc bày trí hoa tươi là do một người bạn thân từ thở nhỏ của Khổng Dung giới thiệu.Khó khăn lắm Đông Văn Li mới nhận được cơ hội này, lúc đó nhiều người ngỏ lời bày trí hoa tươi, bao gồm cả công ty tổ chức sự kiện này, bởi vì công ty của họ cũng có dịch vụ bày trí hoa tươi.Ban đầu, họ chuẩn bị bản thiết kế, cầm sang đưa cho cô gái sắp tổ chức lễ trưởng thành lựa chọn, không cho sẵn chủ đề, các công ty tự phát huy năng lực. Đông Văn Li nghĩ cô gái kia còn trẻ, người lớn trong nhà cũng rất yêu thương cô ấy, vậy là cô chọn hoa hồng sâm panh màu hồng phấn. Lúc đó rất khó tìm được loại hoa này, cô đổi mấy nhà cung cấp mới tìm được. Kết quả là cô gái kia vừa nhìn đã thích tác phẩm của Đông Văn Li, nói thiết kế rất đẹp, cô ấy thích phong cách cao cấp này.Tài chính của gia đình cô bé này vững mạnh, đây là một đơn hàng rất lớn.Đông Văn Li bắt đầu chuẩn bị từ sớm.Tiên sinh không thể giúp đỡ việc bày trí hoa tươi, vậy là Đông Văn Li đuổi anh ra lều che nắng nghỉ ngơi.Hiếm hoi lắm anh mới có thời gian nghỉ ngơi, vậy là anh ngồi trên chiếc ghế ngoài trời, nhìn cô từ phía xa.Bàn ăn vốn dĩ chỉ có hai tấm khăn trải bàn màu trắng, bây giờ trên đó có thêm hai chiếc chân nến màu đỏ rượu, Tiểu Điêu chuẩn bị xong giá cắm hoa thì cũng bắt tay vào bày trí.Cô ngồi ở đó, tập trung vào mấy cành hoa trên tay, hoa hồng sâm panh thật ra không chỉ có một màu đơn giản, đa số đều có màu hồng và trắng, nhưng cũng có vài đóa hoa hơi khác một chút xíu, có đóa màu đỏ rực, cũng có đóa mang một ít màu vàng hoàng hôn. Cô sắp xếp hoa thành một bó hoa chuyển sắc, từng cành hoa đứng thẳng, tựa như chúng sinh trưởng trên bàn tiếp khách.Tại sao hoa trong tay người khác thì là hoa bình thường, nhưng hoa vào tay cô lại là cổ tích rực rỡ và mộng mơ?Chuyện làm ăn của gia đình anh có liên hệ lâu dài với ngành thời trang, cho dù người người đều nghĩ người Paris tài năng, anh vẫn cảm thấy thẩm mỹ của cô vừa thời thượng vừa cao cấp.Chuyện này làm anh tự hỏi, rốt cuộc cô đã nhìn thấy và học hỏi ở đâu?Nhưng anh cũng cảm thấy tầm mắt của mình quá nhỏ bé, nhìn thấy cô ấy thích gì làm đó là có thể biết cô sinh ra ở vùng đất bao la rộng lớn, tốt đẹp hơn rất nhiều so với những người tự nhận là tiếp thu nền giáo dục tinh hoa.Lẽ ra anh nên phát hiện được từ sớm, đêm đó cô gõ cửa xe, lẽ ra anh phải phát hiện được. Nếu anh phát hiện sớm hơn, cuộc đời của họ sẽ không phải bỏ lỡ nhiều như vậy.Thật đáng tiếc, một cô gái có thể tạo nên giấc mộng từ hai bàn tay của mình như cô, anh phải đi đâu mới có thể mua được những đóa hoa mà cô chưa từng nhìn thấy và lãng mạn hơn đóa hoa của cô để làm cô cười đây?Anh đang nghĩ ngợi, Tiểu Điêu trước đó đi lấy hoa lại vội vã chạy về.Cô bé chưa từng nhìn thấy cảnh đời, chạy nhanh đến mức văng cả giày.Đông Văn Li đang sắp xếp bồn hoa thì xoay người lại, thấy Tiểu Điêu hoảng hốt chạy qua, cô hỏi: “Sao thế, Tiểu Điêu?”“Chị A Li, không xong rồi, hoa của chúng ta, hoa của chúng ta…”“Sao thế?”“Em mới đi lấy hoa, nhưng hơn phân nửa số hoa tươi bị đè nát rồi, giống như có vật nặng chèn ép vậy?”“Cái gì?”Người đàn ông đang dựa lưng vào ghế nghe thấy tin này cũng khẽ ngầng đầu, Finger lập tức theo sau.“Sao thế?” Tiên sinh tiến lên mấy bước, đi về phía Đông Văn Li, hỏi, “Có chuyện gì?”“Bọn em chở hoa đến đây rất cẩn thận, không thể nào có vật nặng chèn ép. Tiên sinh, Tiểu Điêu nói hơn phân nửa số hoa tươi hư hại rồi.”“Đi xem thế nào.”Họ đi đến chỗ đỗ xe ba bánh bên ngoài bãi cỏ, mới đây mọi người còn dồn hết tâm tư vào bữa tiệc, ai mà nghĩ số hoa này lại gặp sự cố.Nửa số hoa hồng sâm panh còn lại trên xe ba bánh được dùng để lát nữa trang trí sảnh chính, giờ phút này lại đang thoi thóp, rơi từ trên xe ba bánh xuống, rất nhiều nụ hoa chờ đến thời khắc nở rộ đều bị hư hại.Nếu bày trí số hoa này trên bàn ăn, cô cũng không nên nghĩ đến chuyện nhận tiền thù lao nữa.“Phải làm sao bây giờ, chị A Li, không có số hoa này, chúng ta phải làm gì tiếp đây?”“Finger, đi tìm người phụ trách bữa tiệc này, nói với họ là có thiệt hại về tài sản, bảo họ báo cảnh sát, sẵn tiện kiểm tra hết máy quay an ninh ở nơi này.” Dặn dò xong, tiên sinh nắm lấy tay của Đông Văn Li, “A Li, quay lại mua hoa đi, vẫn còn kịp.”Đông Văn Li lắc đầu, sắc mặt không thay đổi: “Không sao, tiên sinh, em để số hoa dự phòng trên xe của anh, anh có cầm chìa khóa không, có thể nhờ Finger đi lấy số hoa đó chứ?”Anh nghĩ ngợi một lát, hình như sau đó mới hiểu ra: “Hóa ra thùng đồ em để lên xe anh chính là hoa sao?”Trước khi đi, cô nhờ Finger chuyển hai thùng đồ lên xe của anh, cô chỉ nói là vật dụng lát nữa cần dùng đến, anh cũng không suy nghĩ nhiều.“Em nhận được cơ hội tốt như vậy, bị ghen ghét, bị chơi xấu là bình thường, em đã chuẩn bị nhiều một chút, cẩn tắc vô ưu, cũng may anh có đi xe, em đặt lên xe của anh, em nghĩ không ai dám đụng vào xe của anh.“Đi lấy hoa đi.” Đông Văn Li chỉ huy Tiểu Điêu và Finger.Cuối cùng hai người họ cũng hoàn hồn, sắc mặt lo lắng cũng biến mất.Đông Văn Li lẩm bẩm: “Không cạnh tranh được thì giở trò thôi, chỉ tiếc số hoa của em.”Vừa dứt lời, cô lại ngẩng đầu nói với anh: “Tiên sinh, anh đừng điều tra, chi phí mua số hoa này không là gì so với lợi nhuận em thu được từ đơn hàng này.”Cô chân thành nói như vậy, nhưng anh biết cô chỉ không muốn gây rắc rối cho anh.“Chị A Li, có cần những thứ này không?” Tiểu Điêu gọi từ phía sau.“Em còn bận việc, em đi trước nhé!” Cô lại vội vàng chạy đi.Anh thấy cô không để bụng vấn đề nhỏ xíu này, lại còn đề phòng cẩn thận như vậy, giống như cô thường xuyên gặp chuyện này, không còn bất ngờ nữa, cũng biết ngay, hẳn là trước đây cô chịu rất nhiều thiệt thòi trong công việc này.Cô chỉ là một cô bé, làm sao có thể giành giật với người khác, làm sao có thể cạnh tranh với người khác? Cô luôn nói mình kiếm tiền rất dễ dàng, nhưng thật ra không cần nghĩ nhiều cũng biết, phần lớn thời gian, cô chỉ im lặng chấp nhận số phận.Finger thấy cô A Li không thèm để bụng chuyện này còn đi đến hỏi: “Tiên sinh, ngài vẫn muốn điều tra chứ?”“Điều tra đi.” Sắc mặt của anh không thay đổi, chỉ hờ hững dặn dò.Thấy A Li đang bận, anh gọi Finger trở lại, dặn dò anh ta: “Đừng cho A Li biết.”——Đông Văn Li lại lấy hoa trong xe của tiên sinh ra, Tiểu Điêu trông chừng chúng thật cẩn thận.Nhưng đến giữa buổi sáng, Finger nói tiên sinh có một cuộc họp qua điện thoại, phải rời đi một lát.Đông Văn Li đồng ý không do dự, cô còn ước gì anh không có mặt ở đây, không thì cô cứ liên tục nghĩ ngợi về anh.Finger đi theo tiên sinh ra khỏi sảnh tiệc. Sau khi lên xe, anh gọi vào một dãy số.Ở đầu dây bên kia, Chu tổng chưa từng nghĩ mình sẽ nhận được một cuộc gọi từ tiên sinh. Người quen gọi cho anh ta, nói có người tìm người quản lý của công ty du lịch, đối phương là một người mà anh ta không được phép xúc phạm, anh ta phải gọi người đó là “tiên sinh”, không nói rõ lai lịch của người này với anh ta. Anh ta bắt máy, hết sức lo sợ, luôn miệng gọi “tiên sinh”.Anh nhíu mày mất kiên nhẫn, nói thẳng: “Nghe nói Chu tổng có một công ty tổ chức sự kiện.”“Hả?” Người bên kia hoàn hồn, nhớ ra đúng là anh ta có mở một công ty tổ chức sự kiện cho em vợ. Em vợ của anh ta thường xuyên gây chuyện, chắc lần này không gây chuyện với Bồ Đề Tổ Sư trong điện thoại đâu.Chu tổng vội vàng nói: “Đúng vậy, là của em vợ tôi, tiên sinh, ngài muốn dặn dò gì sao, là cần tôi làm gì à?”“Phải.” Anh hờ hững trả lời, “Tôi có một vài thứ ở đây, tôi nghĩ nếu đưa đến đồn cảnh sát thì quá thô lỗ, làm tổn hại đến mối quan hệ của chúng ta, chi bằng đưa cho anh.”Chu tổng nghe thấy lời này, trong lòng thầm nghĩ không ổn rồi, luôn miệng nói cảm ơn tiên sinh, sau đó vội vàng chạy đến.Bãi cỏ được dùng để tổ chức sự kiện thuộc về một khu nghỉ dưỡng, Chu tổng là ông chủ của khu nghỉ dưỡng này, anh ta nhờ người cung kính mời tiên sinh đến văn phòng, chuẩn bị trà ngon, hòa nhã chờ đợi.Ông chủ Chu sợ hãi, địa vị của anh ta thế này, làm sao có thể quen biết tiên sinh, bây giờ lại vì chuyện của em vợ anh ta, giờ phút này anh ta đã toát mồ hôi đầm đìa.Finger nhờ người cho anh ta xem mấy đoạn video giám sát được trích xuất phía sau sảnh tiệc.Chu tổng không biết tại sao tiên sinh lại có thể lấy được video giám sát mà không thông qua anh ta. Anh ta không gây chuyện gì với tiên sinh, là cậu em vợ ngang ngược dẫn một đám người đến chiếc xe ba bánh nhỏ, cầm gậy đập nát hoa trên chiếc xe ba bánh đó, đập xong còn chưa thỏa mãn, phải giẫm đạp thêm mới hả giận.Giẫm đạp xong lại đặt hoa về chỗ cũ, rời đi như không có chuyện gì xảy ra.Trời đất ơi, anh ta luôn biết thằng nhóc này là loại người không ra gì, gây chuyện thì không nói đi, lại còn không biết tránh máy quay an ninh, không phải như vậy thì người ta có thể dùng bằng chứng để hỏi tội hay sao?“Ông chủ Chu, ông nghĩ thế nào?”Chu tổng đoán có lẽ số hoa này thuộc về vị tiên sinh cao quý trước mặt, anh ta tức giận lấy điện thoại ra, gọi cho em vợ: “Trương Khải, đến đây!”Trương Khải nghiêng ngả đi đến văn phòng của Chu tổng, thấy Chu tổng còn hoang mang: “Có chuyện gì, anh rể?”“Có chuyện gì à?” Chu tổng nhìn quanh, thấy trong góc phòng có một cây chổi, anh ta cầm chổi vung về phía cậu ấy, “Tao cho mày biết chuyện gì, mày gây họa cho tao, mày gây họa cho tao!”“Anh rể, anh rể, sao anh lại đánh em, anh mà làm như vậy, em sẽ nói với chị của em.”“Mày nói đi, để tao xem mày làm ra chuyện như vậy rồi, chị mày có còn bảo vệ mày nữa hay không.”“Em làm cái gì?” Trương Khải vẫn không chịu thừa nhận.“Còn làm cái gì nữa? Cho nó xem, cho nó xem!”Nhân viên của Chu tổng phát lại đoạn video giám sát.Trương Khải nhìn thấy đoạn video giám sát thì hơi chột dạ, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Em còn tưởng không có gì to tát, nói đến chuyện này, một là em không có đánh người, hai là em không có dọa dẫm ai, không phải chỉ là một xe hoa thôi sao, ai bảo con nhỏ đó cướp chuyện làm ăn của em ——”“Cướp?”Lúc này, một giọng nói nhàn nhạt truyền đến từ hướng Đông Nam.Mãi đến giờ phút này, Trương Khải mới phát hiện còn có một người đàn ông khác ngồi trong văn phòng của anh rể mình.Vốn dĩ cậu ấy nghĩ chỉ là bạn làm ăn đến bàn công việc với anh rể, sau khi anh lên tiếng, cậu ấy mới nhìn về phía anh.Chỉ thấy anh mặc bộ quần áo màu đen từ đầu đến chân, không phải màu đen như bộ âu phục bị nhuộm trong bể mực của anh rể cậu ấy, chất liệu áo khoác và áo sơ mi cho thấy con người anh đắt tiền thế nào.Có vô dụng thế nào, cậu ấy cũng lờ mờ đoán được, trước đây cậu ấy gây rắc rối, anh rể cũng chỉ mắng vài câu rồi bỏ qua, nhưng hôm nay lại muốn đánh cậu ấy, có khi nào là vì người đàn ông này hay không?Trương Khải nhìn thấy người đàn ông đối diện đứng lên, cởi áo khoác, đưa cho người đàn ông lực lưỡng bên cạnh, chậm rãi nói: “Finger, theo quan điểm của cậu, tay nghề của Trương công tử không bằng người ta, bị mất khách hàng thì ghen ghét người trong nghề, dùng thủ đoạn dơ bẩn, có phải đang xem thường A Li là con gái không?”Người đàn ông đang cầm áo vest gật đầu nói: “Đúng vậy, tiên sinh, xem thường con gái, không lịch thiệp chút nào.”“Ai cho cậu ấy dũng khí đó?” Anh bắt đầu cởi nút tay áo.Người đàn ông cao lớn tỏ vẻ hung hăng: “Tôi đoán là vì cậu ấy chưa ăn cú đấm của tôi.”Người đàn ông đang cởi nút tay áo hờ hững nhướng mày: “Cú đấm của cậu không đủ mạnh.”Anh vừa dứt lời, người đang ngồi trên ghế bị đẩy xuống đất, Trương Khải chưa kịp phản ứng, người đàn ông đứng bên cạnh đã bình thản xuất hiện trước mắt, cậu ấy co người lại, hai mắt mở to, vô thức né tránh cú đấm đang lao đến.Nắm tay chỉ còn cách sống mũi của người đang co rút trên mặt đất vài milimét.“Tiên sinh! Tiên sinh! Tiên sinh!” Chu tổng vội vàng lao đến, “Xin hãy cho chúng tôi cơ hội, xin hãy cho chúng tôi cơ hội, em vợ của tôi không hiểu chuyện, đập nát hoa của ngài, nhưng chuyện nào ra chuyện đó, nó không làm ai bị thương, ngài bao dung độ lượng, chúng tôi sẽ bồi thường, chúng tôi sẽ bồi thường, chúng tôi sẽ đưa ra giải pháp bồi thường…”Trương Khải không dám nhìn người đối diện, mặc dù cuối cùng cú đấm cũng không giáng vào cậu ấy, nhưng đôi mắt màu hổ phách cực kỳ u ám, không có cảm xúc gì khác, chỉ có sát khí, giống như muốn đập nát cậu ấy rồi chôn cùng số hoa kia.“Tiên sinh, xin ngài nói chuyện nhẹ nhàng…” Chu tổng tức giận quát lớn, “Trương Khải, sao còn chưa xin lỗi!”Trương Khải chưa kịp hoàn hồn, ngồi co rút trên sàn nhà, dập đầu nói: “Xin lỗi, tiên sinh, xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không nên làm như vậy.”Cậu ấy dập đầu một hồi lâu, bàn tay siết chặt cổ áo cậu ấy mới buông lỏng ra, cậu ấy thở hồng hộc, ho mấy tiếng, sau đó lấy lại nhịp thở.Người đàn ông đối diện đứng lên bên cửa sổ, chắp tay sau lưng, cuối cùng mới chấp nhận: “Chu tổng, anh là người lớn, lỗi lầm của trẻ con, tôi cũng không đòi đền tội.”Chu tổng vội vàng đi qua, cúi đầu nói: “Cảm ơn, tiên sinh… Cảm ơn ngài giơ cao đánh khẽ.”“Về chuyện bồi thường ——” Anh vào thẳng vấn đề, “Nghe nói dạo này tình hình tài chính của Chu tổng cũng không tệ lắm, cô bé nhà tôi thiếu một chiếc xe, làm phiền anh bồi thường một chiếc xe.”“Hả?” Chu tổng không nghĩ phải bồi thường lớn như vậy, anh ta yếu ớt nói, “Tiên sinh… Ngài đang nói đùa, có đúng không?”“Anh thấy tôi có giống như đang nói đùa không?” Chưa dừng ở đó, anh lại nói, “Cô bé nhà tôi không biết loại nào tốt, loại nào không tốt, đắt tiền quá thì không biết dùng, mua dòng Mercedes-Benz S cơ bản là được rồi.”Dòng S mà là cơ bản sao, đây là năm nào chứ, anh trai, anh nghĩ đó chỉ là đạo cụ quay phim à! Chu tổng đảo mắt, suýt bất tỉnh, đây đâu phải dòng cơ bản, đây là dòng đòi mạng mà.Anh ta đỡ trán, khoát tay, yếu ớt nói: “Tiên sinh… Ngài đưa em vợ của tôi đi đi, nhốt nó vào đồn cảnh sát cũng được…”Trương Khải cứ tưởng mình được cứu, giờ phút này lại bị tuyên án tử hình, cậu ấy lên tiếng: Không được!Tiên sinh quay đầu, lạnh lùng nhìn anh ta: “Túi tiền của Chu tổng hơi thiếu thốn rồi đấy.”Chu tổng: Hu hu hu, còn châm chọc tôi nghèo nữa…“Thế này đi.” Người đứng bên cửa sổ lên tiếng.Một câu “Thế này đi” nghe như thiên thần hạ phàm, hai người họ nhìn anh, tràn trề hy vọng.“Cô bé nhà tôi làm ăn ở đây, sau này tôi không thể đến đây mỗi ngày, dù thế nào cũng phải tìm người che chở cô ấy, tôi thấy em vợ của Chu tổng cũng được, vừa rồi xem video giám sát còn thấy cả đám đeo dây chuyền vàng, gào to hết sức, cô bé nhà tôi nhát gan lại yếu ớt, sau này cần em vợ của anh che chở rồi…”Chu tổng nghe thấy lời này thì hiểu ngay, anh ta vui vẻ: “Được, được, được giúp đỡ tiên sinh là vinh hạnh của chúng tôi.”Thấy diễn biến tốt đẹp, Chu tổng nghiêm túc quát người trên sàn nhà: “Trương Khải!”“Được, được, được!” Trương Khải hiểu ngay, lập tức đi đến, “Tôi hiểu rồi, tiên sinh, kể từ bây giờ, tôi sẽ giúp đỡ cô ấy, chỉ cần tôi còn làm trong nghề, sẽ không có ai dám bắt nạt cô ấy, đừng nói là bắt nạt, tôi lấy được đơn hàng nào thì đều giao cho cô ấy…”“Cũng đừng giao nhiều quá, đừng để cô ấy làm việc quá sức.” Anh nhàn nhạt nói.“Đúng, đúng, đúng, cân bằng giữa làm việc và nghỉ ngơi! Cân bằng giữa làm việc và nghỉ ngơi!” Trương Khải nịnh hót.“Sao còn không đi xin lỗi, không đi giúp đỡ đi?”“Vậy tôi đi! Đi ngay!”Trương Khải biến chiến tranh thành hòa bình, được cho một cơ hội sống, cậu ấy vui vẻ chạy đi làm việc.Cuối cùng Chu tổng cũng ngừng toát mồ hôi trên trán, anh ta thận trọng nói: “Tiên sinh, ngài đã dành thời gian đến đây, hay là vào phòng trà của tôi nghỉ ngơi?”“Không cần, tôi đi về.” Anh mặc áo khoác vào.Ông chủ Chu thở phào nhẹ nhõm, nghĩ cuối cùng mình cũng tiễn được Bồ Đề Tổ Sư đi.Không ngờ “Bồ Đề Tổ Sư” đi đến cửa thì dừng lại, anh quay đầu, nhẹ nhàng nói: “Chu tổng, dù cho tài chính của anh thật sự thiếu thốn, có một số chuyện không nên lơ là, chẳng hạn như con thiềm thừ tróc sơn này, bàn tay tôi nóng, chạm vào một cái đã tróc hết nửa lớp sơn, thật sự khó chịu đấy, không mua nổi vàng thì mua đồng cũng được.”Chu tổng bị một mũi tên ghim thật sâu:…Hu hu hu, anh ta vẫn nói mình nghèo.*Trong cửa hàng ô tô, cả một nhóm người nhìn chằm chằm vị “Thượng đế” không biết từ đâu đến, không nói không rằng mà cứ mang xe về, họ phải rửa tay ba lần mới tẩy được lớp sơn vàng trên tay anh.Quản lý cửa hàng nhã nhặn bên ngoài, nhưng thật ra đang gấp gáp hối thúc nhân viên: “Có chưa? Có chưa?”“Có rồi, có rồi, cũng may trong kho còn một chiếc.”“Cảm ơn ông bà phù hộ!” Quản lý cửa hàng nhỏ giọng nói “A Di Đà Phật”, kiểm tra chiếc xe xong thì sắc mặt vui vẻ.Đây là phú quý đầy trời, cho dù mỗi ngày bọn họ đều mặc âu phục, phục vụ người có tiền trong phòng VIP xa xỉ, nhưng cũng phải biết, hiện thực trước mắt tồn tại sự chênh lệch giàu nghèo rất lớn, nếu cửa hàng của họ không có khách thượng lưu, có khi cả năm cũng không bán được dòng S.Chiếc xe dòng S màu xám bạc, kiểu dáng công nghiệp được đặt trước mắt anh, anh chỉ nhướng mày một cái, lấy ra một chiếc thẻ, thanh toán một số tiền lớn.Chuyện này làm nhân viên cửa hàng khó xử, cửa hàng không nhận thanh toán một số tiền lớn, đa số khách hàng đến đây không chỉ mang một chiếc thẻ để thanh toán, khách hàng thường ra ngân hàng chuyển tiền trả góp, hoặc là viết chi phiếu cho bọn họ mang đi đổi, thẻ của anh không giới hạn chuyển khoản số tiền lớn, nhất định anh là khách VIP của ngân hàng.Nhưng thủ tục mang xe về hơi phức tạp.Quản lý cửa hàng thấy người đàn ông trước mặt nhìn đồng hồ đeo tay, hình như đang gấp, ông ấy vội vàng đề nghị: “Tiên sinh, hay là ngài lấy biển số tạm rồi mang xe về trước, để trợ lý của ngài ở lại đây làm thủ tục.”Anh gật đầu, giao việc tiếp theo cho Finger, còn mình thì lên xe rời đi.*Đông Văn Li làm việc cả buổi sáng, lúc sắp hoàn thành, một đám người ầm ĩ xuất hiện trên bãi cỏ, nếu nói là người tốt, dáng vẻ của bọn họ lại quá côn đồ, nếu nói là người xấu, vậy tại sao bọn họ đều giành làm việc?Thật khó hiểu.Họ nói là đến giúp đỡ cô.Cô không cách nào hiểu nổi, nhìn quanh một vòng, vẫn không thấy tiên sinh và Tiểu F.Không biết có phải là anh làm ra chuyện này không.“A Li ——”Cô thắt chiếc nơ cuối cùng xong thì nghe có người gọi từ phía sau, cô biết anh đã quay lại.Cô quay đầu, nhìn người đàn ông đang cầm áo vest đứng trên bãi cỏ, vào thời khắc đó, cô có ảo giác, cảm thấy khí chất của anh như vậy, anh mới là nhân vật chính của bữa tiệc.“Đến đây ——”Cô chạy về phía anh.Anh dang tay chào đón cô.“Xong chưa?”Cô ôm anh, khẽ ngẩng đầu, nói: “Xong rồi, chúng ta đi thôi.”Anh nhìn khung cảnh bữa tiệc được bày trí rực rỡ, biển hoa hồng trắng tinh tế, nhã nhặn, hoàng tráng lạ thường, anh tán dương: “Làm xong nhanh như vậy sao, còn cao cấp thế này.”Cô nhìn lại biển hoa, cũng cảm thấy hài lòng, sau đó lại nghĩ đến chuyện vừa rồi, vậy là cô nói: “Tiên sinh, em đã tìm ra người làm hư hại hoa của em rồi.”“Thật sao? Ở đâu? Để anh xem kẻ nào có mắt như mù.” Anh giả vờ tỏ vẻ “muốn đi tính sổ”.“Hóa ra là người của công ty tổ chức sự kiện.” Cô ngăn cản anh lại, giải thích, “Nhưng sau đó bọn họ đến nhận lỗi với em, nhận lỗi xong còn giúp em bày trí, người đeo dây chuyền vàng còn nói ——”“Nói gì?”“Còn nói sau này em cứ hiên ngang bước đi trong nghề này, anh ta nói…” Cô hạ giọng, ngượng ngùng như có chuyện khó nói, “Anh ta nói anh ta làm theo mệnh lệnh của em, em là chủ nhân…”Cô xấu hổ nói ra những lời này, anh cảm thấy đáng yêu hết sức, vậy là anh cười khẽ.“Anh cũng cảm thấy buồn cười đúng không, sao lại có người như vậy chứ, vô duyên vô cớ làm hư hại đồ đạc của em, chưa đến nửa ngày là đã tha thiết xin lỗi em, hình như còn rất sợ em, anh có nghĩ bọn họ bị ai dọa dẫm không?”“Làm gì có chuyện đó, có lẽ bọn họ cắn rứt lương tâm, cảm thấy bắt nạt một cô gái đáng yêu và xinh đẹp như em là vô liêm sỉ. Hoặc có lẽ ông trời nhìn thấy giữa ban ngày ban mặt, không chịu nổi, cho nên mới trút giận giúp em đấy mà.”“Thật sao?”“Thật, ai có thể nhẫn tâm nhìn em ấm ức chứ?”Vậy là Đông Văn Li vui vẻ khoát tay, hình như không để bụng, lúc này mới hỏi: “Có phải sáng nay anh buồn chán lắm không?”Nói xong, cô lại nhìn thấy chiếc xe sau lưng anh: “Hả, xe của ai đây, đẹp quá.”Cô đang nghĩ ngợi, một chiếc chìa khóa màu xám bạc xuất hiện trước mắt cô.Đông Văn Li nhìn chiếc chìa khóa rơi xuống tay mình, cô ngây người hết mấy giây, sau đó lại ngẩng đầu nhìn người đối diện.Anh chỉ hất cằm về phía cô, bình thản nói:“Đi thử xem.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro