Chương 28
Chấp Thông Nhất Căn
2024-04-04 22:50:30
Hứa Mạt nhẹ hô một tiếng liền bị Thẩm Thận ôm lại sát góc tường.
Anh nhẹ nhàng che miệng cô lại, làm động tác "suỵt", ánh mắt ám chỉ vô cùng rõ ràng.
Hứa Mạt vì không kinh động đến đôi dã uyên ương đó cũng liền thuận theo không tiếp tục dãy giụa.
Hai người bây giờ là tư thế mặt đối mặt, mượn ánh trăng sáng rực, Hứa Mạt có thể thấy nhà thờ phía sau lưng Thẩm Thận, chiếc giá chữ thập đứng sừng sững trên đỉnh liền treo ỏ trên đầu anh.
Bầu trời hiện ra màu xanh như mực, giá chữ thập giống như mạ một tầng sơn nước, đen mun trơn nhẵn.
Thẩm Thận liền như vậy luôn cúi đầu nhìn cô, thấy cô như đi vào coi tiên, một bộ dạng lơ đãng, anh liền thong dong dựa sát vào.
Chờ đến chóp mũi anh đều sắp chọc đến má của cô rồi, Hứa Mạt mới phản ứng lại, cô dùng hai tay nhẹ nhàng chống lên bả vai anh, nghiêng mặt không đối diện tầm mắt của anh nữa, "Anh....Anh làm gì vậy..."
Giọng Thẩm Thận ép xuống cực thấp, gợi cảm muốn mạng, "Anh đến làm gì..."
Cả người anh gần như phủ lên cô, "Đến làm bạn với bạn nhỏ nha."
Hứa Mạt trên mặt bất động như núi, chặn tay anh lại, đi xuống phía dưới vài tấc gắt gao véo anh một cái.
Thẩm Thận kêu lên một tiếng đau đớn, nhịn một chút không đau không ngứa ngay bên hông đó, nói đến cũng thật kỳ lạ, có lẽ hai người quá lâu không có tiếp xúc thân mật rồi, vừa nãy cô chạm anh một cái đó, trong ngực anh lập tức tê dại một hồi, giống như có dòng điện chạy qua.
Trong lòng thầm mắng một tiếng, Thẩm Thận bình phục tính toán vừa nãy ở trong đầu, nói với cô, "Em thật muốn xem người khác đánh giáp lá cà tại hiện trường hả?"
Cái gì đánh giáp lá cà?
Hứa Mạt phí sức một hồi mới biết anh đang nói cái gì, lập tức tức giận trừng anh một cái.
Rõ ràng là đang hôn nhau, lại bị anh không có ý tốt miêu tả thành như vậy.
Thẩm Thận thu mắt nhìn cô, khóe miệng xấu xa cong lên, "Anh trai đây là đang bảo vệ em, nếu như bị bọn họ bắt được, hình tượng còn muốn hay không?"
Hứa Mạt cố gắng nhẹ ngữ điệu, "Em lại không phải cố ý muốn đi đến đây."
Thẩm Thận cúi người xuống, "Vậy anh cũng không cố ý đi đến đây."
Hứa Mạt im lặng một hồi, "Bọn họ đi chưa..."
Thẩm Thận thử liếc nhìn bên ngoài, ghế treo bên ngoài đã không có người, anh xoay đầu lại, ngữ khí rất nghiêm túc, "Còn ở, lại chờ một lát."
Hứa Mạt cũng muốn thò đầu nhỏ ra xem, bị Thẩm Thận ấn xuống, đè xuống dưới.
Ngừng một chút, Thẩm Thận lại nói, "Thiếu nhi không thích hợp, đề nghị không nên xem."
Hứa Mạt oán thầm lên, tuy rằng đêm không trăng không sao nhưng hai vị minh tinh cũng quá to gan rồi. Gặp người biết chuyện bị chụp lại chẳng phải lại mất nhiều hơn mất sao.
Thẩm Thận nhìn chằm chằm ánh mắt cô càng ngày càng nóng rực, Hứa Mạt chống đỡ không nổi, dứt khoát dời chủ đề, "Anh......nghệ nhân trong công ty yêu đương, anh cho phép sao?"
Thẩm Thận không chút để ý "ừm" một tiếng, sau đó cười lên, "Chỉ có em được phép."
Trong công ty rõ ràng công khai lệnh cấm yêu đương, nhưng cuối cùng cũng có kỳ hạn thời gian, chỉ cần làm không quá mức, anh cũng liền mắt nhắm mắt mở cho qua.
Có điều cô không giống.
Anh cho phép cô cô ở nơi anh có thể che chở mà làm càn.
Hứa Mạt lại chờ một hồi, nói, "Thẩm tổng, chúng ta ở nơi này mỗi người một ngả đi, bị người khác nhìn thấy chúng ta như vậy sẽ dẫn đến hiểu lầm."
Thẩm Thận chỉ ước như vậy, tiếp tục chọc cô, "Lời của em anh nghe không quá rõ ràng, hiểu lầm cái gì nha, em nói rõ chút đi."
Hứa Mạt dùng đầu ngón chân dẫm anh một cái, cho dù là như vậy anh cũng không có vẻ giận dữ gì.
Cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, "Thẩm Thận, theo đuổi con gái không phải theo đuổi như vậy đâu."
Thẩm Thận nghe vậy sửng sốt, nhân sơ hở này, Hứa Mạt nhẹ nhàng gạt cánh tay anh một cái, nhấc chân chạy đi.
Anh còn duy trì động tác vừa nãy, lúc Hứa Mạt xoay người, đuôi tóc nhẹ nhàng lướt qua sườn mặt anh, có chút ngứa ngáy.
Thẩm Thận nghĩ một hồi, có chút dáng vẻ ngốc nghếch, đứng ở chỗ cũ rất lâu. Cuối cùng anh sờ sờ mặt mình, cười lên.
Tống Đình từ bên cạnh ló nửa cái đầu ra, cố nén khó chịu, toàn thân trên dưới đều viết hai chữ kháng cự, "Chậc chậc, cậu xem cậu cười đáng khinh như vậy."
Trước đó Tống Đình bị Thẩm Thận gọi ra ngoài liền rất không thoải mái, quần cộc hoa của anh ta còn chưa giặt, cô nàng tóc vàng còn chưa ôm được.
Cũng không biết Thẩm Thận từ cửa sổ sát sát thấy được cái gì, liền tóm anh ta đến nơi này, cuối cùng Thẩm Thận trực tiếp hất tay một cái, anh ta suýt nữa bị hất bay luôn.
Thế nhưng bây giờ, Tống Đình đang thành thật nghe lén ở góc tường khắc chế kích động của bản thân!
Anh ta vỗ mạnh lên vai Thẩm Thận, "Đã nói là tăng lương không thể quên nha người anh em! Tăng gấp đôi!"
Thẩm Thận nhàn nhã liếc anh ta một cái, "Không thiếu của cậu đâu."
Tống Đình nắm chặt nắm đấm nhỏ, "Tôi chính là thích người đàn ông giàu có phóng khoáng!"
Thẩm Thận sửa lại tay áo của bản thân, thấy được dáng vẻ tâm tình rất không tệ, nhớ tới lời vừa nãy Hứa Mạt nói, hỏi Tống Đình, "Cậu nói xem, cách tôi theo đuổi con gái làm sao nào?"
Tống Đình nhìn "kim chủ" của chính mình, thử vỗ mông ngựa, "Phát triển trong ổn định, trong phát triển.....mang theo chút bề ngoài?"
Thẩm Thận lặp lại nghiền ngẫm chữ này, "Bề ngoài?"
Tống Đình cảm thấy bản thân liền giống như quay phim hoạt hình, sống động như hí kịch không nói, còn phải dỗ cái tổ tông, "Kỳ thật lấy ra thành ý luôn không tệ."
Nói xong anh ta dựa vào gốc cây phía sau, tầm mắt lướt đến giá chữ thập trên nhà thờ, ngữ khí hiếm thấy mang theo chút buồn bã, "Tôi chính là mồm miệng quá lố, người khác luôn cho rằng tôi đang nói giỡn."
Ngữ khí của anh ta nghiêm túc hẳn, "Cậu còn có hy vọng, đừng từ bỏ nha."
Nói xong anh ta tự cười lên, "Cậu hạnh phúc nhiều hơn tôi rồi."
Thẩm Thận nhướng mày, "Đây không phải là chuyện đương nhiên sao?"
Tống Đình trong nháy mắt liền không nghiêm chỉnh không được, "....Chết tiệt."
-
Hành trình ở lại Fiji tổng cộng cũng có vài ngày, thời gian nháy mắt trôi qua.
Sau khi Hứa Mạt về nước liền ngựa không ngừng vó chuẩn bị vào đoàn phim, đây là bộ phim thần tượng đầu tiên của cô, cũng chính là phim thanh xuân trên mạng khá lớn mà sắp tới Nhất Thiên chuẩn bị ra mắt. Không chỉ bản thân cô, người quản lý cũng vô cùng xem trong cơ hội lần này.
Kế tiếp cô cũng giống như Ưng Thư Nguyệt, muốn sống trong đoàn phim.
Trong thời gian quay phim, weibo của cô bởi vì nguyên nhân bộ phim này đang tuyên truyền công khai cũng muốn tiến hành chứng thực tên thật.
Hứa Mạt không những muốn chứng thực weibo của chính mình cũng muốn phối hợp nhóm đạo diễn tiến hành tuyên truyền hậu kỳ với các loại tương tác.
Lúc chứng thực cô cần theo dõi bạn bè để được giúp đỡ, ba cái trong đó có một cái chính là tài khoản chính của giải trí Nhất Thiên.
Fans hâm mộ phía dưới weibo của cô thấy vậy dồn dập rút lui có trật tự, đều để cô lần nữa gửi xin chứng thực, đụng phải tài khoản của Nhất Thiên cũng tương đương bị xem nhẹ.
Hứa Mạt không hiểu những thứ cong cong quẹo quẹo bên trong liền lên mạng bắt tay tìm hiểu.
Khiến người kinh ngạc là lượng chủ đề không có bất luận một chút độ hot này cũng vô cùng cao.
Vài nhóm fan không cùng nghệ nhân tụ lại với nhau, lên án Nhất Thiên mặc kệ không hỏi, công ty lớn thì làm sao, quá lạnh nhạt dẫn đến công phẫn.
Loại chứng thực weibo này, tài khoản của Nhất Thiên chưa từng để ý tới. Theo lý mà nói, bình thường độ sôi nổi cũng khá cao, chuyện thuận tay chia sẻ ngay cả việc này nhưng cũng không cần bàn bạc.
Đối với bọn họ mà nói, chuyện không liên quan đến nội bộ công ty hoặc việc không liên quan đến tuyên truyền tác phẩm của nghệ nhân nhà mình, đều sẽ không quan tâm.
Hứa Mạt nhìn weibo chứng thực của bản thân, kỳ thật hai nghệ nhân khác cùng công ty đều đã nhiệt tình chuyển tiếp giúp đỡ chứng thực rồi, riêng chỉ một tài khoản chậm chạp không có động tĩnh.
Có điều phiền phức một chút, Hứa Mạt đang chuẩn bị xóa bỏ tin đó, trên màn hình điện thoại nhảy ra một tin chuyển tiếp đã theo dõi.
Là tài khoản Nhất Thiên, không có ảnh kèm theo chỉ có hai chữ ít ỏi, "Chứng thực."
Bình luận bên trên trong nháy mắt hứng lấy đầu gió, không ngừng nổi lên, cả hiện trường bùng nổ mạnh.
"Tôi....tôi đây là sống lâu quá nên thấy được chuyện này sao?"
"Má ơi, Hứa Mạt là người đầu tiên trong lịch sử nha."
"Phong cách đột nhiên thay đổi tôi rất không quen nha."
"Có thể hy vọng đây là một loại chuyển biến không, sau này bảo bối của chúng ta cũng xin anh chăm sóc rồi!"
"Cũng quá không công bằng rồi đi! Ảnh đế của chúng ta kiếm cho các người bao nhiêu tiền nha, lúc trước cũng không có đãi ngộ này."
"Hứa Mạt mới đưa lên này thật sự đủ loại may mắn nha, đây là người mẫu kinh doanh của đầu năm?"
"Ôi ôi woa woa quá tuyệt nha, Hoa Nhài nhỏ người trong sáng giọng ngọt ngào nghe ngóng một chút, hôm nay cũng là ngày thổi tung tiểu Mạt nhà tôi!"
"Ủa.....mọi người phát hiện không, người dùng vạn năm không đổi cũng thay đổi rồi!"
Tin tình báo mới nhất đó trong nháy mắt được nâng lên top bình luận.
Hứa Mạt nhìn giao diện điện thoại, bên trên hiện rõ đã chứng thực hoàn tất, công ty quản lý của cô là Nhất Thiên.
Một tin nhắn cũng trong lúc này đột nhiên nhảy ra, "Chứng thực hoàn tất, có phải nên đến lượt wechat của anh rồi không, trao đổi ngang giá kiss ~"
Hứa Mạt nhìn chằm chằm vào chữ cuối cùng trong tin nhắn, xác định là "kiss" không sai, suýt nữa cười lên.
Gì vậy chứ.
Thẩm Thận thật quá quê mùa.
Tầng cao nhất Nhất Thiên, Thẩm Thận cũng nhìn chòng chọc vào màn hình, hiếm thấy khẩn trương.
Chờ một hồi lâu, anh không hiểu sao bắt đầu không kiên nhẫn, nghi ngờ nhìn Tống Đình, "Sao có loại cảm giác không rõ, nếu như bị tôi phát hiện cậu đang chơi tôi, Trần Thanh Huy sẽ toàn quyền nhận lấy tiền lương của cậu.
Tống Đình đẩy mắt kính trên sống mũi, tràn đầy tự tin, "Ngữ khí manh manh mới sẽ làm con gái thích, bọn họ sẽ mềm lòng!"
Anh ta vừa mới dứt lời, điện thoại trong tay Thẩm Thận vang lên một tiếng nhắc nhở có tin nhắn.
Thẩm Thận tiến lên trước xem, Hứa Mạt trả lời vô cùng ngắn gọn, "Mới không cần."
Lúc này sắc mặt của Thẩm Thận biến đổi đa dạng, đều có thể đi phường nhuộm rồi, cuối cùng biến thành màu đen.
Tống Đình gãi đầu, có chút tay chân luống cuống, chạy trối chết, "Ai da ai da, ngài nói chuyện đàng hoàng, đừng động cái tay quý giá của ngài!"
Thu thập xong Tống Đình, Thậm Thận ưu nhã, động tác chậm rãi kéo kéo cà vạt của bản thân.
Anh vớt điện thoại ở trên bàn, chọc chọc vài cái.
Mạng internet ngày hôm đó lại bùng nổ.
Đều nói giang sơn đổi chủ dẫn đến chiến sự, lần này Nhất Thiên Thẩm Thanh Thiệu thoái vị nhưng gây ra chấn động không nhỏ, mọi người đều đối với vị Thẩm nhị thiếu tân nhiệm đẹp trai lại nhiều tiền trong truyền thuyết này vô cùng hiếu kỳ.
Trọng điểm là vị nhị thiếu này còn đàng hoàng mở weibo.
Toàn bộ nguyên nhân trách nhiệm đến từ một tin gốc mà tài khoản chính thức của Nhất Thiên đăng, cái này so với tin chuyển tiếp trước đó càng làm người ta phấn khích, bầu không khí đều tràn ngập mùi vị bát quái.
Hứa Mạt biết được chuyện sau đó còn là vì fans hâm mộ phía dưới weibo của bản thân, cũng có không ít tin nhắn riêng gửi đến, dồn dập gào thét cô được sủng ái lần hai rồi.
Hứa Mạt lúc rảnh rỗi cũng là người thích bát quái, cô kéo dài thời gian bùng nổ hot search rồi, hiếu kỳ ấn vào.
Dẫn đầu đập vào mắt liền là một nội dung như vầy, "Chứng thực tên thật. @Thẩm Thận @Hứa Mạt."
Anh nhẹ nhàng che miệng cô lại, làm động tác "suỵt", ánh mắt ám chỉ vô cùng rõ ràng.
Hứa Mạt vì không kinh động đến đôi dã uyên ương đó cũng liền thuận theo không tiếp tục dãy giụa.
Hai người bây giờ là tư thế mặt đối mặt, mượn ánh trăng sáng rực, Hứa Mạt có thể thấy nhà thờ phía sau lưng Thẩm Thận, chiếc giá chữ thập đứng sừng sững trên đỉnh liền treo ỏ trên đầu anh.
Bầu trời hiện ra màu xanh như mực, giá chữ thập giống như mạ một tầng sơn nước, đen mun trơn nhẵn.
Thẩm Thận liền như vậy luôn cúi đầu nhìn cô, thấy cô như đi vào coi tiên, một bộ dạng lơ đãng, anh liền thong dong dựa sát vào.
Chờ đến chóp mũi anh đều sắp chọc đến má của cô rồi, Hứa Mạt mới phản ứng lại, cô dùng hai tay nhẹ nhàng chống lên bả vai anh, nghiêng mặt không đối diện tầm mắt của anh nữa, "Anh....Anh làm gì vậy..."
Giọng Thẩm Thận ép xuống cực thấp, gợi cảm muốn mạng, "Anh đến làm gì..."
Cả người anh gần như phủ lên cô, "Đến làm bạn với bạn nhỏ nha."
Hứa Mạt trên mặt bất động như núi, chặn tay anh lại, đi xuống phía dưới vài tấc gắt gao véo anh một cái.
Thẩm Thận kêu lên một tiếng đau đớn, nhịn một chút không đau không ngứa ngay bên hông đó, nói đến cũng thật kỳ lạ, có lẽ hai người quá lâu không có tiếp xúc thân mật rồi, vừa nãy cô chạm anh một cái đó, trong ngực anh lập tức tê dại một hồi, giống như có dòng điện chạy qua.
Trong lòng thầm mắng một tiếng, Thẩm Thận bình phục tính toán vừa nãy ở trong đầu, nói với cô, "Em thật muốn xem người khác đánh giáp lá cà tại hiện trường hả?"
Cái gì đánh giáp lá cà?
Hứa Mạt phí sức một hồi mới biết anh đang nói cái gì, lập tức tức giận trừng anh một cái.
Rõ ràng là đang hôn nhau, lại bị anh không có ý tốt miêu tả thành như vậy.
Thẩm Thận thu mắt nhìn cô, khóe miệng xấu xa cong lên, "Anh trai đây là đang bảo vệ em, nếu như bị bọn họ bắt được, hình tượng còn muốn hay không?"
Hứa Mạt cố gắng nhẹ ngữ điệu, "Em lại không phải cố ý muốn đi đến đây."
Thẩm Thận cúi người xuống, "Vậy anh cũng không cố ý đi đến đây."
Hứa Mạt im lặng một hồi, "Bọn họ đi chưa..."
Thẩm Thận thử liếc nhìn bên ngoài, ghế treo bên ngoài đã không có người, anh xoay đầu lại, ngữ khí rất nghiêm túc, "Còn ở, lại chờ một lát."
Hứa Mạt cũng muốn thò đầu nhỏ ra xem, bị Thẩm Thận ấn xuống, đè xuống dưới.
Ngừng một chút, Thẩm Thận lại nói, "Thiếu nhi không thích hợp, đề nghị không nên xem."
Hứa Mạt oán thầm lên, tuy rằng đêm không trăng không sao nhưng hai vị minh tinh cũng quá to gan rồi. Gặp người biết chuyện bị chụp lại chẳng phải lại mất nhiều hơn mất sao.
Thẩm Thận nhìn chằm chằm ánh mắt cô càng ngày càng nóng rực, Hứa Mạt chống đỡ không nổi, dứt khoát dời chủ đề, "Anh......nghệ nhân trong công ty yêu đương, anh cho phép sao?"
Thẩm Thận không chút để ý "ừm" một tiếng, sau đó cười lên, "Chỉ có em được phép."
Trong công ty rõ ràng công khai lệnh cấm yêu đương, nhưng cuối cùng cũng có kỳ hạn thời gian, chỉ cần làm không quá mức, anh cũng liền mắt nhắm mắt mở cho qua.
Có điều cô không giống.
Anh cho phép cô cô ở nơi anh có thể che chở mà làm càn.
Hứa Mạt lại chờ một hồi, nói, "Thẩm tổng, chúng ta ở nơi này mỗi người một ngả đi, bị người khác nhìn thấy chúng ta như vậy sẽ dẫn đến hiểu lầm."
Thẩm Thận chỉ ước như vậy, tiếp tục chọc cô, "Lời của em anh nghe không quá rõ ràng, hiểu lầm cái gì nha, em nói rõ chút đi."
Hứa Mạt dùng đầu ngón chân dẫm anh một cái, cho dù là như vậy anh cũng không có vẻ giận dữ gì.
Cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, "Thẩm Thận, theo đuổi con gái không phải theo đuổi như vậy đâu."
Thẩm Thận nghe vậy sửng sốt, nhân sơ hở này, Hứa Mạt nhẹ nhàng gạt cánh tay anh một cái, nhấc chân chạy đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh còn duy trì động tác vừa nãy, lúc Hứa Mạt xoay người, đuôi tóc nhẹ nhàng lướt qua sườn mặt anh, có chút ngứa ngáy.
Thẩm Thận nghĩ một hồi, có chút dáng vẻ ngốc nghếch, đứng ở chỗ cũ rất lâu. Cuối cùng anh sờ sờ mặt mình, cười lên.
Tống Đình từ bên cạnh ló nửa cái đầu ra, cố nén khó chịu, toàn thân trên dưới đều viết hai chữ kháng cự, "Chậc chậc, cậu xem cậu cười đáng khinh như vậy."
Trước đó Tống Đình bị Thẩm Thận gọi ra ngoài liền rất không thoải mái, quần cộc hoa của anh ta còn chưa giặt, cô nàng tóc vàng còn chưa ôm được.
Cũng không biết Thẩm Thận từ cửa sổ sát sát thấy được cái gì, liền tóm anh ta đến nơi này, cuối cùng Thẩm Thận trực tiếp hất tay một cái, anh ta suýt nữa bị hất bay luôn.
Thế nhưng bây giờ, Tống Đình đang thành thật nghe lén ở góc tường khắc chế kích động của bản thân!
Anh ta vỗ mạnh lên vai Thẩm Thận, "Đã nói là tăng lương không thể quên nha người anh em! Tăng gấp đôi!"
Thẩm Thận nhàn nhã liếc anh ta một cái, "Không thiếu của cậu đâu."
Tống Đình nắm chặt nắm đấm nhỏ, "Tôi chính là thích người đàn ông giàu có phóng khoáng!"
Thẩm Thận sửa lại tay áo của bản thân, thấy được dáng vẻ tâm tình rất không tệ, nhớ tới lời vừa nãy Hứa Mạt nói, hỏi Tống Đình, "Cậu nói xem, cách tôi theo đuổi con gái làm sao nào?"
Tống Đình nhìn "kim chủ" của chính mình, thử vỗ mông ngựa, "Phát triển trong ổn định, trong phát triển.....mang theo chút bề ngoài?"
Thẩm Thận lặp lại nghiền ngẫm chữ này, "Bề ngoài?"
Tống Đình cảm thấy bản thân liền giống như quay phim hoạt hình, sống động như hí kịch không nói, còn phải dỗ cái tổ tông, "Kỳ thật lấy ra thành ý luôn không tệ."
Nói xong anh ta dựa vào gốc cây phía sau, tầm mắt lướt đến giá chữ thập trên nhà thờ, ngữ khí hiếm thấy mang theo chút buồn bã, "Tôi chính là mồm miệng quá lố, người khác luôn cho rằng tôi đang nói giỡn."
Ngữ khí của anh ta nghiêm túc hẳn, "Cậu còn có hy vọng, đừng từ bỏ nha."
Nói xong anh ta tự cười lên, "Cậu hạnh phúc nhiều hơn tôi rồi."
Thẩm Thận nhướng mày, "Đây không phải là chuyện đương nhiên sao?"
Tống Đình trong nháy mắt liền không nghiêm chỉnh không được, "....Chết tiệt."
-
Hành trình ở lại Fiji tổng cộng cũng có vài ngày, thời gian nháy mắt trôi qua.
Sau khi Hứa Mạt về nước liền ngựa không ngừng vó chuẩn bị vào đoàn phim, đây là bộ phim thần tượng đầu tiên của cô, cũng chính là phim thanh xuân trên mạng khá lớn mà sắp tới Nhất Thiên chuẩn bị ra mắt. Không chỉ bản thân cô, người quản lý cũng vô cùng xem trong cơ hội lần này.
Kế tiếp cô cũng giống như Ưng Thư Nguyệt, muốn sống trong đoàn phim.
Trong thời gian quay phim, weibo của cô bởi vì nguyên nhân bộ phim này đang tuyên truyền công khai cũng muốn tiến hành chứng thực tên thật.
Hứa Mạt không những muốn chứng thực weibo của chính mình cũng muốn phối hợp nhóm đạo diễn tiến hành tuyên truyền hậu kỳ với các loại tương tác.
Lúc chứng thực cô cần theo dõi bạn bè để được giúp đỡ, ba cái trong đó có một cái chính là tài khoản chính của giải trí Nhất Thiên.
Fans hâm mộ phía dưới weibo của cô thấy vậy dồn dập rút lui có trật tự, đều để cô lần nữa gửi xin chứng thực, đụng phải tài khoản của Nhất Thiên cũng tương đương bị xem nhẹ.
Hứa Mạt không hiểu những thứ cong cong quẹo quẹo bên trong liền lên mạng bắt tay tìm hiểu.
Khiến người kinh ngạc là lượng chủ đề không có bất luận một chút độ hot này cũng vô cùng cao.
Vài nhóm fan không cùng nghệ nhân tụ lại với nhau, lên án Nhất Thiên mặc kệ không hỏi, công ty lớn thì làm sao, quá lạnh nhạt dẫn đến công phẫn.
Loại chứng thực weibo này, tài khoản của Nhất Thiên chưa từng để ý tới. Theo lý mà nói, bình thường độ sôi nổi cũng khá cao, chuyện thuận tay chia sẻ ngay cả việc này nhưng cũng không cần bàn bạc.
Đối với bọn họ mà nói, chuyện không liên quan đến nội bộ công ty hoặc việc không liên quan đến tuyên truyền tác phẩm của nghệ nhân nhà mình, đều sẽ không quan tâm.
Hứa Mạt nhìn weibo chứng thực của bản thân, kỳ thật hai nghệ nhân khác cùng công ty đều đã nhiệt tình chuyển tiếp giúp đỡ chứng thực rồi, riêng chỉ một tài khoản chậm chạp không có động tĩnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có điều phiền phức một chút, Hứa Mạt đang chuẩn bị xóa bỏ tin đó, trên màn hình điện thoại nhảy ra một tin chuyển tiếp đã theo dõi.
Là tài khoản Nhất Thiên, không có ảnh kèm theo chỉ có hai chữ ít ỏi, "Chứng thực."
Bình luận bên trên trong nháy mắt hứng lấy đầu gió, không ngừng nổi lên, cả hiện trường bùng nổ mạnh.
"Tôi....tôi đây là sống lâu quá nên thấy được chuyện này sao?"
"Má ơi, Hứa Mạt là người đầu tiên trong lịch sử nha."
"Phong cách đột nhiên thay đổi tôi rất không quen nha."
"Có thể hy vọng đây là một loại chuyển biến không, sau này bảo bối của chúng ta cũng xin anh chăm sóc rồi!"
"Cũng quá không công bằng rồi đi! Ảnh đế của chúng ta kiếm cho các người bao nhiêu tiền nha, lúc trước cũng không có đãi ngộ này."
"Hứa Mạt mới đưa lên này thật sự đủ loại may mắn nha, đây là người mẫu kinh doanh của đầu năm?"
"Ôi ôi woa woa quá tuyệt nha, Hoa Nhài nhỏ người trong sáng giọng ngọt ngào nghe ngóng một chút, hôm nay cũng là ngày thổi tung tiểu Mạt nhà tôi!"
"Ủa.....mọi người phát hiện không, người dùng vạn năm không đổi cũng thay đổi rồi!"
Tin tình báo mới nhất đó trong nháy mắt được nâng lên top bình luận.
Hứa Mạt nhìn giao diện điện thoại, bên trên hiện rõ đã chứng thực hoàn tất, công ty quản lý của cô là Nhất Thiên.
Một tin nhắn cũng trong lúc này đột nhiên nhảy ra, "Chứng thực hoàn tất, có phải nên đến lượt wechat của anh rồi không, trao đổi ngang giá kiss ~"
Hứa Mạt nhìn chằm chằm vào chữ cuối cùng trong tin nhắn, xác định là "kiss" không sai, suýt nữa cười lên.
Gì vậy chứ.
Thẩm Thận thật quá quê mùa.
Tầng cao nhất Nhất Thiên, Thẩm Thận cũng nhìn chòng chọc vào màn hình, hiếm thấy khẩn trương.
Chờ một hồi lâu, anh không hiểu sao bắt đầu không kiên nhẫn, nghi ngờ nhìn Tống Đình, "Sao có loại cảm giác không rõ, nếu như bị tôi phát hiện cậu đang chơi tôi, Trần Thanh Huy sẽ toàn quyền nhận lấy tiền lương của cậu.
Tống Đình đẩy mắt kính trên sống mũi, tràn đầy tự tin, "Ngữ khí manh manh mới sẽ làm con gái thích, bọn họ sẽ mềm lòng!"
Anh ta vừa mới dứt lời, điện thoại trong tay Thẩm Thận vang lên một tiếng nhắc nhở có tin nhắn.
Thẩm Thận tiến lên trước xem, Hứa Mạt trả lời vô cùng ngắn gọn, "Mới không cần."
Lúc này sắc mặt của Thẩm Thận biến đổi đa dạng, đều có thể đi phường nhuộm rồi, cuối cùng biến thành màu đen.
Tống Đình gãi đầu, có chút tay chân luống cuống, chạy trối chết, "Ai da ai da, ngài nói chuyện đàng hoàng, đừng động cái tay quý giá của ngài!"
Thu thập xong Tống Đình, Thậm Thận ưu nhã, động tác chậm rãi kéo kéo cà vạt của bản thân.
Anh vớt điện thoại ở trên bàn, chọc chọc vài cái.
Mạng internet ngày hôm đó lại bùng nổ.
Đều nói giang sơn đổi chủ dẫn đến chiến sự, lần này Nhất Thiên Thẩm Thanh Thiệu thoái vị nhưng gây ra chấn động không nhỏ, mọi người đều đối với vị Thẩm nhị thiếu tân nhiệm đẹp trai lại nhiều tiền trong truyền thuyết này vô cùng hiếu kỳ.
Trọng điểm là vị nhị thiếu này còn đàng hoàng mở weibo.
Toàn bộ nguyên nhân trách nhiệm đến từ một tin gốc mà tài khoản chính thức của Nhất Thiên đăng, cái này so với tin chuyển tiếp trước đó càng làm người ta phấn khích, bầu không khí đều tràn ngập mùi vị bát quái.
Hứa Mạt biết được chuyện sau đó còn là vì fans hâm mộ phía dưới weibo của bản thân, cũng có không ít tin nhắn riêng gửi đến, dồn dập gào thét cô được sủng ái lần hai rồi.
Hứa Mạt lúc rảnh rỗi cũng là người thích bát quái, cô kéo dài thời gian bùng nổ hot search rồi, hiếu kỳ ấn vào.
Dẫn đầu đập vào mắt liền là một nội dung như vầy, "Chứng thực tên thật. @Thẩm Thận @Hứa Mạt."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro