Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời
Lão Đại, Anh Rố...
Đản Thất Thất
2024-11-18 21:24:35
"Không sao."
Hoắc Tư Triệt ôn tồn trả lời, quay đầu ánh mắt lạnh lùng quét qua những giám đốc cấp dưới kia mới vừa nhìn lén Tiểu Bắc.
Những giám đốc cấp cao bị nhìn thì sợ kinh hồn bạt vía, lập tức cúi đầu xuống chuyên chú nhìn máy tính trong tay mình.
Cố Bắc Từ quan sát một hồi, thấy bọn họ lại tiếp tục họp, hoàn toàn không có dáng vẻ bị quấy rầy, cô mới cúi đầu xuống tiếp tục dịch chuyển lặp đi lặp lại Ipad của mình.
Lúc này, màn hình đột nhiên hiện ra một tin nhắn mới, là anh hai gửi tới.
Anh hai: A Từ! Hôm qua em không có chuyện gì chứ? Ba giam anh lại, không để cho anh đi tìm em!
Thấy cái tin tức này, Cố Bắc Từ chợt nhớ tới, kiếp trước cô bị Hoắc Tư Triệt bắt nhốt lại, biết được tin tức của anh hai. Nếu không phải là vọt tới Phượng Hoàng cứu cô, thì đâu bị ba Cố Thanh Nguyên phát hiện, giam lỏng ở trong nhà.
Suy nghĩ tới đây, Cố Bắc Từ vội vàng trả lời tin nhắn của anh hai.
A Từ: Anh hai, em không sao. Hoắc Tư Triệt không có làm gì em. Bây giờ em đang ở công ty anh ấy chơi, chờ cuối tuần em trở về tìm anh.
Anh hai: ???? Em đang ở công ty của đại ma vương… chơi?
Anh hai: Không phải là em không thích quái vật kia sao?
A Từ: Đó là trước kia, nếu so sánh với Tưởng Ngọc Đường, thì Hoắc Tư Triệt tốt hơn nhiều. Trước kia là do em quá cố chấp.
Cố Bắc Từ nghiêm túc gõ tin nhắn này lên, dĩ nhiên cô không có thẳng thắn với anh hai, vì bây giờ cô dường như đối với Hoắc Tư Triệt, còn có một chút không giống tình cảm.
Cô sợ anh hai biết… sẽ càng thêm phát điên.
Hoắc Tư Triệt không phải quái vật, là cô biến ang thành quái vật.
Rất nhanh trên màn hình lần nữa gửi tới hai tin nhắn liên tục của anh hai.
Anh hai: Chỉ cần em thích là được, nếu quái vật kia dám khi dễ em, anh hai sẽ mang em đi!
Cố Bắc Từ còn chưa kịp cảm động, trên màn hình lại gửi tới một lời mời cùng chơi trò hòa bình tinh anh.
Anh hai: Bây giờ anh hai mang em đi mài đao luyện súng.
Cố Bắc Từ bất đắc dĩ cười cười, hai người liên tiếp đi vào các địa điểm chính và hiểm độc.
Một buổi chiều, ánh mắt Hoắc Tư Triệt thỉnh thoảng quét qua cô gái ngồi trên ghế salon, nhìn thì có vẻ như toàn bộ quá trình họp anh rất chuyên chú, nhưng chỉ có Chiến Anh biết, tâm tình ông chủ là càng ngày càng tốt.
Buổi tối bảy giờ, mặc dù Hoắc thị đều không hạn chế hiệu quả của mỗi người, nhưng cũng phải miễn cưỡng mà kết thúc cuộc họp.
Cuộc họp quá dài, không biết Cố Bắc Từ đã ngủ từ lúc nào.
Hoắc Tư Triệt để mọi người ra khỏi phòng làm việc, ánh mắt quyến luyến rơi vào trên gương mặt của cô gái.
Anh và cô rất ít khi có những thời điểm an tĩnh bình yên như vậy, từ trước tới nay là phá lệ hiếm thấy…
Bỗng nhiên, điện thoại di động hiện lên một chuỗi tin nhắn trong nhóm mới gửi tới.
Nhóm quý tộc độc thân kim cương Đế Kinh.
Diệp Khản: Lão đại thật sự đính hôn với người xấu xí Cố Bắc Từ?
Diệp Khản: Lão đại điên rồi sao? Cố Bắc Từ có gì tốt? Dáng dấp xấu xí, thành tích lại rách nát, mắt còn bị mù!
Diệp Khản: Tôi thật sự không hiểu nổi, nếu đem ra so sánh, thì điểm nào của Khương Viên cũng hơn Cố Bắc Từ.
Hạng Hằng: Bạn bè nhắc nhở, lão đại vẫn còn ở trong nhóm.
Diệp Khản: Ngọa tào! Lão nhị, tại sao cậu không xóa người đàn ông đã đính hôn ra khỏi nhóm!
Hoắc Tư Triệt ôn tồn trả lời, quay đầu ánh mắt lạnh lùng quét qua những giám đốc cấp dưới kia mới vừa nhìn lén Tiểu Bắc.
Những giám đốc cấp cao bị nhìn thì sợ kinh hồn bạt vía, lập tức cúi đầu xuống chuyên chú nhìn máy tính trong tay mình.
Cố Bắc Từ quan sát một hồi, thấy bọn họ lại tiếp tục họp, hoàn toàn không có dáng vẻ bị quấy rầy, cô mới cúi đầu xuống tiếp tục dịch chuyển lặp đi lặp lại Ipad của mình.
Lúc này, màn hình đột nhiên hiện ra một tin nhắn mới, là anh hai gửi tới.
Anh hai: A Từ! Hôm qua em không có chuyện gì chứ? Ba giam anh lại, không để cho anh đi tìm em!
Thấy cái tin tức này, Cố Bắc Từ chợt nhớ tới, kiếp trước cô bị Hoắc Tư Triệt bắt nhốt lại, biết được tin tức của anh hai. Nếu không phải là vọt tới Phượng Hoàng cứu cô, thì đâu bị ba Cố Thanh Nguyên phát hiện, giam lỏng ở trong nhà.
Suy nghĩ tới đây, Cố Bắc Từ vội vàng trả lời tin nhắn của anh hai.
A Từ: Anh hai, em không sao. Hoắc Tư Triệt không có làm gì em. Bây giờ em đang ở công ty anh ấy chơi, chờ cuối tuần em trở về tìm anh.
Anh hai: ???? Em đang ở công ty của đại ma vương… chơi?
Anh hai: Không phải là em không thích quái vật kia sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
A Từ: Đó là trước kia, nếu so sánh với Tưởng Ngọc Đường, thì Hoắc Tư Triệt tốt hơn nhiều. Trước kia là do em quá cố chấp.
Cố Bắc Từ nghiêm túc gõ tin nhắn này lên, dĩ nhiên cô không có thẳng thắn với anh hai, vì bây giờ cô dường như đối với Hoắc Tư Triệt, còn có một chút không giống tình cảm.
Cô sợ anh hai biết… sẽ càng thêm phát điên.
Hoắc Tư Triệt không phải quái vật, là cô biến ang thành quái vật.
Rất nhanh trên màn hình lần nữa gửi tới hai tin nhắn liên tục của anh hai.
Anh hai: Chỉ cần em thích là được, nếu quái vật kia dám khi dễ em, anh hai sẽ mang em đi!
Cố Bắc Từ còn chưa kịp cảm động, trên màn hình lại gửi tới một lời mời cùng chơi trò hòa bình tinh anh.
Anh hai: Bây giờ anh hai mang em đi mài đao luyện súng.
Cố Bắc Từ bất đắc dĩ cười cười, hai người liên tiếp đi vào các địa điểm chính và hiểm độc.
Một buổi chiều, ánh mắt Hoắc Tư Triệt thỉnh thoảng quét qua cô gái ngồi trên ghế salon, nhìn thì có vẻ như toàn bộ quá trình họp anh rất chuyên chú, nhưng chỉ có Chiến Anh biết, tâm tình ông chủ là càng ngày càng tốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Buổi tối bảy giờ, mặc dù Hoắc thị đều không hạn chế hiệu quả của mỗi người, nhưng cũng phải miễn cưỡng mà kết thúc cuộc họp.
Cuộc họp quá dài, không biết Cố Bắc Từ đã ngủ từ lúc nào.
Hoắc Tư Triệt để mọi người ra khỏi phòng làm việc, ánh mắt quyến luyến rơi vào trên gương mặt của cô gái.
Anh và cô rất ít khi có những thời điểm an tĩnh bình yên như vậy, từ trước tới nay là phá lệ hiếm thấy…
Bỗng nhiên, điện thoại di động hiện lên một chuỗi tin nhắn trong nhóm mới gửi tới.
Nhóm quý tộc độc thân kim cương Đế Kinh.
Diệp Khản: Lão đại thật sự đính hôn với người xấu xí Cố Bắc Từ?
Diệp Khản: Lão đại điên rồi sao? Cố Bắc Từ có gì tốt? Dáng dấp xấu xí, thành tích lại rách nát, mắt còn bị mù!
Diệp Khản: Tôi thật sự không hiểu nổi, nếu đem ra so sánh, thì điểm nào của Khương Viên cũng hơn Cố Bắc Từ.
Hạng Hằng: Bạn bè nhắc nhở, lão đại vẫn còn ở trong nhóm.
Diệp Khản: Ngọa tào! Lão nhị, tại sao cậu không xóa người đàn ông đã đính hôn ra khỏi nhóm!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro