làm gì có chuyện dễ thế
Hoa Tiểu Lê
2024-07-13 16:15:26
Hoắc tổng coi phụ nữ là thú vui sao? Chuyện phu nhân tương lai mà cũng nói đùa nhẹ bẫng vậy.
- Để tôi nhắc cho cô nhé, trong một câu nói đùa luôn có 50% sự thật. Cô nói muốn tôi, tôi nói cân nhắc cô, chứng tỏ suy nghĩ đó từng xuất hiện trong chúng ta.
Tôi không muốn bị động, vẫn cố bắt bẻ.
- Tôi không tin anh thật sự cân nhắc tôi.
Hoắc Anh Đông vắt chéo chân và ngả người ra ghế . Nhìn anh ta rất thư thái, khác hẳn sự cuồng bạo lúc hôn tôi ít phút trước.
- Chuyện cô muốn tôi là điều dễ đoán thôi. Tôi biết mình là niềm khao khát của mọi phụ nữ.
- Mọi phụ nữ?
Tôi có chút cao giọng và bĩu môi cười khẩy, anh ta tự tin quá mà.
- Còn việc cân nhắc cô, đúng là từng nghĩ qua.
- Từng nghĩ qua?
Tin thế quái nào được, tôi làm gì may mắn đến thế. Mà khoan, chưa chắc đã may mắn, phật lòng những người quyền thế như họ Hoắc có khi còn bị phong sát cũng nên.
Tôi cố cười cười.
- Hoắc tổng là dễ dãi... à, dễ tính, hay trúng tiếng sét ái tình? Tôi và anh không có gì ngoài vài lần chạm mặt không được tốt đẹp cho lắm. Quan hệ chủ - tớ mà thôi. Huống hồ ông chủ lớn như anh sao nhớ mặt điểm tên những người kém nổi như tôi được.
- Cũng biết mình kém nổi cơ đấy. Tranh thủ mà deal với tôi đi, tôi chỉ cần nói một câu liền có thể nâng cô lên thành sao hạng A.
- Thôi, sợ lắm, ở đời làm gì có chuyện dễ ăn thế.
Hoắc Anh Đông thấy tôi cảnh giác thì chỉ cười không đáp, như là đang vờn tôi chơi đùa vậy. Sau đó anh ta cho người lái xe đưa tôi về.
Tối đó tôi không sao ngủ được. Tôi chưa từng mơ tưởng sẽ làm Hoắc phu nhân, nhưng lại rúc trong chăn mở điện thoại tìm hiểu gia phả nhà họ Hoắc.
Cụ thể là những người phụ nữ ở Hoắc gia. Có vẻ thông tin về Hoắc gia rất kín kẽ, ngoài những thông tin bề nổi ít ỏi thì gần như không có gì khác.
Hmmm, người giàu real thường sống kín tiếng thì phải!!!
***
Sáng hôm sau, Pen có mặt để đón tôi rất đúng giờ. Tôi đang định giận dỗi về việc bị bỏ rơi tối qua, nếu có Pen ở cạnh, biết đâu tôi đã không bị Hoắc Anh Đông cưỡng hôn.
- Chế....
Pen điệu đà giơ tay lên ra hiệu tôi im lặng, rồi chế ấy cầm ly nước lên uống một hơi cạn sạch.
- Hi Lăng, chế sợ mình sẽ... ngất xỉu mất.
Tôi vội vã ngồi cạnh vỗ vỗ lưng Pen.
- Ai kêu uống cho cố.
- No no, không phải do uống nước!
Tôi nhìn Pen nghi ngờ, rồi trêu chọc.
- Tối qua vợt được trai nào nên quằn quại cả đêm tới sáng à?
Pen lườm tôi, rồi theo thói quen đánh nhẹ vào người tôi một cái.
- Toàn nghĩ bậy bạ. Là cưng đó, sáng bảnh mắt ra chế nhận được thông báo ở công ty. ....
Pen nói không kịp thở, tôi bỗng dấy lên bất an.
- Công ty làm sao?
- Tự nhiên cưng được đưa vào danh sách nghệ sĩ hàng đầu của Hoắc thị. Chẳng lẽ show diễn kia thành công ngoài mong đợi? Nhưng nếu thế thì cưng đã được mời phỏng vấn hoặc lên mặt báo rồi chứ nhỉ?
Ngay lập tức tôi nghĩ tới Hoắc Anh Đông.
Hôm qua tôi về và không nhận lời một đề nghị nào mà anh ta đưa ra. Có phải Hoắc Anh Đông muốn tính toán với tôi cho dứt khoát, phòng việc tôi sẽ quấy rầy dây dưa?
Tôi không có ý sẽ nhận lại gì để bù đắp cho việc anh ta hôn tôi. Nụ hôn đầu với đại nhân vật tầm cỡ cũng coi như kỉ niệm để đời của tôi rồi, coi như tôi không thiệt lắm. Với cả vừa bước chân vào Hoắc thị cùng tin đồn câu dẫn trước đó ý thức tôi rằng không nên nhận vị trí này. Chắc chắn mọi người đều đã và đang đồn đoán tôi dựa dẫm vào Hoắc tổng mà leo lên.
Trong nghề mấy năm, tôi cũng không phải ngốc. Kiểu gì tôi cũng bị gắn mác nhân tình, chiêu trò, bán thân.. blabla cho mà xem.
- Để tôi nhắc cho cô nhé, trong một câu nói đùa luôn có 50% sự thật. Cô nói muốn tôi, tôi nói cân nhắc cô, chứng tỏ suy nghĩ đó từng xuất hiện trong chúng ta.
Tôi không muốn bị động, vẫn cố bắt bẻ.
- Tôi không tin anh thật sự cân nhắc tôi.
Hoắc Anh Đông vắt chéo chân và ngả người ra ghế . Nhìn anh ta rất thư thái, khác hẳn sự cuồng bạo lúc hôn tôi ít phút trước.
- Chuyện cô muốn tôi là điều dễ đoán thôi. Tôi biết mình là niềm khao khát của mọi phụ nữ.
- Mọi phụ nữ?
Tôi có chút cao giọng và bĩu môi cười khẩy, anh ta tự tin quá mà.
- Còn việc cân nhắc cô, đúng là từng nghĩ qua.
- Từng nghĩ qua?
Tin thế quái nào được, tôi làm gì may mắn đến thế. Mà khoan, chưa chắc đã may mắn, phật lòng những người quyền thế như họ Hoắc có khi còn bị phong sát cũng nên.
Tôi cố cười cười.
- Hoắc tổng là dễ dãi... à, dễ tính, hay trúng tiếng sét ái tình? Tôi và anh không có gì ngoài vài lần chạm mặt không được tốt đẹp cho lắm. Quan hệ chủ - tớ mà thôi. Huống hồ ông chủ lớn như anh sao nhớ mặt điểm tên những người kém nổi như tôi được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cũng biết mình kém nổi cơ đấy. Tranh thủ mà deal với tôi đi, tôi chỉ cần nói một câu liền có thể nâng cô lên thành sao hạng A.
- Thôi, sợ lắm, ở đời làm gì có chuyện dễ ăn thế.
Hoắc Anh Đông thấy tôi cảnh giác thì chỉ cười không đáp, như là đang vờn tôi chơi đùa vậy. Sau đó anh ta cho người lái xe đưa tôi về.
Tối đó tôi không sao ngủ được. Tôi chưa từng mơ tưởng sẽ làm Hoắc phu nhân, nhưng lại rúc trong chăn mở điện thoại tìm hiểu gia phả nhà họ Hoắc.
Cụ thể là những người phụ nữ ở Hoắc gia. Có vẻ thông tin về Hoắc gia rất kín kẽ, ngoài những thông tin bề nổi ít ỏi thì gần như không có gì khác.
Hmmm, người giàu real thường sống kín tiếng thì phải!!!
***
Sáng hôm sau, Pen có mặt để đón tôi rất đúng giờ. Tôi đang định giận dỗi về việc bị bỏ rơi tối qua, nếu có Pen ở cạnh, biết đâu tôi đã không bị Hoắc Anh Đông cưỡng hôn.
- Chế....
Pen điệu đà giơ tay lên ra hiệu tôi im lặng, rồi chế ấy cầm ly nước lên uống một hơi cạn sạch.
- Hi Lăng, chế sợ mình sẽ... ngất xỉu mất.
Tôi vội vã ngồi cạnh vỗ vỗ lưng Pen.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ai kêu uống cho cố.
- No no, không phải do uống nước!
Tôi nhìn Pen nghi ngờ, rồi trêu chọc.
- Tối qua vợt được trai nào nên quằn quại cả đêm tới sáng à?
Pen lườm tôi, rồi theo thói quen đánh nhẹ vào người tôi một cái.
- Toàn nghĩ bậy bạ. Là cưng đó, sáng bảnh mắt ra chế nhận được thông báo ở công ty. ....
Pen nói không kịp thở, tôi bỗng dấy lên bất an.
- Công ty làm sao?
- Tự nhiên cưng được đưa vào danh sách nghệ sĩ hàng đầu của Hoắc thị. Chẳng lẽ show diễn kia thành công ngoài mong đợi? Nhưng nếu thế thì cưng đã được mời phỏng vấn hoặc lên mặt báo rồi chứ nhỉ?
Ngay lập tức tôi nghĩ tới Hoắc Anh Đông.
Hôm qua tôi về và không nhận lời một đề nghị nào mà anh ta đưa ra. Có phải Hoắc Anh Đông muốn tính toán với tôi cho dứt khoát, phòng việc tôi sẽ quấy rầy dây dưa?
Tôi không có ý sẽ nhận lại gì để bù đắp cho việc anh ta hôn tôi. Nụ hôn đầu với đại nhân vật tầm cỡ cũng coi như kỉ niệm để đời của tôi rồi, coi như tôi không thiệt lắm. Với cả vừa bước chân vào Hoắc thị cùng tin đồn câu dẫn trước đó ý thức tôi rằng không nên nhận vị trí này. Chắc chắn mọi người đều đã và đang đồn đoán tôi dựa dẫm vào Hoắc tổng mà leo lên.
Trong nghề mấy năm, tôi cũng không phải ngốc. Kiểu gì tôi cũng bị gắn mác nhân tình, chiêu trò, bán thân.. blabla cho mà xem.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro