Lục Tiệp Dư
2024-11-18 08:16:03
"Thưa Tài nhân, nô tỳ thấy kiệu của Kính Sự Phòng đã đưa Lục Tiệp dư đến Kiền An Cung rồi." - Cung nữ Bích Tâm lén lút ghé tai báo cáo.
Văn Hiểu Đồ: "Nàng ta vừa mới trở về đã được triệu kiến, vị Hoàng đế này xem ra không hẳn là không màng nữ sắc như lời đồn rồi."
Nghĩ lại, Hoàng đế đã đến Tây Bắc đánh Đột Quyết, suốt nửa năm trời không gần gũi nữ sắc, ở tuổi đôi mươi đầy khí huyết, có ý muốn động lòng cũng là chuyện thường tình.
"Vậy là Lục Tiệp dư ở Chiêu Hoa Cung sao..." - Nhìn phi tần ở cung của mình đi hầu hạ Hoàng thượng, nàng không biết liệu Tân Chiêu dung có chấp nhận điều này một cách thoải mái hay không.
Văn Hiểu Đồ ngáp dài, nhưng chuyện này có liên quan gì đến nàng chứ? Thay vì lo lắng về chuyện Hoàng đế thân mật với phi tần, chi bằng nghĩ đến Hạ Lan thị thì hơn...
Mặc dù Hoàng đế đã hạ chỉ tước bỏ chức vị của Hạ Lan thị, nhưng trời đã tối thế này, không đến nỗi đưa người đi ngay trong đêm. Giờ này Hạ Lan thị vẫn còn ở Thanh Vũ Các, nhanh nhất cũng phải đến ngày mai mới bị đưa về nhà mẹ đẻ.
Vị tiểu thư kiêu ngạo ngang ngược ấy, chắc chắn không dễ dàng chấp nhận số phận.
Ngày mai, e là sẽ có một phen náo loạn.
Trời tối dần, Tân Chiêu dung đứng trên lầu cao của Chiêu Hoa Cung, nhìn chiếc kiệu của Kính Sự Phòng khiêng Lục Tiệp dư đi xa. Ánh mắt của nàng ta không hề ghen tỵ hay đố kỵ, mà ngược lại đầy sự cảm thông và thương hại.
Đại cung nữ Kinh Tước khoác lên vai Tân Chiêu dung một chiếc áo choàng vân cẩm: "Bao nhiêu người mới đến đều trông mong, thế mà Hoàng thượng lại chọn lật thẻ bài của Lục Tiệp dư. Sau này chẳng biết sẽ bị chế giễu như thế nào nữa. Nếu là người có địa vị như nương nương hoặc Hiền phi thì cũng không sao, nhưng mà Lục Tiệp dư thì..."
Lục Tiệp dư là người cũ ở Tiềm để, hơn nữa lại xuất thân từ cung nữ. Trong số các phi tần trong hậu cung, không ai có gia thế thấp kém hơn nàng ta.
Tân Chiêu dung lạnh lùng nói: "Hoàng thượng của chúng ta từ trước đến nay không biết thương hoa tiếc ngọc là gì." - Thế nhưng ngài lại sinh ra quá mức anh tuấn phong lưu, khiến người ta không khỏi động lòng. Nếu Lục Tiệp dư thực sự được Hoàng thượng triệu kiến, sau này bị người khác đố kỵ cũng là chuyện thường tình, nhưng mà...
Kiệu của phòng Kính Sự chầm chậm dừng lại trước sân của Thánh An Điện phía sau Kiền An Cung, Lục Tiệp dư với dung mạo thanh tú dịu dàng, trong mắt không có vui buồn, nhẹ nhàng đỡ lấy tay của thái giám, từng bước nhỏ tiến vào thư phòng của Hoàng đế.
Thánh An Điện phía sau Kiền An Cung vốn là nơi Hoàng đế nghỉ ngơi, nhưng Minh Chiêu lại đặc biệt đặt một thư phòng tại đây. Lúc này, hắn đang ngồi trước án thư xem xét những tấu chương mà Thịnh Vương đã thay hắn phê duyệt trong thời gian qua. Dù những việc quan trọng Thịnh Vương đều đã báo cáo cho Hoàng thượng khi còn ở biên cương, nhưng không thể chi tiết từng việc.
Lục Tiệp dư không dám lên tiếng quấy rầy Hoàng đế, vì nàng ta biết, Hoàng thượng ghét sự ồn ào, cho nên ngay cả đi cũng nhẹ như không có tiếng động.
Nhưng Hoàng đế Minh Chiêu vẫn biết Lục thị đã tiến vào, liền thản nhiên nói: "Tối nay Trẫm không phê duyệt tấu chương, chỉ xem thôi. Ngươi ở đây nửa canh giờ rồi vào bên điện nghỉ ngơi đi."
"Vâng." - Lục Tiệp dư cúi đầu đáp, ngoài câu đó ra, nàng ta không dám nói thêm một lời nào.
Văn Hiểu Đồ: "Nàng ta vừa mới trở về đã được triệu kiến, vị Hoàng đế này xem ra không hẳn là không màng nữ sắc như lời đồn rồi."
Nghĩ lại, Hoàng đế đã đến Tây Bắc đánh Đột Quyết, suốt nửa năm trời không gần gũi nữ sắc, ở tuổi đôi mươi đầy khí huyết, có ý muốn động lòng cũng là chuyện thường tình.
"Vậy là Lục Tiệp dư ở Chiêu Hoa Cung sao..." - Nhìn phi tần ở cung của mình đi hầu hạ Hoàng thượng, nàng không biết liệu Tân Chiêu dung có chấp nhận điều này một cách thoải mái hay không.
Văn Hiểu Đồ ngáp dài, nhưng chuyện này có liên quan gì đến nàng chứ? Thay vì lo lắng về chuyện Hoàng đế thân mật với phi tần, chi bằng nghĩ đến Hạ Lan thị thì hơn...
Mặc dù Hoàng đế đã hạ chỉ tước bỏ chức vị của Hạ Lan thị, nhưng trời đã tối thế này, không đến nỗi đưa người đi ngay trong đêm. Giờ này Hạ Lan thị vẫn còn ở Thanh Vũ Các, nhanh nhất cũng phải đến ngày mai mới bị đưa về nhà mẹ đẻ.
Vị tiểu thư kiêu ngạo ngang ngược ấy, chắc chắn không dễ dàng chấp nhận số phận.
Ngày mai, e là sẽ có một phen náo loạn.
Trời tối dần, Tân Chiêu dung đứng trên lầu cao của Chiêu Hoa Cung, nhìn chiếc kiệu của Kính Sự Phòng khiêng Lục Tiệp dư đi xa. Ánh mắt của nàng ta không hề ghen tỵ hay đố kỵ, mà ngược lại đầy sự cảm thông và thương hại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại cung nữ Kinh Tước khoác lên vai Tân Chiêu dung một chiếc áo choàng vân cẩm: "Bao nhiêu người mới đến đều trông mong, thế mà Hoàng thượng lại chọn lật thẻ bài của Lục Tiệp dư. Sau này chẳng biết sẽ bị chế giễu như thế nào nữa. Nếu là người có địa vị như nương nương hoặc Hiền phi thì cũng không sao, nhưng mà Lục Tiệp dư thì..."
Lục Tiệp dư là người cũ ở Tiềm để, hơn nữa lại xuất thân từ cung nữ. Trong số các phi tần trong hậu cung, không ai có gia thế thấp kém hơn nàng ta.
Tân Chiêu dung lạnh lùng nói: "Hoàng thượng của chúng ta từ trước đến nay không biết thương hoa tiếc ngọc là gì." - Thế nhưng ngài lại sinh ra quá mức anh tuấn phong lưu, khiến người ta không khỏi động lòng. Nếu Lục Tiệp dư thực sự được Hoàng thượng triệu kiến, sau này bị người khác đố kỵ cũng là chuyện thường tình, nhưng mà...
Kiệu của phòng Kính Sự chầm chậm dừng lại trước sân của Thánh An Điện phía sau Kiền An Cung, Lục Tiệp dư với dung mạo thanh tú dịu dàng, trong mắt không có vui buồn, nhẹ nhàng đỡ lấy tay của thái giám, từng bước nhỏ tiến vào thư phòng của Hoàng đế.
Thánh An Điện phía sau Kiền An Cung vốn là nơi Hoàng đế nghỉ ngơi, nhưng Minh Chiêu lại đặc biệt đặt một thư phòng tại đây. Lúc này, hắn đang ngồi trước án thư xem xét những tấu chương mà Thịnh Vương đã thay hắn phê duyệt trong thời gian qua. Dù những việc quan trọng Thịnh Vương đều đã báo cáo cho Hoàng thượng khi còn ở biên cương, nhưng không thể chi tiết từng việc.
Lục Tiệp dư không dám lên tiếng quấy rầy Hoàng đế, vì nàng ta biết, Hoàng thượng ghét sự ồn ào, cho nên ngay cả đi cũng nhẹ như không có tiếng động.
Nhưng Hoàng đế Minh Chiêu vẫn biết Lục thị đã tiến vào, liền thản nhiên nói: "Tối nay Trẫm không phê duyệt tấu chương, chỉ xem thôi. Ngươi ở đây nửa canh giờ rồi vào bên điện nghỉ ngơi đi."
"Vâng." - Lục Tiệp dư cúi đầu đáp, ngoài câu đó ra, nàng ta không dám nói thêm một lời nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro