Cô Gái Trong Cử...
2024-09-06 07:26:28
Yuko với Shin sau khi mặn nồng ở khách sạn thì cả hai trở về Vũ Khúc gia gặp ba mẹ của anh rể Hoàng Nguyên.
Hai người lớn thấy đôi trẻ hội ngộ liền vô cùng mừng rõ và hết lòng chúc phúc. Shin vốn đã sắp xếp kì nghỉ dài hạn để dành thời gian bên cạnh Yuko, vì vậy anh cùng cô ở lại vài ngày tại Mĩ, sau đó cả hai cùng đến Việt Nam gặp gỡ với chị và anh rể của mình.
Chị Tiếu Đan của họ đã quay về sau thời gian mất tích....
-III-
Khi Yuko và Shin đến, mọi người rất nhiệt tình và niềm mở chào đón họ. Bạn của anh rể cũng nhanh chóng xem
Shin là anh em trong hội, mà anh cũng hòa nhập với các anh ấy một cách mượt mà, chỉ hận không thể gặp nhau sớm hơn.
Yuko thì được các chị gái yêu thích vô cùng vì tính tình đằm thắm, hiểu chuyện, vẻ ngoài lại cực kì đáng yêu và xinh xắn, nhất là đôi mắt tím đặc biệt khiến cho các chị ngắm rồi muốn ngắm mãi. Nó mang đến cảm giác bình yên và tinh khiết cực kì, đẹp lắm.
Tiểu hoàng hôn thấy các chị yêu thích mình nên cảm giác hồi hộp cũng buông xuống. Bản chất cô vẫn còn nhút nhát, bạn của chị Tiểu Đan lại có gia thế lớn, ai cũng tài giỏi, xinh đẹp. Trước khi được gặp gỡ, Yuko luôn thấy hồi hộp. Sau khi giao tiếp cùng các chị, cô bé đã thả lỏng mình, vui vẻ trò chuyện với mọi người.
Yuko và Shin sẽ ở lại cho đến khi hôn lễ của Huỳnh Đan và Hoàng Nguyên diễn ra xong. Vốn dĩ cả hai cũng thích đất nước này, họ muốn khám phá nhiều hơn về cảnh quan, ẩm thực cũng như cuộc sống của người dân nơi đây.
Về chỗ ở thì Hoàng Nguyên đã tặng hẳn cho đôi trẻ một căn nhà và nhờ Mỹ Hương sắp xếp và bố trí nội thất.
Trước khi nhận nhà, Shin và Yuko được Hoàng Nguyên đưa về nhà mình ở, sẵn tiện để Huỳnh Đan có người trò chuyện và cô đưa hai người họ đi dạo chơi, ăn uống khắp thành phố. Sự đối đãi của chị cùng anh rể đã khiến cho
Shin và Yuko cực kì biết ơn, vui mừng. Không những hai người mà còn bạn của họ nữa, đối đãi chu đáo, cực kì tận tình. Bằng chứng là Mỹ Hương đã bố trí và sắp xếp nội thất trong nhà của họ mà không lấy công.
Đến một nơi mới, ngoài bạn bè của chị mình và anh rể thì Yuko chưa kết bạn với ai nhiều. Đôi khi Shin bận việc đi cùng anh rể thì Yuko ở nhà một mình, thỉnh thoảng tìm chị Tiểu Đan nói chuyện rồi thôi. Cô sợ làm phiền đến mọi người, dù vậy, nếu cô không tìm cũng có các chị tìm đến mình để dẫn đi chơi, đi ăn, mua sắm. Vì vậy mà Yuko cực kì vui vẻ và chẳng thấy cô đơn hay nhàm chán.
Việc học của cô được anh rể làm thủ tục bảo lưu. Mọi người khuyên cô nên thư thả một thời gian rồi hẳn đi học lại.
Shin cũng vậy, anh muốn được gần cô nhiều hơn để bù đắp khoảng thời gian hai người xa nhau. Yuko ban đầu có hơi chần chừ vì sợ nghỉ lâu quá quên bài thì về sau học tập khó khăn. Nhưng lo toan đó chẳng còn nữa khi mà
Huỳnh Đan đã nhờ chồng cho cô bé thực tập ở công ty. Năng lực của Yuko tuy chưa phải giỏi nhưng cô học việc rất nhanh, vì thế Hoàng Nguyên đã cho cô đi theo trợ lí của anh để thực tập. Nếu ngày nào không có lịch thực tập thì Huỳnh Đan sẽ dẫn cô bé theo mình đi làm. Yuko vô cùng biết ơn vì điều đó. Về Shin thì anh cũng không an nhàn, luôn luôn theo Hoàng Nguyên làm việc, tích luỹ kinh nghiệm.
Hiện tại cả Shin và Yuko đang cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Hôn lễ của Huỳnh Đan và Hoàng Nguyên đã gần đến ngày diễn ra. Thông tin được đưa lên các trang báo lớn, mọi người vô cùng mong chờ về siêu hôn lễ.
Hôm nay Yuko với Huỳnh Đan hẹn nhau đi mua sắm để chuẩn bị chút đồ cho hôn lễ sắp tới. Lúc hai người họ đi đến một cửa hiệu bán quần áo thì bắt gặp cảnh tượng vô cùng đặc sắc....
Cô gái và một nhân viên ở quầy đang cãi nhau...
"Nè cô, cô ăn nói cho đàng hoàng vào. Không phải muốn vu oan cho ai là dễ đâu nha. Có bằng chứng không ?"
Cô gái đó căm phẫn thốt lên trước mặt nhân viên bán hàng.
Cô nhân viên cũng không vừa mà thét lên đáp lại:
"Hạng người như cô nói không ăn cắp thì ai mà tin. Ăn mặc thấp kém thế, cô đi vô đây quần áo đắt tiền nên sáng mắt, muốn lấy là đương nhiên. Nếu không vì sao ở đây lại mất một cái. Nếu không phải tôi đang kiểm lại thì không biết bao giờ mới phát hiện. Chiếc áo đó đắt lắm, cô lo mà tìm rồi trả lại cho cửa hàng. Còn không có thì ói tiền ra đền, không tiền vậy tôi đành báo với cấp trên mang cô đến đồn cảnh sát."
Cô gái vô cùng bất mãn trước thái độ khinh thường của nhân viên dành cho mình. Cô mím môi cất tiếng:
"Người ta vào đây là mua hàng, chẳng cần biết có tiền hay không. Nhưng cô là nhân viên, ít nhất cô phải tôn trọng khách hàng chứ. Tôi tuy bề ngoài không đẳng cấp như những người khác, nhưng nếu cô nói tôi lấy cắp đồ thì tôi không chấp nhận. Trừ khi có bằng chứng, nếu không cô phải xin lỗi tôi."
Cô nhân viên với vẻ rất tự tin khi nghe cô gái đó nói. Do đó cô ta đáp:
"Tôi cho người check camera lại, cô khôn hồn mà đền tiền hoặc lấy chiếc áo trả lại. Nếu để tôi đưa đoạn băng ghi hình ra cho mọi người xem thì cô sẽ mất mặt lắm đấy."
Khi cô gái chuẩn bị nói lại liền có tiếng kêu thân thuộc đối với cô vang lên:
"Mộc Chi"
Huỳnh Đan từ bên ngoài kêu lên sau đó cùng Yuko đi vào. Cô nhìn trước mắt là cô bé fan đáng yêu của mình, đôi môi ánh lên nụ cười tuyệt đẹp rồi quay sang đánh giá cô nhân viên.
Qua một lúc, Huỳnh Đan bắt đầu cất lời:
"Không biết cô có vấn đề gì với trợ lí của tôi không ? Khi nãy tôi nghe thấp thoáng là cô nói cô bé lấy cắp áo của cửa hàng. Tôi tính nhắm mắt bỏ đi nhưng mà thái độ của cô làm tôi tò mò. Khi tôi nhìn đến người bị cô không tiếc buông lời chê bai thì giật mình. Cô gái này là trợ lí của tôi đấy, nếu có chuyện gì thì phiền cô nói rõ cho tôi, để tôi biết còn khuyên nhủ lại cô ấy. Thế nào, nghe cô nói là trợ lí của tôi lấy cắp áo à ? Chậc chậc, xem ra tiền lương tôi trả cho cô bé cũng còn ít nên mới khiến cô bé đi lấy đồ của người ta thế này. Hay để tôi gặp mặt quản lí và xin đoạn camera ghi hình rồi thay mặt em ấy xin lỗi nhé."
Sự xuất hiện của Huỳnh Đan làm cho cô nhân viên và Mộc Chi, cùng vài người gần đó bất ngờ. Nhất là cô nhân viên, chẳng biết sao mà khi nghe Huỳnh Đan nói xong sắc mặt cô ta bỗng trắng bệt.
Yuko đứng bên cạnh quan sát một lúc, nhìn thấy Mộc Chi đang còn kinh ngạc thì nhẹ gật đầu mỉm cười thay cho lời chào hỏi. Mộc Chi với hành động này của Yuko rất lịch sự gật đầu đáp lại. Yuko đánh giá cô gái trước mắt này rất thú vị, bề ngoài tuy nhìn mỏng manh nhưng lời nói rất mạnh mẽ và chắc chắn. Đây có thể là người quen của chị Tiểu Đan, nếu vậy cô sẽ được làm quen với cô ấy. Cô gái này chắc cũng trạc tuổi cô thôi, dù chưa nói chuyện và gặp mặt trong tình cảnh này nhưng Yuko thật sự thấy thú vị với cô ấy.
Hai người lớn thấy đôi trẻ hội ngộ liền vô cùng mừng rõ và hết lòng chúc phúc. Shin vốn đã sắp xếp kì nghỉ dài hạn để dành thời gian bên cạnh Yuko, vì vậy anh cùng cô ở lại vài ngày tại Mĩ, sau đó cả hai cùng đến Việt Nam gặp gỡ với chị và anh rể của mình.
Chị Tiếu Đan của họ đã quay về sau thời gian mất tích....
-III-
Khi Yuko và Shin đến, mọi người rất nhiệt tình và niềm mở chào đón họ. Bạn của anh rể cũng nhanh chóng xem
Shin là anh em trong hội, mà anh cũng hòa nhập với các anh ấy một cách mượt mà, chỉ hận không thể gặp nhau sớm hơn.
Yuko thì được các chị gái yêu thích vô cùng vì tính tình đằm thắm, hiểu chuyện, vẻ ngoài lại cực kì đáng yêu và xinh xắn, nhất là đôi mắt tím đặc biệt khiến cho các chị ngắm rồi muốn ngắm mãi. Nó mang đến cảm giác bình yên và tinh khiết cực kì, đẹp lắm.
Tiểu hoàng hôn thấy các chị yêu thích mình nên cảm giác hồi hộp cũng buông xuống. Bản chất cô vẫn còn nhút nhát, bạn của chị Tiểu Đan lại có gia thế lớn, ai cũng tài giỏi, xinh đẹp. Trước khi được gặp gỡ, Yuko luôn thấy hồi hộp. Sau khi giao tiếp cùng các chị, cô bé đã thả lỏng mình, vui vẻ trò chuyện với mọi người.
Yuko và Shin sẽ ở lại cho đến khi hôn lễ của Huỳnh Đan và Hoàng Nguyên diễn ra xong. Vốn dĩ cả hai cũng thích đất nước này, họ muốn khám phá nhiều hơn về cảnh quan, ẩm thực cũng như cuộc sống của người dân nơi đây.
Về chỗ ở thì Hoàng Nguyên đã tặng hẳn cho đôi trẻ một căn nhà và nhờ Mỹ Hương sắp xếp và bố trí nội thất.
Trước khi nhận nhà, Shin và Yuko được Hoàng Nguyên đưa về nhà mình ở, sẵn tiện để Huỳnh Đan có người trò chuyện và cô đưa hai người họ đi dạo chơi, ăn uống khắp thành phố. Sự đối đãi của chị cùng anh rể đã khiến cho
Shin và Yuko cực kì biết ơn, vui mừng. Không những hai người mà còn bạn của họ nữa, đối đãi chu đáo, cực kì tận tình. Bằng chứng là Mỹ Hương đã bố trí và sắp xếp nội thất trong nhà của họ mà không lấy công.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến một nơi mới, ngoài bạn bè của chị mình và anh rể thì Yuko chưa kết bạn với ai nhiều. Đôi khi Shin bận việc đi cùng anh rể thì Yuko ở nhà một mình, thỉnh thoảng tìm chị Tiểu Đan nói chuyện rồi thôi. Cô sợ làm phiền đến mọi người, dù vậy, nếu cô không tìm cũng có các chị tìm đến mình để dẫn đi chơi, đi ăn, mua sắm. Vì vậy mà Yuko cực kì vui vẻ và chẳng thấy cô đơn hay nhàm chán.
Việc học của cô được anh rể làm thủ tục bảo lưu. Mọi người khuyên cô nên thư thả một thời gian rồi hẳn đi học lại.
Shin cũng vậy, anh muốn được gần cô nhiều hơn để bù đắp khoảng thời gian hai người xa nhau. Yuko ban đầu có hơi chần chừ vì sợ nghỉ lâu quá quên bài thì về sau học tập khó khăn. Nhưng lo toan đó chẳng còn nữa khi mà
Huỳnh Đan đã nhờ chồng cho cô bé thực tập ở công ty. Năng lực của Yuko tuy chưa phải giỏi nhưng cô học việc rất nhanh, vì thế Hoàng Nguyên đã cho cô đi theo trợ lí của anh để thực tập. Nếu ngày nào không có lịch thực tập thì Huỳnh Đan sẽ dẫn cô bé theo mình đi làm. Yuko vô cùng biết ơn vì điều đó. Về Shin thì anh cũng không an nhàn, luôn luôn theo Hoàng Nguyên làm việc, tích luỹ kinh nghiệm.
Hiện tại cả Shin và Yuko đang cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Hôn lễ của Huỳnh Đan và Hoàng Nguyên đã gần đến ngày diễn ra. Thông tin được đưa lên các trang báo lớn, mọi người vô cùng mong chờ về siêu hôn lễ.
Hôm nay Yuko với Huỳnh Đan hẹn nhau đi mua sắm để chuẩn bị chút đồ cho hôn lễ sắp tới. Lúc hai người họ đi đến một cửa hiệu bán quần áo thì bắt gặp cảnh tượng vô cùng đặc sắc....
Cô gái và một nhân viên ở quầy đang cãi nhau...
"Nè cô, cô ăn nói cho đàng hoàng vào. Không phải muốn vu oan cho ai là dễ đâu nha. Có bằng chứng không ?"
Cô gái đó căm phẫn thốt lên trước mặt nhân viên bán hàng.
Cô nhân viên cũng không vừa mà thét lên đáp lại:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hạng người như cô nói không ăn cắp thì ai mà tin. Ăn mặc thấp kém thế, cô đi vô đây quần áo đắt tiền nên sáng mắt, muốn lấy là đương nhiên. Nếu không vì sao ở đây lại mất một cái. Nếu không phải tôi đang kiểm lại thì không biết bao giờ mới phát hiện. Chiếc áo đó đắt lắm, cô lo mà tìm rồi trả lại cho cửa hàng. Còn không có thì ói tiền ra đền, không tiền vậy tôi đành báo với cấp trên mang cô đến đồn cảnh sát."
Cô gái vô cùng bất mãn trước thái độ khinh thường của nhân viên dành cho mình. Cô mím môi cất tiếng:
"Người ta vào đây là mua hàng, chẳng cần biết có tiền hay không. Nhưng cô là nhân viên, ít nhất cô phải tôn trọng khách hàng chứ. Tôi tuy bề ngoài không đẳng cấp như những người khác, nhưng nếu cô nói tôi lấy cắp đồ thì tôi không chấp nhận. Trừ khi có bằng chứng, nếu không cô phải xin lỗi tôi."
Cô nhân viên với vẻ rất tự tin khi nghe cô gái đó nói. Do đó cô ta đáp:
"Tôi cho người check camera lại, cô khôn hồn mà đền tiền hoặc lấy chiếc áo trả lại. Nếu để tôi đưa đoạn băng ghi hình ra cho mọi người xem thì cô sẽ mất mặt lắm đấy."
Khi cô gái chuẩn bị nói lại liền có tiếng kêu thân thuộc đối với cô vang lên:
"Mộc Chi"
Huỳnh Đan từ bên ngoài kêu lên sau đó cùng Yuko đi vào. Cô nhìn trước mắt là cô bé fan đáng yêu của mình, đôi môi ánh lên nụ cười tuyệt đẹp rồi quay sang đánh giá cô nhân viên.
Qua một lúc, Huỳnh Đan bắt đầu cất lời:
"Không biết cô có vấn đề gì với trợ lí của tôi không ? Khi nãy tôi nghe thấp thoáng là cô nói cô bé lấy cắp áo của cửa hàng. Tôi tính nhắm mắt bỏ đi nhưng mà thái độ của cô làm tôi tò mò. Khi tôi nhìn đến người bị cô không tiếc buông lời chê bai thì giật mình. Cô gái này là trợ lí của tôi đấy, nếu có chuyện gì thì phiền cô nói rõ cho tôi, để tôi biết còn khuyên nhủ lại cô ấy. Thế nào, nghe cô nói là trợ lí của tôi lấy cắp áo à ? Chậc chậc, xem ra tiền lương tôi trả cho cô bé cũng còn ít nên mới khiến cô bé đi lấy đồ của người ta thế này. Hay để tôi gặp mặt quản lí và xin đoạn camera ghi hình rồi thay mặt em ấy xin lỗi nhé."
Sự xuất hiện của Huỳnh Đan làm cho cô nhân viên và Mộc Chi, cùng vài người gần đó bất ngờ. Nhất là cô nhân viên, chẳng biết sao mà khi nghe Huỳnh Đan nói xong sắc mặt cô ta bỗng trắng bệt.
Yuko đứng bên cạnh quan sát một lúc, nhìn thấy Mộc Chi đang còn kinh ngạc thì nhẹ gật đầu mỉm cười thay cho lời chào hỏi. Mộc Chi với hành động này của Yuko rất lịch sự gật đầu đáp lại. Yuko đánh giá cô gái trước mắt này rất thú vị, bề ngoài tuy nhìn mỏng manh nhưng lời nói rất mạnh mẽ và chắc chắn. Đây có thể là người quen của chị Tiểu Đan, nếu vậy cô sẽ được làm quen với cô ấy. Cô gái này chắc cũng trạc tuổi cô thôi, dù chưa nói chuyện và gặp mặt trong tình cảnh này nhưng Yuko thật sự thấy thú vị với cô ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro