Đồng Ý Tác Thàn...
2024-09-06 07:26:28
Shin sau khi xong việc đã đi tìm ông Ryu nói chuyện....
Khi nghe Shin trình bày tất cả, trên gương mặt của ông Ryu thoáng tia hiền hậu....Có lẽ sau những chuyện xảy ra, ông đã có thể nhẹ lòng hơn...
Giọng nói trầm ấm vang lên:
"Ta đã biết mọi chuyện từ lâu, kể cả chuyện của Yuko, chỉ là muốn xem cậu mợ con có quay đầu hay không thôi...
Đáng tiếc, chúng nó ngày càng lún sâu đến không thể cứu vãn... Tất cả để anh rể con làm chủ đi, ta cũng chẳng thể dạy dỗ chúng nữa rồi..."
Gương mặt điển trai hiện lên tia kinh ngạc, Shin cũng không thể ngờ, ông ngoại của anh đã biết tất cả...
Anh nói:
"Ông ngoại, vậy tại sao ông vẫn chấp nhận cho Yuko sống trong gia tộc, là con cháu của Yamamoto?"
Ông Ryu nhẹ gắp một hạt thức ăn đưa đến bên miệng con chim trong lồng để nó ăn sau đó mới khẽ cất lời đáp:
"Ta đã biết mọi chuyện từ lúc cậu mợ con về quê của mợ sau đó mang về một đứa nhỏ. Cô ta không có khả năng mang thai nữa, Yuka lại là con gái cho nên việc liên hôn sẽ phải để cho nó gánh vác. Satomi có tham vọng, ta tất nhiên nhìn ra được, cô ta cũng chẳng muốn bản thân bị gọng kiềm cho nên mới nói với Ren.....Cậu của con mê muội vì cô ta vậy là chọn một đứa bé thay thế mọi trọng trách cho Yuka...Khi gặp Yuko, ta đã bị con bé thu hút, đôi mắt tím của con bé rất đặc biệt, vừa sáng, vừa thuần khiết khiến người ta thấy bình yên lắm, khác hẳn với đôi mắt của Satomi luôn khiến ta chán ghét dù rằng nhiều lần ta đã muốn không quá gắt gỏng, thừa nhận cô ta là con dâu trưởng trong gia tộc...Yuko là đứa nhỏ đáng thương ngay từ lúc sinh ra, số phận của nó bị người ta tính toán, ta lúc đó chỉ muốn giữ đức cho gia tộc mình, mà Yuko cũng rất dễ thương cho nên ta không ghét bỏ con bé được, nhắm mắt làm ngơ giao cho quản gia Ann nuôi nấng. Quả nhiên, con bé không bao giờ khiến ta thất vọng, luôn luôn cố gắng từng ngày để hoàn thiện bản thân cho dù chịu sự bất công từ ba và mẹ. Có một đứa cháu ngoan ngoãn, hiểu chuyện như Yuko, ta tất nhiên không ngại thừa nhận con bé là người trong gia tộc. Nếu trời cao đã an bài để con bé đến với chúng ta, vậy hãy vui vẻ đón nhận và yêu thương con bé thay cho số phận quá đỗi đáng thương."
Shin nghe ông Ryu nói mà lòng nhẹ nhõm, anh cứ tưởng ông ngoại sẽ tức giận làm lớn chuyện... Từ trước đến nay đối với Yuko ông ngoại luôn có sự công bằng, nhưng Shin không nghĩ ông lại yêu thương Yuko như thế, chẳng khác gì những người cháu đích thị trong gia tộc mình...
Shin ngẫm nghĩ hồi lâu sau đó mới cẩn trọng hỏi ông Ryu:
"Ông ngoại, nếu con nói, con cùng chị Yuko từ lâu đã có tình cảm thì sao? Là tình cảm nam nữ, không phải tình chị em như ông hay nghĩ đâu. Con dù sao cũng là cháu ngoại, tất nhiên nếu muốn kết hôn thì phần lớn nghiêng về bên nhà nội nhiều hơn. Con chỉ muốn hỏi ý kiến của ông thôi, còn việc con cưới ai là do con quyết định... Dù Yuko không có địa vị cao sang nhưng trái tim con chỉ có thể chứ mỗi cô ấy, ông ngoại có ngăn cản cũng không được đâu..."
Ông Ryu nhíu mày, cánh môi như ẩn như hiện ánh lên nụ cười. Ông nói:
"Đúng rồi, ý cậu là ý trời, ai dám chống cậu chứ, kể cả lão già này cũng phải nhúng nhường cậu còn gì..."
Shin đưa tay gãi nhẹ sau đầu, môi không tự chủ mỉm cười rồi đáp:
"Ông ngoại này, con làm gì có uy như thế..."
Ông Ryu cười to, ngón trỏ đưa ra dí vào giữa trán của Shin một cái. Tiếng của ông vui vẻ vang lên:
"Thật ra thì ông ngoại đã nửa nghi nửa ngờ hai đứa các con từ lâu rồi, chỉ là có nhiều chuyện khiến ông không tiện vạch trần hai đứa...Ta còn đang tính kế thử thách tình yêu của cả hai nữa...Nhưng tình hình hiện tại thì không tiện, dù sao chính miệng con cũng thừa nhận rồi, vậy ông ngoại chờ ngày con đưa cháu dâu quý của ta về ra mắt đấy.
Lựa lời giải thích cho ba mẹ con, cũng tranh thủ sắp xếp công việc rồi bay sang Mĩ thăm Yuko. Con bé có một mình ta rất lo, đứa nhỏ đó luôn luôn phấn đấu đến kiệt sức, con xem qua Mĩ với con bé sớm sớm để chăm sóc nghe chưa..."
Shin nghe thấy những lời quan tâm, đcặ biệt là sự chấp thuận từ ông Ryu mà khóe môi không ngừng giươn cao.
Anh phấn khởi đáp:
"Con cảm ơn ông ngoại, gì thì gì, sự chấp thuận của ông vẫn là điều ý nghĩa nhất với chúng con. Ông yên tâm, con sẽ sớm mang Yuko trở về để ra mắt mọi người. Mẹ con rất thương Yuko, con tin bà ấy cũng sẽ như ông, toàn tâm toàn ý tác thành cho chúng con."
Ông Ryu thấy Shin vui như vậy trong lòng cũng lâng lâng xúc động...Ông bây giờ chỉ mong cuộc đời còn lại nhìn thấy con cháu sống an nhiên, hạnh phúc là đã thỏa mãn..Thứ danh vọng, quyền thế kia ông không muốn chạy theo nó nữa...
Cũng trong hôm đó, Shin về nhà nói mọi chuyện cho ba mẹ anh nghe cùng với gọi điện thoại thông báo đến dượng Hạo cùng dì ba Ran của mình, đồng thời hỏi thăm tình hình hiện tại của Huỳnh Đan...
Chi Tiểu Đan của anh vẫn trong tình trạng hôn mê được anh rể Hoàng Nguyên túc trực chăm sóc bên cạnh...
Khi Shin nói rõ mọi việc cho ba mẹ mình nghe, anh liền nhận được lời hồi đáp vô cùng thản nhiên từ người mẹ thân yêu của mình...
"Mẹ biết mọi chuyện từ trước rồi, chỉ là muốn xem hai đứa yêu nhau được bao lâu nên không tiện nói ra. Với lại tình hình lúc trước hỗn loạn, mẹ sợ nguy hiểm đến Yuko cho nên vẫn mắt nhắm mắt mở, chứ thật ra mẹ đã ưng bụng chuyện của hai đứa rồi. Con đấy nhé, không được dạy hư con dâu ngoan, con gái cưng của mẹ đâu, con bé vẫn còn đi học...Đừng có làm cho người ta sợ đấy...!"
Shin gọi điện thoại nói với Yuko mọi chuyện, anh nói rằng mối quan hệ của cả hai đã được các trưởng bối chấp nhận rồi, điều này làm cho Yuko vừa kinh ngạc, vừa vui mừng lại còn xúc động đến bật khóc. Anh phải an ủi cô một lúc, sau đó mới dịu dàng nói một câu:
"Anh sẽ sớm đến đón em trở về, tiểu hoàng hôn của anh !"
Khi nghe Shin trình bày tất cả, trên gương mặt của ông Ryu thoáng tia hiền hậu....Có lẽ sau những chuyện xảy ra, ông đã có thể nhẹ lòng hơn...
Giọng nói trầm ấm vang lên:
"Ta đã biết mọi chuyện từ lâu, kể cả chuyện của Yuko, chỉ là muốn xem cậu mợ con có quay đầu hay không thôi...
Đáng tiếc, chúng nó ngày càng lún sâu đến không thể cứu vãn... Tất cả để anh rể con làm chủ đi, ta cũng chẳng thể dạy dỗ chúng nữa rồi..."
Gương mặt điển trai hiện lên tia kinh ngạc, Shin cũng không thể ngờ, ông ngoại của anh đã biết tất cả...
Anh nói:
"Ông ngoại, vậy tại sao ông vẫn chấp nhận cho Yuko sống trong gia tộc, là con cháu của Yamamoto?"
Ông Ryu nhẹ gắp một hạt thức ăn đưa đến bên miệng con chim trong lồng để nó ăn sau đó mới khẽ cất lời đáp:
"Ta đã biết mọi chuyện từ lúc cậu mợ con về quê của mợ sau đó mang về một đứa nhỏ. Cô ta không có khả năng mang thai nữa, Yuka lại là con gái cho nên việc liên hôn sẽ phải để cho nó gánh vác. Satomi có tham vọng, ta tất nhiên nhìn ra được, cô ta cũng chẳng muốn bản thân bị gọng kiềm cho nên mới nói với Ren.....Cậu của con mê muội vì cô ta vậy là chọn một đứa bé thay thế mọi trọng trách cho Yuka...Khi gặp Yuko, ta đã bị con bé thu hút, đôi mắt tím của con bé rất đặc biệt, vừa sáng, vừa thuần khiết khiến người ta thấy bình yên lắm, khác hẳn với đôi mắt của Satomi luôn khiến ta chán ghét dù rằng nhiều lần ta đã muốn không quá gắt gỏng, thừa nhận cô ta là con dâu trưởng trong gia tộc...Yuko là đứa nhỏ đáng thương ngay từ lúc sinh ra, số phận của nó bị người ta tính toán, ta lúc đó chỉ muốn giữ đức cho gia tộc mình, mà Yuko cũng rất dễ thương cho nên ta không ghét bỏ con bé được, nhắm mắt làm ngơ giao cho quản gia Ann nuôi nấng. Quả nhiên, con bé không bao giờ khiến ta thất vọng, luôn luôn cố gắng từng ngày để hoàn thiện bản thân cho dù chịu sự bất công từ ba và mẹ. Có một đứa cháu ngoan ngoãn, hiểu chuyện như Yuko, ta tất nhiên không ngại thừa nhận con bé là người trong gia tộc. Nếu trời cao đã an bài để con bé đến với chúng ta, vậy hãy vui vẻ đón nhận và yêu thương con bé thay cho số phận quá đỗi đáng thương."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Shin nghe ông Ryu nói mà lòng nhẹ nhõm, anh cứ tưởng ông ngoại sẽ tức giận làm lớn chuyện... Từ trước đến nay đối với Yuko ông ngoại luôn có sự công bằng, nhưng Shin không nghĩ ông lại yêu thương Yuko như thế, chẳng khác gì những người cháu đích thị trong gia tộc mình...
Shin ngẫm nghĩ hồi lâu sau đó mới cẩn trọng hỏi ông Ryu:
"Ông ngoại, nếu con nói, con cùng chị Yuko từ lâu đã có tình cảm thì sao? Là tình cảm nam nữ, không phải tình chị em như ông hay nghĩ đâu. Con dù sao cũng là cháu ngoại, tất nhiên nếu muốn kết hôn thì phần lớn nghiêng về bên nhà nội nhiều hơn. Con chỉ muốn hỏi ý kiến của ông thôi, còn việc con cưới ai là do con quyết định... Dù Yuko không có địa vị cao sang nhưng trái tim con chỉ có thể chứ mỗi cô ấy, ông ngoại có ngăn cản cũng không được đâu..."
Ông Ryu nhíu mày, cánh môi như ẩn như hiện ánh lên nụ cười. Ông nói:
"Đúng rồi, ý cậu là ý trời, ai dám chống cậu chứ, kể cả lão già này cũng phải nhúng nhường cậu còn gì..."
Shin đưa tay gãi nhẹ sau đầu, môi không tự chủ mỉm cười rồi đáp:
"Ông ngoại này, con làm gì có uy như thế..."
Ông Ryu cười to, ngón trỏ đưa ra dí vào giữa trán của Shin một cái. Tiếng của ông vui vẻ vang lên:
"Thật ra thì ông ngoại đã nửa nghi nửa ngờ hai đứa các con từ lâu rồi, chỉ là có nhiều chuyện khiến ông không tiện vạch trần hai đứa...Ta còn đang tính kế thử thách tình yêu của cả hai nữa...Nhưng tình hình hiện tại thì không tiện, dù sao chính miệng con cũng thừa nhận rồi, vậy ông ngoại chờ ngày con đưa cháu dâu quý của ta về ra mắt đấy.
Lựa lời giải thích cho ba mẹ con, cũng tranh thủ sắp xếp công việc rồi bay sang Mĩ thăm Yuko. Con bé có một mình ta rất lo, đứa nhỏ đó luôn luôn phấn đấu đến kiệt sức, con xem qua Mĩ với con bé sớm sớm để chăm sóc nghe chưa..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Shin nghe thấy những lời quan tâm, đcặ biệt là sự chấp thuận từ ông Ryu mà khóe môi không ngừng giươn cao.
Anh phấn khởi đáp:
"Con cảm ơn ông ngoại, gì thì gì, sự chấp thuận của ông vẫn là điều ý nghĩa nhất với chúng con. Ông yên tâm, con sẽ sớm mang Yuko trở về để ra mắt mọi người. Mẹ con rất thương Yuko, con tin bà ấy cũng sẽ như ông, toàn tâm toàn ý tác thành cho chúng con."
Ông Ryu thấy Shin vui như vậy trong lòng cũng lâng lâng xúc động...Ông bây giờ chỉ mong cuộc đời còn lại nhìn thấy con cháu sống an nhiên, hạnh phúc là đã thỏa mãn..Thứ danh vọng, quyền thế kia ông không muốn chạy theo nó nữa...
Cũng trong hôm đó, Shin về nhà nói mọi chuyện cho ba mẹ anh nghe cùng với gọi điện thoại thông báo đến dượng Hạo cùng dì ba Ran của mình, đồng thời hỏi thăm tình hình hiện tại của Huỳnh Đan...
Chi Tiểu Đan của anh vẫn trong tình trạng hôn mê được anh rể Hoàng Nguyên túc trực chăm sóc bên cạnh...
Khi Shin nói rõ mọi việc cho ba mẹ mình nghe, anh liền nhận được lời hồi đáp vô cùng thản nhiên từ người mẹ thân yêu của mình...
"Mẹ biết mọi chuyện từ trước rồi, chỉ là muốn xem hai đứa yêu nhau được bao lâu nên không tiện nói ra. Với lại tình hình lúc trước hỗn loạn, mẹ sợ nguy hiểm đến Yuko cho nên vẫn mắt nhắm mắt mở, chứ thật ra mẹ đã ưng bụng chuyện của hai đứa rồi. Con đấy nhé, không được dạy hư con dâu ngoan, con gái cưng của mẹ đâu, con bé vẫn còn đi học...Đừng có làm cho người ta sợ đấy...!"
Shin gọi điện thoại nói với Yuko mọi chuyện, anh nói rằng mối quan hệ của cả hai đã được các trưởng bối chấp nhận rồi, điều này làm cho Yuko vừa kinh ngạc, vừa vui mừng lại còn xúc động đến bật khóc. Anh phải an ủi cô một lúc, sau đó mới dịu dàng nói một câu:
"Anh sẽ sớm đến đón em trở về, tiểu hoàng hôn của anh !"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro