Em Vẫn Là Trên...
2024-09-06 07:26:28
Yuko ăn xong thì dọn dẹp chén dĩa mang đến bồn rửa. Shin nhìn cô như vậy bắt đầu phụ một tay. Trong lúc thu dọn trên bàn ăn, anh nói với ba mẹ mình:
"Hôm nay nhà chính có hơi không ổn, dọn dẹp xong con đưa chị ấy về nhà con tránh rước phiền hà. Có gì mẹ gọi nói với ông ngoại dùm con để ông đỡ lo. Dù sao hôm nay cũng là cuối tuần, là ngày chị ấy theo con về nhà để ôn tập bài học, ông ngoại biết nhưng con nhờ mẹ nói một tiếng để ông yên tâm. Dì Ran bây giờ bận rộn, mẹ hãy an ủi ông ngoại thay dì ấy đi. Gọi điện được rồi không cần sang nhà chính đâu mắc công phải gân cổ lên cãi với ba cái đầu đá nhà cậu hai."
Bà Rin thở dài gật nhẹ đầu, ông Shito giao lại khâu dọn dẹp cho đôi trẻ rồi dìu vợ ra ngoài phòng khách ngồi trước, lời trấn an nhẹ nhàng khẽ thì thầm bên tai bà Rin:
"Đừng lo, nếu xảy ra chuyện còn có anh thay em gánh vác, sợ gì chứ."
Bà Rin nghe lời chồng thì thầm mà đôi mắt đỏ hoe. Lúc nào ông Shito cũng luôn cho bà cảm giác an toàn cả, bà phải tu đức nhiều lắm mới được ông trời ban cho người chồng hoàn hảo như thế...
Yuko bị Shin kéo đứng sang một bên để anh rửa chén. Cô vừa nhìn anh thành thục rửa từng cái chén vừa ngập ngừng hỏi:
"Shin, anh vẫn ổn phải không ?"
Người đàn ông nghe thấy câu hỏi có hơi ngưng hành động rửa chén lại sau đó đánh mắt sang nhìn người bên cạnh. Khóe môi anh tuấn cong lên một đường mê người, Shin khẽ đáp:
"Có gì mà không ổn hả bé cưng !"
Yuko cắn nhẹ môi dưới, đôi mắt tím xót xa hiện lên tia xót xa nhìn anh rồi nói:
"Chuyện công ty bây giờ đang rối rắm, anh không chỉ lo cho công ty nhà ngoại lại còn gánh thêm công ty của gia tộc bên nội và còn lo thêm cho em nữa....Shin, em xót lắm ! Anh cứ như thế thì sẽ đổ bệnh mất. Hay thời gian này anh cứ để em tự mình..."
"Không được, anh không cho phép !"
Yuko chưa nói hết câu đã bị Shin trầm giọng ngăn chặn lại câu nói dang dở. Anh vờ trừng mắt hù dọa cô nhưng
Yuko chỉ mỉm cười đưa tay vuốt lất vài sợi tóc rơi trên trán anh.
Shin hé môi ngậm lấy cổ tay trắng nõn khẽ cắn nhẹ làm cho Yuko như bị điện giật mà rụt tay lại, trong lòng có chút xấu hố.
Shin làm sao không biết Yuko lo lắng cho anh chứ nhưng với anh cô vẫn là quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Giọng nói ấm áp đầy quan tâm của Shin cất lên:
"Chuyện công ty không chỉ có một mình anh lo, còn có nhiều người khác nữa. Hai bên công ty anh đều biết cách để cân bằng, anh bảo đảm sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe. Nhưng còn em thì khác, em là tâm can của anh, anh không thể không để mắt đến em. Dù có bận cách mấy anh vẫn muốn em được an toàn, nhất là thời điểm này thế sự công ty đang rối ren, cậu mợ nhất định sẽ nôn nóng mà làm liều để em nhanh chóng thay thế Yuka gả cho
Takahashi. Hoàng hôn nhỏ, anh biết em lo lắng nhưng cũng xin em đừng không cho anh quan tâm em. Tin anh, mọi chuyện rồi sẽ ổn !"
Đôi mắt tím xinh đẹp vì những lời nói đầy thâm tình mà xuất hiện tầng sương mỏng, Yuko chẳng màng đến cô đang ở nhà của ba mẹ Shin cứ thế nhón chân trao cho anh một nụ hôn lên môi. Nụ hôn chỉ nhẹ thôi nhưng đủ để
Shin thấy ngọt ngào.
Yuko nhỏ giọng khẽ thì thầm đủ để hai người nghe:
"Em yêu anh, chỉ cần là anh, em nhất định sẽ tin tưởng."
Rửa chén xong cả hai đi ra ngoài phòng khách, trên tay Yuko còn có đĩa trái cây mà cô mới gọt.
Yuko để đĩa trái cây lên bàn rồi lấy nĩa ghim một miếng táo đưa cho bà Rin và nói:
"Cô út, cô ăn một chút tao con mới gọt đi. Cô đừng lo lắng quá, mọi người sẽ có cách giải quyết chuyện ở công ty mà."
Bà Rin sầu não mỉm cười nhận lấy, tay đưa lên vuốt tóc của Yuko.
Ông Shito nhìn đồng hồ trên tay, đôi mắt tiện thể hướng qua khe cửa sổ nhìn một chút sau đó hướng đến Shin cất tiếng:
"Con đưa chị Yuko về nhà nghỉ ngơi đi, hôm nay cả ngày bận rộn làm việc và học tập cả hai đứa cũng mệt rồi. Ba thấy trời nổi gió có lẽ sắp mưa đấy, hai đứa tranh thủ về tránh nếu mưa to sẽ nguy hiểm."
Shin nghe thế cũng đưa tay nhìn đồng hồ, anh lấy balo của Yuko cùng cặp táp của mình và đứng dậy.
Tiếng nói trầm ấm vang lên:
"Được rồi, con đưa chị Yuko về đây, ba với mẹ nghỉ ngơi đi đừng có mà tìm em cho con đấy. Trời nổi gió to là có mưa, mà mưa thì hai người ấp nhau cũng ấm lắm."
Bà Rin đang phiền muộn chuyện gia đình bên nhà ngoại thì bị lời của con cắt ngang dòng suy nghĩ. Gương mặt kiều diễm hơi thẹn, đôi mắt trừng lớn với anh rồi đáp:
"Nhiều chuyện, chị con còn nhỏ, ăn nói cẩn thận vào tránh vấy bẩn đóa hoa nhỏ của mẹ. Mau đưa chị Yuko về nhanh."
Shin cười cười nhẹ kéo Yuko đứng dậy mà cô vì lời của anh nói cũng hằn lên nhiều suy nghĩ sâu xa....Mấy cái này là do bị anh dạy hư...
Yuko bí mật ngắt bên hông của Shin làm anh hơi rít nhỏ một tiếng nhìn cô thì bắt gặp đôi mắt tím long lanh đang trừng mình vì ăn nói không đứng đắn.
Cô gái nhỏ lễ phép chào hỏi trước khi ra về:
"Vậy con với Shin về đây, cô út với dượng tranh thủ nghỉ ngơi nha. Hôm nay con đã làm phiền hai người rồi, có gì con nhờ cô út nói với ông nội con đến nhà Shin luôn ạ."
Ông Shito mỉm cười đáp:
"Được rồi, hai đứa mau về đi, gió lớn quá rồi đổ mưa bây giờ."
Hai bạn nhỏ gật đầu chào hai vị thân sinh sau đó rời đi. Shin trước khi ra khỏi phòng khách còn quay đầu lại lớn giọng nhắc nhở ba mẹ mình:
"Đừng có tìm em cho con đấy."
Nói rồi kéo lấy tay Yuko đi nhanh ra xe vì còn ở lại anh chắc chắn sẽ bị mẹ thân yêu tẫn cho một trận rồi mới được về.
Bà Rin thật không ngờ thằng con mình nó nhây quá, bà hét lớn hướng ra ngoài:
"Mày đừng có lắm lời, khôn hồn thì mang cháu nội về đây cho mẹ. Thằng oắt con nhiều chuyện."
"Hôm nay nhà chính có hơi không ổn, dọn dẹp xong con đưa chị ấy về nhà con tránh rước phiền hà. Có gì mẹ gọi nói với ông ngoại dùm con để ông đỡ lo. Dù sao hôm nay cũng là cuối tuần, là ngày chị ấy theo con về nhà để ôn tập bài học, ông ngoại biết nhưng con nhờ mẹ nói một tiếng để ông yên tâm. Dì Ran bây giờ bận rộn, mẹ hãy an ủi ông ngoại thay dì ấy đi. Gọi điện được rồi không cần sang nhà chính đâu mắc công phải gân cổ lên cãi với ba cái đầu đá nhà cậu hai."
Bà Rin thở dài gật nhẹ đầu, ông Shito giao lại khâu dọn dẹp cho đôi trẻ rồi dìu vợ ra ngoài phòng khách ngồi trước, lời trấn an nhẹ nhàng khẽ thì thầm bên tai bà Rin:
"Đừng lo, nếu xảy ra chuyện còn có anh thay em gánh vác, sợ gì chứ."
Bà Rin nghe lời chồng thì thầm mà đôi mắt đỏ hoe. Lúc nào ông Shito cũng luôn cho bà cảm giác an toàn cả, bà phải tu đức nhiều lắm mới được ông trời ban cho người chồng hoàn hảo như thế...
Yuko bị Shin kéo đứng sang một bên để anh rửa chén. Cô vừa nhìn anh thành thục rửa từng cái chén vừa ngập ngừng hỏi:
"Shin, anh vẫn ổn phải không ?"
Người đàn ông nghe thấy câu hỏi có hơi ngưng hành động rửa chén lại sau đó đánh mắt sang nhìn người bên cạnh. Khóe môi anh tuấn cong lên một đường mê người, Shin khẽ đáp:
"Có gì mà không ổn hả bé cưng !"
Yuko cắn nhẹ môi dưới, đôi mắt tím xót xa hiện lên tia xót xa nhìn anh rồi nói:
"Chuyện công ty bây giờ đang rối rắm, anh không chỉ lo cho công ty nhà ngoại lại còn gánh thêm công ty của gia tộc bên nội và còn lo thêm cho em nữa....Shin, em xót lắm ! Anh cứ như thế thì sẽ đổ bệnh mất. Hay thời gian này anh cứ để em tự mình..."
"Không được, anh không cho phép !"
Yuko chưa nói hết câu đã bị Shin trầm giọng ngăn chặn lại câu nói dang dở. Anh vờ trừng mắt hù dọa cô nhưng
Yuko chỉ mỉm cười đưa tay vuốt lất vài sợi tóc rơi trên trán anh.
Shin hé môi ngậm lấy cổ tay trắng nõn khẽ cắn nhẹ làm cho Yuko như bị điện giật mà rụt tay lại, trong lòng có chút xấu hố.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Shin làm sao không biết Yuko lo lắng cho anh chứ nhưng với anh cô vẫn là quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Giọng nói ấm áp đầy quan tâm của Shin cất lên:
"Chuyện công ty không chỉ có một mình anh lo, còn có nhiều người khác nữa. Hai bên công ty anh đều biết cách để cân bằng, anh bảo đảm sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe. Nhưng còn em thì khác, em là tâm can của anh, anh không thể không để mắt đến em. Dù có bận cách mấy anh vẫn muốn em được an toàn, nhất là thời điểm này thế sự công ty đang rối ren, cậu mợ nhất định sẽ nôn nóng mà làm liều để em nhanh chóng thay thế Yuka gả cho
Takahashi. Hoàng hôn nhỏ, anh biết em lo lắng nhưng cũng xin em đừng không cho anh quan tâm em. Tin anh, mọi chuyện rồi sẽ ổn !"
Đôi mắt tím xinh đẹp vì những lời nói đầy thâm tình mà xuất hiện tầng sương mỏng, Yuko chẳng màng đến cô đang ở nhà của ba mẹ Shin cứ thế nhón chân trao cho anh một nụ hôn lên môi. Nụ hôn chỉ nhẹ thôi nhưng đủ để
Shin thấy ngọt ngào.
Yuko nhỏ giọng khẽ thì thầm đủ để hai người nghe:
"Em yêu anh, chỉ cần là anh, em nhất định sẽ tin tưởng."
Rửa chén xong cả hai đi ra ngoài phòng khách, trên tay Yuko còn có đĩa trái cây mà cô mới gọt.
Yuko để đĩa trái cây lên bàn rồi lấy nĩa ghim một miếng táo đưa cho bà Rin và nói:
"Cô út, cô ăn một chút tao con mới gọt đi. Cô đừng lo lắng quá, mọi người sẽ có cách giải quyết chuyện ở công ty mà."
Bà Rin sầu não mỉm cười nhận lấy, tay đưa lên vuốt tóc của Yuko.
Ông Shito nhìn đồng hồ trên tay, đôi mắt tiện thể hướng qua khe cửa sổ nhìn một chút sau đó hướng đến Shin cất tiếng:
"Con đưa chị Yuko về nhà nghỉ ngơi đi, hôm nay cả ngày bận rộn làm việc và học tập cả hai đứa cũng mệt rồi. Ba thấy trời nổi gió có lẽ sắp mưa đấy, hai đứa tranh thủ về tránh nếu mưa to sẽ nguy hiểm."
Shin nghe thế cũng đưa tay nhìn đồng hồ, anh lấy balo của Yuko cùng cặp táp của mình và đứng dậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếng nói trầm ấm vang lên:
"Được rồi, con đưa chị Yuko về đây, ba với mẹ nghỉ ngơi đi đừng có mà tìm em cho con đấy. Trời nổi gió to là có mưa, mà mưa thì hai người ấp nhau cũng ấm lắm."
Bà Rin đang phiền muộn chuyện gia đình bên nhà ngoại thì bị lời của con cắt ngang dòng suy nghĩ. Gương mặt kiều diễm hơi thẹn, đôi mắt trừng lớn với anh rồi đáp:
"Nhiều chuyện, chị con còn nhỏ, ăn nói cẩn thận vào tránh vấy bẩn đóa hoa nhỏ của mẹ. Mau đưa chị Yuko về nhanh."
Shin cười cười nhẹ kéo Yuko đứng dậy mà cô vì lời của anh nói cũng hằn lên nhiều suy nghĩ sâu xa....Mấy cái này là do bị anh dạy hư...
Yuko bí mật ngắt bên hông của Shin làm anh hơi rít nhỏ một tiếng nhìn cô thì bắt gặp đôi mắt tím long lanh đang trừng mình vì ăn nói không đứng đắn.
Cô gái nhỏ lễ phép chào hỏi trước khi ra về:
"Vậy con với Shin về đây, cô út với dượng tranh thủ nghỉ ngơi nha. Hôm nay con đã làm phiền hai người rồi, có gì con nhờ cô út nói với ông nội con đến nhà Shin luôn ạ."
Ông Shito mỉm cười đáp:
"Được rồi, hai đứa mau về đi, gió lớn quá rồi đổ mưa bây giờ."
Hai bạn nhỏ gật đầu chào hai vị thân sinh sau đó rời đi. Shin trước khi ra khỏi phòng khách còn quay đầu lại lớn giọng nhắc nhở ba mẹ mình:
"Đừng có tìm em cho con đấy."
Nói rồi kéo lấy tay Yuko đi nhanh ra xe vì còn ở lại anh chắc chắn sẽ bị mẹ thân yêu tẫn cho một trận rồi mới được về.
Bà Rin thật không ngờ thằng con mình nó nhây quá, bà hét lớn hướng ra ngoài:
"Mày đừng có lắm lời, khôn hồn thì mang cháu nội về đây cho mẹ. Thằng oắt con nhiều chuyện."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro