Hoàng Hôn Phân Giới (Bản Dịch)

Ngoại Lai

Hắc Sơn Lão Quỷ

2024-05-22 20:08:50

"Biến mất?"

Khi hương đốt xong, thanh âm bà bà cầu nguyện cũng đột nhiên dừng lại, Hồ Ma cũng chợt thấy hoa mắt.

Gió rét âm lãnh thấu xương, lại tại thời khắc này đột nhiên biến mất, giống như lúc xuất hiện, không có dấu hiệu nào.

Mà Hồ Ma cũng lại lần nữa cảm nhận được nhiệt độ khô nóng truyền đến từ Hỏa Đường Tử, mồ hôi trên người lại lần nữa tuôn ra.

Lại nhìn lên, những bóng người quỷ dị ở bên trong Lão Hỏa Đường Tử cũng đã hoàn toàn không nhìn thấy.

Giống như vừa rồi mới nhìn thấy kia chỉ là ảo giác của mình.

Bà bà ở bên cạnh a hỏa đường tử, yên lặng ngồi, cũng không nói chuyện, qua rất lâu, mới chậm rãi thu thập.

Tiểu Hồng Đường cũng lặng lẽ nhích tới gần, nàng quệt miệng, tựa hồ không được cao hứng.

"Hiện tại là tình huống gì?"

Hồ Ma càng không dám thở mạnh, chỉ yên lặng đánh giá, lặng lẽ đem tư thế quỳ, đổi thành tư thế ngồi.

Hắn không hiểu điều này đại biểu cho cái gì, cũng không dám xen vào lung tung.

"Hồ gia bà bà..."

Lúc này, mấy người lão tộc trưởng vẫn luôn ở phía dưới quan sát, nhìn thấy tràng cảnh này đều cảm thấy lo lắng, nhìn bà bà thấp đầu thu dọn đồ đạc , nét mặt của bọn hắn tựa hồ cũng rất khó khăn: "Dù sao năm đó lão Hồ Sơn huynh đệ không được thiêu ở bên trong Lão Hỏa Đường Tử, các tổ tông cũng không biết tiểu Hồ Ma, ngài xem nếu không, ta lại nghĩ những biện pháp khác, cho tiểu Hồ Ma..."

"Sẽ nhận."

Bà bà bỗng nhiên mặt lạnh mở miệng: "Coi như hiện tại các tổ tông không nhận hắn, chờ ta tiến vào Hỏa Đường Tử cũng sẽ nhận."

"Ngươi đừng có đánh chủ ý gì, đây là giọt máu cuối cùng của Hồ gia."

"Ta sẽ không để cho hắn xảy ra chuyện, cũng sẽ không để hắn cả một đời trốn ở bên trong thôn trang này, ngay cả cửa cũng không ra được!"

"..."

"Bà bà ngài hiểu lầm, ai cũng không muốn tiểu Hồ Ma xảy ra chuyện."

Đám người lão tộc trưởng vội vàng giải thích, một bên đỡ bà bà, đến bên cạnh nói chuyện: "Những năm này Hồ Sơn huynh đệ, còn có bà bà ngài giúp đỡ bên trong thôn trang, tất cả mọi người đều nhìn ở trong mắt, nhưng các lão tổ tông dù sao cũng không phải người sống, không phân rõ chuyện này a..."

“Trước hết Ngài qua bên này, chúng ta cũng có đôi lời muốn thương lượng cùng ngài."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Có lẽ, muốn để các lão tổ tông nhận tiểu Hồ Ma còn có biện pháp khác..."

"..."

"..."

Mắt thấy bà bà bị bọn hắn đỡ đến một bên, tựa hồ đang khẩn trương nói gì đó.

Hồ Ma cũng vội vàng từ dưới đất đứng lên, giúp bà bà cầm bao đựng đồ đã được thu thập xong, sau đó đứng qua một bên.

Cách Lão Hỏa Đường Tử quỷ dị kia xa một chút, rồi mới hỏi Tiểu Hồng Đường nghi hoặc ở trong lòng:

"Các lão tổ tông không nhận ta, là có ý gì?"

"..."

"Hồ Ma ca ngươi thật hoàn toàn không nhớ gì sao?

Tiểu Hồng Đường nghiêng đầu, hiếu kì quan sát Hồ Ma, lại để cho hắn cảm thấy nhột nhạt trong lòng.

Cũng may Tiểu Hồng Đường cũng không có hỏi nhiều, chỉ nói: "Lão Hỏa Đường Tử, chính là nơi hỏa thiêu tổ tiên!"

"Các lão nhân ở trong thôn trang đều muốn được vào bên trong Lão Hỏa Đường Tử để thiêu sau khi chết."

"Đời đời kiếp kiếp đều là như vậy, trừ khi lúc còn sống không được hoan nghênh, tựa như Thôi lão thái gia, khi còn sống khi trộm cắp khắp nơi, còn ăn đồ không nên ăn, cho nên người nhà họ Thôi ghét bỏ hắn, không cho vào Lão Hỏa Đường Tử, phải chôn ở bên ngoài thôn trang."

"Bà bà còn sợ hắn xảy ra chuyện, cho nên đi tìm tấm ván quan tài kia canh giữ hắn."

"..."

"Bên trong thôn trang lại có tập tục này sao?"

Hồ Ma nhớ tới lúc vừa rồi nhìn thấy vô số bóng người xuất hiện ở bên trong Lão Hỏa Đường Tử để nhìn thân phận của hắn.

Trong lòng không rét mà run: vậy phải đốt bao nhiêu người?

Nhưng lại hơi nghi hoặc một chút: "Tại sao phải đốt nhiều tổ tiên như vậy, Lão Hỏa Đường Tử thì có ích lợi gì?"

"Bảo hộ cho con cháu..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiểu Hồng Đường cười hì hì nói: "Bên trong Lão Hỏa Đường Tử, tổ tiên có linh, có thể trừ tà, khư quỷ, cho con cháu tích phúc."

"Thiêu đốt càng nhiều người thì càng linh nghiệm."

"Bình thường bọn hắn sẽ bảo hộ thôn trang, để tà ma bên ngoài không dám đi vào."

"Nếu như bên trong thôn trang có người nào bị tà ma xâm nhập, hoặc là bị cuốn lấy, tới Lão Hỏa Đường Tử bái lạy là được rồi, xem như là ban đêm, nếu như có việc gấp muốn đi ra khỏi thôn trang, tới nắm một nắm tro, bỏ vào trong ví, nó so với bùa hộ thân còn dùng tốt hơn..."

"..."

"Còn có tác dụng như vậy?"

Hồ Ma tinh tế tưởng tượng, lại càng cảm thấy hợp lý.

Ngay từ đầu hắn nghe thấy bên trong Lão Hỏa Đường Tử thiêu đốt nhiều người như vậy, lại nhớ tới có vô số bóng người tuôn ra, trong lòng chỉ cảm thấy có chút kinh dị, nơi đây rõ ràng là một nơi tà môn, là địa phương tràn ngập tà ma, lại đem nhiều người như vậy thiêu đốt tại một chỗ, làm sao có thể an tâm?

Nhưng bây giờ hắn lại hiểu rõ, thôn trang này có thể sống sót, vẫn là có đạo lý của mình.

Trên thế giới có nhiều tà ma như vậy, đương nhiên sẽ có phương pháp đối phó với tà ma.

Mà mặc kệ là hắn theo thần phật hay là đạo khác, đều không đáng tin so với việc mời tổ tiên nhà mình?

Chỉ là, nếu như nắm một nắm tro hương giữ ở trên người, liền có thể trừ tà thì vì sao lại phiền toái như vậy?

...

"Hồ Ma ca ca cùng người khác không giống, bên trong Lão Hỏa Đường Tử, không có người Hồ gia..."

Tiểu Hồng Đường nói ra một câu, liền giải thích nghi hoặc của Hồ Ma, cũng làm cho hắn hiểu được tình cảnh bối rối của mình bây giờ.

"Hồ gia là ngoại lai, không có tổ tiên chôn ở bên trong Lão Hỏa Đường Tử."

"Bà bà lúc đầu muốn cùng những tổ tông kia nói chuyện, mời bọn họ giúp một tay, trước phù hộ Hồ Ma ca ca, nhưng tổ tông không đồng ý!"

"Cho nên Hồ Ma ca ca đụng phải tà ma không ai quản, cầm tro cốt đi ra khỏi thôn trang cũng không linh nghiệm."

"Nhưng chờ bà bà sau khi chết rồi sẽ được thiêu ở bên trong Lão Hỏa Đường Tử, thì những tổ tông kia sẽ nhận Hồ Ma ca ca, cũng liền có người phù hộ ngươi..."

"..."

"Thì ra là như vậy..."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Hôn Phân Giới (Bản Dịch)

Số ký tự: 0