Hoàng Thượng Chỉ Thích Làm Nũng
Ngoại truyện Gi...
Hảo Điềm Áp Đẳng
2025-03-15 18:45:05
Tôi là chủ tịch.Bởi vì ông nội tôi, cha tôi, mẹ tôi đều là chủ tịch.Vì vậy, số phận của tôi là trở thành một chủ tịch.Nhưng mà, tôi luôn cảm thấy, tôi và các chủ tịch khác không giống nhau.Ví dụ như trong phim truyền hình, những chủ tịch kia luôn rất rảnh rỗi, gần như không có công việc gì phải xử lý, mỗi ngày chỉ cần yêu đương.Mà tôi, lại phải làm việc đến nửa đêm, lúc nào cũng có cuộc họp phải mở, email trong hòm thư bao bao giờ trả lời hết.Tôi đã đọc tiểu thuyết mạng từ khi còn học đại học và đó là cách duy nhất để có thể thư giãn.Nhưng trong một đoạn thời gian dài, tôi đã không thể tìm được cuốn truyện nào thích hợp.Nhân vật chính trong truyện nam, luôn muốn đại sát tứ phương, luôn muốn mỹ nhân vờn quanh, cuối cùng còn muốn không ngại ngàn dặm xa xôi đi mở đại lục mới gì đó.Tôi đọc mãi cũng cảm thấy mệt mỏi.Truyện dành cho nữ, chủ tịch luôn rất bá đạo, mỗi ngày đều muốn chặn nữ chính ở góc tường.Bọn họ phải hợp tan tan hợp vài lần, chủ tịch mới có thể thấy rõ tâm tư của mình. Từ nay về sau trong mắt chủ tịch chỉ có nữ chính, toàn tâm toàn ý nâng nữ chính lên tận trái tim, sau đó hết truyện.Tôi không muốn làm chủ tịch như vậy.Tôi muốn ai đó giữ tôi trong lòng bàn tay.Nhưng cho tới bây giờ cũng không có tác giả nào viết truyện về nam chính "íu đúi" và nữ chính bá đạo cả.Cho đến khi trong lúc vô tình, tôi thấy được tiểu thuyết của Hà Duyệt.Cô ấy viết nữ chính đều rất sủng nam chính.Cô ấy nói muốn viết những câu chuyện trái ngược với lãng mạn thông thường.Cô ấy còn nói, phụ nữ cũng có thể rất cường đại, cũng có thể bảo vệ người mình thích. Mà đàn ông, ở trước mặt người mình thích có thể nũng nịu, làm giá.Đại khái là phong cách sáng tác của cô ấy không phù hợp khẩu vị của đại đa số người, cho nên người xem tiểu thuyết của cô ấy vẫn rất thấp.Nhưng cô ấy lại là bổn mạng của tôi!Là nữ thần của tôi!Chúng tôi liên tục trao đổi trong khu bình luận, suốt sáu năm, từ khi tôi học tiến sĩ, đến khi tôi tiếp nhận công ty của gia đình.Đến một ngày, cô ấy nói với tôi, cô ấy quyết định từ bỏ ngôn tình.Cô ấy muốn viết một câu chuyện lịch sử kể về người xưa sau khi đả thông tư tưởng, tự tìm ra con đường chấn hưng dân tộc.Tôi mượn danh nghĩa gửi trang bìa cho cô ấy, thêm wechat của cô ấy.Tôi lấy ảnh chụp của mình làm bìa, tôi hy vọng, tôi có thể trở thành nam chính trong cuộc đời cô ấy.Nếu như không thể đi vào cuộc sống của cô, vậy đi vào câu chuyện của cô ấy cũng được.Kết quả không nghĩ tới, tôi thật sự xuyên vào thế giới cô ấy viết ra.Còn cô ấy, so với tưởng tượng của tôi còn tốt hơn rất nhiều!-----------Phiên ngoại thanh lâu thiênTa đã nói, thế giới bên ngoài rất nguy hiểm.Tất cả các cô nương trong thanh lâu cộng lại, đều không đẹp bằng hoàng thượng.Hoàng thượng quần áo sang trọng, cầm trong tay một cây quạt xếp, mang theo vẻ mặt phong lưu.Nói ngắn gọn, chính là lẳng lơ vô cùng.Là một vị mỹ nhân dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, ta không thể giả trang thành một vị quý công tử khác, cùng hắn khoác vai đập lưng ăn hoa tửu.Ta vốn định giả làm nha hoàn của hắn là được rồi.Nhưng mà, Hoàng thượng nói: "Nếu không có nữ cải nam trang, xuyên qua sẽ không hoàn hảo."Vì thế, ta đi theo phía sau hắn, trở thành một tiểu thư đồng vô cùng bình thường không có gì lạ.Hoàng thượng thong dong mặc hoa phất liễu, trên mặt thản nhiên, bộ dáng vô cùng thành thạo.Các loại cô nương oanh oanh yến yến, vừa nhìn thấy mặt hắn, bị hắn cười cho cái đã nhao nhao đỏ mặt.Cuối cùng, Hoàng thượng ngồi xuống một cái bàn trong góc.Ngay lập tức đã có nữ tử tuổi xuân xanh đưa lên một bầu rượu trắng.Trên đài cao, đang có mỹ nhân mặc sa y nhẹ nhàng nhảy múa, nữ tử sau rèm, giọng hát uyển chuyển êm tai.Hoàng thượng chỉ vào một nữ tử trong đó hỏi ta: "Vượng Tài, ngươi cảm thấy vị tỷ tỷ này thế nào?"Vượng Tài là ai?Hắn nhẹ nhàng gõ bàn trước mặt ta, ý tứ mười phần rõ ràng.Ta cắn răng: "Không quyến rũ bằng Quý phi tỷ tỷ.""Còn kia bên kia thì sao?""Không đoan trang bằng Thục tỷ tỷ.""Vậy ngươi bảo ta chọn ai?""Công tử tự soi gương là đủ rồi."Hắn dùng quạt gõ nhẹ lòng bàn tay, "Ồ" một tiếng dài.Một khúc kết thúc, nữ tử ca hát kia bị một nữ nhân trung niên vẻ mặt tươi cười dẫn về phía chúng ta:"Công tử, đây là Diệu Vân cô nương của Túy Nguyệt lâu của chúng ta......""Công tử, cô nương lần trước người mang về, chẳng phải còn đang chà bồn cầu sao?"Ta đặt chén rượu không nhẹ không nặng ở trên bàn, cắt đứt ý tưởng đẩy mạnh tiêu thụ của nữ nhân trung niên."Đưa Diệu Vân cô nương về cũng tốt, vừa hay ta có thể tiếp quản nàng."Diệu Vân cô nương ôn nhu yếu ớt mở miệng: "Vị tiểu ca này, lời này có ý gì?"Ta ôm quyền với nàng: "Trong nhà công tử có vợ dữ, làm cho cô nương chê cười rồi!"Hoàng thượng lộ ra một nụ cười xấu hổ: "Chê cười, chê cười rồi!"Sau đó hắn quay đầu nhìn ta: "Vượng Tài, chúng ta đi thôi, về trễ phu nhân sẽ tức giận mất."----hoàn----
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro