Hoàng Thượng! Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy, Còn Một Thai Tam Bảo
Ngươi… Không Ph...
2024-10-12 06:25:19
Bao nhiêu năm đã quen với khuôn mặt không có bớt của mình, đột nhiên trở lại nơi đây, mặt lại đầy vết bớt, nàng quả thực nhất thời không kịp phản ứng.
Dù sao sau này còn phải mở tiệm buôn bán, không tránh được việc giao tiếp với người, nếu mang theo khuôn mặt dọa người này, thì sẽ khó khăn trong việc xử lý công việc.
Mạnh Lâm Thanh có khả năng chữa trị cho chính mình, việc gì mà không làm chứ.
Trong phòng đúng lúc có sẵn gương đồng, Mạnh Lâm Thanh tiến lên soi.
Ồ… Lúc trước nàng còn chê ba đứa con xấu xí, bản thân làm mẫu thân cũng chẳng khá hơn là bao, gương mặt này quả thực giống như trong ấn tượng, đầy những vết bớt đáng sợ.
Ngoài một vết lớn và rõ ràng, xung quanh còn có vô số đốm nhỏ, cũng khó trách người khác nhìn thấy lại tỏ ra ghét bỏ.
Mạnh Lâm Thanh lập tức bắt mạch cho chính mình.
Trước đây nàng đã nghi ngờ vết bớt này có vấn đề, nhưng lúc đó chưa hiểu y thuật, không thể điều tra.
Sau khi có kinh nghiệm xuyên qua, nàng cũng học được y thuật.
Lần bắt mạch này, xác định vết bớt là do trúng độc, mà nàng hoàn toàn có thể tự chữa khỏi, lập tức dùng bút mực trong phòng ghi ra toa thuốc, dự định nhân lúc này trị liệu cho bản thân.
Xét đến việc còn phải cho ba đứa nhóc bú sữa, Mạnh Lâm Thanh đã dùng bài thuốc ôn hòa và chậm rãi, nhờ tiểu nhị giúp nàng đi lấy thuốc và sắc thuốc.
Hơn một tháng sau, qua giai đoạn ở cữ, vết bớt trên mặt Mạnh Lâm Thanh cũng mờ đi nhiều, nàng chuẩn bị rời khỏi khách điếm đi mua thuốc.
Nhưng còn một chuyện nữa, đó là vấn đề hộ tịch.
Một người chết không có hộ tịch, làm sao ký văn kiện mua nhà được?
Để giải quyết vấn đề hộ tịch, chỉ có thể dựa vào nhà mẫu thân đẻ, Mạnh Lâm Thanh quyết định trở về một chuyến, tìm mẫu thân nàng là Bạch Y Nhụ giúp đỡ, ngoài ra, nàng cảm thấy hiện tại những người khác đều không đáng tin cậy.
Nhà mẫu thân đẻ của Mạnh Lâm Thanh là phủ Thừa tướng, phụ thân nàng tuy là Thừa tướng đương triều, nhưng lại là một kẻ không đáng tin cậy, vì thế Mạnh Lâm Thanh hoàn toàn không có ý định nhờ hắn giúp đỡ, cũng không muốn hắn biết rằng nàng chưa chết.
Mẫu thân nàng Bạch Y Nhụ là chính thất, nhưng phụ thân lại sủng ái tiểu thiếp nhất, một đóa bạch liên hoa.
Vết bớt trên mặt mình, Mạnh Lâm Thanh nghi ngờ là do tiểu thiếp này tính kế, món nợ này sớm muộn gì nàng cũng sẽ tính toán.
Lúc nửa đêm, Mạnh Lâm Thanh thay một bộ dạ hành phục, lặng lẽ lẻn vào phủ Thừa tướng.
May mà nàng thân thủ bất phàm, suốt dọc đường không khiến ai chú ý.
Lẻn vào trong phủ Thừa tướng, Mạnh Lâm Thanh mẫu thânn theo ký ức tìm đến gian phòng chính, nhưng không lập tức làm kinh động người bên trong, mà ép sát vào cửa, nín thở, lắng nghe động tĩnh bên trong.
Dù sao sau này còn phải mở tiệm buôn bán, không tránh được việc giao tiếp với người, nếu mang theo khuôn mặt dọa người này, thì sẽ khó khăn trong việc xử lý công việc.
Mạnh Lâm Thanh có khả năng chữa trị cho chính mình, việc gì mà không làm chứ.
Trong phòng đúng lúc có sẵn gương đồng, Mạnh Lâm Thanh tiến lên soi.
Ồ… Lúc trước nàng còn chê ba đứa con xấu xí, bản thân làm mẫu thân cũng chẳng khá hơn là bao, gương mặt này quả thực giống như trong ấn tượng, đầy những vết bớt đáng sợ.
Ngoài một vết lớn và rõ ràng, xung quanh còn có vô số đốm nhỏ, cũng khó trách người khác nhìn thấy lại tỏ ra ghét bỏ.
Mạnh Lâm Thanh lập tức bắt mạch cho chính mình.
Trước đây nàng đã nghi ngờ vết bớt này có vấn đề, nhưng lúc đó chưa hiểu y thuật, không thể điều tra.
Sau khi có kinh nghiệm xuyên qua, nàng cũng học được y thuật.
Lần bắt mạch này, xác định vết bớt là do trúng độc, mà nàng hoàn toàn có thể tự chữa khỏi, lập tức dùng bút mực trong phòng ghi ra toa thuốc, dự định nhân lúc này trị liệu cho bản thân.
Xét đến việc còn phải cho ba đứa nhóc bú sữa, Mạnh Lâm Thanh đã dùng bài thuốc ôn hòa và chậm rãi, nhờ tiểu nhị giúp nàng đi lấy thuốc và sắc thuốc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn một tháng sau, qua giai đoạn ở cữ, vết bớt trên mặt Mạnh Lâm Thanh cũng mờ đi nhiều, nàng chuẩn bị rời khỏi khách điếm đi mua thuốc.
Nhưng còn một chuyện nữa, đó là vấn đề hộ tịch.
Một người chết không có hộ tịch, làm sao ký văn kiện mua nhà được?
Để giải quyết vấn đề hộ tịch, chỉ có thể dựa vào nhà mẫu thân đẻ, Mạnh Lâm Thanh quyết định trở về một chuyến, tìm mẫu thân nàng là Bạch Y Nhụ giúp đỡ, ngoài ra, nàng cảm thấy hiện tại những người khác đều không đáng tin cậy.
Nhà mẫu thân đẻ của Mạnh Lâm Thanh là phủ Thừa tướng, phụ thân nàng tuy là Thừa tướng đương triều, nhưng lại là một kẻ không đáng tin cậy, vì thế Mạnh Lâm Thanh hoàn toàn không có ý định nhờ hắn giúp đỡ, cũng không muốn hắn biết rằng nàng chưa chết.
Mẫu thân nàng Bạch Y Nhụ là chính thất, nhưng phụ thân lại sủng ái tiểu thiếp nhất, một đóa bạch liên hoa.
Vết bớt trên mặt mình, Mạnh Lâm Thanh nghi ngờ là do tiểu thiếp này tính kế, món nợ này sớm muộn gì nàng cũng sẽ tính toán.
Lúc nửa đêm, Mạnh Lâm Thanh thay một bộ dạ hành phục, lặng lẽ lẻn vào phủ Thừa tướng.
May mà nàng thân thủ bất phàm, suốt dọc đường không khiến ai chú ý.
Lẻn vào trong phủ Thừa tướng, Mạnh Lâm Thanh mẫu thânn theo ký ức tìm đến gian phòng chính, nhưng không lập tức làm kinh động người bên trong, mà ép sát vào cửa, nín thở, lắng nghe động tĩnh bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro