Đàm phán
2024-12-23 06:38:03
quân Spring đến nơi đã thấy đội quân Autumn không xa, Apidae dẫn đầu quân vững vàng tiến lên, đưa mũi thương chọc thẳng vào hàng địch
"Tiểu Vương tử Điện hạ! Ngươi không định trốn đâu đúng chứ?"
Trong hàng ngũ Autumn tản ra hai bên, một người thân hình rám nắng, cơ bắp chắc khỏẻ, trang phục có phần mát mẻ, toàn thân sắc vàng bao quanh, tóc cam sẫm dài đến vai. Đôi mắt cam vàng sắc liệm hệt như mãnh hổ, mặc dù thân hình vạm bỡ song độ tuổi cũng xêm xêm Apidae. Hai tay hai bên đeo đầy vàng, mỗi ngón một nhẫn.
Đích thực trông như khối vàng di độn
Apidae tất nhiên không hiểu cái thời trang chiến trường chói mắt của đối phương. Bỏ qua cách ăn mặc thì tiểu
Vương tử này có chút khó nhai. Nhìn đống cơ bắp nóng hổi kia, có khi một đấm vỡ sàn chắc chắn không thể điêu
Tornado bước đến trước mặt Apidae, dáng vẻ anh ta uể oải, có vẻ có chút bất mãn. Vừa vân vê cái nhẫn to tướng, giọng điệu vừa lười biếng
"Vị này chắc là tiểu Công tước Andrenidae được đề cập trong bức thư?"
"Là ta! Mặc dù ta có hẹn ngươi ngày mai nhưng xem ra ngươi không được kiên nhẫn lắm"
Tiểu Vương tử nhướng mày, không tình nguyện nhìn Apidae, dáng đứng có phần khó coi
"Ngươi gửi thư khiêu chiến, ta tôn trọng kẻ không tự lượng sức là ngươi. Quân lính của ta sẽ không xông lên, rồi bắt đầu đi!"
"Ta nghĩ chúng ta có chuyện cần nói hơn so với đánh nhau?"
Tornado nhíu mày, anh ta biết Apidae đang nhắc tới điều gì, có điều anh ta không có kiên nhẫn nghe. Cái tên đó chính là vẩy ngược của anh ta, Tornado sẽ không nghe bất cứ thứ gì liên quan đến người đó từ miệng người khác
"Ta và ngươi không có gì để nói! Đừng có câu giờ!"
Vừa dứt lời, đôi mắt Tornado như đỏ lên, lao đến trước mặt Apidae, vung một lực đấm cực mạnh. Apidae thất kinh, suýt soát né được, cú đấm gây chấn động, tiếng gió rít lên xung quanh cú đấm vừa rồi, tiếng gió như xé toạc không gian. Như dự đoán, nền đất đã lõm sâu. Apidae sớm đã cảnh giác, chưa từng buông lỏng nhưng hắn phải thừa nhận, tốc độ lúc nãy quá nhanh. Nếu không phải hắn luôn cảnh giác thì sớm đã tan xác rồi
Quân lính Spring không hẹn mà hít ngụm khí lạnh, cú đấm đó khiến họ chấn kinh, mồ hôi không hẹn mà tuôn một lúc. Ngược lại dáng vẻ sốc nặng của quân Spring, đội quân Autumn reo hò như lễ hội, không ngừng có tiếng cổ vũ vang lên, sĩ khí cực cao
Tornado lời nhát, từ từ nhc tay khi mặt đất, xy xoay cổ tay, phủi chút đất cát
"Ngươi không tệ, trên đời không có mấy người tránh được đòn đó đâu"
"Xem ra không đánh không thành bạn được rồi"
"Ai thèm làm bạn ngươi?"
"Ta chỉ muốn nói chuyện thôi, nhưng ngươi không chịu thì đành phải đánh, đánh rồi mới thành bạn mới nói chuyện bình thường được"
Toàn quân Spring nghe bồng bị khờ, tiểu Công tước Andrenidae mà cũng có ngày phải thốt ra cái lời nực cười này ư? Lời này nói không sai nhưng người nói lại là Apidae, có chút không hợp
Tiểu Công tước lên chiến trường chưa tới mười phút, hình tượng trong lòng người khác bỗng tan nát!
"Vì để tán thưởng cho lối tránh đòn nhanh gọn của ngươi, để ta giới thiệu - Ta là Tornado Carpo Autumn - tiểu
Vương tử của Vương quốc Autumn"
"Hân hạnh! Ta là Apidae Abeille Andrenidae - tiếu Công tước Andrenidae thuộc Đế quốc Spring"
Chào hỏi hoàn tất, hai bên lao vào nhau như mãnh hổ, quân lính hai bên tự biết mà lùi cả mấy dặm, sợ nhất là trầu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết
Huống hồ đây lại là hai kẻ mạnh nhất quân đối phương, đứng xem có khi còn nguy hiểm hơn tham chiến
Apidae tung cánh, bay giữa không trung, dáng bay hiên ngang mạnh mẽ, tốc độ lao nhanh, chỉa mũi thương dài thẳng vào Tornado. Chiếc thương cắm vào đất tạo ra sóng xung kích, nền đất vỡ vụn nhưng đâm hụt mất rồi. Lực đâm của Apidae rất mạnh, nền đất còn có vết nứt lan rộng. Người bình thường mà trúng thì chỉ có nhắm mắt xuôi tay
Tornado cũng không hề kém cạnh, tốc độ né đòn cũng rất nhanh, mắt thường khó mà theo kịp. Anh ta vừa né đòn chớp mắt đã chạy ra sau lưng Apidae vung cú đấm uy lực của mình. Apidae vừa liếc đã thấy, nhanh chóng lộn nhào, cây thương cắm có chút sâu, tạm thời không rút ra được. Hắn dựa vào điểm tựa là cây thương, lộn nhào né đòn, vừa lộn nhào liền thủ thế, đá một lực mạnh vào tay của đối phương
Tiểu Vương tử hai tay được bọc bởi cuồng phong, không chút xây xước, gió rít lên chói tai, sóng âm từ cú đấm lệch xuống đất làm rung chuyển nền đất yếu ớt. Apidae canh chuẩn, lập tức rút cây thườn của mình ra, lại thủ thế
Tornado đấm trượt, nhìn Apidae cười đầy vui vẻ, đã lâu rồi mới có người đánh tay đôi với anh ta mà vẫn đứng vững như vậy. Tornado nhìn ánh mắt của Apidae, đầy quyết tâm cũng đầy kiên định. Một đối thủ xứng tầm, quả thực không tệ chút nào
Quân lính hai bên nhìn mà hoa mắt, cứ anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, chúng ta nhìn hai người họ
"Cậu thấy gì không? Tôi xem như bị mù ấy"
"Tôi cũng thế, ngoài tiếng động đất, tiếng gió ra thì chả thấy gì"
"Tôi bảo nè, chúng ta toàn tôm tép thôi. Tôm tép có thể so với quái vật à? Hai người đó có phải người thường đâu"
Nghe thế có người gật đầu tán thành, cũng có người lấy trong túi bịch đậu vừa xem vừa ăn, sẵn chia cho mọi người ăn cho đỡ nhàm chán. Tuy nói ở chiến trường không nên vô tư nhưng hai bên đều chiến đấu sòng phẳng, nói quân lính không tham gia tức là ngoài hai con quái vật kia chơi với nhau, quấn lính hai bên cách xa chiến trường chút, vừa ăn vừa xem đánh nhau. Nhàn hết biết!
Hai quân lính xem từ hồi hộp nín thở đến chán chả xem, tại có thấy cái gì đâu mà xem
Bắt đầu buôn dưa lê bán dưa muối với nhau, tám chuyện với đồng hương chán thì kiếm bạn bên kia tám nhảm.
Quân lính từ ngượng ngùng chuyển sang chế độ bạn bè, nói chuyện rôm rà. Ngồi bàn xem chỉ huy đánh tới chừng nào dừng hay ai mạnh hơn, tương thân tương ái thì hỏi nước bạn thế nào, nước mình thế nào. Tri kỷ hơn thì hỏi tới gia đình cha mẹ ông bà cố tổ tiên luôn
Chẳng mấy chốc chiến trường thành nơi giao lưu. Không phải vì nhiều chuyện mà do chán quá, ngồi xem mấy tiếng thì chỉ huy vẫn đánh hăng say, bỏ về thì không được, tám nhảm với nhau cũng có nhiêu đó chủ đề. Giờ phải kiếm chủ đề mới tám nhảm cho nó mới mẻ
"Đằng ấy có ăn đậu phộng không, tôi chia cho nè!"
"Đằng này không ăn đâu nhưng đằng này có nước mật, đặc sản Autumn đó, làm hớp không?"
"Tuyệt! Cảm ơn đằng ấy!"
Tuy không ngồi túm tụm lại nói chuyện, nhưng nói chuyện với qua cũng khá thú vị. Thế là hai bên quân lính mặc kệ chỉ huy đang sức đầu mẻ trán ở chiến trường, bên này ngôi ăn uống như lễ hội
Chiến trường bỗng cảm thấy bản thán bị xúc phạm!
Apidae đánh đến thở dốc, cũng nhận ra bầu không khí của hai phe. Trong khi hắn và Tornado giao lưu chiêu thức với nhau đến đổ mồ hồi, tính mạng thì treo lơ lửng, quân lính hai bên sắp mở tiệc luôn rồi. Cảm thấy thấm mệt, hắn lên tiếng
"Ta nói này! Mình nói chuyện đi, lính bên ta và lindh bên người sắp hoà tan nhau luôn rồi"
Tornado nghe vậy liếc nhìn phe mình, có chút câm nín
"Chờ chút"
Tornado quay sang nhìn đám lính mình lèo tèo còn có mấy mống người, anh ta hét lên
"Mấy người rảnh quá à?"
"Vương tử Điện hạ à, Người thông cảm chút, Người với cái vị kia đánh lâu quá, đánh đến rung đất luôn rồi còn chưa xong. Về thì không cho về, tụi tôi phải ngồi bốc phét thôi"
"Đúng rồi Điện hạ, Người xem, bên kí cũng nghĩ y chang bên mình. Huống hồ cái người đang bay bay kia cũng chỉ muốn nói chuyện, Điện hạ nghe thử xem"
Nhìn đám lính mình bị hòa tan không còn cái gì, Tornado xoa xoa thái dương, tự nhiên còn có mình anh ta là còn chiến đấu
Apidae không bay nữa, đáp xuống vỗ vai Tornado. Gương mặt đẹp trai của hắn có vài vết xước, quần áo cũng rách đến đáng thương, giáp cũng xước đến khó nhìn
Tornado trông cũng thê thảm không kém, chiếc áo mát mẻ mềm như nhung của hắn cũng rách nát, còn mỗi cái quần là còn nhìn được, vòng vàng trên người cũng đứt đoạn văng tứ hướng, nhẫn trên tay cũng có đấu hiệu trầy nhẹ
Anh ta nghĩ, dù sao nói chuyện một chút cũng được, chỉ sợ anh ta không giữ nổi bình tĩnh mà thôi
"Haiz... Đình chiến! Dọn đồ đi mấy đứa"
Thấy Tornado thoả hiệp, Apidae khẽ cười, quay về phe mình đang ngồi nói chuyện rôm rả
"Rút lui, đàm phán có hiệu lực"
Vì để không mất thời gian đàm phán, Apidae mời đội quân Autumn về doanh trại của mình, chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi tạm thời. Đến tối bắt đầu bàn chuyện chính sự
"Tiểu Vương tử Điện hạ! Ngươi không định trốn đâu đúng chứ?"
Trong hàng ngũ Autumn tản ra hai bên, một người thân hình rám nắng, cơ bắp chắc khỏẻ, trang phục có phần mát mẻ, toàn thân sắc vàng bao quanh, tóc cam sẫm dài đến vai. Đôi mắt cam vàng sắc liệm hệt như mãnh hổ, mặc dù thân hình vạm bỡ song độ tuổi cũng xêm xêm Apidae. Hai tay hai bên đeo đầy vàng, mỗi ngón một nhẫn.
Đích thực trông như khối vàng di độn
Apidae tất nhiên không hiểu cái thời trang chiến trường chói mắt của đối phương. Bỏ qua cách ăn mặc thì tiểu
Vương tử này có chút khó nhai. Nhìn đống cơ bắp nóng hổi kia, có khi một đấm vỡ sàn chắc chắn không thể điêu
Tornado bước đến trước mặt Apidae, dáng vẻ anh ta uể oải, có vẻ có chút bất mãn. Vừa vân vê cái nhẫn to tướng, giọng điệu vừa lười biếng
"Vị này chắc là tiểu Công tước Andrenidae được đề cập trong bức thư?"
"Là ta! Mặc dù ta có hẹn ngươi ngày mai nhưng xem ra ngươi không được kiên nhẫn lắm"
Tiểu Vương tử nhướng mày, không tình nguyện nhìn Apidae, dáng đứng có phần khó coi
"Ngươi gửi thư khiêu chiến, ta tôn trọng kẻ không tự lượng sức là ngươi. Quân lính của ta sẽ không xông lên, rồi bắt đầu đi!"
"Ta nghĩ chúng ta có chuyện cần nói hơn so với đánh nhau?"
Tornado nhíu mày, anh ta biết Apidae đang nhắc tới điều gì, có điều anh ta không có kiên nhẫn nghe. Cái tên đó chính là vẩy ngược của anh ta, Tornado sẽ không nghe bất cứ thứ gì liên quan đến người đó từ miệng người khác
"Ta và ngươi không có gì để nói! Đừng có câu giờ!"
Vừa dứt lời, đôi mắt Tornado như đỏ lên, lao đến trước mặt Apidae, vung một lực đấm cực mạnh. Apidae thất kinh, suýt soát né được, cú đấm gây chấn động, tiếng gió rít lên xung quanh cú đấm vừa rồi, tiếng gió như xé toạc không gian. Như dự đoán, nền đất đã lõm sâu. Apidae sớm đã cảnh giác, chưa từng buông lỏng nhưng hắn phải thừa nhận, tốc độ lúc nãy quá nhanh. Nếu không phải hắn luôn cảnh giác thì sớm đã tan xác rồi
Quân lính Spring không hẹn mà hít ngụm khí lạnh, cú đấm đó khiến họ chấn kinh, mồ hôi không hẹn mà tuôn một lúc. Ngược lại dáng vẻ sốc nặng của quân Spring, đội quân Autumn reo hò như lễ hội, không ngừng có tiếng cổ vũ vang lên, sĩ khí cực cao
Tornado lời nhát, từ từ nhc tay khi mặt đất, xy xoay cổ tay, phủi chút đất cát
"Ngươi không tệ, trên đời không có mấy người tránh được đòn đó đâu"
"Xem ra không đánh không thành bạn được rồi"
"Ai thèm làm bạn ngươi?"
"Ta chỉ muốn nói chuyện thôi, nhưng ngươi không chịu thì đành phải đánh, đánh rồi mới thành bạn mới nói chuyện bình thường được"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Toàn quân Spring nghe bồng bị khờ, tiểu Công tước Andrenidae mà cũng có ngày phải thốt ra cái lời nực cười này ư? Lời này nói không sai nhưng người nói lại là Apidae, có chút không hợp
Tiểu Công tước lên chiến trường chưa tới mười phút, hình tượng trong lòng người khác bỗng tan nát!
"Vì để tán thưởng cho lối tránh đòn nhanh gọn của ngươi, để ta giới thiệu - Ta là Tornado Carpo Autumn - tiểu
Vương tử của Vương quốc Autumn"
"Hân hạnh! Ta là Apidae Abeille Andrenidae - tiếu Công tước Andrenidae thuộc Đế quốc Spring"
Chào hỏi hoàn tất, hai bên lao vào nhau như mãnh hổ, quân lính hai bên tự biết mà lùi cả mấy dặm, sợ nhất là trầu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết
Huống hồ đây lại là hai kẻ mạnh nhất quân đối phương, đứng xem có khi còn nguy hiểm hơn tham chiến
Apidae tung cánh, bay giữa không trung, dáng bay hiên ngang mạnh mẽ, tốc độ lao nhanh, chỉa mũi thương dài thẳng vào Tornado. Chiếc thương cắm vào đất tạo ra sóng xung kích, nền đất vỡ vụn nhưng đâm hụt mất rồi. Lực đâm của Apidae rất mạnh, nền đất còn có vết nứt lan rộng. Người bình thường mà trúng thì chỉ có nhắm mắt xuôi tay
Tornado cũng không hề kém cạnh, tốc độ né đòn cũng rất nhanh, mắt thường khó mà theo kịp. Anh ta vừa né đòn chớp mắt đã chạy ra sau lưng Apidae vung cú đấm uy lực của mình. Apidae vừa liếc đã thấy, nhanh chóng lộn nhào, cây thương cắm có chút sâu, tạm thời không rút ra được. Hắn dựa vào điểm tựa là cây thương, lộn nhào né đòn, vừa lộn nhào liền thủ thế, đá một lực mạnh vào tay của đối phương
Tiểu Vương tử hai tay được bọc bởi cuồng phong, không chút xây xước, gió rít lên chói tai, sóng âm từ cú đấm lệch xuống đất làm rung chuyển nền đất yếu ớt. Apidae canh chuẩn, lập tức rút cây thườn của mình ra, lại thủ thế
Tornado đấm trượt, nhìn Apidae cười đầy vui vẻ, đã lâu rồi mới có người đánh tay đôi với anh ta mà vẫn đứng vững như vậy. Tornado nhìn ánh mắt của Apidae, đầy quyết tâm cũng đầy kiên định. Một đối thủ xứng tầm, quả thực không tệ chút nào
Quân lính hai bên nhìn mà hoa mắt, cứ anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, chúng ta nhìn hai người họ
"Cậu thấy gì không? Tôi xem như bị mù ấy"
"Tôi cũng thế, ngoài tiếng động đất, tiếng gió ra thì chả thấy gì"
"Tôi bảo nè, chúng ta toàn tôm tép thôi. Tôm tép có thể so với quái vật à? Hai người đó có phải người thường đâu"
Nghe thế có người gật đầu tán thành, cũng có người lấy trong túi bịch đậu vừa xem vừa ăn, sẵn chia cho mọi người ăn cho đỡ nhàm chán. Tuy nói ở chiến trường không nên vô tư nhưng hai bên đều chiến đấu sòng phẳng, nói quân lính không tham gia tức là ngoài hai con quái vật kia chơi với nhau, quấn lính hai bên cách xa chiến trường chút, vừa ăn vừa xem đánh nhau. Nhàn hết biết!
Hai quân lính xem từ hồi hộp nín thở đến chán chả xem, tại có thấy cái gì đâu mà xem
Bắt đầu buôn dưa lê bán dưa muối với nhau, tám chuyện với đồng hương chán thì kiếm bạn bên kia tám nhảm.
Quân lính từ ngượng ngùng chuyển sang chế độ bạn bè, nói chuyện rôm rà. Ngồi bàn xem chỉ huy đánh tới chừng nào dừng hay ai mạnh hơn, tương thân tương ái thì hỏi nước bạn thế nào, nước mình thế nào. Tri kỷ hơn thì hỏi tới gia đình cha mẹ ông bà cố tổ tiên luôn
Chẳng mấy chốc chiến trường thành nơi giao lưu. Không phải vì nhiều chuyện mà do chán quá, ngồi xem mấy tiếng thì chỉ huy vẫn đánh hăng say, bỏ về thì không được, tám nhảm với nhau cũng có nhiêu đó chủ đề. Giờ phải kiếm chủ đề mới tám nhảm cho nó mới mẻ
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đằng ấy có ăn đậu phộng không, tôi chia cho nè!"
"Đằng này không ăn đâu nhưng đằng này có nước mật, đặc sản Autumn đó, làm hớp không?"
"Tuyệt! Cảm ơn đằng ấy!"
Tuy không ngồi túm tụm lại nói chuyện, nhưng nói chuyện với qua cũng khá thú vị. Thế là hai bên quân lính mặc kệ chỉ huy đang sức đầu mẻ trán ở chiến trường, bên này ngôi ăn uống như lễ hội
Chiến trường bỗng cảm thấy bản thán bị xúc phạm!
Apidae đánh đến thở dốc, cũng nhận ra bầu không khí của hai phe. Trong khi hắn và Tornado giao lưu chiêu thức với nhau đến đổ mồ hồi, tính mạng thì treo lơ lửng, quân lính hai bên sắp mở tiệc luôn rồi. Cảm thấy thấm mệt, hắn lên tiếng
"Ta nói này! Mình nói chuyện đi, lính bên ta và lindh bên người sắp hoà tan nhau luôn rồi"
Tornado nghe vậy liếc nhìn phe mình, có chút câm nín
"Chờ chút"
Tornado quay sang nhìn đám lính mình lèo tèo còn có mấy mống người, anh ta hét lên
"Mấy người rảnh quá à?"
"Vương tử Điện hạ à, Người thông cảm chút, Người với cái vị kia đánh lâu quá, đánh đến rung đất luôn rồi còn chưa xong. Về thì không cho về, tụi tôi phải ngồi bốc phét thôi"
"Đúng rồi Điện hạ, Người xem, bên kí cũng nghĩ y chang bên mình. Huống hồ cái người đang bay bay kia cũng chỉ muốn nói chuyện, Điện hạ nghe thử xem"
Nhìn đám lính mình bị hòa tan không còn cái gì, Tornado xoa xoa thái dương, tự nhiên còn có mình anh ta là còn chiến đấu
Apidae không bay nữa, đáp xuống vỗ vai Tornado. Gương mặt đẹp trai của hắn có vài vết xước, quần áo cũng rách đến đáng thương, giáp cũng xước đến khó nhìn
Tornado trông cũng thê thảm không kém, chiếc áo mát mẻ mềm như nhung của hắn cũng rách nát, còn mỗi cái quần là còn nhìn được, vòng vàng trên người cũng đứt đoạn văng tứ hướng, nhẫn trên tay cũng có đấu hiệu trầy nhẹ
Anh ta nghĩ, dù sao nói chuyện một chút cũng được, chỉ sợ anh ta không giữ nổi bình tĩnh mà thôi
"Haiz... Đình chiến! Dọn đồ đi mấy đứa"
Thấy Tornado thoả hiệp, Apidae khẽ cười, quay về phe mình đang ngồi nói chuyện rôm rả
"Rút lui, đàm phán có hiệu lực"
Vì để không mất thời gian đàm phán, Apidae mời đội quân Autumn về doanh trại của mình, chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi tạm thời. Đến tối bắt đầu bàn chuyện chính sự
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro