Hoàng Tử Ở Vườn Hoa

Đột nhập

2024-12-23 06:38:03

Fleur được lris đưa vào phòng nghỉ dành cho khách, Fleur ngồi xuống có hơi lúng túng, sắc mặt đầy lo lắng

"Tam Hoàng tỷ, có phải đệ gây rắc rối rồi không?"

"Ngốc! Đệ là Hoàng tộc, Hoàng tộc cao quý sao lại sợ một tên quý tộc cấp thấp? Không nói đến địa vị, tên nhãi kia là người gây sự trước, đệ sợ cái gì?"

Dù Iris nói vậy, Fleur vẫn cảm thấy lo lắng, nói thế nào đây cũng là nơi đất khách, cậu cũng chỉ là khách mời, tiểu

Hoàng tử sợ vì mình gây ảnh hưởng đến người khác. Huống chi hôm nay là tiệc thành hôn nữa

"Thôi không nói chuyện này nữa, ta sẽ ngồi đây với đệ, ngồi nghỉ một lát"

"Quả nhiên đệ không hợp với những bữa tiệc này"

"Fleur, đệ là Hoàng tử, chẳng có Hoàng tử nào lại không tham gia các buổi tiệc. Tham dự tiệc không chỉ là tham dự mà còn là tham dự những cuộc nói chuyện xã giao, mở rộng mối quan hệ cũng như là giới thiệu với công chúng. Hơn nữa với những người có địa vị cao như chúng ta thì càng phải tham dự những buổi tiệc như thế này"

Tiểu Hoàng tử hiển nhiên hiểu hết những điều đó, cậu từ bé đã được học những quy tắc ứng xử cũng như hiểu biết về các phương thức xã giao của quý tộc. Nhưng cậu hiếm khi tham gia các buổi tiệc, Fleur có chút nhút nhát, vừa nhút nhát vừa sợ chốn đông người. Những năm qua, tuy nói đã có chút cởi mở, cũng được Apidae bảo vệ bao bọc, lời đồn trong cung điện cũng giảm bớt nhưng những lời nói ác ý không thể coi như không nghe thấy

Fleur vì luôn phải nghe những lời ác ý về bản thân, chính mình tự sinh ra tự ti, nghi ngờ năng lực của chính mình, không tự tin vào bản thân. Càng vì thế, cậu càng cố gắng nỗ lực, cố gắng hết mình. Nhưng sự nhút nhát, e ngại dường như đã là bản năng, là thói quen sẵn có, tính cách ấy không phải ngày một ngày hai mà thay đổi

Bị Tam Công chúa dạy bảo rất lâu, Fleur nghe đến mệt người, cuối cùng đành phải dùng bánh trên bàn chặn miệng cô lại mới yên tĩnh được một chút

"Bánh này ngon, đệ mau ăn lót dạ đi. Một lát ra tham dự buổi tiệc liền không ăn được mấy đâu"

Fleur nghe lời, cùng lris ăn thêm vài chiếc bánh nhỏ. Cả hai vừa nếm bánh thưởng trà vừa trò chuyện, Iris cao hứng kể cho Fleur nghe về những lần luyện tập cùng Lotus. Cô phàn nàn rằng Lotus quá đáng, tập luyện với cô cũng không nương tay, cô chê Nhị Hoàng tử ngốc nghếch, không biết thương ngọc, ra tay quá nặng với một quý



Tiểu Hoàng tử chỉ cười, dù bên miệng Tam Công chúa luôn phàn nàn, giận dỗi nhưng cả cung điện Đế quốc

Spring có ai hung dữ hơn cô. Fleur đã nhiều lần thấy Nhị Hoàng huynh cùng Tam Hoàng tỷ luyện tập cùng nhau, lần nào chứng kiến cũng là những lần cậu kinh ngạc. Ngay cả Apidae đôi khi xem cùng cũng cảm thán

Nhị Hoàng tử Lotus là người mạnh mẽ, võ lực cao cường, có thể nói là người mạnh nhất Đế quốc. Nhưng người có thể đánh ngang với Lotus lại chính là Tam Công chúa Iris, dù sao cả hai đều lớn lên cùng nhau, là cặp song sinh nóng nảy khiến ai cũng kiêng dè

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mỗi lần Lotus và Iris đấu tập, Lotus luôn ra tay rất nặng, hiển nhiên Iris vẫn luôn chống đỡ được nhưng cô lại xàm ràm rất nhiều, sau đó ra tay cũng nặng không kém. Dù sao cũng là anh em, hơn nữa cả hai có sự liên kết đặc biệt, tuy thường xuyên cãi nhau nhưng không thể không phủ nhận cả hai vô cùng ăn ý và hóá hợp

"Hoàng tỷ, tỷ và Nhị Hoàng huynh thật giống nhau"

"Giống? Chúng ta chẳng có chút nào giống nhau hết"

Tiu ng tử cời khúc khích, ngoài miệng Tm Hong tỷ của cậu cứng rắn nhưng cậu biết, Tam Công chúa rất yêu quý và kính trọng Nhị Hoàng tử, cả hai có sự liên kết đặc biệt nên cũng vô tình đặc biệt thu hút, thân thiết lẫn nhau hơn so với các anh chị em khác

"Đệ ăn xong chưa? Chúng ta ra ngoài thôi"

"Đệ xong rồi"

"Nhớ luôn đi theo ta biết chưa? Đệ mà lạc thì ta sẽ bị Đại Hoàng huynh trách cứ mất"

Fleur gật đầu thuận theo, hai chị em cùng nhau ra ngoài, bắt đầu chào hỏi xung quanh. Fleur ở bên cạnh im lặng quan sát, cậu nhìn thấy khả năng giao tiếp tuyệt vời của Iris. Fleur vô cùng ngưỡng mộ, Tam Công chúa tiếp chuyện vừa duyên dáng vừa thông minh, cậu cũng muốn giao tiếp tài giỏi như Hoàng tỷ

Tiểu Hoàng tử đi theo Iris được một lúc lâu, lúc này cậu mới để ý: Đại Hoàng huynh và Apidae đâu mất rồi?

"Tam Hoàng tỷ, Tam Hoàng tỷ, sao đệ không thấy Đại Hoàng huynh và Api đâu?"

Iris nghe đến có hơi mất tự nhiên, nhìn Hoàng đệ ngây thơ của mình mà chột dạ. Cô không thể nói với cậu những việc lén lút mà hội Đại Hoàng tử đang làm. Đứa trẻ này trong mắt cô vẫn còn nhỏ, không nên nghe, để bảo vệ đôi tai trẻ thơ ấy, Juhi cũng dặn dò lris không nên để cậu biết bất cứ chuyện gì

"Ta.ta cũng không rõ, có khi nào đến chỗ tiểu Vương tử không?"

"Đệ nhìn sang chỗ anh Tornado rồi cũng không có. Có khi nào họ lạc đường không?"

"Fleur, hội Đại Hoàng huynh không có ngốc như đệ đâu, làm sao mà lạc được... Chắc là đi dạo đâu đó thôi. Đại Hoàng huynh thông minh, tiểu Công tước lanh trí, chắc là không có chuyện gì đâu. Mà..mà đệ hỏi làm gì?"

"Đệ muốn tìm Đại Hoàng huynh và Api trò chuyện, đệ muốn khoe với họ những kỹ năng mà đệ mới học gần đây"

Trông thấy Fleur yểu xìu, lris có chút nhói tim, tiểu Hoàng tử muốn anh chị biết cậu học tập tốt thế nào, muốn nghe các anh chị khen ngợi. Cô cảm thấy có lỗi khi lừa Fleur như vậy

"Ngoan, chắc một lát nữa họ sẽ trở lại thôi. Đợi đến lúc đó đệ tha hồ mà khoe, ta tin chắc Đại Hoàng huynh sẽ vô cùng vui, còn khen đệ hiểu chuyện"

Fleur chỉ đành buồn bã gật đầu, trông ngóng chờ được khen thưởng

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ở bên này, sau khi tách ra, Đại Hoàng tử đã vòng ra sau khu rừng lặng lẽ đi đến bờ tường trước mắt. Nhờ có những con ong trinh sát, Juhi thuận lợi tránh được lính gác của dinh thự, thật tình thân là Đại Hoàng tử, Juhi luôn làm việc không thẹn với lòng, tự tin chính đáng. Những việc lén lút như đột nhập hay trộm tài liệu vẫn là Juhi lần đầu cảm nhận được, có chút hồi hộp xen lẫn áy náy

"Không ngờ mình cũng có ngày làm việc trong tối. Trong lòng có chút không thoải mái"

Tạm gạt sự khó chịu trong lòng, nhìn hướng bay lên của ong trinh sát, Juhi nhìn thấy cửa sổ có chút sang trọng đã được đóng kín. Có lẽ đã đến đúng nơi cần tìm

Juhi nhìn xung quanh, không có người gần đó mới thở phào yên tâm. Vận dụng sức mạnh của bản thân, Juhi từ trong tay tạo ra những nhành Hoa Nhài, chúng nối tiếp nhau tạo thành một dây thừng thơm nhạt. Tuy mềm mại nhưng vô cùng chắc, khó mà đứt lìa. Đại Hoàng tử điều khiển dây hoa hướng lên cửa sổ, chúng luồng thân xanh mảnh khảnh vào trong, cố gắng mở khoá

Được một lúc, một tiếng lạch cạch khẽ vang, anh dùng dây hoa mở cửa, sau đó tìm kiếm một vật chắc chắn quấn quanh. Juhi nắm chặt dây hoa đang bám chặt lớn từ từ kéo người lên

Juhi thành công lẻn vào từ cửa sổ trên cao, anh cẩn thận đóng cửa sổ, bắt đầu tìm kiếm tài liệu cần thiết. Nhìn sơ qua thì đúng là thư phòng của Thừa tướng, Juhi nhẹ nhàng kiểm tra các loại giấy tờ, có giấy tờ đất đai, có hợp đồng thương mại, mua bán. Đại khái anh vẫn chưa tìm thấy gì đáng giá

Còn đang hơi mơ hồ, ánh mắt Juhi vô tình chạm phải cái rương khá lỡn ở góc phòng. Màu sắc rương khá sẫm tối, nằm trong góc, còn được tấm vải tối màu phủ lên, trong phòng cũng không tiện bật đèn, nếu không phải trung tâm chiếc rương có hoa văn đặc biệt sáng thì Juhi khó mà nhìn thấy được

Chiếc rương càng nhìn càng đáng nghi, Juhi bước đến kéo vải phủ, có một cái khóa. Đại Hoàng tử thầm nghĩ việc tìm chìa khóa có lẽ là khó làm, cũng có thể chìa khóa đang nằm trên người Thừa tướng. Juhi cũng không có thời gian tiếp cận Thừa tướng, thăm dò tên Thừa tướng chưa chắc đã có thêm thu hoạch. Chi bằng nghĩ cách mở cái rương bí ẩn này

Chiếc rương có chất liệu tốt, có lẽ dùng sức vật lý cơ bản không thể mở được. Juhi chạm vào ổ khóá, một dòng điện xuất hiện đánh vào tay anh khiến Đại Hoàng tử buộc phải rút tay, là thần chú chống xâm phạm, bất cứ ai chạm vào cũng sẽ bị đánh trả cảnh cáo. Juhi không chắc thần chú này có gửi cảnh báo đến người ban thần chú hay không. Sức mạnh của Juhi không chắc có thể mở khóá như cách anh mở khóa cửa số. Thật tình là tiếng thoái lưỡng nan

"Sắp hết thời gian rồi, phải làm sao đây?"

Vừa nghĩ, Juhi chợt nhìn sang đám ong trinh sát

"Này ngươi mau lại đây! Ngươi có thể giúp ta mở khoa không?"

Juhi suy đoán, thần chú chống xâm phạm chỉ tác động lên con người, còn đối với động vật hay côn trùng không chừng không có ảnh hưởng. Tuy nhiên suy đoán cũng chỉ là suy đoán, nên thử xem xem

Ong trinh sát hiểu ý, nó lộ ra kim độc dưới thân bay từ từ đưa kim độc vào ổ khóa, tiếng kêu lạch cạch xen lẫn tiếng vo ve. Cạch một tiếng, rương đã mở được

"Mở được rồi? Tuyệt! Quả nhiên ta suy đoán không sai, thần chú này vẫn là có sơ hở. Sau khi trở về Đế quốc, ta cũng phải kiểm tra cẩn thận các thần chú trong cung điện mới được"

Juhi mở rương, bên trong rương nhiều giấy tờ, Đại Hoàng tử cẩn thận lấy ra xem xét. Đôi mắt Juhi mở to

"Giấy nợ? Hợp đồng buôn bán chất cấm? Có cả hợp đồng mua bán nô lệ? Giấy tham ô? Đây đúng là thứ chúng ta cần tìm"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tử Ở Vườn Hoa

Số ký tự: 0