Giấc mơ
2024-12-23 06:38:03
Buổi tiệc đến đêm thì tàn, Tornado đã say mèm, nói còn nhiều hơn lúc tỉnh, Juhi và Apidae uống không nhiều, ở nơi xa lạ không thể nào quá thoải mái, cả hai cùng nhau dìu Tornado trở về
"Cũng may phòng Tornado gần phòng Điện hạ, nếu không chúng ta phải rất tốn thời gian hỏi thăm"
"Tên này coi vậy mà chịu chơi thật. Không sợ bị bỏ thuốc sao?"
"Tên này khoẻ hơn voi, chỉ sợ năm liều lượng mới hại được tên này"
Juhi khẽ cười đồng tình, vứt Tornado về phòng, Juhi ngáp một hơi rồi về phòng nghỉ ngơi. Apidae cũng về phòng nhưng hắn không ngủ, vài ngày trước khi đến Autumn, cả ba người đã lên kế hoạch tạp phản. Theo những thông tin có được của Tornado, muốn lật đổ lão Đại Vương tử cần phải chặt đứt tất cả các thế lực của lão
Khiến quý tộc dưới trướng không giúp đỡ giữ vững ngai Vương của lão khá dễ, cái khó chính là lão Thừa tướng bên cạnh Đại Vương tử, cũng là gia tộc của Yagi. Nhiều năm trước, khi Đại Vương tử vẫn còn là một trong những tiểu Vương tử, trên lão các anh trai đều là nhân tài hiếm có, tài năng xuất chúng. Lão lúc đó là con thứ, có được kế vị là bằng không, lão đầu óc thiển cận, đàn đúm ăn chơi có tiếng
Không chỉ trong cung điện, ngay cả dân chúng cũng nhìn ra tiểu Vương tử này phế vật thế nào, là một kẻ không tài không đức, lúc ấy ai cũng nghĩ rằng Autumn sẽ không đến lược lão nắm trong tay
Thừa tướng lúc đó cũng nhìn ra, lợi dụng đầu óc không nhanh nhạy của lão, từng bước từng bước hạ hết các ứng cử viên của ngai Vương, sau đó bằng tài trí cũng như sự tham lam của bản thân, điều khiền quý tộc mở đường cho lão lên ngôi Vương. Có thể nói Đại Vương tử hiện tại chỉ là một vị Vương bù nhìn, người thật sự nắm trong tay vận mệnh và quyền lực thật sự là Thừa tướng
Chỉ cần Thừa tướng rớt đài, Đại Vương tử cũng xem như mất hết!
Theo lối suy nghĩ đó, thừa lúc phe đối địch vẫn chưa biết năng lực của mình, Apidae chờ đến nửa đêm mới hành động. Là tiểu Công tước của tộc Ong đông đảo, kêu gọi một vài con ong thay mình trinh sát là một chuyện vô cùng đơn giản. Dưới ánh trăng chiếu sáng, soi bóng hình cao lớn, hắn gọi ra vài con ong nhỏ, truyền ý niệm vào chúng và thả đi
Thông qua tầm nhìn của ong trinh sát, Apidae dễ dàng nhìn thấy mọi ngóc ngách của cung điện trên cao này.
Huống hồ ong là loài không dễ gây hấn, người ta thường cố gắng tránh xa ong nhất khi bắt gặp. Rất thuận tiện cho việc trinh sát
Apidae sau đó đóng cửa lại, nằm trên giường nghỉ ngơi
Không biết qua bao lâu, Apidae nhìn thấy bản thân đứng giữa cánh đồng hoa, hắn nhìn xung quanh. Hắn biết:
Hắn đang nằm mơ!
Apidae hiếm khi nằm mơ nhưng tinh thần lại làm bằng thép, hắn không có lấy hoảng hốt, cẩn thận nhìn vòng quanh. Đằng xa hắn thấy một bóng hình nhỏ
"Fleur?"
Hắn mơ thấy tiểu Hoàng tử, Fleur đang ngồi giữa đồng hoa, tết thành một cái vòng hoa rực rỡ, tự mình đội trên đầu, vui vẻ như mang vương miện
Apidae trông thấy liền chạy tới, Fleur cũng nhìn lên dáng người cao ngần, nở nụ cười, đôi má hồng mềm mềm búng ra sữa
"Api à? Có đẹp không?"
"Đẹp, cậu mang gì cũng đẹp"
Hắn nhìn cậu cười, chớp mắt rồi lại mở, phong cảnh trước mắt đã đổi thay. Cánh đồng hoa đã biến mất, Apidae nhìn lại xung quanh, hắn biết nơi này!
Đây là phòng của Fleur, Apdiae vô thức nhìn qua chiếc gương kế bên, hắn chỉ mặc chiếc áo sơ mi quần dài, dáng vẻ có phần thoải mái. Apidae nghi hoặc, hắn không thấy tiểu Hoàng tử đâu
"Fleur?"
Lúc này tiếng động gần đó làm hắn hơi giật mình, Fleur nhỏ từ nhà tắm bước ra, trên người chỉ mặc một cái áo sơ mi lớn, che khuất cả người cậu. Đó không phải là áo của hắn sao?
Apidae ngẩn ngơ, bụng dưới hắn có chút nóng, yết hầu hắn lăn, họng hắn khô khốc
Tại sao Fleur trong mơ lại ăn mặc thiếu vải như vậy? Nói đúng hơn vì sao hắn lại mơ thấy khung cảnh này?
Tiểu Công tước còn chưa hoàn hồn, tiểu Hoàng tử hai má đỏ ửng, đôi mắt mở to mê hoặc, Fleur mím môi, bàn tay nhỏ nắm chặt vành rìa áo. Đôi chân trắng nõn, trắng tròn hồng hào bước từng bước đến trước mặt Apidae. Nhìn Fleur ngước mặt nhìn mình, Apidae bị mê hoặc bởi chiếc cổ trắn mềm, xương quai xanh đầy quyến rũ thu hút ánh mắt hắn
Fleur kéo góc áo hắn, kéo Apidae đến bên giường. Apidae như không có tự chủ, bị cậu đẩy ngã lên giường. Sau đó tiểu Hoàng tử mềm mại leo lên người Apidae, cởi hai cúc áo cho thoáng. Cậu từ từ hạ mình, nằm lên ngực rắn chắc của Apidae. Môi nhỏ mấp mấy, giọng nói dụ hoặc
"Api."
"F-Fleur.. cậu làm gì..vậy?"
"Suyt!"
Fleur làm động tác im lặng, áp sát đến gần môi hắn. Apidae vành tai đỏ ửng, bụng dưới càng ngày càng nóng
Nhìn Fleur khiến Apidae cảm nhận được dục vọng điên cuồng của mình đang bốc cháy. Sự kiềm chế trong người như muốn bùng phát. Hắn biết đây là giấc mơ, hắn muốn tỉnh lại, hắn không muốn giấc mơ dơ bẩn này. Phải tỉnh lại! Tiểu Hoàng tử này không phải tiểu Hoàng tử của hắn
Cho đến khi đôi môi hai người chỉ còn cách vài milimet, Apidae mới bừng tỉnh. Hắn dứt khoát ngồi dậy
Nhìn phía dưới đã dựng đứng, hắn nghiến răng, bấu chặt gra giường
Apidae cảm thấy xấu hổ, sao hắn có thể mơ thấy dáng vẻ không đứng đắn của Fleur? Hắn cảm thấy mình điên rồi! Có khác gì bản thân hắn đang xúc phạm Hoàng tử nhỏ của mình đâu chứ?
Hắn thèm khát, hắn nhớ nhung cậu đến điên rồi. Hắn cảm thấy tình cảm của hắn đang lớn dần, lớn đến mức bản thân Apidae không thể kiểm soát được suy nghĩ, đến mức hắn suy nghĩ về cậu với dáng vẻ thô tục
Đêm nay Apidae vì giấc mơ của mình mà mất ngủ!
Ngày hôm sau, cả ba tập hợp trong thư viện của cung điện. Apidae xuất hiện dưới dáng vẻ cáu gắt, mệt mỏi. Đôi mắt hắn thâm quầng, Tornado nhìn mà trố mắt
"Hôm qua ngươi đánh nhau với chính mình à? Mắt thâm như gấu trúc thế?"
"..."
"Juhi, ngươi xem hắn kìa! Trông có buồn cười không?"
Juhi đang đọc sách nghe thế cũng ngước lên nhìn, khẽ cười
"Chắc là hôm qua mơ thấy ác mộng? Hoặc là vì nhớ nhung em trai ta"
"Si tình phết! Tỉnh táo đi Apidae, đừng có vì tình yêu mà bỏ bê công việc!"
"Ngươi đừng có lắm mồm"
Apidae nghe không lọt tai nổi, nhắc đến Fleur khiến hắn vừa khó xử vừa xấu hổ với chính mình, gắt gỏng mà vớ phải cuốn sách quăng thẳng vào mặt Tornado. Tornado bị đau, lớn giọng đôi chút
"Tên Ong chúa! Chọi cái gì? Đùa tí thôi mà"
"Lo việc của ngươi đi!"
Tornado không thèm đôi co với Apidae, xuỳ một tiếng rồi bắt đầu đọc sách
Thư viện Autumn chứa rất nhiều sách đủ loại, từ quốc sự đến lịch sử, địa lý, từ cơ bản đến nâng cao. Tornado phải điều tra các gia tộc có liên quan đến gia tộc Thừa tướng, hoặc là tìm thêm giấy tờ tham ô, chỉ cần vài manh mối cũng có thể trở thành vũ khí chặt đi từng thế lực trong tay Thừa tướng
"Này! Việc tìm kiếm như vậy có hiểu quả không?"
"Đừng lo, thư viện này có một khả năng mà không phải ai cũng biết. Ta chỉ lấy cớ đọc sách thôi, trong những cuốn sách ngỡ là bình thường này thật ra có yểm phép che dấu. Các cuốn dách yểm phép này có ký hiệu, chỉ cần tìm ra và giải phép, ta có thể tìm được nhiều thông tin hữu ích"
"Là thông tin trước đó ngươi thu thập được?"
"Phải! Ta tìm và giấu chúng qua những bìa sách thường này. Dù sao tên Thừa tướng kia rất thận trọng, chỉ cần lộ sơ hở là bị nắm thóp ngay. Mượn cớ đọc sách trong thư viện, tên Thừa tướng đó không ngờ được đâu. Làm sao tên đó ngờ được: Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất!"
Nghe có vẻ khá hợp lý!
Phép này khá là hữu ích, sau ngày phải nhờ Tornado chỉ lại cái phép này mới được. Cả Juhi và Apidae đều là những nhân vật có địa vị, có ảnh hưởng trong Đế quốc, với phép này cả hai có thể che giấu tài liệu mật, khó mà bị lấy mất
Cốc cốc!
"Kẻ nào?"
Tornado đang thoải mái thì gồng mình cảnh giác
"Tiểu nữ .tiểu nữ là Yagi ạ!"
Lại là cái cô này!
"Cũng may phòng Tornado gần phòng Điện hạ, nếu không chúng ta phải rất tốn thời gian hỏi thăm"
"Tên này coi vậy mà chịu chơi thật. Không sợ bị bỏ thuốc sao?"
"Tên này khoẻ hơn voi, chỉ sợ năm liều lượng mới hại được tên này"
Juhi khẽ cười đồng tình, vứt Tornado về phòng, Juhi ngáp một hơi rồi về phòng nghỉ ngơi. Apidae cũng về phòng nhưng hắn không ngủ, vài ngày trước khi đến Autumn, cả ba người đã lên kế hoạch tạp phản. Theo những thông tin có được của Tornado, muốn lật đổ lão Đại Vương tử cần phải chặt đứt tất cả các thế lực của lão
Khiến quý tộc dưới trướng không giúp đỡ giữ vững ngai Vương của lão khá dễ, cái khó chính là lão Thừa tướng bên cạnh Đại Vương tử, cũng là gia tộc của Yagi. Nhiều năm trước, khi Đại Vương tử vẫn còn là một trong những tiểu Vương tử, trên lão các anh trai đều là nhân tài hiếm có, tài năng xuất chúng. Lão lúc đó là con thứ, có được kế vị là bằng không, lão đầu óc thiển cận, đàn đúm ăn chơi có tiếng
Không chỉ trong cung điện, ngay cả dân chúng cũng nhìn ra tiểu Vương tử này phế vật thế nào, là một kẻ không tài không đức, lúc ấy ai cũng nghĩ rằng Autumn sẽ không đến lược lão nắm trong tay
Thừa tướng lúc đó cũng nhìn ra, lợi dụng đầu óc không nhanh nhạy của lão, từng bước từng bước hạ hết các ứng cử viên của ngai Vương, sau đó bằng tài trí cũng như sự tham lam của bản thân, điều khiền quý tộc mở đường cho lão lên ngôi Vương. Có thể nói Đại Vương tử hiện tại chỉ là một vị Vương bù nhìn, người thật sự nắm trong tay vận mệnh và quyền lực thật sự là Thừa tướng
Chỉ cần Thừa tướng rớt đài, Đại Vương tử cũng xem như mất hết!
Theo lối suy nghĩ đó, thừa lúc phe đối địch vẫn chưa biết năng lực của mình, Apidae chờ đến nửa đêm mới hành động. Là tiểu Công tước của tộc Ong đông đảo, kêu gọi một vài con ong thay mình trinh sát là một chuyện vô cùng đơn giản. Dưới ánh trăng chiếu sáng, soi bóng hình cao lớn, hắn gọi ra vài con ong nhỏ, truyền ý niệm vào chúng và thả đi
Thông qua tầm nhìn của ong trinh sát, Apidae dễ dàng nhìn thấy mọi ngóc ngách của cung điện trên cao này.
Huống hồ ong là loài không dễ gây hấn, người ta thường cố gắng tránh xa ong nhất khi bắt gặp. Rất thuận tiện cho việc trinh sát
Apidae sau đó đóng cửa lại, nằm trên giường nghỉ ngơi
Không biết qua bao lâu, Apidae nhìn thấy bản thân đứng giữa cánh đồng hoa, hắn nhìn xung quanh. Hắn biết:
Hắn đang nằm mơ!
Apidae hiếm khi nằm mơ nhưng tinh thần lại làm bằng thép, hắn không có lấy hoảng hốt, cẩn thận nhìn vòng quanh. Đằng xa hắn thấy một bóng hình nhỏ
"Fleur?"
Hắn mơ thấy tiểu Hoàng tử, Fleur đang ngồi giữa đồng hoa, tết thành một cái vòng hoa rực rỡ, tự mình đội trên đầu, vui vẻ như mang vương miện
Apidae trông thấy liền chạy tới, Fleur cũng nhìn lên dáng người cao ngần, nở nụ cười, đôi má hồng mềm mềm búng ra sữa
"Api à? Có đẹp không?"
"Đẹp, cậu mang gì cũng đẹp"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn nhìn cậu cười, chớp mắt rồi lại mở, phong cảnh trước mắt đã đổi thay. Cánh đồng hoa đã biến mất, Apidae nhìn lại xung quanh, hắn biết nơi này!
Đây là phòng của Fleur, Apdiae vô thức nhìn qua chiếc gương kế bên, hắn chỉ mặc chiếc áo sơ mi quần dài, dáng vẻ có phần thoải mái. Apidae nghi hoặc, hắn không thấy tiểu Hoàng tử đâu
"Fleur?"
Lúc này tiếng động gần đó làm hắn hơi giật mình, Fleur nhỏ từ nhà tắm bước ra, trên người chỉ mặc một cái áo sơ mi lớn, che khuất cả người cậu. Đó không phải là áo của hắn sao?
Apidae ngẩn ngơ, bụng dưới hắn có chút nóng, yết hầu hắn lăn, họng hắn khô khốc
Tại sao Fleur trong mơ lại ăn mặc thiếu vải như vậy? Nói đúng hơn vì sao hắn lại mơ thấy khung cảnh này?
Tiểu Công tước còn chưa hoàn hồn, tiểu Hoàng tử hai má đỏ ửng, đôi mắt mở to mê hoặc, Fleur mím môi, bàn tay nhỏ nắm chặt vành rìa áo. Đôi chân trắng nõn, trắng tròn hồng hào bước từng bước đến trước mặt Apidae. Nhìn Fleur ngước mặt nhìn mình, Apidae bị mê hoặc bởi chiếc cổ trắn mềm, xương quai xanh đầy quyến rũ thu hút ánh mắt hắn
Fleur kéo góc áo hắn, kéo Apidae đến bên giường. Apidae như không có tự chủ, bị cậu đẩy ngã lên giường. Sau đó tiểu Hoàng tử mềm mại leo lên người Apidae, cởi hai cúc áo cho thoáng. Cậu từ từ hạ mình, nằm lên ngực rắn chắc của Apidae. Môi nhỏ mấp mấy, giọng nói dụ hoặc
"Api."
"F-Fleur.. cậu làm gì..vậy?"
"Suyt!"
Fleur làm động tác im lặng, áp sát đến gần môi hắn. Apidae vành tai đỏ ửng, bụng dưới càng ngày càng nóng
Nhìn Fleur khiến Apidae cảm nhận được dục vọng điên cuồng của mình đang bốc cháy. Sự kiềm chế trong người như muốn bùng phát. Hắn biết đây là giấc mơ, hắn muốn tỉnh lại, hắn không muốn giấc mơ dơ bẩn này. Phải tỉnh lại! Tiểu Hoàng tử này không phải tiểu Hoàng tử của hắn
Cho đến khi đôi môi hai người chỉ còn cách vài milimet, Apidae mới bừng tỉnh. Hắn dứt khoát ngồi dậy
Nhìn phía dưới đã dựng đứng, hắn nghiến răng, bấu chặt gra giường
Apidae cảm thấy xấu hổ, sao hắn có thể mơ thấy dáng vẻ không đứng đắn của Fleur? Hắn cảm thấy mình điên rồi! Có khác gì bản thân hắn đang xúc phạm Hoàng tử nhỏ của mình đâu chứ?
Hắn thèm khát, hắn nhớ nhung cậu đến điên rồi. Hắn cảm thấy tình cảm của hắn đang lớn dần, lớn đến mức bản thân Apidae không thể kiểm soát được suy nghĩ, đến mức hắn suy nghĩ về cậu với dáng vẻ thô tục
Đêm nay Apidae vì giấc mơ của mình mà mất ngủ!
Ngày hôm sau, cả ba tập hợp trong thư viện của cung điện. Apidae xuất hiện dưới dáng vẻ cáu gắt, mệt mỏi. Đôi mắt hắn thâm quầng, Tornado nhìn mà trố mắt
"Hôm qua ngươi đánh nhau với chính mình à? Mắt thâm như gấu trúc thế?"
"..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Juhi, ngươi xem hắn kìa! Trông có buồn cười không?"
Juhi đang đọc sách nghe thế cũng ngước lên nhìn, khẽ cười
"Chắc là hôm qua mơ thấy ác mộng? Hoặc là vì nhớ nhung em trai ta"
"Si tình phết! Tỉnh táo đi Apidae, đừng có vì tình yêu mà bỏ bê công việc!"
"Ngươi đừng có lắm mồm"
Apidae nghe không lọt tai nổi, nhắc đến Fleur khiến hắn vừa khó xử vừa xấu hổ với chính mình, gắt gỏng mà vớ phải cuốn sách quăng thẳng vào mặt Tornado. Tornado bị đau, lớn giọng đôi chút
"Tên Ong chúa! Chọi cái gì? Đùa tí thôi mà"
"Lo việc của ngươi đi!"
Tornado không thèm đôi co với Apidae, xuỳ một tiếng rồi bắt đầu đọc sách
Thư viện Autumn chứa rất nhiều sách đủ loại, từ quốc sự đến lịch sử, địa lý, từ cơ bản đến nâng cao. Tornado phải điều tra các gia tộc có liên quan đến gia tộc Thừa tướng, hoặc là tìm thêm giấy tờ tham ô, chỉ cần vài manh mối cũng có thể trở thành vũ khí chặt đi từng thế lực trong tay Thừa tướng
"Này! Việc tìm kiếm như vậy có hiểu quả không?"
"Đừng lo, thư viện này có một khả năng mà không phải ai cũng biết. Ta chỉ lấy cớ đọc sách thôi, trong những cuốn sách ngỡ là bình thường này thật ra có yểm phép che dấu. Các cuốn dách yểm phép này có ký hiệu, chỉ cần tìm ra và giải phép, ta có thể tìm được nhiều thông tin hữu ích"
"Là thông tin trước đó ngươi thu thập được?"
"Phải! Ta tìm và giấu chúng qua những bìa sách thường này. Dù sao tên Thừa tướng kia rất thận trọng, chỉ cần lộ sơ hở là bị nắm thóp ngay. Mượn cớ đọc sách trong thư viện, tên Thừa tướng đó không ngờ được đâu. Làm sao tên đó ngờ được: Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất!"
Nghe có vẻ khá hợp lý!
Phép này khá là hữu ích, sau ngày phải nhờ Tornado chỉ lại cái phép này mới được. Cả Juhi và Apidae đều là những nhân vật có địa vị, có ảnh hưởng trong Đế quốc, với phép này cả hai có thể che giấu tài liệu mật, khó mà bị lấy mất
Cốc cốc!
"Kẻ nào?"
Tornado đang thoải mái thì gồng mình cảnh giác
"Tiểu nữ .tiểu nữ là Yagi ạ!"
Lại là cái cô này!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro