Hang động lạ
2024-12-23 06:38:03
Fleur lại nhìn những dòng chữ cổ, không hiểu vì sao lại đọc thành tiếng, còn đọc vô cùng trôi chảy khiến Apidae hơi giật mình. Tiểu Hoàng tử có học chữ cổ? Đôi mắt Fleur sáng lên như có gì trong mắt, khiến cậu khai nhãn. Ap-idae chỉ nhìn cậu từ sau lưng nên không phát giác được
Còn nói chữ cổ là dạng chữ xưa, vô cùng khó học, huống chi là phải học cả đời. Hắn đó giờ cũng thấy Fleur đọc sách nhưng chẳng có cuốn nào là liên quan tới chữ cổ, hay là những mấy tháng hắn ở Autumn, tiểu Hoàng tử đã học thêm được chữ cổ?
Fleur đờ người đọc lúc lâu, đọc xong liền hoàn hồn, trong mắt không còn ánh sáng, ngây ngốc nhìn bia đá
"Tớ vừa làm gì ấy nhỉ?"
"Hửm? Cậu không biết mình vừa đọc chữ cổ sao? Tớ còn định hỏi cậu có học hay không"
Nhìn Fleur ngốc ngốc nhìn mình, Apidae cũng không hỏi gì nữa, chuyện gì cũng có nguyên do, tạm thời cứ gác chuyện này sang một bên vậy
"Cái bia đá này ghi gì thế?"
"Nó nói về một vùng đất của Thụ Linh tộc và sự xâm lăng của một sinh vật tên là Pollution*"
*Pollution: Ô nhiễm
Cả Apidae và Fleur đều biết về tộc này, Thụ Linh tộc là tộc nhân trực thuộc của thiên nhiên, sinh ra từ cây lá, được ban cho lí tính. Thụ Linh tộc đã xuất hiện từ rất lâu về trước, có thể nói là một trong những tộc đầu tiên xuất hiện ở Đại lục Seasson. Thụ Linh tộc vừa thông minh, hiền hòa song cũng rất có chiến khí nhưng từ lâu đã không còn nhiều ghi chép về tộc này, hay nói cách khác tộc này đã không còn tồn tại
Chính vì không có nhiều về ghi chép nên cũng không còn ai nhớ đến hay biết về Thụ Linh tộc, tộc này dường như đã bị quên lãng từ lâu
Thông qua những ghi chép đơn sơ của bia đá, Apidae đại khái cũng hiểu được nguồn gốc của sự biến mất của Thụ Linh tộc. Nhưng còn sinh vật Pollution được nhắc đến vẫn còn là ẩn số, còn có cái Cây Đại Thụ to tướng ngoài kia. Fleur cũng không ngốc đến mức không hiểu, cậu cảm nhận được những bức tượng quanh bia đá này đều là các Thụ Linh tộc, dường như họ đang say ngủ
Nguồn năng lượng từ các tượng đá đã rất yếu ớt, có cảm giác gắng gượng, Fleur có thể cảm nhận được năng lượng này ở nơi Cây Đại Thụ lớn. Có vẻ như các Thụ Linh tộc đang bảo vệ cái cây kia. Cũng có thể nói Cây Đại Thụ có liên hệ mật thiết với các Thụ Linh tộc
Tiểu Hoàng tử không biết phải làm sao, nhìn sang Apidae trực chờ ý kiến Apidae hắn cũng là lần đầu gặp phải tình huống này, có hơi bối rối không biết nên làm sao. Hắn đưa tay chạm vào bia đá trong vô thức, cũng chăng biết động vào công tắc nào, bia đá lại phát sáng mở ra một cái cổng không gian. Apidae cơ hồ bị cái cổng hút vào, Fleur nhìn mà hoảng hốt, vội đưa tay kéo cả người hắn
Nhưng sức người của cậu không đủ, thuận thế bị kéo vào theo. Apidae vội vàng ôm lấy tiểu Hoàng tử bảo hộ trong lòng ngực, cả hai có cảm giác bị rơi tự do, hắn cũng không thể bay được trong không gian này, chỉ đành nhắm mắt mà rơi đến không biết tới chỗ nào
Lần nữa mở mắt, hắn nhanh chóng nhìn xung quanh, là một cái hang
Khoan hãy ngắm nhìn, Apidae lo lắng kéo Fleur đứng dậy, tiện tay phủi phủi bụi bẩn cho cậu
"Đây là đâu?"
Cả hai đứng nhìn cái hang động trước mặt, hang động rất lớn nhưng trong không khí có mùi vô cùng khó ngửi, cũng xuất hiện những màn sương màu tím tối, hang động cũng vì vậy mà trở nên âm u, lạnh lẽo
"Phải làm sao đây? Không có đường lên, hổ nhỏ cũng không có ở đây"
"Có lẽ nó vẫn ở chỗ bia đá, tớ vừa nãy cũng kịp để lại vài con ong rồi, sẽ có con tìm về chỗ Đại Hoàng tử Điện hạ thông báo thôi"
Fleur gật đầu, không khí ở đây thật sự khó ngửi, dường như chẳng có ánh sáng nào. Trong lòng cậu hơi khó chịu nhưng cũng không biết vì sao, chỉ nghĩ có lẽ vừa rơi cao nên có chút choáng váng
"Tớ chẳng cảm nhận được chút sự sống nào ở đây hết. Khó chịu quá"
"Tìm đường ra khỏi đây trước đã"
Apidae và Fleur đi chậm rãi trong hang động, một tay dò trên vách đá, một tay hắn cầm tay tiểu Hoàng tử. Hang quá tối, sơ sẩy liền bị lạc ngay. Trong đọng nước tí tách chảy tong tong, âm thanh vừa vang vừa rùng mình, không khí có hơi lạnh khiến cả Fleur tai đỏ môi nhợt nhạt đi, miệng nhỏ cũng thở ra làn khói mờ. Thật sự lạnh quá, còn lạnh hơn mùa đông nữa. Nhưng kì lạ, Apidae lại chăng cảm thấy lạnh chút nào
Đi một lúc lâu ước chừng cũng được vài tiếng, Fleur bắt đầu thở dốc, tay run run nắm chặt áo ngoài của Apidae lúc nãy khoác cho mình, thân nhiệt tiểu Hoàng tử lạnh như đá. Apidae cũng cảm thấy Fleur bất ổn liền dừng lại
"Sao vậy?"
"Tớ. .không biết...cảm t-thấy rất lạnh."
Apidae nhìn quanh hang, đôi mắt hắn ít nhiều vẫn nhìn được trong tối, tìm thấy một tảng đá bằng phẳng liền kéo
Fleur lại ngồi nghỉ ngơi. Fleur lạnh đến mơ màng, run rẩy không ngừng, sắc mặt tái tím, thân nhiệt lại giảm xuống bất thường, toàn thân cậu lạnh toát
Hắn sợ rồi, lập tức ôm tiểu Hoàng tử ủ ấm, vừa ôm vừa nói lời động viên, xoa đầu cậu,an ủi cậu
"Ngoan, cậu cố lên, cậu không được ngủ!"
"Mệt..tớ mệt quá."
Đôi mắt Fleur nặng trĩu, thật sự muốn ngủ một chút nhưng cậu không dám ngủ, dùng hết sức mà mở to đôi mắt nặng nề. Cậu mệt muốn khóc, nước mắt cũng long lanh, Apidae càng nhìn càng nôn nóng, hắn sợ đến đổ mồ hôi, toàn thân nóng rực như lửa thiêu. Hai người mỗi người một thân nhiệt khác nhau mà ôm lấy người kia. Apidae muốn dùng thân mình sưởi ấm cho Fleur
Nước mắt cậu đọng lại từ từ theo khóe mắt mà rơi xuống đất lạnh, Fleur sắp chịu không nổi nữa rồi, Fleur muốn ngủ, vừa lạnh vừa tủi thân. Cậu trách bản thân lần nữa không chịu nghe lời, hại Apidae cùng kẹt chung, bản thân thì nguy hiểm cận kề
"Không khóc, Fleur ngoan, sẽ..sẽ ổn thôi.."
Fleur nghe được tiếng Apidae run run, cậu cảm nhận hắn đang sợ hãi, bàn tay vững chãi đang ôm lấy cậu cũng run không ngừng, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Hang động quá tối, Fleur không thể nhìn rõ gương mặt của Api-dae nhưng cậu có nhắm mắt cũng tưởng tượng ra được sắc mặt của Apidae, gương mặt hắn hiện đang sợ đến tột độ
Hắn ôm lấy thiếu niên tỏa nắng trong lòng mình, cậu đang tắt dần ánh nắng, hắn sợ quá, sợ đến hô hấp không đều
Bây giờ hắn phải làm sao đây? Hắn không biết phải làm gì hết. Apidae bí bách
Hắn là tiểu Công tước cao quý, có địa vị, có sức mạnh, còn là Hộ Vệ Mùa Xuân nhưng hắn không biết làm sao cứu người thương. Apidae đầy bất lực ôm người đang lạnh dần
Đúng rồi! Hộ Vệ Mùa Xuân!
Apidae gấp gáp đặt tay lên ngực Fleur, dùng hết sức truyền hết sức mạnh của mình cho Fleur. Hắn không biết liệu sức mạnh này có chịu cư ngụ lại trên người Fleur hay không. Sức mạnh của Hộ Vệ Mùa Xuân là dùng đế bảo vệ Hoàng tử/nữ Mùa Xuân. Đế quốc Spring đến bây giờ vẫn chưa xác nhận được đứa trẻ trong lời tiên tri, Apidae chỉ là lực bất tòng tâm mà thử
Ánh sáng mùa xuân truyền vào người Fleur, ấm áp như mặt trời ban mai. Nguồn năng lượng ấm áp của mùa xuân chảy vào trong tim Fleur, theo mạch máu mà lan rộng khắp cơ thể. Cơ thê tiểu Hoàng tử dần ấm lên, trong ngực phát sáng, chiếu sáng cả hang động. Ánh sáng nhỏ nhoi lơ lửng trên ngực Fleur, bắt đầu mờ dần, hiện lên thân ảnh tí hon
Cái gì kia?
Còn nói chữ cổ là dạng chữ xưa, vô cùng khó học, huống chi là phải học cả đời. Hắn đó giờ cũng thấy Fleur đọc sách nhưng chẳng có cuốn nào là liên quan tới chữ cổ, hay là những mấy tháng hắn ở Autumn, tiểu Hoàng tử đã học thêm được chữ cổ?
Fleur đờ người đọc lúc lâu, đọc xong liền hoàn hồn, trong mắt không còn ánh sáng, ngây ngốc nhìn bia đá
"Tớ vừa làm gì ấy nhỉ?"
"Hửm? Cậu không biết mình vừa đọc chữ cổ sao? Tớ còn định hỏi cậu có học hay không"
Nhìn Fleur ngốc ngốc nhìn mình, Apidae cũng không hỏi gì nữa, chuyện gì cũng có nguyên do, tạm thời cứ gác chuyện này sang một bên vậy
"Cái bia đá này ghi gì thế?"
"Nó nói về một vùng đất của Thụ Linh tộc và sự xâm lăng của một sinh vật tên là Pollution*"
*Pollution: Ô nhiễm
Cả Apidae và Fleur đều biết về tộc này, Thụ Linh tộc là tộc nhân trực thuộc của thiên nhiên, sinh ra từ cây lá, được ban cho lí tính. Thụ Linh tộc đã xuất hiện từ rất lâu về trước, có thể nói là một trong những tộc đầu tiên xuất hiện ở Đại lục Seasson. Thụ Linh tộc vừa thông minh, hiền hòa song cũng rất có chiến khí nhưng từ lâu đã không còn nhiều ghi chép về tộc này, hay nói cách khác tộc này đã không còn tồn tại
Chính vì không có nhiều về ghi chép nên cũng không còn ai nhớ đến hay biết về Thụ Linh tộc, tộc này dường như đã bị quên lãng từ lâu
Thông qua những ghi chép đơn sơ của bia đá, Apidae đại khái cũng hiểu được nguồn gốc của sự biến mất của Thụ Linh tộc. Nhưng còn sinh vật Pollution được nhắc đến vẫn còn là ẩn số, còn có cái Cây Đại Thụ to tướng ngoài kia. Fleur cũng không ngốc đến mức không hiểu, cậu cảm nhận được những bức tượng quanh bia đá này đều là các Thụ Linh tộc, dường như họ đang say ngủ
Nguồn năng lượng từ các tượng đá đã rất yếu ớt, có cảm giác gắng gượng, Fleur có thể cảm nhận được năng lượng này ở nơi Cây Đại Thụ lớn. Có vẻ như các Thụ Linh tộc đang bảo vệ cái cây kia. Cũng có thể nói Cây Đại Thụ có liên hệ mật thiết với các Thụ Linh tộc
Tiểu Hoàng tử không biết phải làm sao, nhìn sang Apidae trực chờ ý kiến Apidae hắn cũng là lần đầu gặp phải tình huống này, có hơi bối rối không biết nên làm sao. Hắn đưa tay chạm vào bia đá trong vô thức, cũng chăng biết động vào công tắc nào, bia đá lại phát sáng mở ra một cái cổng không gian. Apidae cơ hồ bị cái cổng hút vào, Fleur nhìn mà hoảng hốt, vội đưa tay kéo cả người hắn
Nhưng sức người của cậu không đủ, thuận thế bị kéo vào theo. Apidae vội vàng ôm lấy tiểu Hoàng tử bảo hộ trong lòng ngực, cả hai có cảm giác bị rơi tự do, hắn cũng không thể bay được trong không gian này, chỉ đành nhắm mắt mà rơi đến không biết tới chỗ nào
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lần nữa mở mắt, hắn nhanh chóng nhìn xung quanh, là một cái hang
Khoan hãy ngắm nhìn, Apidae lo lắng kéo Fleur đứng dậy, tiện tay phủi phủi bụi bẩn cho cậu
"Đây là đâu?"
Cả hai đứng nhìn cái hang động trước mặt, hang động rất lớn nhưng trong không khí có mùi vô cùng khó ngửi, cũng xuất hiện những màn sương màu tím tối, hang động cũng vì vậy mà trở nên âm u, lạnh lẽo
"Phải làm sao đây? Không có đường lên, hổ nhỏ cũng không có ở đây"
"Có lẽ nó vẫn ở chỗ bia đá, tớ vừa nãy cũng kịp để lại vài con ong rồi, sẽ có con tìm về chỗ Đại Hoàng tử Điện hạ thông báo thôi"
Fleur gật đầu, không khí ở đây thật sự khó ngửi, dường như chẳng có ánh sáng nào. Trong lòng cậu hơi khó chịu nhưng cũng không biết vì sao, chỉ nghĩ có lẽ vừa rơi cao nên có chút choáng váng
"Tớ chẳng cảm nhận được chút sự sống nào ở đây hết. Khó chịu quá"
"Tìm đường ra khỏi đây trước đã"
Apidae và Fleur đi chậm rãi trong hang động, một tay dò trên vách đá, một tay hắn cầm tay tiểu Hoàng tử. Hang quá tối, sơ sẩy liền bị lạc ngay. Trong đọng nước tí tách chảy tong tong, âm thanh vừa vang vừa rùng mình, không khí có hơi lạnh khiến cả Fleur tai đỏ môi nhợt nhạt đi, miệng nhỏ cũng thở ra làn khói mờ. Thật sự lạnh quá, còn lạnh hơn mùa đông nữa. Nhưng kì lạ, Apidae lại chăng cảm thấy lạnh chút nào
Đi một lúc lâu ước chừng cũng được vài tiếng, Fleur bắt đầu thở dốc, tay run run nắm chặt áo ngoài của Apidae lúc nãy khoác cho mình, thân nhiệt tiểu Hoàng tử lạnh như đá. Apidae cũng cảm thấy Fleur bất ổn liền dừng lại
"Sao vậy?"
"Tớ. .không biết...cảm t-thấy rất lạnh."
Apidae nhìn quanh hang, đôi mắt hắn ít nhiều vẫn nhìn được trong tối, tìm thấy một tảng đá bằng phẳng liền kéo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Fleur lại ngồi nghỉ ngơi. Fleur lạnh đến mơ màng, run rẩy không ngừng, sắc mặt tái tím, thân nhiệt lại giảm xuống bất thường, toàn thân cậu lạnh toát
Hắn sợ rồi, lập tức ôm tiểu Hoàng tử ủ ấm, vừa ôm vừa nói lời động viên, xoa đầu cậu,an ủi cậu
"Ngoan, cậu cố lên, cậu không được ngủ!"
"Mệt..tớ mệt quá."
Đôi mắt Fleur nặng trĩu, thật sự muốn ngủ một chút nhưng cậu không dám ngủ, dùng hết sức mà mở to đôi mắt nặng nề. Cậu mệt muốn khóc, nước mắt cũng long lanh, Apidae càng nhìn càng nôn nóng, hắn sợ đến đổ mồ hôi, toàn thân nóng rực như lửa thiêu. Hai người mỗi người một thân nhiệt khác nhau mà ôm lấy người kia. Apidae muốn dùng thân mình sưởi ấm cho Fleur
Nước mắt cậu đọng lại từ từ theo khóe mắt mà rơi xuống đất lạnh, Fleur sắp chịu không nổi nữa rồi, Fleur muốn ngủ, vừa lạnh vừa tủi thân. Cậu trách bản thân lần nữa không chịu nghe lời, hại Apidae cùng kẹt chung, bản thân thì nguy hiểm cận kề
"Không khóc, Fleur ngoan, sẽ..sẽ ổn thôi.."
Fleur nghe được tiếng Apidae run run, cậu cảm nhận hắn đang sợ hãi, bàn tay vững chãi đang ôm lấy cậu cũng run không ngừng, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Hang động quá tối, Fleur không thể nhìn rõ gương mặt của Api-dae nhưng cậu có nhắm mắt cũng tưởng tượng ra được sắc mặt của Apidae, gương mặt hắn hiện đang sợ đến tột độ
Hắn ôm lấy thiếu niên tỏa nắng trong lòng mình, cậu đang tắt dần ánh nắng, hắn sợ quá, sợ đến hô hấp không đều
Bây giờ hắn phải làm sao đây? Hắn không biết phải làm gì hết. Apidae bí bách
Hắn là tiểu Công tước cao quý, có địa vị, có sức mạnh, còn là Hộ Vệ Mùa Xuân nhưng hắn không biết làm sao cứu người thương. Apidae đầy bất lực ôm người đang lạnh dần
Đúng rồi! Hộ Vệ Mùa Xuân!
Apidae gấp gáp đặt tay lên ngực Fleur, dùng hết sức truyền hết sức mạnh của mình cho Fleur. Hắn không biết liệu sức mạnh này có chịu cư ngụ lại trên người Fleur hay không. Sức mạnh của Hộ Vệ Mùa Xuân là dùng đế bảo vệ Hoàng tử/nữ Mùa Xuân. Đế quốc Spring đến bây giờ vẫn chưa xác nhận được đứa trẻ trong lời tiên tri, Apidae chỉ là lực bất tòng tâm mà thử
Ánh sáng mùa xuân truyền vào người Fleur, ấm áp như mặt trời ban mai. Nguồn năng lượng ấm áp của mùa xuân chảy vào trong tim Fleur, theo mạch máu mà lan rộng khắp cơ thể. Cơ thê tiểu Hoàng tử dần ấm lên, trong ngực phát sáng, chiếu sáng cả hang động. Ánh sáng nhỏ nhoi lơ lửng trên ngực Fleur, bắt đầu mờ dần, hiện lên thân ảnh tí hon
Cái gì kia?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro